Chương 2: Lần thứ 2

2.Lần thứ hai Draco cắt tóc dài là vào vũ hội năm thứ năm.

Lúc ấy, tóc của cậu đã khá dài, dù sao cái tên ở trong cái trường này dám (trắng trợn) gọi cậu là con gái chỉ có mỗi mình Harry Potter, mà đối phương cũng nhận ra cách gọi đó quá mức ngây thơ nên về sau, đôi bên gặp mặt đều nhào lên và giơ nắm đấm kiểu Muggle, không còn dùng cách xưng hô đó để gọi nữa.

Chẳng mấy chốc, Giáng Sinh đã đến, dựa theo truyền thống của Hogwarts, hằng năm đều tổ chức vũ hội trong đêm Giáng Sinh, Draco dĩ nhiên là không thiếu bạn nhảy, nhưng cậu cũng vui vẻ khi nhìn thấy chúa cứu thế đại danh đỉnh đỉnh vẫn chưa kiếm được bạn nhảy---- Theo lý mà nói thì Harry Potter xưa nay không thiếu người hâm mộ, nói chi là bạn nhảy, nhưng không biết vì vụ gì mà Harry từ chối hết, chẳng lẽ tính đợi tới đêm vũ hội cho người ta chế giễu à? Tên Slytherin tóc vàng giũ giũ bộ viện phục, trên mặt không có chút hứng thú gì mà dựa cửa sổ trên hành lang gặm quả táo xanh trong tay.

Phía sau lưng vang lên tiếng ồn, Draco không cần quay lại cũng biết là đám sư tử Gryffindor trở về từ sân Quidditch, Harry Potter dĩ nhiên cũng trong đám đó, nhưng hôm nay cậu không có tâm trạng gì để gây phiền phức cho chúa cứu thế nên quyết định làm bộ như không thấy để người kia đi luôn.

Đột nhiên, đám sư tử sau lưng dừng chân, chỉ nghe một người mở miệng cười: "Đi đi! Mời cô nàng đó đi!"

"Ừm..." Thanh âm quen thuộc vang lên ở sau lưng, "Bạn tiểu thư Slytherin này, tớ có thể mời bạn làm bạn nhảy của tớ không...?"

Cậu chủ nhỏ Slytherin nhíu lông mày suy đoán chủ nhân của giọng nói, xoay người lại thì thấy được thân ảnh quen thuộc. Chúa cứu thế vừa mới tham gia xong đợt huấn luyện Quidditch vẫn còn mặc đồ tập trên người, thậm chí mồ hôi trên thái dương còn chưa lau đi.

Đáng lí ra, không có người nào có thể cự tuyệt được lời mời đi dự vũ hội của chúa cứu thế, nhưng cậu là một Malfoy, Malfoy của Slytherin.

Phù thủy tóc vàng nhếch miệng khoanh tay nhìn dáng vẻ như thế giới quan bị sụp đổ của chúa cứu thế, kỳ thật Draco không có lùn, đem so với nhóm người cùng lứa thì cậu thuộc dạng tương đối cao (mặc dù không thể đem so với cái chiều cao phát triển tốt của Potter, cậu chủ nhỏ đã cắn răng nghiến lợi vì điều này rất lâu). Có thể vì cậu mặc viện phục rộng, lại thêm xõa tóc nên mới bị đám Gryffindor không có đầu óc này nhìn lầm. Song cái này vẫn là một cơ hội để mình đi khıêυ khí©h Potter.

"Quỷ khổng lồ Gryffindor như mày cuối cùng cũng mù rồi à?" Draco mở miệng cười, rõ ràng là mang ý trào phúng nhưng lại làm cho lòng của Harry thấy ngứa. Dáng vẻ lười biếng của tên Slytherin tóc vàng tựa người bên cửa sổ, ánh nắng chiếu lên mặt càng làm nổi bật mái tóc vàng cùng ngũ quan tinh xảo của cậu, thậm chí lời giễu cợt ra khỏi miệng cũng ôn nhu đi rất nhiều.

Harry bị suy nghĩ của mình dọa sợ, hắn vậy mà lại cảm thấy, tên Malfoy kia----- Tên Slytherin kia ôn nhu? Ngước lên nhìn Draco vẫn đang nhìn mình cười, cảm giác mất mặt xông lên khiến hắn đỏ mặt.

Draco phát hiện chúa cứu thế hôm nay hiếm khi không dỗi ngược lại mình, đang chuẩn bị mở miệng nói tiếp thì đối phương lại giật mạnh tóc của cậu sau đó quay người chạy mất, để lại cậu cùng đội viên Quidditch của Gryffindor hai mặt nhìn nhau.

"Harry Potter! Mày lại kéo tóc tao!!!"

Phía sau chúa cứu thế truyền tới tiếng gầm thét.

Đêm đó, tên tóc vàng Slytherin quay về ký túc liền cắt phanh mái tóc dài của mình, không một chút do dự, nhóm Slytherin cảm thấy tiếc hận sâu sắc vì không thể nhìn thấy mái tóc dài của Draco trong buổi vũ hội.

Chúa cứu thế cũng mang vẻ mặt oán niệm nhìn cậu chằm chằm.

Đây là lần thứ hai Draco cắt tóc dài.