Chương 9: Dobby và Kreacher

Author: Avadale

Nguồn QT: Wikidth.com

Editor: Noelle

Beta: Citrus Aurantifolia - iamaanh

Cho dù Voldemort đã quay trở lại, bóng đen phủ khắp đất nước thì lễ Giáng Sinh của Hogwarts cũng không giản dị đi, ngược lại xuất phát từ một loại tâm lý phản nghịch nào đấy, nó lại càng rực rỡ xinh đẹp hơn. Những bông tuyết trắng tinh phớt qua ô cửa sổ, Draco đi qua cầu thang đang lấp lánh tỏa sáng, tiến vào hành lang treo đầy những bụi tầm gửi, tận lực không để ý tới những nhóm nữ sinh đang tụ tập bàn tán về việc "Harry Potter mời ai đi tiệc?"

Chỉ cần Potter không ngu ngốc tới mức mời quỷ khổng lồ thì chẳng liên quan gì tới hắn. À mà, rồng hoang Rumani cũng không được.

"Draco!" Lúc đi tới cửa ký túc xá một nữ sinh Slytherin lao tới phía hắn - Pansy, "Thật à? Harry Potter!"

Draco giữ vai cô lại, bình tĩnh hỏi: "Cậu điên rồi hả? Cậu cũng muốn được Potter mời đi dạ tiệc?"

"Dạ tiệc?" Pansy bất mãn với hành động ngăn cô tới gần của Draco, nhưng đây không phải vấn đề cô quan tâm nhất bây giờ, "Dạ tiệc chết tiệt gì chứ, Harry Potter cơ, người ta bảo cậu bị thương là vì cậu ta!"

Draco nhướn mày: "Đừng có dở thế, nếu Potter có thể cào vai tôi thành thế này thì cậu ta đã được cho thêm vào danh sách Sinh vật Huyền bí cần được bảo vệ rồi."

"Không phải!" Pansy vội vàng nhìn Draco, "Mấy học sinh năm dưới kể là vốn con Chimaera muốn tấn công Harry Potter, rồi... Draco, cậu sao có thể chắn cho Potter được, nhỉ?"

"Tất nhiên. Chuyện con súc sinh kia là ngoài ý muốn thôi."

Pansy do dự: "Tớ không... nhưng mà họ kể có hai Ravenclaw chứng kiến..."

"Tôi cũng ở đấy." Zabini đột nhiên xuất hiện. Gã mặc lễ phục, đi từ trong ký túc xá ra, "Đúng là ngoài ý muốn, con thú kia chắc là muốn tấn công Potter, chỉ là cuối cùng nó lại chọn Draco. Tôi nghĩ cũng chẳng thể trông cậy một con súc sinh lại biết phân biệt người."

Pansy bĩu môi: "Tôi biết. Nhưng mà đám lời đồn đấy mắc cười quá, nghe cứ như là đang bàn xem Draco thân thiết với Potter như nào ấy."

Draco cảm ơn khoảng thời gian đấu đá với Potter trước đây. Nhìn xem, ai cũng nghĩ đấy chỉ là lời đồn, tuy rằng người trong cuộc biết thừa là không phải.

Gia chủ Malfoy trẻ tuổi cảm thấy nặng nề, cái Khế ước Bảo hộ chết tiệt. Nhưng hắn cũng đã quen rồi, ít ra so với áp lực từ Chúa tể Hắc ám, cái Khế ước này nhẹ nhàng hơn nhiều, tối thiểu hắn còn có thể rống giận với Potter.

Pansy bị lễ phục của Zabini hấp dẫn, gã sắp sửa đi tham dự Dạ tiệc Giáng Sinh... Tốt, hiện tại đổi thành Zabini bị Pansy dính lấy. Draco quay về ký túc xá, lẳng lặng ngồi trên giường thả lỏng suy nghĩ. Tiếp theo, hắn đứng dậy sửa sang lại cái rương.

Các loại ghi chép, sách, thư, Khóa cảng về chung cư ở Luân Đôn... Dưới cùng cái rương đè nặng một chiếc khăn màu xám. Draco khựng lại, hắn không nghĩ bản thân vẫn luôn mang theo nó. Áo chùng chắc để lại trường học, đằng nào kỳ nghỉ này hắn cũng chỉ ở chỗ Muggle. Vừa mở tủ quần áo, hắn đã nghe thấy tiếng nổ rất nhỏ từ trong tủ. Draco nhanh chóng giơ đũa phép, nhưng đã muộn, hai luồng lực phóng ra, đánh vào vai hắn.

"Dobby?", Draco giật mình phát hiện tay mình bị hai gia tinh kiềm giữ, "Đây là..."

"Thiếu gia Malfoy đương nhiên không biết lão Kreacher." con gia tinh già nói đầy bi ai, nhưng lực túm cánh tay Draco không giảm nhẹ chút nào, "Harry Potter thừa kế Kreacher, cũng như căn nhà. Nó phải tuân theo mệnh lệnh của Harry Potter cho dù có vô lý, cho dù nó nhớ bà chủ thân yêu của nó thế nào..."

Draco khϊếp sợ phát hiện bản thân lại nảy sinh sự đồng cảm với con gia tinh dơ hầy này. Trong một góc nhìn nào đó, hoàn cảnh bọn họ rơi vào cũng không khác nhau lắm, Draco cũng bị chỉ định bảo vệ Potter vì Sirius chết... Nhưng đồng cảm thì đồng cảm, đâu có nghĩa Draco sẽ từ bỏ việc phản kháng, hắn nhúc nhích, thử triệu hồi đũa phép.

"Các ngươi muốn làm gì? Hogwarts không cho phép gia tinh tấn công học sinh!"

"Dobby tuân lệnh Harry Potter!", Dobby hét lên, "Harry Potter vĩ đại tốt bụng, cậu ấy muốn cậu chủ cũ của Dobby, Dobby sẽ mang về cho cậu ấy!"

"Là Harry Potter tàn nhẫn vô tình! Cậu ta thế mà lại bắt lão Kreacher trói bắt thiếu gia Malfoy về, tiểu thư Cissy sẽ đau lòng nhường nào chứ!" Kreacher thấp giọng mắng, đồng thời một cái dây thừng tỏa sáng xuất hiện trong tay nó.

"Nào nào, bỏ dây thừng xuống, nếu ngươi không muốn làm mẹ ta đau lòng."

"Không được nói xấu Harry Potter! Harry Potter là một phù thủy tốt bụng, cậu giúp Dobby tự do!" Dobby kêu to, lấy dây thừng trong tay Kreacher trói Draco.

"Sa đọa! Loại gia tinh sa đọa mới có thể nói ra hai chữ 'tự do' này! Đều tại bọn Máu Bùn, người sói, phù thủy phải cao quý khéo léo như thiếu gia Malfoy mới đúng!" Kreacher giận mắng, cầm dây thừng quấn hai vòng trên người thiếu gia Draco cao quý khéo léo.

"Không được sỉ nhục bạn của Harry Potter! Dobby sẽ làm Kreacher câm miệng!", Dobby hoàn thành nút thắt cuối cùng.

Hiện tại, Draco Malfoy - người thừa kế trẻ tuổi của gia tộc máu trong, Tử thần Thực tử con trong mắt đám Thần sáng - đang bị một cái dây thừng vàng óng ánh trói chặt, nhàm chán quan sát hai gia tinh đang kéo tai nhau.

*

Harry điên cuồng cọ gót chân trên sàn gạch của hành lang.

Dạ tiệc sắp bắt đầu rồi, Kreacher và Dobby vẫn chưa về... Malfoy khó bắt đến thế sao? Được rồi, Harry thừa nhận nếu để cậu đi thì đúng là không bắt được thật, nhưng gia tinh có thể thoải mái sử dụng pháp thuật mà không bị hạn chế, không phải sao?

Cuối cùng, một tiếng nổ nhỏ làm người sung sướиɠ vang lên, Harry cao hứng quay lại, thấy Dobby và Kreacher đang ném một đồ vật rất lớn về phía mình. Harry theo bản năng giang tay ra, bị một Malfoy đè lên người.

. T𝐫𝓊𝔂ện cop 𝐭ừ 𝐭𝐫ang ⩵ TR𝓊 MTR𝑼YEN.𝑣n ⩵

Dobby cao hứng the thé kêu: "Dobby làm được! Harry Potter đã có được Malfoy mà cậu muốn!"

Kreacher dùng tư thế tiêu chuẩn khom lưng: "Thiếu gia Malfoy đúng là cao quý tiêu sái, phong độ ưu nhã, đáng mừng cho Harry Potter đã thay đổi tiêu chuẩn chọn bạn của cậu ta!"

Draco-bị-trói-chặt-Malfoy bình tĩnh nói: "Potter, giải thích!"

"Ơ, nếu nhà cậu từng có một con gia tinh sùng bái tôi, tôi đây có một con thích khen cậu cũng chẳng có gì lạ." Harry co quắp đỡ Draco. Cậu bây giờ cực kỳ để ý chuyện này: Tiếp xúc thân thể! Harry không nghĩ làm mình giống như thiếu niên chân tay luống cuống với việc tiếp xúc thân mật, nhưng cũng chẳng trách cậu được. Khoảng cách như này cũng quá mất an toàn đi!

Cũng may Draco nhanh chóng đứng lên, tuy rằng thăng bằng cũng không ổn định lắm.

Hắn giật bả vai, dây thừng vàng chói óng ánh: "Tôi hỏi cái này, không phải đám gia tinh trung thành với cậu."

Harry lấy đũa phép tháo dây, "Ừm, tôi cần một người đi Dạ tiệc Giáng Sinh cùng... Ai cũng phải có bạn nhảy mà."

Dây thừng lỏng ra, Draco nói hung ác: "Hành lang ngoài kia chen đầy nữ sinh, chỉ đợi cậu mời mà thôi!"

Harry bị ngữ khí của hắn dọa sợ, ngơ ngác trầm mặc lại. Tầm mắt cậu rơi xuống áo quần Draco. Cảm ơn Merlin, Slytherin thường xuyên ăn mặc chỉn chu, cứ thế mang cậu ta tới dạ hội cũng không nhếch nhác lắm.

Draco cũng chỉ có thể nhìn Harry. Hắn bỗng nhiên nhận ra bản thân đã rất lâu không đứng đối mặt như vậy với Potter. Potter vẫn là dáng vẻ cũ, tóc tai lộn xộn, cà vạt xộc xệch... Bây giờ đã là tháng mười hai rồi cậu ta cũng không thèm mặc thêm áo, muốn khoe bùa giữ ấm à?

"Bắt được nhá!" một tiếng cười đột ngột vang lên trên đỉnh đầu bọn họ, Peeves không biết đã ở đó từ bao giờ, "Đứa ngốc mời Tử thần Thực tử, mời Tử thần Thực..." tiếng cười đột nhiên ngưng lại, Peeves vẫn duy trì cái miệng ngoác đến tận mang tai rơi bịch xuống.

"Malfoy, cậu làm gì nó thế?"

"Một thần chú nhằm vào linh thể. Tôi sẽ đưa nó cho Bá tước Đẫm máu, bao giờ nó biết giữ mồm giữ miệng thì thả." Draco âm trầm thu hồi đũa phép, túm Peeves vẫn đang ngoác mồm cứng đờ cười, "Muốn tố giác tôi?"

"Không." Thật ra Harry cũng đã sử dụng không ít bùa chú ngoài chương trình học.

Draco nhướng mày: "Thế thì, tạm..."

Harry căng da đầu cướp lời: "Cậu thật sự không muốn đi? Chỉ là dạ tiệc thôi, Hermione cũng mời bạn bè đi cùng mà."

Draco nhìn cậu đầy vi diệu: "Bạn?"

Rõ ràng Potter vẫn chưa buông được việc ở làng Hogsmeade. Gryffindor cao thượng quá. Nhưng tình bạn của Chúa Cứu thế tuyệt đối không phải 'phần thưởng' Draco muốn.

Harry thở dài: "Tôi biết cậu không muốn làm bạn với tôi, nhưng... Dù sao cũng phải bắt đầu từ bạn bè."

Draco nói chậm rãi: "Tôi đúng là không muốn làm bạn với cậu. Nhưng nếu cậu kiên trì đến vậy, tôi nghĩ đi dạ tiệc một lần với cậu cũng chả sao, còn hơn để cậu đi tìm quỷ khổng lồ đánh nhau."

Bọn họ thầm thở dài một hơi, đều cảm thấy mình đã nhượng bộ đối phương.

*

Văn phòng Slughorn được trang trí sắp xếp thành một phòng khiêu vũ nhỏ, ngôi sao sáng lấp lánh trên đỉnh cây thông Noel, bàn dài ở giữa bày đầy đồ ăn, màn mỏng tinh mỹ nhẹ nhàng lay động, âm nhạc êm ái quyện với hơi rượu, mấy vị khách đứng tụm lại bắt chuyện với nhau,... Snape là người duy nhất biểu tình lãnh đạm, Slughorn vỗ vai gã: "Đừng như vậy, giáo sư Snape. Người trẻ tuổi hấp tấp là bình thường mà."

Snape lạnh lùng nói: "Đến trễ, vô tổ chức. Thầy làm cho Potter càng tự đại hơn."

Slughorn cười: "Harry đúng là học sinh ưu tú. Thật ra, hôm nay ở đây có rất nhiều người đến chỉ để gặp nó, ngài Worple bên kia, một học trò cũ của tôi, tác giả nổi tiếng, đang có dự án sáng tác một quyển 'Harry Potter truyện'."

Snape dùng cái mũi cười nhạo một tiếng.

"Còn có ngài Scrimgeour... " Slughorn đang giới thiệu những nhân vật lớn thì tạm dừng, trên mặt hiện ra biểu tình kỳ quái, nhưng rất nhanh lại chuyển thành tươi cười thân thiết, "Harry? Cuối cùng con cũng tới rồi!"

Snape ngẩng đầu, phát hiện biểu tình kỳ quái đồng loạt xuất hiện trên mặt mọi người.

Harry Potter đi đến, mặc một thân lễ phục tinh xảo, mỉm cười hối lỗi vì mình đến trễ. Đồng thời, bên cạnh cậu có một thiếu niên anh tuấn khác sóng vai cực kỳ thân mật... Không chỉ là vì đó là một thiếu niên, cái biểu tình đó là vì hầu hết mọi người đều biết hắn: Draco Malfoy, con trai của Tử thần Thực tử tà ác, cha hắn còn đang bị truy nã vì đã đầu quân cho Voldemort.

Eldred Worple có lẽ là một trong số ít người ở đây không quen biết gia tộc Malfoy. Gã điều chỉnh bản thân, rất nhanh nhiệt tình đi tới bắt tay với Harry và Draco: "Rất vinh hạnh được gặp mặt, tôi là Worple, tác giả của 'Anh em trên huyết thống: Ta sống cùng một đám quỷ hút máu', Eldred Worple."

"Chào ngài."

"Không thể tin được Chúa Cứu thế của chúng ta lại có khuynh hướng..." Worple đẩy kính, ngẩng đầu thăm hỏi Draco, "Nếu có thể, tôi muốn viết một quyển 'Harry Potter truyện' nói thật kỹ vấn đề này."

Tốt ghê, cái biểu tình kỳ quái đã lan đến cả Draco. Hắn chú ý tới một vấn đề: Weasley dẫn theo bạn gái của nó, hai người đang ngồi một góc ôm ấp... Người theo đuổi Granger đang mời cô khiêu vũ... Còn Zabini đang khϊếp sợ ngồi ở bàn dài, bạn gái mới chễm chệ trên đùi cậu ta.

Không một ai có mối quan hệ thuần khiết với bạn nhảy của mình, trừ hắn và Potter.