Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Druid Station Seoul

Chương 21: Anh Ruột??

« Chương TrướcChương Tiếp »
Seoul Station Druid –

Chap 21 : ANH RUỘT??

“Queer!”

Jun-ho vẫn còn do dự trong khi chống trả với con Gonlin bị gãy, chợt anh ấy nghe thấy thấy tiếng anh trai hét trên tường.

“Thêm một con nữa ”

“H!”

Con Goblin vừa rơi trên mặt đất là một con khỏe mạnh.

“Anh ! Anh làm thật àh? ”

“Hãy gϊếŧ nó. Anh sẽ đi bắt thêm vài con nữa. ”

“Anh, anh…..! ”

Tôi đã gọi anh ấy hi vọng anh ấy không rời đi, nhưng không có câu trả lời.

“Mẹ kiếp!”

Không, Mọi thứ quá đột ngột. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra.

Tôi chỉ muốn đi mua ô tô, đột nhiên anh ấy muốn tôi Thức Tỉnh, và giờ tôi đang ở trong một tình huống nguy hiểm.

“Queek!”

Hai con Goblin tiến lên thu hẹp dần khoảng cách với Jun-ho, chúng đang đánh giá đối thủ.

Nếu lùi lại, cậu ấy chỉ còn khoảng trống chưa đến 20 m2.

“Ôi, không ”

Jun-ho muốn khóc.

“Queek!”

Một con Goblin khỏe mạnh cầm lấy một viên gạch trên đất và lao về phía Jun-ho.

Cậu hoảng sợ.

“Cút đi chỗ khác! ”

“Nhanh !”

Jun-ho vung con dao găm trên tay như điên.

Cậu không để nó đến gần một cách dễ dàng, đột nhiên cậu thấy đau bên hông.

“?! ”

Con Goblin bị hỏng một chân đã nhặt một hòn đá và ném nó.

Joon-ho sực tỉnh khi anh bò lăn trên mặt đất và hít thở một cách khó khăn

‘Đây không phải là trò đùa. ‘

Mình sẽ chết nếu mình không gϊếŧ nó.

Thằng ngu nào mà không biết điều đó, Ngay cả con Goblin bị gãy chân nó cũng biết.

‘Khốn kiếp ‘

Điều gì sẽ xảy ra nếu nó còn nguyên vẹn?

Có lẽ người nằm đó vì bị gãy chân sẽ là mình.

Vèo vèo.

Cơ thể bị căng cứng thả lỏng.

Tầm nhìn của tôi vốn chỉ nhìn thấy cái mũi, giờ đã trở nên rõ ràng hơn.

‘Nếu không hành động, mình sẽ chết. ‘

Anh ấy không biết Su-ho có thật sự đi bắt thêm mấy con Goblin nữa không.

“Nào!”

Anh ta hô lên một tiếng lấy tinh thần rồi lao vào con Goblin, cầm con dao găm đâm loạn xạ.

Bùm! Bùm! Puck!

“Cố lên!”

Một bên, chỉ cao bằng một nửa người trưởng thành, thua người đàn ông về vóc dáng cũng như thể lực, thậm chí không có vũ khí . Bên này ngược lại cầm dao găm, Nó không phải là 1 trận chiến khi so sánh điều kiện của hai bên.

“Phù ……. ”

Tim Jun-ho đập điên cuồng cùng với mức adrenaline tiết ra tăng vọt. (adrenaline là một loại hóc môn cơ thể tiết ra khi hưng phấn, kí©h thí©ɧ).

Hơi thở của Jun-ho trở nên nặng nề hơn, anh ta nhìn về phía con Goblin vẫn còn sống.

“Yaa!”

Như cảm thấy sắp phải đến lượt mình, con Goblin cố gắng bò ra xa với cái chân bị gãy. Nó cảm thấy sợ hãi

“Chết!”

Joon-ho chạy như thể bị ma nhập và đá vào đầu Goblin.

Cổ của con Goblin quay 1 vòng và trùng xuống sau cú đá

“Hừ, hừ. ”

Hơi thở của Jun-ho càng nặng nề hơn.

Tôi đã làm gì? Mùi máu của Goblin bám đầy trên cơ thể Jun-ho.

Mắt anh ta rung lên, khi nghe thấy tiếng nói của Su-ho ở phía trên

“Hây, em trai khá đấy”

“sắp chết rồi, anh. ”

Giọng Jun-ho run run. Anh ấy nghĩ sẽ bật khóc ngay lập tức.

Trước đây, khi tình cờ gặp phải quái vật, anh ấy phải sợ hãi mất nhiều ngày….

“Thật tiếc em chỉ vừa mới Thức Tỉnh. Hãy cùng nhau tập luyện. ”

Trong khi Jun-ho còn đang rất bối rối và bồn chồn, Su-ho đã ném hai con Goblin khỏe mạnh vào. Trong tay chúng còn nắm gậy gỗ.

“Nó là em trai của tao, nếu bọn mày gϊếŧ nó, tao sẽ thả bọn mày đi. ”

“Kiehe!”

“Nhanh chóng!”

Goblin lao vào Junho, chớp chớp mắt như thể họ có thể hiểu được lời nói của Su-ho

“Anh , điều này không đúng! ”

Những lời đó có phải là từ miệng của anh trai mình?

Junho nhớ lại quá khứ đã bị quên lãng bởi cuộc sống khó khăn của mình.

Trước khi thế giới biến mất, khi cha mẹ còn sống và anh trai tôi chưa mất tích

Trí nhớ về ông anh trai, người mà tôi đã trải qua cùng khá nhiều thời gian trong những ngày đi học dài đằng đẵng.

Quá khứ luôn đúng…

“Anh vẫn khốn nạn như vậy ‘

Bắt nạt em trai là sở thích của anh ấy, cho dù sau 10 năm nó vẫn vậy.

“Mẹ kiếp, anh ! ”

“Anh thích biểu cảm đó nha! ”

Su-ho vỗ tay và đi bắt thêm Goblin.

Có vẻ như hôm nay em trai đã trở thành một thợ săn.

*

Ầm ĩ.



“Em có điên không?”

“……. ”

“Thật nhỏ mọn. ”

“……. ”

Junho lặng lẽ lái xe.

“Em trai tôi thật dễ thương. ”

“……. ”

“Nếu em không tiếp tục trả lời, em sẽ bị đánh. ”

“…… tại sao. ”

“Em đã Thức Tỉnh, phải không?”

Chú em không cần phải hỏi.

Anh có thể nhìn thấy mọi thứ.

Park Junho

Cấp độ 1 F

Người bán thịt

Điều tôi thực sự tò mò là Nghề Nghiệp: ĐỒ TỂ.

Cái này là Thức Tỉnh quái gì vậy.

“Kỹ năng Thức tỉnh là gì? ”

“Chặt đầu.”

“Hử.”

Sự Thức Tỉnh bị ảnh hưởng lớn từ kinh nghiệm sống trong quá khứ.

Công việc Thức tỉnh của Dong-su là Youtuber, và Myeongjin là một Thầy Tu.

Trở thành Druid là do cuộc sống trong suốt một nghìn năm.

“Em đã bao giờ làm việc trong lò mổ chưa? ”

“Anh đang nói gì vậy? ”

Ký ức mạnh mẽ nhất đối với Junho, có lẽ là trận chiến cách đây 30 phút . Anh ta đã phải chiến đấu với rất nhiều Goblin và Thức Tỉnh trong vòng 30 phút.

Ba mươi phút trải nghiệm để lại dấu ấn mạnh mẽ hơn so với 30 năm cuộc đời của Jun-ho.

Nó có ảnh hưởng đến Thức tỉnh.

Bởi vì những gì anh ta phải làm là gϊếŧ những con Goblin bằng con dao găm.

Đây không phải là một cuộc đối đầu hay gì khác. Nó là một hành động tàn sát tàn nhẫn một tội nhân đang chờ chết.

“Hoo. Tốt. Vâng, cảm ơn. Chết tiệt! Em thừa nhận. Em chắc chắn đã được giúp đỡ. ”

Âm thanh phát ra từ miệng Junho vẫn còn mờ ảo.

Anh ấy cảm thấy như đã mất đi một cái gì đó, nhưng dù sao thì anh ấy cũng đã Thức Tỉnh.

Jun-ho nghe nói rằng phải mất ít nhất hai tuần sau khi chuyển tiền cho người môi giới người ta mới được Thức Tỉnh, nhưng anh Su-ho đã có hàng mà anh ấy cần để Thức Tỉnh trong nửa giờ nữa.

Dù sao thì giờ anh ấy cũng Thức Tỉnh rồi.

“Còn gì nữa? Gia đình là để giúp đỡ lẫn nhau. ”

“……. ”

“Chúng ta hãy đi thẳng đến cơ quan quản lý. ”

Mặc dù nó có thể được thực hiện ở một chi nhánh của Cục Quản Lý nhưng những công việc ban đầu như Kiểm tra và Đăng ký Thức tỉnh phải đến Trụ sở chính. Các lần tiếp theo sẽ có thể cập nhật cấp chi nhánh.

“Anh định đi kiểm tra lính đánh thuê ngay sao? ”

“Không, chúng ta cần huấn luyện thêm. Em chưa sẵn sàng cho việc này. ”

Su-ho có thể vượt qua dễ dàng, nhưng thực tế thi kiểm tra giấy phép của lính đánh thuê không có dễ như vậy.

“Chà, được rồi. Nếu em đăng ký với tư cách là một người khuân vác, Em có thể đi vào hầm ngục. Chúng ta có thể đi cùng nhau. ”

Su-ho đã trải qua ngục tối đầu tiên như vậy với sự giúp đỡ của Jang Jae-sik.

Tôi tò mò trong khi chờ Junho đo.

“Mình có nên đo không? ”

Sau khi trả tiền và Su-ho nằm xuống một máy đo năng lượng.

Nhưng có một thông báo hiện ra mà cậu chưa bao giờ thấy trước đó

Điều này khiến tôi tin rằng

Cảm giác không tốt không phải là do không khí.

Có ai đó đang theo dõi.

Su-ho đi ra ngoài và hỏi nhân viên.

“Ai đã làm ra máy đo này? ”

“Các nhà khoa học chắc chắn đã làm ra nó. ”

Các nhân viên không biết gì cả.

“Các chỉ số đã được gia tăng khá lớn. Nó đã đạt 789. Anh sẽ sớm lên hạng E. ”

Những lần thức tỉnh tăng nhanh như vậy là rất hiếm.

Bằng chứng là anh ta đang săn lùng như điên suốt thời gian qua.

Chỉ có một trường hợp như thế này.

Một con át chủ bài được cung cấp sự hỗ trợ rộng rãi trong một Guild lớn.

Nó có nghĩa là anh ấy là một chàng trai tốt.

“Còn e trai của tôi thì sao?”

“Ồ, Park Joon-ho đã đến phòng thí nghiệm năng lượng trước. Anh ta đo được 109. ”

Anh ta vừa đủ vượt qua ngưỡng Thức Tỉnh

Khi bạn đã xác minh Kỹ năng Thức tỉnh ban đầu của mình, bạn sẽ nhận được Chứng chỉ Thức tỉnh.

‘Mình không nghĩ là nó chưa đạt cấp E ‘

Su-ho đã tính toán sơ bộ.

Anh ấy giờ đang cấp 7.

Cấp 1 chỉ số đo được là hơn 100

Hạng E là cấp 10. Trước mắt vẫn cần phải lên cấp.

” Nếu đạt cấp E, a sẽ thấy sự khác biệt”

Người ta nói rằng giống như Kỹ năng thức tỉnh, khi đó có thể sẽ có kỹ năng mới và ngay cả khi không có , cơ thể cũng có thể cảm nhận được sự thay đổi.

Su-ho bước ra tầng 1văn phòng cục quản lý và đợi Jun-ho.

Nhìn xung quanh trong lúc rảnh rỗi, Su-ho nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc trong một đám đông đang di chuyển.

“Tóc vàng!”

“Huh?”

Đội Thăm dò số 11 của Cục Quản Lý

Ngay khi Choi Swim ngừng lại, các thành viên trong nhóm của cô ấy cũng dừng lại.

“Anh gọi đội trưởng chúng tôi? ”

“Đúng vậy. ”



Tóc của đội trưởng được nhuộm vàng.

Một người đàn ông trẻ tuổi trong bộ đồ chiến đấu bước đến trước mặt đội trưởng và đưa tay ra.

“Tôi xin lỗi vì sự nhầm lẫn vừa qua của mình. ”

“Hả, Nhầm lẫn à? ”

Su-ho chột dạ nói.

“Đúng, là hiểu nhầm. ”

Su-ho cảm thấy cách nói lúc trước là sai lầm.

Choi Soo-young trợn mắt hỏi.

“Chà, anh có chút gan dạ đấy. Anh có nghĩ tôi sẽ gϊếŧ người do nhầm lẫn không? ”

Thế giới hiện đại rất nhạy cảm với việc quấy rối tìиɧ ɖu͙©.

“Tôi không có ý xúc phạm cô. ”

“Huh, tôi cảm thấy mình như một con điên. ”

Soo-young xua tay.

“Đừng chọc giận mọi người, hãy đi thôi. ”

Tôi đôán là tôi đã xin lỗi.

“Được rồi, Tôi sẽ không cầu hôn cô một lần nào nữa. ”

Su-ho cũng có niềm tự hào.

Choi Soo-young là một người phụ nữ mạnh nhất mà cậu ấy gặp khi quay lại Trái Đất, nhưng cậu ấy có thể tìm thấy một người phụ nữ mạnh mẽ hơn.

Không cần phải ám ảnh.

Phụ nữ mạnh mẽ sinh ra những đứa con mạnh mẽ.

“Gặp lại sau nhé. ”

Soo-young chớp mắt.

Cô đã nghe thấy gì?

“……. ”

Soo-young bối rối và không biết phải nói gì, nhưng các đồng đội của cô lại đang rất hoảng sợ.

“Oh! Đội trưởng. Cố muốn kết hôn? ”

“Này, anh ta là một chàng trai tuyệt vời. ”

“Yay, Cô đã lớn rồi ! có rất nhiều người theo đuổi cô ”

Tay Soo-young run lên.

“Khốn Kiếp! ”

“Giữ lấy đội trưởng ”

“Tên tâm thần”

Các thành viên của đội 11 vội vàng giữ lấy Soo-young khi cô muốn lao lên.

Shu-ho còn chưa rời khỏi hội trường Cục Quản Lý.

“Tôi muốn gϊếŧ hắn ”

Đùa giỡn Soo-young?

Hãy chờ đó Park Su-ho.

*

“Ugh, tôi đã chỉnh sửa xong. ”

Dong-su quay lưng lại, đứng dậy khi nhìn thấy Su-ho đang đi vào.

“Huh? Mọi người có ở đây không? ”

“Myung-jin đâu rồi? ”

“Cậu ấy chưa đến. Còn chiếc xe thế nào rồi? ”

“Nó ở ngoài kia. ”

“Bây giờ sẽ thật thuận tiện khi đến Hầm Ngục. ”

Trong khi Dong-su ra ngoài nhìn chiếc xe bán tải, Gun-woo đã đứng dậy.

“Cha.”

“Gun-woo”

Jun-ho lùi lại và mỉm cười ngượng nghịu.

“Cha nên đi tắm, trông cha bẩn quá ”.

Nó vẫn có mùi như máu. Jun-ho vẫn chưa thoát khỏi cảm giác tội lỗi của mình.

“được rồi, Baekgu! ”

Gun-woo tiếp tục ôm Baekgu và chơi đùa.

Su-ho nhìn bà Lee-sook.

“Mọi thứ vẫn ổn chứ? ”

“Làm sao có việc gì. Mọi thứ đều ổn, Tôi chỉ phải chơi với Gun-woo. Nhưng tôi không thể giả vờ như không thấy Gun-woo buồn. Nó làm tim tôi đau đớn ”

“Tôi có thể làm gì”

“Khốn kiếp. Cậu là chú của nó, Sao cậu toàn để cho cháu cậu chơi với người khác? ”

Su-ho cười toe toét.

“Chúng ta đi ăn tối thôi ”

“Tôi đã đun sôi miso. ”

Bà Lee-sook đã chuẩn bị bữa tối ở phòng bếp dưới tầng 1.

“Chúng ta sẽ ra ngoài ăn ”

“Tiết kiệm tiền đi cho đến khi cậu kiếm được nhiều hơn ”

Bữa tiệc bị hủy bỏ vì sự cố chấp của bà Lee-sook

Các món ăn được mang lên bàn làm việc hết món này đến món khác và chẳng mấy chốc nó đã lấp đầy cái bàn.

“Nào, lũ thối tha, cầm lấy thìa. Đã quá bữa của Gun-woo. ”

Trái ngược với khi chiến đấu, Su-ho cảm thấy vui vẻ với không khí hạnh phúc mà bà Lee-sook mang lại.

Không ai ở đây coi bà Lee-sook là một bà già vô dụng

Nghĩ kĩ lại thì Su-ho có vẻ già hơn.

“Ăn thôi. Khi nào thì Myeongjin đến? ”

“Tôi không liên lạc được với cậu ấy. Hôm nay cậu ấy sẽ đến. ”

“Nếu có gì trục trặc, ngày mai cậu không cần phải vào Hầm Ngục. Tôi có thể đưa Jun-ho đi cùng. ”

“Này, Jun-Ho, Cậu Thức Tỉnh rồi à? ”

“Phải ”

“Xin chúc mừng”

Dong-soo, Một cách tự nhiên , nhanh chóng trở thành bạn với gia đình Su-ho và Bà Lee-sook.

Nụ cười luôn giữ trên khuôn mặt Gun-woo, cậu bé rất thích bầu không khí như thế này.

Khi câu chuyện đang sôi nổi, một người nào đó mở cửa và thò đầu vào.

“Có ai ở đây không?”.

P/s: trong các chap trước mình có dịch đội trưởng đội thăm dò là Choi Swim vì dịch theo bản dịch tiếng anh, từ chap này mình sẽ thay đổi tên tiếng hàn là Choi Soo-young.
« Chương TrướcChương Tiếp »