Trần Thất giấu diếm tu vi của mình là để không cho người khác nhìn ra, hắn chỉ có tu vi luyện khí tầng thứ ba cảm ứng, cố ý biến chân khí của mình thành khó bề phân biệt làm cho người ta nhìn cao, miễn cho tự dưng sinh ra thị phi. Giống như ở thời cổ đại, rất nhiều luyện khí sĩ che dấu tu vi của mình, chỉ khác là đều đè thấp tu vi.
Trần Thất suy nghĩ đến đệ tử môn hạ "Bát Tố chân nhân" này thì Lý Huyền Nhất cũng đưa mắt nhìn Trần Thất, trong lòng thầm giật mình, nghĩ: "Ta được y bá của Bát Tố chân nhân, khổ tu hơn mười năm chỉ nói tuổi trẻ tài tuấn thiên hạ như ta đã không nhiều lắm, sao thiếu niên này tu vi hình như còn ở phía trên ta? Chẳng qua cho dù hắn có chút bản lĩnh cũng không lợi hại bằng một chiêu kia của ta."
Lý Huyền Nhất tự nghĩ có bản lĩnh áp đáy hòm, cho dù gặp người có tu vi cao hơn hai tầng cảnh giới so với mình cũng không rơi vào thế hạ phong. Cho nên cũng không quá để ý đến Trần Thất. Trần Thất tuy rằng biểu hiện thần bí, nhưng hắn cũng không để trong lòng, chỉ thầm nghĩ: "Người này nếu quen biết với môn chủ của phái Huyền Huyền hắn sẽ không có quan hệ sâu đậm với cô nương Hạ Lục Trúc. Nếu mọi người không có xung đột gì, thêm quan hệ thật ra cũng cần thiết."
Lý Huyền Nhất đang muốn ám chỉ Hạ Lục Trúc giúp hắn giới thiệu thì Trần Thất đã muốn giành trước mở miệng, cười cười nói với Hạ Ngọc Nương:
- Nếu chuyện này thay đổi như vậy, xin mời Hạ môn chủ đem những đệ tử Kim Ngân Môn ra đây, ta thay ngươi giải quyết chuyện này trước.
Tâm tư của Trần Thất biến hóa mau lẹ, làm chuyện gì đều yêu cầu tìm chỗ tốt trước sau đó mới tìm cái gì phải cái gì không phải. Cho nên, trước mắt không đề cập tới chuyện phái Huyền Huyền bái hắn làm chủ sự, mà đem xử lý đệ tử Kim Ngân Môn lên bàn trước. Hạ Ngọc Nương hơi hơi trầm ngâm cũng biết mình bị người khác uy hϊếp, đem cơ nghiệp bổn môn đều đưa lên có chút ngượng ngùng mở miệng. Huống chi vị đệ tử Bát Tố chân nhân Lý Huyền Nhất này nhìn thấy pháp lực cao minh, lại quen biết với con gái của nàng, chưa chắc đã không chống lại được Trần Thất. Trong lòng nàng thầm tính toán một hồi, sau đó cười nói:
- Việc này cứ để tự Thất công tử xử lý, cũng bớt cho ta một việc phiền não.
Hạ Ngọc Nương mặc dù có chút tính toán, nhưng không muốn đắc tội Trần Thất, thầm nghĩ: "Cho dù không có phái Huyền Huyền chúng ta, hắn trấn áp Kim Ngân đồng tử, ta đưa đệ tử Kim Ngân Môn lên, người này cũng nên thỏa mãn chứ?"
Chư vị đệ tử của phái Huyền Huyền không biết sư phụ có quan hệ gì với thiếu niên thần bí này. Chỉ nói là sư phụ mời đến giúp đỡ, trong lòng tràn đầy vui mừng đem đệ tử của Kim Ngân Môn ra. Hai nhà đánh nhau một hồi đều đã chết không ít người. Kim Ngân Môn vốn có hơn một trăm đệ tử, nhưng hiện giờ chỉ có sáu bảy mươi người, tất cả đều bị một loại pháp thuật kỳ dị làm cho hôn mê bất tỉnh.
Trần Thất bắt pháp quyết liền có rất nhiều hoa Ưu Đàm Ba La bay lả tả, rào rạt rơi xuống hóa thành mấy chục tòa Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Thai Tàng đại trận, trấn áp những đệ tử của Kim Ngân môn. Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Thai Tàng đại trận tuy rằng là pháp thuật phong trấn nhưng dù sao cũng xuất thân từ phật môn, có rất nhiều lực thanh tâm, trừ tà, giải độc, chữa thương. Những đệ tử của Kim Ngân Môn một khi bị phong ấn trong Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Thai Tàng đại trận thì pháp thuật trên người sẽ bị Phật lực hóa đi, dần dần thức tỉnh. Chỉ là pháp lực ẩn chứa trong Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Thai Tàng đại trận sẽ nhất nhất độ hóa những đệ tử này, giống như trước đó Trần Thất thu phục yêu binh.
Có được những đệ tử của Kim Ngân Môn này thì uy lực của Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Thai Tàng đại trận Trần Thất tu luyện dần dần tăng lên, lại thôi diễn ra mấy tầng cấm chế biến hóa. Trần Thất vẫn chưa tu luyện môn tiểu thần thông tu luyện đến tầng viên mãn nhất của cảnh giới luyện khí nhập khiếu. Có được những đệ tử của Kim Ngân Môn này môn tiểu thần tông lập tức đột phá đến tầng mười tám.
Trần Thất thở dài trong lòng, thầm nghĩ: "Nếu không phải Thái Thượng Hóa Long quyết của ta chỉ dừng lại ở tầng thứ luyện khí nhập khiếu, chỉ sợ uy lực Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Thai Tàng đại trận cũng sẽ không có cách nào tiếp tục tiến cảnh. Môn tiểu thần thông này mười phần ảo diệu, trấn áp yêu quái cùng luyện khí sĩ càng nhiều, uy lực càng lớn… Chỉ tiếc các vị nữ đệ tử của phái Huyền Huyền ta sợ là không thể đắc thủ…"
Trần Thất nhận được ưu đãi xong liền nhắc lại chuyện xưa:
- Hạ môn chủ, nhìn phái Huyền Huyền của ngươi yếu đuối như vậy, ngoài ngươi ra thì ngay cả một người cô đọng sát khí cũng không có. Cho dù vượt qua kiếp nạn Kim Ngân Môn này cũng không chắc có thể được lâu dài. Trước đây ngươi nói muốn quy phục ta, ta vốn không chịu đáp ứng. Nhưng nhìn tình trạng phái Huyền Huyền của ngươi ta vẫn nên đáp ứng thì hơn.
Hạ Ngọc Nương cùng chúng đệ tử của phái Huyền Huyền thấy người thiếu niên này lợi hại như vậy, cũng không có động tác gì mà có rất nhiều thiên hoa bay xuống trấn áp hết những đệ tử Kim Ngân Môn kia. Các nàng cũng nhìn thấy cả người Trần Thất phật quang quấn quýt, trong phật quang có vô số yêu binh ngồi ngay ngắn trên đóa hoa Ưu Đàm Ba La, bóng người như ẩn như hiện đang không ngừng niệm tụng kinh văn. Đến khi những môn đệ của Kim Ngân môn bị Trần Thất thu nạp thì cũng giống như hòa thượng ăn chay hàng năm bình thường, niệm kinh văn rất trôi chảy, giống như đã niệm mấy ngàn vạn biến vậy.
Tuy rằng những đệ tử của phái Huyền Huyền vẫn chưa thấy qua pháp thuật của Phật môn, nhưng phật môn ở thế giới này cũng là môn phái lớn, các nàng đều đã từng nghe qua sự lợi hại của tiểu thần thông phật môn. Thấy Trần Thất uy phong như vậy họ đều thầm nghĩ: “Trách không được sư phụ mời người này đến, hóa ra pháp lực của hắn quả nhiên cao minh, nếu không có công tử Lý Huyền Nhất thì những người của Kim Ngân Môn này cũng đều bị trấn áp thôi”
Lý Huyền Nhất vừa thấy thủ đoạn của Trần Thất thần thông như vậy cũng hơi hâm mộ. Tuy rằng hắn ta tự nghĩ mình sở học cao mình nhưng dù sao không thoải mái ung dung giống như Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Thai Tàng đại trận, có thể sinh ra pháp lực.
Đệ tử phái Huyền Huyền đối với Trần Thất vừa kính sợ lại vừa bội phục. Nhưng nghe người này muốn thu phục phái Huyền Huyền liền đưa mắt nhìn Hạ Ngọc Nương, xem môn chủ của mình nói như thế nào. Lý Huyền Nhất cũng nhìn chằm chằm Hạ Ngọc Nương. Chỉ cần vị Hạ môn chủ này không tiếp thu, hắn ta liền tính toán lập tức trở mặt.
Hạ Ngọc Nương không đoán được Trần Thất đưa ra việc này, còn thay đổi khẩu khí, giống như là nàng chủ động đi cầu hắn vậy. Hạ Ngọc Nương tuy rằng oán giận nhưng cũng không dám đắc tội Trần Thất chỉ hơi trầm ngâm sau đó nói:
- Vừa rồi tình thế khẩn cấp ta chưa cân nhắc được nhiều liền đáp ứng tiền bối. Nhưng hiện giờ nhớ lại có rất nhiều điều không tiện. Dù sao phái Huyền Huyền cũng là tổ sư chúng ta truyền lại, tới trong tay ta liền chặt đứt thì có rất nhiều lời không thể nói.
Trần Thất lặng lẽ cười, đang định nói thì Lý Huyền Nhất đã hét lớn một tiếng nói:
- Hóa ra tặc tử nhà ngươi chính là hạng người nhân lúc cháy nhà đi hôi của, xem ta bắt ngươi lại cho Hạ môn xử lý.
Lý Huyền Nhất quát một tiếng, liền có tám lá cờ trắng bay ra, trên những lá cờ này đều có rất nhiều sương khói lượn lờ. Vừa bay ra liền sinh ra mây trắng vô tận, lập tức bảo vệ cả Ngọc hoa quan của phái Huyền Huyền cùng cả tòa núi.
Trần Thất thấy hắn ta sử dụng pháp khí huyền diệu cũng không dám sơ ý, dùng Ô Kim Vân Quang hướng lên trên, hai tay hợp lại liền có ba con hỏa xà bay ra.
Trần Thất biết Thái thượng hóa long quyết của mình tu vi hơi kém, cho nên chống lại đại địch bậc này không dám sử dụng Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Thai Tàng đại trận, thay vào đó sử dụng Long Hổ Tổng Nhϊếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp, đồng thời cũng chuẩn bị pháp thuật Hỏa Nha Trận. Hai đạo pháp thuật cực mạnh trên người hắn bây giờ chính là Hỏa Vũ Tiễn và Hỏa Xà Vô Song.
Hỏa Vũ Tiễn có lợi cho cường công đánh mạnh, cho nên hắn mới chọn Hỏa Xà Vô Song.
Lý Huyền Nhất sau khi phóng ra Bát Tố Vân Kỳ xong, hai tay chà xát liền có bảy tám đoàn lôi hỏa xanh lét bay ra. Những lôi hỏa xanh lét này uy lực lớn va chạm với ba con hỏa xà Trần Thất thả ra phát ra tiếng rung động mạnh rung trời. Sau khi nổ tung những lôi hỏa này cũng không biến mất mà hóa thành hỏa khí xanh biếc lơ lửng trên trời, Lý Huyền Nhất tùy tay chỉ một cái, lại một lần nữa ngưng tụ thành lôi hỏa.
Trần Thất vốn thấy hắn ta vận sử lôi hỏa thì hơi giật mình. Bởi vì có thể cô đọng chân khí thành lôi quang ít nhất là tu vi luyện thành cương khí. Nhưng ở một khắc đánh nhau với lôi hỏa của Lý Huyền Nhất, Trần Thất lại phát hiện uy lực lôi hỏa của Lý Huyền Nhất không quá nhiều, ít nhất cũng không bằng Đào Hoa Cương Lôi của hai vị trưởng lão của Đào Hoa giáo. Hỏa Xà Vô Song của hắn cũng có thể ứng phó.
Lý Huyền Nhất ỷ vào bí pháp độc môn, đem sát khí còn chưa cô đọng hóa thành lôi quang, nghĩ pháp thuật mà Trần Thất sử dụng liên tục bị mấy tia sét của mình đánh, tất nhiên là tán loạn. Chờ đối phương sử dụng pháp thuật khác hắn ta mới dùng mấy chiêu bản lĩnh chuẩn bị sẵn, ngăn đối thủ lại tất nhiên dễ dàng dành thắng lợi. Nhưng hắn ta không ngờ tới, hỏa xà của Trần Thất chẳng những linh động phi thường mà cũng mạnh mẽ vô cùng. Bị lôi quang của hắn ta chấn động vài lần không ngờ chỉ thoáng yếu đi, nhưng vẫn quay lại nhanh như điện, ánh lửa phừng phừng mười phần uy mãnh.
Trần Thất đấu với Lý Huyền Nhất một trận liền phát hiện người này pháp lực tuy rằng cao minh nhưng kinh nghiệm đối địch không nhiều, kinh nghiệm chiến đấu kém xa hắn. trong lòng thầm nghĩ: “Ta hiểu biết ít, chưa từng nghe qua lai lịch của Bát Tổ chân nhân, nhưng... cho dù những phái lớn như Tam phái Lục đạo cũng rất ít đem pháp khí trong môn tùy tiện giao cho môn hạ đệ tử. Cho dù có giao thì cũng phải qua rất nhiều tôi luyện để môn hạ đệ tử có thể thao túng pháp khí tự nhiên. Người này có một bộ pháp khí lại không chịu dùng, chỉ dùng bộ lôi pháp để đấu với ta, chỉ sợ không phải khinh thường không dùng pháp khí mà là còn chưa vận dụng thuần thục bộ Bạch Kỳ kia. Xem ra... nói không chừng mấy thứ đó của hắn ta lai lịch không rõ.”
Trần Thất là ngươi tâm tư giả dối, hắn vẫn chưa dùng bản lĩnh thật sự ra tay, muốn nhìn xem chi tiết người này như thế nào. Đợi đến khi phát hiện nội tình của Lý Huyền Nhất tựa hồ không thâm hậu, liền to gan thầm nắm pháp quyết, một đạo hỏa xà bỗng nhiên lớn lên cuốn chặt lấy bảy đoàn bích quang lôi hỏa của Lý Huyền Nhất. Lý Huyền Nhất đang đợi để thúc giục những lôi quang này nổ tung, đánh nát hỏa xà của Trần Thất thì bỗng nhiên phát hiện pháp lực mình vận dụng ra ngoài đã không thể câu động được lôi quang kia nữa.
Trần Thất nhẹ nhàng quát, một đạo hỏa xà khác liền nhảy ra như điện, lao thẳng về phía ngực của Lý Huyền Nhất. Tuy rằng Long Hổ Tổng Nhϊếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp không phải là chân hỏa chi lực thuần khiết, mà hỗn tạp rất nhiều ngọn lửa, nên uy lực không sắc bén bằng Hỏa Vũ Tiễn, nhưng nếu để hỏa xà này bổ nhào trúng thì Lý Huyền Nhất dù làm bằng đồng cũng bị luyện thành chất lỏng.
Lý Huyền Nhất hốt hoảng, cũng không để ý tới bảy đoàn bích quang lôi hỏa kia nữa mà vội cầm một khối ngọc bài trong tay rung lên, khí thế trên người lập tức đại biến, chân khí giống như thủy triều liên tiếp tăng vọt.