Chương 82: Cắn nuốt yêu binh

Tâm Bất Phiền vốn là một con chim hải âu lớn thành tinh, sau khi tu thành hình người không lâu được Hắc Long Vương chiêu mộ, trở thành một trong những đại khấu đắc lực dưới trướng Hắc Long Vương. Lần này Hắc Long Vương phái con trai Tiểu Long Vương Nguyệt Tâm Đăng, muốn liên hôn cùng Thái thú quận Thiên Đô Triệu Mãn Trà, vốn là một chuyện bí ẩn và vô cùng quan trọng, phân phó năm trăm yêu binh này, nhất định phải cẩn thận.

Tâm Bất Phiền tuy rằng cũng muốn tuân theo mệnh lệnh Hắc Long Vương, thế nhưng hắn lại có cái tật xấu, sau khi tu thành hình người, lại mê nhất là rượu. Cho nên trong lúc tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng bàn bạc cùng Triệu Hồng Bào, còn huyện lệnh Hồ Huyện thì cũng về phủ cũ nghỉ ngơi, hắn liền lén ra khỏi khu nhà dân, tìm một tiệm rượu ven đường.

Tâm Bất Phiền phải đi tận hai con phố mới tìm thấy một quán rượu chưa đóng cửa, trong lòng vui vẻ, liền thong thả bước vào. Thời buổi loạn lạc, ăn bữa nay lo bữa mai, cũng không có mấy người hứng thú uống rượu, cho nên trong quán rượu ngoại trừ hắn cũng chỉ có một vị khách, nhưng lại là một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi, đang gọi một bàn thức ăn, trên bàn còn bày hai vò rượu ngon, đã mở nắp bùn, mùi rượu bốn phía.

Tâm Bất Phiền cũng là một yêu quái đỉnh đạc, thấy vậy cũng không sợ chính mình xấu xí dọa người. Tiến đên gần, quát:

- Một người uống rượu thì có gì hay, không bằng ta và ngươi cùng uống.

Hắn cũng không cần người mời, tự nâng vò rượu, điên cuồng uống hơn mười ngụm. Thiếu niên kia dường như rất kinh ngạc nhưng rất nhanh bình tĩnh lại, cũng không ngăn trở hắn, ngược lại liên tiếp mời rượu.

Tâm Bất Phiền liên tục chè chén, không mất nhiều công sức đã uống hết vò rượu ngon chính mình tự mang theo, ngay cả vò rượu của thiếu niên trước mặt cũng bị hắn đoạt lấy, uống hết vào bụng. Tâm Bất Phiền uống đến sảng khoái, cũng không biết thế nào liền ngủ thϊếp đi, giấc ngủ khó chịu vô cùng, hắn thấy trong lòng như lửa đốt, tiếp theo đó cái gì cũng không biết.

Trần Thất cũng không đoán được, không đợi mình tính kế, đã có một con điểu yêu đưa đến cửa. Tâm Bất Phiền tuy rằng yêu rượu mê rượu nhưng lại có tu vi rất hùng hậu, Trần Thất thừa dịp hắn say rượu, dễ dàng tế luyện con chim hải âu lớn này thành một con hỏa nha. Cảm nhận tu vi của Hỏa Nha Trận lại tăng cường, Trần Thất trong lòng vui sướиɠ, nghênh ngang rời khỏi quán rượu.

Đa số yêu quái đều là hạng thiên tính không tập trung, Trần Thất âm thầm thả ba mươi tám con hỏa nha của mình ra, không kịp trở tay đã phát hiện ở đầu đường Hồ Huyện bốn năm mươi con yêu quái nhàn tản, đều là thủ hạ của tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng, chẳng qua thân là điểu yêu lại chỉ có hai con. Trần Thất xuất thân là sơn tặc, nhưng đánh hôn mê cũng chưa tính học xong, hơn nữa trên trời lại có hỏa nha làm tai mắt, cho nên không quá một nén nhang đã tìm được hành tung của một con điểu yêu, liền đi sau lưng hắn.

Con điểu yêu này khắp nơi đều ra vẻ tò mò, đi trên đường hết nhìn đông lại ngó tây, lúc la lúc lắc, một người áo dài trắng đen giao nhau, rất có vài phần khí phái nhã nhặn. Trần Thất đi theo sau điểu yêu, không bao lâu sau, phát hiện điểu yêu đi vào ngõ cụt, trong lòng vui vẻ, liền từ ven nhà người ta tìm một cây then cửa đi ra, chờ ở lối vào ngõ nhỏ.

Chẳng bao lâu sau, điểu yêu đυ.ng phải ngõ nhỏ kia mới lúc lắc đi ra. Trần Thất không nói gì với hắn, chỉ theo sau lưng, nhấc lên một cái then cửa, đánh điểu yêu này ngã xuống đất. Con điểu yêu này đúng là xui xẻo, đột nhiên gặp phải cao thủ chơi chim là Trần Thất, đầu trúng một cái then cửa lập tức ngất đi. Trần Thất đã luyện Thiết Cốt Công đến tầng thứ tám, trên tay như thể có khí lực ngàn cân, yêu quái tầm thường tuy rằng rất tráng kiện nhưng sao có thể địch lại được vị Trần đại trại chủ tâm địa ngoan độc?



Trần Thất đánh ngã con điểu yêu, tiện tay lấy ra mầm mống chân hỏa, dùng để tế luyện điểu yêu.

Lại thu phục được một con điểu yêu, trong lòng Trần Thất càng vui mừng, hắn rập khuôn máy móc, vẫn mượn sức con hỏa nha trên trời, tìm thấy một con điểu yêu khác.

Con điểu yêu này là một con chim già, không biết dùng cách gì mà ở trong thành Hồ Huyện, quyến rũ được một thiếu phụ. Hai người liếc mắt đưa tình một hồi, hắn nhét một thỏi bạc cho thiếu phụ, thiếu phụ kia thấy tiền sáng mắt, để mặc hắn ôm lấy, kéo vào trong phòng nhà mình. Lúc Trần Thất tìm tới, hai người đã chơi đùa bảy tám lần, con chim già kia cũng thật anh dũng, đã làm đến mức thiếu phụ kia cởi sạch áo quần, toàn thân bủn rủn vô lực xin tha.

Lúc Trần Thất đi đến cửa, con chim kia còn đang chiến đấu hăng hái, Trần Thất cách nó một khoảng thả một mầm mống chân hỏa ra, nhất thời biến hắn trở lại nguyên hình. Thiếu phụ kia đang cùng hắn cuồng hoan, bỗng nhiên thấy mặt thật của nam nhân, biến thành một cái đầu chim, lớn tiếng thét chói tai rồi bị dọa đến hôn mê.

Trần Thất tuy rằng cẩn thận nhưng cũng không ngờ rằng nữ tử này lại kêu lớn như vậy, những người xung quanh đều bị kích động. Trần Thất vì chờ con điểu yêu này biến hóa mà thoáng trì hoãn trong chốc lát, cùng ba con yêu quái xông vào trong nhà dân.

Bọn chúng không nhận ra được đồng bọn đã bị biến thành hỏa nha nhưng cũng thấy không ổn, đang định đánh chết con hỏa nha đen thui kia thì Trần Thất ở một bên đã ra tay trước.

Đối với ba con yêu binh vừa tới, Trần Thất cũng không hoàn toàn để tâm. Túi Ngũ Âm run lên, hóa thành ba vòng hắc quang hạ xuống, lần lượt hướng về phía ba con yêu quái. Ba con yêu quái này dù rằng đều có tu vi luyện khí nhập khiếu nhưng ngoại trừ một thân võ nghệ ra cũng không biết nhiều pháp thuật, đối mặt với tà môn pháp khí như túi Ngũ Âm cũng không biết dùng thủ đoạn gì, giơ binh khí lên, muốn đánh vỡ vòng sáng màu đen quanh túi Ngũ Âm.

Những yêu quái này, tự thân cũng luyện vài phần yêu khí, vận dụng ở binh khí, pháp khí, pháp thuật tầm thường, quả thật dễ dàng bị một kích phá tan. Nhưng túi Ngũ Âm của Trần Thất còn được Thái Thượng Hóa Long quyết tế luyện ra thêm lần nữa, thêm đó còn giới hạn trong phẩm chất túi Ngũ Âm, không thể tăng lên hiệu quả, nhưng cắn nuốt yêu khí, chân khí thì lại là sở trường.

Binh khí của ba con yêu quái mới chạm đến vòng sáng màu đen, yêu khí tinh huyết trong cơ thể tựa như sắp phá kén mà ra, đều bị vòng sáng màu đen này hút lấy. Trần Thất ẩn thân ở bên, thấy ba con yêu quái này vẫn còn ngăn cản, liền bí mật đi tới, vận khởi hạ sát chiêu của Thiết Cốt Công. Ba con yêu quái này cũng là hạng tinh thông võ nghệ, nếu như trực tiếp phóng tới, Trần Thất khó lòng đánh thắng, nhưng lúc này tinh khí toàn thân chúng đều bị túi Ngũ Âm hút lấy, Trần Thất tựa như cá gặp nước, thừa cơ đánh con yêu quái đầu cá một quyền, đá một con yêu quái không biết thủy tộc gì một cước, tên cuối cùng bị đầu vai hắn va chạm, đυ.ng mạnh vào túi Ngũ Âm, tức khắc bị hóa thành huyết nhục tinh khí, chết ngay cả chân thân cũng không còn.

Chỉ trong một chốc, con điểu yêu kia cũng lột xác xong, lập tức đi tương trợ cho chủ nhân.



Tu vi của con hỏa nha này không kém ba con yêu binh, thêm với thân thủ của Thái Dương Chân Hỏa, bắt lấy một tên, ngay lập tức đánh chết hai con yêu binh còn lại, xác chết cũng bị Trần Thất dùng túi Ngũ Âm cắn nuốt.

Trần Thất làm xong vụ thu thập này xong thì lập tức xoay người một cái, trốn vô tung vô ảnh.

Mãi cho đến buổi chiều, tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng kiểm kê lại thủ hạ mới bỗng nhiên phát hiện trong năm trăm yêu binh của mình lại thiếu mất mười tên. Hắn lập tức giận dữ, thầm nghĩ: "Những yêu quái này đúng là kỳ cục, ta dẫn theo bọn chúng ra ngoài là để bảo vệ ta.Vậy mà chỉ chớp mắt một cái đã ra ngoài chơi đùa? Đến bây giờ còn không chịu trở về?"

Tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng biết những quân lính của mình có những yêu quái tu vi luyện khí nhập khiếu, đừng nói người bình thường, cho dù võ tướng trong trận hai quân chém cờ đoạt soái cũng chưa chắc đánh thắng được. Hắn lại hiểu rõ xung quanh quận Thiên Đô không có nhân vật lợi hại nào, cũng không có hạng người tu vi khó lường, cho nên vẫn chưa nghĩ tới có người đánh lén thủ hạ của hắn.

Tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng lập tức thét lên ra lệnh thủ hạ đi tìm đồng bọn, khiến cho Trần Thất tránh trong chỗ tối nhìn thấy, không khỏi âm thầm vui mừng.

Những ngày này hắn khổ công luyện Hỏa Nha Trận, tu vi của Thái Thượng Hóa Long quyết đều tiến triển thong thả, nhưng sau khi hắn nuốt ba con yêu binh kia, Thái Thượng Hóa Long quyết liền bừng phát sức sống, khiến cho Trần Thất tỉnh ngộ, từ nay không câu nệ yêu quái gì đều lập tức xuống tay. Hơn mười con yêu binh thất lạc của tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng đều bị hắn dùng túi Ngũ Âm cắn nuốt.

Trải qua một ngày đi săn, Thái Thượng Hóa Long quyết của Trần Thất cuối cùng cũng có đột phá, tinh huyết yêu khí của mười mấy yêu binh luyện khí nhập khiếu sau khi bị Thái Thượng Hóa Long quyết luyện hóa, ước chừng khiến Chân Long Kình của hắn trào dâng, liên tục đả thông ba mươi mấy chỗ khiếu huyệt. Đây còn là hắn chưa cẩn thận luyện hóa, còn có phần lớn tinh huyết chưa chuyển hóa thành Chân Long Kình, bằng không thứ mà hắn đạt được không chỉ có thể. Trần Thất vốn đã đả thông hơn hai trăm chỗ khiếu huyệt, hắn âm thầm tính toán, thầm nghĩ: "Nuốt được nhiều nhất hơn một trăm con yêu quái, Chân Long Kình của ta có thể đột phá cảnh giới trước mắt, đả thông tất cả khiếu huyệt. Tới lúc đó rồi, nói không chừng Thái Thượng Hóa Long quyết có thể có biến chuyển mới... Làm cho pháp lực của ta tiến nhanh."

Sau khi Trần Thất tu luyện trang sách vàng có Hỏa Nha Trận, vài lần nghĩ đến muốn tế luyện hai trang sách vàng kia luôn nhưng rồi không biết pháp môn không đúng hay tu vi hắn chưa đủ mà hai trang sách vàng còn lại đều thờ ơ, mặc cho hắn có cố gắng thế nào cũng không thể tế luyện thành công.

Tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng phái thủ hạ ra ngoài, chờ đợi hai ba canh giờ mới có thủ hạ lục tục quay trở lại, lúc này hắn mới kinh ngạc phát hiện, chẳng những không tìm nổi lấy một thủ hạ bị lạc mà còn mất thêm bảy tám gã yêu binh. Tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng tuy rằng tính tình ngạo mạn, nhưng dù sao đi theo phụ thân Hắc Long Vương tung hành biển Đông, cũng không phải chỉ biết ăn chơi trác táng, lập tức biết đã xảy ra chuyện rồi.

Nhưng hắn tự phụ đạo hạnh pháp lực, vẫn chưa lập tức gặp Triệu Hồng Bào thương lượng. Theo hắn nghĩ, Triệu Hồng Bào chẳng qua mới chỉ là tu vi đến tầng nhập khiếu, hơn nữa cả đời cũng chỉ dừng lại ở cảnh giới này, căn bản không xứng làm bằng hữu của hắn, cũng không xứng đối được xử ngang hàng với hắn. Lần này hắn đến chẳng qua là vì cơ nghiệp của phụ thân, muốn cưới Triệu Quan Âm về mà thôi. Thậm chí hắn cũng không coi trọng nữ tử sau này làm thê tử của hắn.

Ở trong lòng tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng, cho dù không để Triệu Mãn Trà vào mắt, cũng chỉ có yêu vương bám vào Triệu Mãn Trà kia mới miễn cưỡng có thể làm hắn xem trọng một chút.