- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hệ Thống
- Druid Station Seoul
- Chương 35: Vô Đề
Druid Station Seoul
Chương 35: Vô Đề
Seoul Station Druid - Chap 35 :
Su-ho đi trước, theo sau là Choi Soo-Young với móng vuốt sắc nhọn ở cả 2 cánh tay và Jun-ho với một con dao găm.
Phía sau năm bước nữa là người quay phim HanDong-Su và Trợ lý giám đốc Seo Min-su.
“Chúng ta cứ đi như thế này sao? ”
“Làm cách nào để chúng ta đến đó? ”
“Chúng ta không nên cảnh giác hơn sao? ”
“Su-ho đang đi phía trước mà. ”
“……? ”
‘Không, tại sao vậy?’ anh ta phun ra một tràng câu hỏi.
“Các bạn không sử dụng đội trinh sát khi xâm nhập vào hầm ngục àh? ”
“Vâng? Cứ như vậy thôi? ”
Seo Min-soo lắc đầu trước những lời nói của Dong-Su.
“Chết tiệt, ngay từ đầu tấn công chỉ với 5 người không có ý nghĩa gì cả”
Ít nhất là 10 người, hoặc 15 đến 20 người tạo thành 1 đội đột kích mới đúng.
“Có ba tên ở phía trước. ”
Nghe Su-ho nói, Choi Soo-Young gật đầu.
“Junn-ho, đừng đi ra ngoài, đứng phía sau anh. ”
“Hiểu rồi.”
Trong Hầm NgụcCấp 4, một Người Thức Tỉnh Hạng F chỉ trở thành khiên thịt khi anh ta xông về phía trước. Điều đầu tiên cần phải làm là tìm ra con quái vật nào sắp xuất hiện.
“Làm việc thôi!”
Đó là một sinh vật kỳ lạ có màu da đỏ xuất hiện trong bụi rậm với chiếc lưỡi dài. Hắn có một ngọn giáo trong tay, nhưng kì lạ là sinh vật này không có chân.
“Chà, trông thật kỳ lạ. ”
Soo-Young nhận ra sinh vật này, cô có ấn tượng, nó được miêu tả ngắn gọn trong hồ sơ của Su-ho.
“Người thằn lằn.”
Những con Thằn lằn đỏ lao về phía nhóm Su-ho khi họ đột nhiên xuất hiện.
“Làm việc! làm việc! ”
Puck!
Su-ho tiếp cận bằng tay không, đoạt lấy cây giáo của Người Thằn Lằn và đâm vào đầu của nó một cái. Người Thằn Lằn chết ngay lập tức và cống hiến năng lượng thứ nguyên của mình.
< Nhận được 84 điểm thành tựu >
Bây giờ Su-ho đang ở cấp 19.
Cậu nghĩ mình có thể lên cấp 20 trước khi gặp con BOSS bằng cách săn thêm 3 con nữa. Kiểm tra xung quanh với ma thuật tìm kiếm, vẫn còn năng lượng thứ nguyên trong 2 cái xác.
“Dong-Su, tách chúng ra. ”
“Vâng, ông chủ. ”
“Tôi sẽ làm việc đó. ”
“Được thôi, anh bạn. ”
Dong-Su và Jun-ho xé đôi ngực của 2 con thằn lằn đã chết.
“Thật kinh khủng”
Sau khi tách lớp da ra và anh ta lôi ra một viên đá có kích thước bằng một viên sỏi.
“Em sử dụng cây dao găm đó để lấy nó ra à? ”
“Nó hơi vất vả. ”
“Thử cái này đi. ”
Su-ho lấy ra một con dao găm từ túi đồ của mình.
Soo-Young cau mày nhìn con dao găm quen thuộc.
Soo-Young đã đưa cho Su-ho 1 con dao găm trong hầm ngục cấp 5 lần trước,
“Cô muốn lấy lại nó à? ”
“hừ, không cần. ”
Con dao găm này khá đắt tiền, nhưng nó không phải là một thanh kiếm ma thuật, và tôi cũng không muốn lấy lại nó.
“Jun-ho,em thử đi. ”
“Vâng.”
Jun-ho nhận con dao găm một cách lúng túng, thử mổ xẻ con thằn lằn, rồi gật đầu
“Dễ dàng hơn trước. ”
“Hmm, có lẽ nó có thể dùng để đi săn. ”
Vì Seo Min-su và Choi Soo-Young là người ngoài cuộc, vì vậy họ không có ý định muốn tham gia vào cuộc săn bắn, nhưng Dong-Su và Jun-ho thì khác.
Cấp dưới của Guild không thể chỉ hoạt động trong Hầm Ngục cấp 1 mãi được.
Nếu bản thân anh ta đã quá muộn để trưởng thành, thì việc đào tạo thành một người lãnh đạo GUILD cũng là một ý tưởng không tồi.
Có một hầm ngục cấp 4 ở sân trước của GUILD, nhưng Su-ho không muốn mở nó cho bên ngoài vì cậu chẳng nhận được gì nếu cho họ vào.
“Chờ một chút. ”
Đây là thế giới hoang dã, nhưng nó không hoang dã.
Có một cách để trở nên mạnh hơn mà không cần tăng kích thước cơ thể, hay phát triển móng vuốt, hay rèn luyện.
-Vật tư tiêu hao
-Trang thiết bị
-Kỹ năng
Kỹ năng không thể được chuyển nhượng.
Một số vật phẩm bất thường, chẳng hạn như vật phẩm tiêu hao hay túi không gian con không thể chuyển cho người khác, nhưng hầu hết các thiết bị khác đều có thể được tặng được.
Những trang bị như chiếc bàn gỗ mà Su-ho đã tặng cho Myung-Jin, hay thanh kiếm mà cậu đã mua cho Jun-ho.
Nếu sức mạnh thể chất của bạn quá yêu, có một cách tăng cường sức mạnh bằng cách sử dụng vật phẩm.
“Em đã từng sử dụng trường kiếm chưa? ”
“Em đã để nó lại ở văn phòng CLan. ”
“Chậc chậc, anh đã để lại thanh kiếm của mình khi đi săn. ”
“……. ”
Mặc dù mục đích ban đầu chỉ là mang cơm hộp cho Su-ho nhưng Jun-ho đã im lặng vì nó giống như một cái cớ.
“Chà, một con dao găm hay một thanh trường kiếm không giúp được gì nhiều. ”
“……. ”
Anh ấy đang nghĩ gì.
Cả tháng nay, jun-ho chỉ lái xe và mang cơm hộp, tính cách của anh ấy là thế nào?
Có lẽ có chút sai lầm khi muốn một Người Thức Tỉnh Rank F hoạt động trong Hầm Ngục Cấp 4 ngay từ đầu.
“Anh à, em nghĩ……. ”
“Cái này thích hợp với em. ”
Su-ho đã mua một thanh kiếm trị giá 500 điểm.
Sau khi kho vật phẩm được kích hoạt, mọi vật phẩm Su-ho mua trong cửa hàng đều được lưu trữ trong kho vật phẩm.
Pot.
Su-ho lấy thanh kiếm vừa mua ra.
< Kiếm chặt đầu >
Một thanh kiếm được sử dụng để cắt cổ tù nhân.
Nó được rèn rất kỹ để chỉ cần một lần chặt là được.
Jun-ho cầm lấy thanh kiếm đồng thời sáng mắt lên.
Trông nó có vẻ thô kệch, nhưng đó là một thanh kiếm tốt.
Nó nặng và dài hơn một chút so với thanh kiếm trước, nhưng không quá khó chịu.
“Cầm đi. ”
“Phù ……. ”
Mắt Jun-ho run run.
Làm sao tôi có thể đền đáp tấm lòng không bao giờ cạn kiệt của anh trai đây?
“Trước tiên hãy thử nó một chút. Baekgu ”
“Gâu!”
“Mang một vài con lại đây ”
“Rrrrrrrrr! ”
Baekgu chạy vào khu rừng với khuôn mặt dữ tợn, như một đệ tử nhận mệnh lệnh của sư phụ, rồi lập tức quay lại như chạy trốn cùng với 4 con Người Thằn Lằn sau lưng.
“job! job! ”
Khi thấy 4 con thằn lằn, Su-ho đã cắt cổ 3 con và chỉ để lại một con.
“job! job! ”
“được rồi, tao sẽ giao cho mày một việc. ”
Su-ho cầm lấy ngọn giáo của con thằn lằn và chỉ vào hàm của Jun-ho.
“Đánh nhau với nó. Nó là một thử thách. ”
“Một thử thách?”
“Ừ, anh bạn. ”
Con thằn lằn lưỡi dài nhìn thấy Jun-ho có vẻ yếu hơn Su-ho, nó thề sẽ trả thù cho những đồng loại đã chết.
Tao sẽ gϊếŧ tên yếu đuối đó.
“Job!”
Con thằn lằn không có chân, sao nó có thể chạy nhanh như vậy.
Người Thằn lằn nhanh chóng thu hẹp khoảng cách với Jun-ho chỉ bằng cách vẫy cái đuôi dài của mình vài lần.
“ugh”
Jun-ho đã kích hoạt kỹ năng duy nhất của mình, “ Kĩ Thuật Chặt Đầu”.
Bộ ngực đập thình thịch mang lại dũng khí và sự tự tin. Thanh kiếm trở nên nhẹ như một chiếc lông vũ màu đen trong tay anh ấy.
Shuang!
Phía cuối đường kiếm đẹp đẽ là cái cổ của Người Thằn Lằn.
Huff puff!
Thanh kiếm cắt ngang không khí và cú đấm của Lizardman đánh vào thân thể của Jun-ho.
“Ugh!”
Jun-shik hít vào một hơi, chuẩn bị cho một đợt tấn công hung ác của Người Thằn Lằn, nhưng nó đã bị giam giữ bởi Su-ho và ném xuống đất.
“Thằng chó đẻ, mày dám đánh em tao. ”
“Job!”
“Mày không làm được việc. Mày bị loại”
“Job! Job! ”
Su-ho bẻ gãy tay cùng lúc dẫm lên người con Thằn Lằn đang vật vã đau đớn, và gọi Jun-ho.
“Đến đây và gϊếŧ nó ”
“ư”
Khi an toàn được đảm bảo, Jun-ho nằm vật trên đất, quằn quại vì đau đớn.
“Này, nó chưa chết đâu. Mau cắt cổ nó đi. ”
“Xương sườn em có vẻ bị gãy rồi ”
“Ôi, nó chỉ như vết chích… haizz. Dong-su.”
“Vâng! Ông chủ. ”
Dong-Su nhanh chóng bước ra.
“Hãy chăm sóc nó. ”
“Vâng!”
Con dao mà Choi đưa cho Su-ho đã được Jun-ho chuyển cho Dong-Su.
“Hey!”
“job! job! ”
Dong-Su đứng lên người con Thằn Lằn đang khua cái lưỡi của mình và la hét, cắm con dao găm không thương tiếc.
“Hoi.”
Con Thằn Lằn chết vì chảy máu quá nhiều trong giây lát.
“Ầm ầm! Tôi nghĩ rằng tôi đã nâng cấp. ”
Lần đầu tiên trong đời, tôi đã phá vỡ giới hạn ngay lập tức bằng cách săn quái vật cấp cao trong Hầm Ngục Cấp 4.
Han Dong-su
Cấp 10 E
Youtuber
Bộ nhớ video, Tàn Sát.
“Ồ, thật vậy. ”
Nếu nhìn bằng kĩ năng quan sát, có thể thấy cấp độ và các chỉ số đều tăng lên.
Khi cấp độ tăng lên, cơ thể sẽ cảm nhận được điều đó. Dong-Su không chắc chắn liệu mình có thêm một Kỹ năng Thức tỉnh nữa hay không.
“Oh! Tôi nghĩ rằng tôi đã giỏi hơn trong việc gϊếŧ người. ”
Trước giọng nói phấn khích của Dong-Su, Su-ho tìm kiếm kĩ năng “ tàn sát” trong Cửa Hàng Thành Tựu và liếc nhìn phần giới thiệu thông tin kĩ năng.
< Tàn Sát >
Gϊếŧ mục tiêu để lấy thịt hoặc phụ phẩm.
Có hiệu quả chống lại các mục tiêu bị áp chế.
Có vẻ như Dong-Su đã thu thập rất nhiều Huyết Thạch.
“Ahhh.”
“Em có ổn không?”
“Ah, xương, xương. ”
Nhìn thấy Jun-ho vẫn bị đau đớn và không thể di chuyển, Su-ho đã mua một lọ thuốc chữa bệnh từ cửa hàng.
“Thử cái này đi. ”
“Phù.”
Sau khi hít thở thật sâu, và gần như không nâng nổi nửa thân trên. Jun-ho nuốt bình thuốc chữa bệnh vào và biểu hiện của anh ấy nhanh chóng được cải thiện.
“Đây có phải là một lọ thuốc không? ”
“Ồ, tôi cũng đào được những thứ này ”
“Chà, anh mua được thuốc trong cửa hàng giống như kĩ năng à? ”
Dong-Su tỏ ra thích thú.
“ Nếu chúng ta chỉ mua và bán nó, chúng ta không phải giàu rồi sao?”
Một lọ thuốc chữa trị có giá 1 triệu won mỗi lọ.
Nó rẻ hơn so với các thiết bị hoặc sách kỹ năng có giá hàng trăm triệu won, nhưng nó là một mặt hàng có nhu cầu cao, nên nó là món đồ hái ra tiền không thể bỏ qua.
“Hừm.”
Một lọ thuốc chữa trị có giá 30 Điểm thành tựu.
Một cuốn sách kỹ năng cơ bản nhất là 100 điểm, đây không phải là một con số thấp.
Tiền và điểm thành tựu.
Tiền có thể kiếm được bằng cách bán Huyết Thạch nhưng điểm thành tựu lại có hạn. Khi cấp độ Su-ho tăng lên, khi băt các quái vật cấp thấp điểm thành tựu giảm dần và trở thành 0 trong quá khứ.
“Được rồi, anh có thể yên tâm huấn luyện chú em rồi. ”
Điểm thành tựu rất quý giá, nhưng mạng sống của cấp dưới tôi thì sao?
Su-ho đã cố gắng mua trước một lọ thuốc chữa trị từ cửa hàng để có thể sử dụng ngay trong trường hợp khẩn cấp.
“Hừm.”
Su-ho đã nghĩ về những hạn chế của kỹ năng “Cửa hàng thành tích”
Lần trước, cũng có giới hạn số lượng mua túi không gian con, và điều này cũng đúng với bình thuốc. Không, tất cả các kỹ năng vật phẩm sẽ có tồn kho khác nhau.
“ Thật may mắn vì hôm nay vẫn còn cơ hội”
Su-ho chỉ mua được 5 lọ thuốc chữa trị.
Vẫn còn nhiều điều cậu chưa biết về các kỹ năng “Cửa Hàng Thành Tựu”.
Có thể tìm hiểu tiếp nếu nó có sẵn vào ngày mai. Hiện tại, cậu hài lòng với việc mua năm lọ thuốc.
“Nếu đã hoàn thành rồi, chúng ta hãy đi thôi. Jun-ho và Dong-Su mỗi người giữ một lọ. Bắt nó. ”
“Hoo, được rồi. ”
“Cảm ơn sếp. ”
Dong-Su khuỵu xuống.
Anh ta không quan tâm xem mình có phần hay không.
Đây không phải là điều mà anh ta từng nghe sao?
Không thể tin được là anh ta sẽ có thể trở thành một lính đánh thuê cấp cao mà chỉ có những người Ngậm Thìa Vàng mới có cơ hội.
Quả nhiên, tham gia vào Guild này chính là bước ngoặt của cuộc đời.
“Có năm con ở đằng kia. Đi nào.”
“Vâng thưa ngài! ”
Ba người họ đi qua bụi cây trước, và Seo Minsoo há to miệng.
Nếu nhìn vào những gì họ đang làm, họ trông giống như một băng xã hội đen.
“Đây là một hầm ngục cấp bốn, phải không? ”
“Uh.”
“Điều này có thể sao? ”
Tôi nghe nói rằng Beast Master thuê hàng chục lính đánh thuê để dọn sạch một hầm ngục. Nhưng, nó nhiều nhất là cấp độ 1 hoặc cấp độ 2.
“Tôi chưa bao giờ nghe nói hay nhìn thấy hai người đi một mình trong một Hầm Ngục Cấp 4. ”
“Bây giờ anh thấy rồi. ”
“Thực sự, trong hầm ngục cấp 4 này tôi không cần phải lo lắng như thế này, đúng không”
“Vì vậy, hãy để mắt vao”
Choi Soo-Young vỗ lưng Seo Min-Su.
“Nhanh lên và đi theo tôi. Đừng bỏ lỡ điều gì. ”
“Vâng.”
Tất cả những gì Seo Min-soo đã nhìn thấy và nghe thấy sẽ được báo cáo cho Cục quản lý.
Park Su-ho chỉ là một ẩn số khi nói đến săn bắt trong hầm ngục. Trừ khi bạn gia nhập GUILD của anh ta và trở thành thuộc hạ, nếu không, bạn sẽ có thể không bao giờ đi cùng anh ta vào hầm ngục nữa trong tương lai.
Thông tin cần được thu thập khi có thể.
Choi Soo-Young và Seo Min-Su vội vàng đuổi kịp Su-ho, không muốn bị tụt lại phía sau.
“Chết!”
HanDong-Su đang cưỡi trên một con thằn lằn bị cụt 1 cánh tay và đập con dao găm xuống như một chiếc dùi.
Pow, pow, pow!
“Phù, Phù! ”
Park Jun-ho chỉ chăm chăm giữ cái dây xích con Thằn Lằn.
‘Trong trường hợp này, không phải sẽ tốt hơn nếu dùng rìu sao? ‘
Seo Min-Su nghi ngờ và nhìn san Su-ho.
“Huh? Anh đang làm gì ở đó vậy? ”
Tôi nhìn đâu đó và đến gần Su-hođang làm mặt nghiêm túc.
“Bạn đang nhìn gì đó? ”
Ánh mắt của Seo Min-soo hướng về tảng đá mà Su-ho đang nhìn.
Hai tảng đá lớn, rộng đứng quay đầu vào nhau, khiến nó trông giống như một chiếc lều hình chữ A.
“Huh?”
Seo Minsoo, nhìn kĩ vào tảng đá, nghi ngờ đôi mắt của mình.
-Tôi muốn về nhà.
-Tôi muốn thịt gà.
-Tôi muốn một ít món hầm miso.
“Không, tại sao Hangul lại có trên bức tranh tường ……. ”
Có chữ viết trên đá, và nó được khắc bằng tiếng Hàn.
Có hàng chục cụm từ ngắn như những hình vẽ nguệch ngoạc, nhưng Seo Min-su bất giác dừng lại nhìn một câu.
-Ồ, tôi muốn. Tôi chỉ muốn.
Seo Min -Su liếc nhìn Su-ho nhưng anh ấy đang có vẻ mặt nghiêm túc.
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hệ Thống
- Druid Station Seoul
- Chương 35: Vô Đề