Chương 97: Hồng Liên vỡ nát, tám đạo kim quang

Kim Cương Tháp và Trảm Tình kiếm như keo như sơn, khí cơ cảm ứng, sinh ra đủ loại cộng hưởng.

Loại dấu hiệu dị thường này khiến cho Điêu Tuyết cũng không khỏi có chút kinh hãi, Trảm Tình kiếm là vật truyền thừa của Vong Tình Đạo, cho dù nàng là đệ tử chân truyền kiệt xuất nhất thế hệ này của Vong Tình Đạo cũng không thể đánh mất phi kiếm này. Nữ tử này đã muốn bất chấp đi chém gϊếŧ tên cướp Trần Thất, mà là thúc giục pháp quyết Khống Kiếm bí truyền của Vong Tình Đạo, ra sức muốn thu hồi lại Trảm Tình kiếm, thoát khỏi sự hút lấy của Kim Cương Tháp. Điêu Tuyết tại thời điểm như vậy cũng không dám có chút giữ lại, thứ nàng tu luyện chính là một trong hai đại thánh điển trấn phái Vong Tình thiên thư của Vong Tình Đạo, bộ thiên thư này căn bản chính là đạo quyết, là Lang Gia Vong Tình quyết. Điêu Tuyết muốn sử dụng công lực của Lang Gia Vong Tình quyết toàn lực ứng phó. Trảm Tình kiếm cảm nhận được chủ nhân triệu hồi, cũng không ngừng vang dội, hưởng ứng lời triệu hồi của chủ nhân.

Trần Thất muốn mượn uy lực của Kim Cương Tháp, trấn áp Hồng Liên Tà Phật, tuy rằng hắn cũng không biết lai lịch của Hồng Liên Tà Phật, nhưng Trần đại đương gia hiểu rõ, nhất định "nó" không phải là thứ tốt gì. Lần trước hắn tế luyện Kim Cương Tháp, thiếu chút nữa bị hộ pháp bên ngoài của Hồng Liên Tà Phật nuốt mất Chân Long Kình, từ lần đó, Trần Thất liền kiêng kị Hồng Liên Tà Phật này.

Trần Thất và Điêu Tuyết dường như là cùng hành động, dùng hết toàn lực chia thành hai món pháp khí, nhưng Trảm Tình kiếm chỉ có thể phát ra tiếng ngân ong ong, dường như không thể thoát khỏi sức mạnh của Kim Cương Tháp.

Trần Thất tuy rằng bị hạn chế công lực, chỉ có thể luyện đến mười sáu tầng cấm chế của Kim Cương Tháp nhưng dù sao cũng là chủ nhân của Kim Cương Tháp, so với tình hình bên Điêu Tuyết vẫn có chút tốt hơn. Hắn thấy Trảm Tình kiếm của Điêu Tuyết bị Kim Cương Tháp hút lấy, đáy lòng thật ra là vui sướиɠ khi thấy người gặp họa, nếu không phải hắn không biết cách vận dụng Kim Cương Tháp thu lấy pháp môn pháp khí của người khác, đã sớm khiến Điêu Tuyết thê thảm hơn, rồi đoạt lấy phi kiếm của đại địch.

Nhưng lúc này, Trần Thất cũng không ra tay, chỉ có thể liều mạng thúc giục Chân Long Kình, muốn một lần nữa trấn áp pháp lực của Hồng Liên Tà Phật xuống. Chỉ là Chân Long Kình của hắn gần đây luyện tập cực nhọc, sức mạnh không còn bằng trước kia, dưới sự phản kích của đóa Hồng Liên, lùi bước từng tấc, không quá một khắc, lại tự lùi xuống tầng thứ mười bốn.

Tới lúc này, Trần Thất đã thực sự lo lắng, hắn chẳng hờ hững liều mạng vận khởi Chân Long Kình trong đan điền mà ngay cả pháp lực Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên đóng tại mi tâm tổ khiếu cũng vận dụng toàn bộ.

Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên tuy chỉ có ba tầng cấm chế nhưng lại thần diệu khó lường, ngay cả kiếm khí của Trảm Tình Kiếm cũng có thể dễ dàng đập nát.

Thời điểm Kim Cương Tháp xuất hiện dị biến, Thần Phiên Chân Long Kình hỗn hợp pháp lực phật môn biến đổi lù lù bất động, cho đến khi Trần Thất thúc giục mới chấn động mạnh mẽ, một luồng pháp lực kỳ dị theo khiếu huyệt của Trần Thất một đường đánh thẳng vào đan điền. Được toán quân đầy đủ sức lực này trợ giúp, Trần Thất lúc này mới ổn định xu hướng suy tàn, một lần nữa tế luyện cấm chế của Kim Cương Tháp.

Kim Cương Tháp có được sự trợ giúp của chủ nhân, cuối cùng phục hồi lại, đột nhiên tuôn ra vô số tiếng tụng niệm kinh văn, Trần Thất hô một tiếng hiệu lệnh, hơn hai vạn con dơi tinh bị hắn cất dấu ở trong Kim Cương Tháp cũng theo Kim Cương Tháp phát ra Phạn âm Thiện xướng, cùng nhau niệm tụng Đại Nhạc Kim Cương Bất Không Chân Ngôn Tam Ma Da Kinh, thậm chí chính Trần Thất cũng liên tục ngâm nga cuốn kinh văn từ đầu tới cuối bảy lần.

Km Cương Tháp có được nhiều sự trợ giúp, lập tức xuất hiện biến hóa, không biết bao nhiêu kinh văn từ đỉnh tháp hiện ra, từng tầng từng tầng kinh văn long lanh kim quang theo chân khí của Chân Long Kình lưu chuyển xuống dưới,mang theo hơi thở lớn, Chân Long Kình hòa hợp với kinh văn này lập tức gia tăng gấp mấy lần uy lực.

Chân Long Kình thúc giục cấm chế của Kim Cương Tháp đến tầng thứ mười sáu, đóa Hồng Liên bay nhanh đến nở rộ vô số ánh lửa, tiếp xúc với pháp lực mới của Chân Long Kình và Kim Cương Tháp, liền sinh ra lực hút, tựa như muốn cắn nuốt, luyện hóa Chân Long Kình.



Lần trước Trần Thất đυ.ng độ Hồng Liên này, dưới sự trợ giúp của Kim Cương Tháp mới khó khăn thoát thân được. Nhưng lúc này đây, Trần Thất tự hiểu mình không còn đường lui, một khi hắn lùi bước, đóa Hồng Liên này sẽ theo đó áp sát, chẳng những không thể khống chế được Kim Cương Tháp mà còn xảy ra hậu quả không thể khống chế được.

Trần Thất ngầm vận khởi Thái Thượng Hóa Long quyết, bức bách mỗi phần tiềm lực ra ngoài, khiến cho Điêu Tuyết cùng với hắn đều bị cuốn vào dị biến của Kim Cương Tháp, Điêu Tuyết trong tình thế nguy hiểm khuôn mặt nhỏ nhắn cũng căng thẳng vô cùng, không còn chút thoải mái tự nhiên như khi đuổi lui đám người Loan Hề, Hầu Đông Thần nữa, Lang Gia Vong Tình quyết vận chuyển tới cực hạn, trên đầu tiểu cô nương dần dần xuất hiện một luồng sương trắng mờ mờ, bên trong có một đóa hoa sen vừa chìm vừa nổi.

"Trảm Tình đã mất, cho dù sư phụ cũng không thể bảo hộ ta nữa rồi, chỉ có thể dùng tới chiêu cuối kia thôi..."

Điêu Tuyết là người cực quyết đoán, sa vào bên trong cạm bẫy cũng có thể giữ cho tâm trí tỉnh táo. Tuy rằng nàng không biết Trần Thất cũng đang lâm vào tình thế nguy hiểm giống nàng, nhưng cũng hiểu được để thoát khỏi vòng vây, tất nhiên phải vòng qua cổ tháp này, trực tiếp oanh kích đầu sỏ gây nên cảnh khốn cùng của nàng.

Điêu Tuyết hít thở thật sâu một ngụm chân khí, thấp giọng quát:

- Ngươi không xứng để ta gieo Tình Ti, chút nữa ta sẽ thu hồi lại, tơ tình như lũ, vạn mộc thành tro, trúng!

Điêu Tuyết phân chia một phần sinh lực, ngón giữa tay trái mảnh khảnh dựng thẳng hướng lên trời, chỉ vào đại kiếm, đánh vào hư không. Trần Thất đang toàn lực chống trả Hồng Liên Tà Phật dị biến bên trong Kim Cương Tháp bỗng nhiên bị Lang Gia Vong Tình quyết của Điêu Tuyết ám toán, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, như có ngàn vạn sợi dây như có như không quấn quanh trần trí mình, đuổi không đi, gạt không rời.

Trần Thất trúng phải chiêu "Tình Ti" của Điêu Tuyết, Thái Thượng Hóa Long quyết lại được người ta tu bổ lớn hơn thêm một lần, giữa lúc tranh đấu với đóa Hồng Liền đột nhiên bị chia làm hai phía, Chân Long Kình ở trên Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên phun ra đột nhiên thối lui, hung hăng chém lên Trảm Tình kiếm.

Trảm Tình kiếm dù gì cũng là bảo bối trấn phái của Vong Tình Đạo, không phải là thứ mà Chân Long Kình mới tu luyện mấy ngày của Trần Thất có thể cắn nuốt, nhưng Điêu Tuyết phân tâm khiến khống chế Trảm Tình kiếm yếu đi, Chân Long Kình nhân cơ hội vồ đến, vậy mà từ trên thân Trảm Tình kiếm xuất hiện môt luồng kiếm ý cắn nuốt. Điêu Tuyết gọi một tiếng nũng nịu, Trảm Tình kiếm bỗng nhiên nở rộ luồng sáng vô lượng, tỏa ra phá vỡ Chân Long Kình, cùng lúc thoát khỏi sự hút lấy của Kim Cương Tháp. Điêu Tuyết người kiếm hợp nhất, cũng không chịu dừng lại, giây lát đã ngự kiếm phi không, đi thật xa.

Điêu Tuyết khống chế phi kiếm, bay lên không về phía trước còn không quên kêu lên một tiếng:

- Tên cướp kia, ngươi ở yên đó, mấy ngày nữa ta sẽ quay lại thu hồi, ngươi dám làm hỏng của ta, Điêu Tuyết này sẽ không tha cho ngươi.

Mất đi sự trói buộc của Trảm Tình kiếm, uy lực của Kim Cương Tháp lập tức tăng vọt, một luồng Chân Long Kình cắn nuốt kiếm ý của Trảm Tình Kiếm, quay đầu lao xuống, hung hăng đánh vào phía trên của đóa Hồng Liên.



Trần Thất ngẫu nhiên vận khí vừa đến liền sảng tỏ được biện pháp này, nhưng hắn cũng không nắm chắc được mấy phần, Chân Long Kình cắn nuốt kiếm ý của Trảm Tình kiếm có hay không có tác dụng với đóa Hồng Liên.

Trong chớp mắt, tựa như vĩnh hằng....

Đối với Trần Thất mà nói, chớp mắt này dài đến đáng sợ. Hắn thậm chí có thể tận mắt thấy, Chân Long Kình nuốt một luồng kiếm ý của Trảm Tình kiếm lập tức như thiêu thân chịu chết, liều mạng đánh vào đóa hoa rực lửa kia với uy lực vô hạn cùng ngọn lửa tinh khiết.

Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên phát ra một luồng Chân Long Kình, chỉ trong nháy mắt đã liên tục rung động sáu mươi tư lần, làm cho Chân Long Kình lập tức rung động ngần ấy lần, một luồng kiếm ý Trảm Tình Kiếm mạnh mẽ đoạt được kia, trong nháy mắt bị Chân Long Kình đập nát, hóa thành từng sợi nhè nhẹ, giành trước một bước bắn trúng đóa Hồng Liên kia.

Dường như trong khi đó, vô số âm thanh Phạn âm Thiện xướng vang vọng trong trời đất, trong tai Trần Thất cũng không hề có âm thanh thứ hai.

Đóa Hồng Liên kia dưới sự oanh kích của Trảm Tình Kiếm, Chân Long Kình, Kim Cương Tháp, ba loại phật đạo đại pháp của hai nhà còn có thể chống đỡ được một lát liền ầm ầm nổ tung, hóa thành Hồng Liên Tịnh Hỏa cực tinh khiết.

Hai luồng Chân Long Kình Trần Thất tu thành giống như Song Long Não Hải, đều có thể tự sinh ra lực cắn nuốt, tranh đoạt đóa Hồng Liên Tịnh Hỏa bị đánh tan kia. Trần Thất tinh mắt, nhìn thấy đóa Hồng Liên sau khi bị đanh tan có một bùa chú ở trung tâm của Hồng Liên Tịnh Hỏa, không bị tan rã, hắn không dám dùng Chân Long Kình cắn nuốt mà suy nghĩ trong đầu, liền có vô số phù văn màu vàng kim bao lấy bùa chú kia, thu đến tầng thứ nhất của Kim Cương Tháp.

Lúc Trần Thất mang theo Hồng Liên Tà Phật bên người chạy đến phía đóa Hồng Liên kia đánh tan, pháp lực trên pho cổ Phật dao động rồi tự yên lặng. Cỗ Chân Long Kình mà Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên phun ra nuốt vào kia tương đối mạnh, Hồng Liên Tịnh Hỏa sau khi nổ tung phân hóa ra, bảy tám phần đều bị nó cắn nuốt. Lúc Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên thu hồi một luồng Chân Long Kình này thì pháp khí ngoài ý liệu có biến hóa.

Hóa ra Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên mới thành hình, chỉ đạt được ba tầng cấm chế, nhưng sau khi nuốt được Hồng Liên Tịnh Hỏa, trong cây thần phiên liền có một tầng cấm chế thành hình. Trần Thất trong lòng khẽ động, liền vận khởi Thái Thượng Hóa Long quyết dựa theo ghi chép trên trang sách vàng của Thái Thượng Hóa Long quyết kia, sau đó hiện ra bài thần chú tế luyện Bát Bộ Thiên Long Quyết, vận chuyển pháp lực quanh thân, quấn quanh lên.

Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên được chủ nhân tế luyện, bên trong liền xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất. Trần Thất vì muốn đốc thúc Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên nên dùng một ngàn ba trăm miếng phù tiền tích tụ trong Kim Cương Tháp cùng nhập vào, hiện tại cây Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên này có cắn nuốt bảy tám phần đóa Hồng Liên rơi ra của Hồng Liên Tịnh Hỏa, lại thêm Chân Long Kình kia của Trần Thất, cũng là đã cắn nuốt không ít đại yêu, ba phần lực lượng dồn lại một chỗ, lập tức đẩy Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên lên một tầng cảnh giới càng cao hơn.

Vố số ấn kinh văn trong Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên dưới sự thúc giục của Trần Thất hóa thành tầng cấm chế thứ năm, tất cả ấn kinh văn như cũ chưa từng dừng lại, pháp lực Phù Tiền, Hồng Liên Tịnh Hỏa, Chân Long Kình những lực lượng này kích động lẫn nhau, một tầng lại một tầng cấm chế, thành hình thứ tự, đột phá tới tầng thứ tám mới hòa thành một thể, ổn định trở lại.

Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên vốn mới hình thành, cũng không có bao nhiêu uy lực, chỉ có khả năng hộ thân, không bằng Kim Cương Tam Muội Pháp, chỉ có mười phần linh tính, vô cùng kỳ dị mà thôi. Nhưng thứ tế luyện trong tám tầng cấm chế này, cây trường phiên nhất thời chấn động, phun ra tám luồng kim quang, mỗi luồng đều dài hơn bảy tám trượng, dưới sự thúc giục trong suy nghĩ của Trần Thất liền như tám vòi bạch tuộc ở quanh thân tuần tra tới lui, linh hoạt còn hơn cánh tay.