Hỏa Vân Cấm Pháp tổng cộng có ba mươi sáu mảnh phù lục hợp thành một đạo, có thể tu thành pháp thuật độn mây, cũng có thể dùng để tế luyện pháp khí.
Bản thân Trần Thất cũng không tính là hiểu rõ Hỏa Vân Cấm Pháp, tuy tế luyện ra Ô Kim Vân Quang nhưng phần lớn là dựa vào tế luyện bản chất phi phàm của Tinh thần thạch trong đám mây vàng đen đó, không phải là thủ pháp tế luyện của hắn tài tình. Lúc hắn truyền thụ cho Lô Hồng Anh cũng không để tâm lắm, chỉ làm cho ba mươi sáu miếng phù lục và mầm móng chân hỏa kia cùng chìm vào trong đan điền của thiếu nữ này.
Lô Hồng Anh học võ từ nhỏ, lúc mười ba tuổi đã luyện được luồng chân khí đầu tiên, bây giờ đã luyện thông khiếu huyệt ở bảy chỗ, ở trên giang hồ cũng có đẳng cấp một phó trại chủ của một sơn trại, nhất là một loại thương pháp được của ca ca nàng Lô Minh Trạch chân truyền, là từ tất cả những kiếm pháp mà Lô Minh Trạch học được biến đổi ra để dùng, uy lực hết sức mạnh mẽ.
Năm đó tất cả võ nghệ mà Trần Thất học được, trừ Thiết Cốt Công ra thì những thứ còn lại đều không đáng nhắc đến, bước đầu học đạo thua xa không bằng Lô Hồng Anh. Chỉ là sau này hắn chuyển qua tu đạo thuật, suy luận, lĩnh ngộ được một chút đạo lý võ học, võ nghệ nhân gian đã không thể lọt vào pháp nhãn của tên tiểu tặc này.
Truyền thụ xong Hỏa Vân Cấm Pháp, Trần Thất liền để cô bé này đi tới tầng thứ hai của Kim Cương Tháp tu luyện. Lô Hồng Anh dám vì sư huynh báo thù, cũng là một cô gái thẳng thắn, sau khi bái sư cũng rất tôn sư trọng đạo. Nàng không biết rằng mầm móng chân hỏa và phù lục ấn quyết của Hỏa Vân Cấm Pháp mà Trần Thất từng tặng cũng không phải là con đường truyền đạo đúng đắn. Phải biết rằng mấu chốt không nói của mầm móng chân hỏa, là đệ tử đạo môn bình thường tu luyện pháp thuật, Mầm mống phù lục này nhất định phải tự mình tu luyện, quán tưởng, tồn thần, ngưng khí, thổ nạp, có pháp môn trọn vẹn, cũng là đánh vào mấu chốt quan trọng của căn cơ. Trần Thất dục tốc bất đạt như vậy đối với việc tu hành sau này vô cùng có hại, cô bé không biết gì về chuyện này cả, còn nói là sư phụ bảo vệ nên mới chịu hao tổn pháp lực thay mình đánh xuống căn cơ.
Có Trần Thất đánh mầm móng chân hỏa và mầm móng phù lục vào trong cơ thể, Lô Hồng Anh tu luyện cũng rất nhanh, nàng gần như không cần phải đi theo những trình tự quán tưởng, tồn thần, ngưng khí, thổ nạp này, hết sức dễ dàng liền có thể tu thành tầng thứ nhất của Hỏa Vân Cấm Pháp. Trong lòng Lô Hồng Anh rất vui mừng, tay ngọc mở ra liền có một đám hỏa vân nho nhỏ ở trong lòng bàn tay lăn qua lăn lại, chỉ là đám mây lửa này cực kỳ nhạt, tản ra chứ không ngưng tụ lại, chỉ xoay quanh vài vòng liền tan thành một dòng nước ấm.
Lô Hồng Anh nghĩ thầm: “Lúc ca ca còn sống vẫn luôn rất muốn bái nhập môn phái tiên đạo, luyện thành một thân pháp thuật. Chỉ là huynh ấy và bọn Vạn Kỳ luôn có số phận không tốt, gặp phải pháp sư đều không có tên nào có bản lĩnh thực sự, chính là có mấy loại pháp thuật cũng là giữ lấy cho riêng mình không chịu truyền thụ. Pháp thuật của bọn hắn ta cũng thấy qua, cũng chẳng ra gì lại một mực từ chối, ca ca ta muốn học liền cần rất nhiều yêu cầu. Sư phụ có bản lĩnh thật sự như vậy, lại không có nhiều quy củ như thế, sau khi bái làm sư liền truyền cho ta Hỏa Vân Cấm Pháp. Sư phụ nói môn pháp thuật này tu luyện tới phần sau liền có thể cưỡi mây đạp gió, bay lên chín tầng mây, còn có thể dùng mây lửa nhốt kẻ địch lại, hoặc là thúc giục Thái Dương Chân Hỏa trong mây lửa luyện hóa kẻ địch thành tro bụi, còn rất nhiều ảo diệu. Đó là thứ pháp thuật không nhập lưu của những bàng môn tán tu kia có thể so sánh hay sao?”
“Vừa rồi ở tầng thứ nhất của Kim Cương Tháp nghe sư phụ dạy bảo, bên trong tầng thứ nhất kia có biết bao nhiêu tiền bạc châu báu của nhân gian, còn có phù tiền chất thành đống, rất nhiều pháp khí. Chẳng trách sư phụ nói tiền bạc châu báu nhân gian đối với hạng người tu đạo mà nói thì cúi đầu ngẩng đầu là có nên căn bản không đáng nhắc tới. Lô gia nhà chúng ta ở phủ thành Phúc Dương cũng coi như là giàu có, làm ăn trải rộng khắp vùng đất mấy châu xung quanh, tiền tài tích góp được nhiều hơn sư phụ, nhưng đều là mấy đời tích góp lại, mà cho dù có nhiều tiền tài đi nữa lại có tác dụng gì…”
Nghĩ tới đây, Lô Hồng Anh không khỏi có chút rầu rĩ, muốn xua đi rầu rĩ nàng gắng gượng vực dậy tinh thần bắt đầu tu luyện Hỏa Vân Cấm Pháp.
Trần Thất đuổi Lô Hồng Anh đến tầng dưới Kim Cương Tháp tu luyện, bản thân hắn cũng vận chuyển bốn bộ đạo quyết, tu luyện xen kẽ. Lúc này bốn bộ đạo quyết hắn tu luyện, chuyển từ Long Hổ Tổng Nhϊếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp cái sau vượt cái trước uy lực đứng đầu. Hỏa Nha Trận theo sát sau đó đã hoàn toàn luyện thành Hỏa Nha Biến. Tiếp nữa chính là Thái Thượng Hóa Long quyết, mặc dù Thôn Nhật Thần Viên Biến cũng đột phá tầng luyện khí cảm ứng, cảnh giới cao hơn Thái Thượng Hóa Long quyết một tầng, nhưng bộ đạo quyết này Trần Thất chưa từng chuyên tâm tu luyện, cộng thêm ngay cả một loại pháp thuật cũng không biết, cho nên uy lực trái lại không bằng Thái Thượng Hóa Long quyết.
Trần Thất biết rằng bởi vì vấn đề của ngưng sát, Long Hổ Tổng Nhϊếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp, Hỏa Nha trận và Thôn Nhật Thần Viên Biến của mình tiếp theo chỉ có thể tu luyện pháp thuật, đạo hạnh không hẳn sẽ tăng lên. Đổi qua Thái Thượng Hóa Long quyết có thể có thay đổi khác, nói không chừng có thể đột phá tầng Ngưng sát, cho nên hắn chưa từng từ bỏ tu luyện Thái Thượng Hóa Long quyết.
Nhất là mấy loại pháp thuật tu ra được từ Thái Thượng Hóa Long quyết đều liên quan tới Phật môn, đến nỗi Trần Thất nghi ngờ bộ đạo quyết này nói không chừng cuối cùng không cần ngưng sát liền có thể tu luyện được. Bởi vì phật gia không đi theo con đường luyện khí thuật, mà là khai quật cái tôi bản thân, mở ra cửu thức trong lòng, hoàn toàn không dựa vào sức lực bên ngoài.
Cho dù là Thái Thượng Hóa Long quyết hay là Hỏa Nha Trận hoặc là Long Hổ Tổng Nhϊếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp đều đã đả thông khiếu huyệt khắp người, trong mỗi một chỗ khiếu huyệt đều có mấy luồng thậm chí là hơn mười luồng chân khí khác nhau qua lại. Cũng chỉ có Thôn Nhật Thần Viên Biến bởi vì Trần Thất ít tu luyện mà chỉ có trong đan điền mới có một đám chân khí tinh thuần, bao gồm cả trang sách vàng ghi chép bộ đạo quyết kia.
Trần Thất tu luyện một lúc, tu vi của mấy bộ đạo quyết còn lại tăng thêm cực kỳ bé nhỏ, liền đặt hết tâm tư lên Thôn Nhật Thần Viên Biến. Bộ đạo quyết này là bởi vì Long Hổ Tổng Nhϊếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp đột phá, mà lại liên tiếp đột phá, căn cơ ở ải luyện nhập khiếu không vững chắc. Cũng may sau khi Trần Thất đột phá tầng cảm ứng này, muốn tế luyện trang sách vàng đã là chuyện dễ như trở bàn tay, lúc trước hắn bận tu luyện những cái khác nên còn chưa hoàn toàn luyện hóa trang sách vàng này.
Trần Thất vươn tay điểm một cái trang sách vàng kia bị một đám ngọn lửa vàng ròng bao lấy, liền dần dần lộ ra vô số văn tự, trong đó chẳng những có bài chú tu hành Thôn Nhật Thần Viên Biến mà còn có mười ba loại pháp thuật. Bởi vì đều là đạo pháp hệ hỏa, mười ba loại pháp thuật này có bảy loại trùng với Hỏa Nha trận nhưng cũng có sáu loại không có trong ghi chép của Hỏa Nha Trận. Thôn Nhật Thần Viên Biến ngang tàng bá đạo, tất cả những pháp thuật được ghi chép đều cần thân xác cực kỳ mạnh mẽ, Trần Thất chỉ xem một lúc liền không thấy hứng thú lắm.
Chỉ có pháp môn tu luyện khiếu huyệt của bộ đạo quyết này là làm cho Trần Thất thoáng qua chút lòng tò mò.
Đạo quyết khác đều tu luyện khiếu huyệt toàn thân, Thôn Nhật Thần Viên Biến lại đi con đường khác. Trước cần tu luyện thành một tòa Thái Dương Thần Lô, trên Thái Dương Thần Lô tu luyện ra ba trăm sáu mươi lăm chỗ khiếu huyệt, đợi tới Thái Dương Thần Lô hoàn thành tế luyện còn phải ở trong Thái Dương Thần Lô tu ra một đám chân hỏa tinh anh, biến hình thành một con Thôn Nhật Hỏa Viêm, cũng phải mở ra ba trăm sáu mươi lăm chỗ khiếu huyệt, sau đó giữa Thôn Nhật Hỏa Viêm do Thái Dương Thần Lô thai nghén và khiếu huyệt của thân xác cảm ứng lẫn nhau, mỗi khi sử dụng Thôn Nhật Thần Viên Biến, Thái Dương Thần Lô sẽ nghịch chuyển phong ấn những xá© ŧᏂịŧ yếu ớt lại, thả ra chân thân Thôn Nhật Hỏa Viêm, lấy thân thể mạnh mẽ này thì lúc đấu pháp chẳng những vô cùng uy lực mà ngay cả chịu tổn thương cũng dễ dàng chữa trị.
Có Thôn Nhật Hỏa Viêm Chân Thân cùng với Thái Dương Thần Lô bảo vệ hai tầng, thân xác của người tu luyện đạo quyết này gần như sẽ không chịu tổn thương nào cả, cũng là một hạng ưu thế cực lớn của bộ đạo quyết này.
Trần Thất đang muốn nghiên cứu thêm một lúc sự ảo diệu của bộ đạo quyết Thôn Nhật Thần Viên Biến này, trong phạm cảm ứng của hắn bỗng nhiên yêu khí cực kỳ mãnh liệt tuôn ra, làm cho lòng hắn căng thẳng, vội vàng tản chân khí, từ Kim Cương Tháp nhìn về nơi có yêu khí nổi lên. Chỉ thấy ở phương hướng đó có bốn luồng yêu khí mạnh mẽ, mỗi cái có một khí thế khác biệt, Trần Thất nhận ra bốn luồng yêu khí đó chính là Bạch Mi Thần, Hoa Liễu Ma, Vạn Pháp Yêu Vương và Ngũ Thông Ma Quân trốn ra từ động phủ của tiên nhân thượng cổ.
Trần Thất ở phủ thành Phúc Dương rêu rao như thế, sớm đã bị bốn tên đại yêu này phát giác. Chỉ là bốn tên đại yêu này đều cẩn thận, Bạch Mi Thần liền đề nghị quan sát trước mấy ngày, đợi tới hôm nay mới xuất hiện trước mặt Trần Thất.
Vạn Pháp Yêu Vương ở trong Ô Kim Vân Quang của chính mình ha ha cười lớn, quát:
- Tiểu tử, ngươi ở phủ Phúc Dương trái lại cũng vui vẻ, có còn nhớ tới mỗ gia sao?
Trần Thất hơi giật mình, nhưng lập tức yên tâm lại, nghĩ thầm:
- Cho dù tứ đại yêu vương các ngươi lợi hại như thế nào, nhưng cũng đã đến trễ một bước, ta đã hoàn toàn tu luyện thành Hỏa Nha Biến, đánh không lại thì cũng có thể chạy trốn.
Trong lòng hắn đã có sức mạnh liền cười đắc ý nói:
- Thì ra là tứ đại yêu vương, các ngươi từ trong tòa động phủ của thượng cổ tiên nhân lấy được đồ gì tốt, sao mà da mặt đều hồng hào như vậy?
Vạn Pháp Yêu Vương cười đắc ý nói ra:
- Chúng ta có được đồ tốt gì cũng không liên quan tới ngươi. Trái lại ngươi có được đồ gì tốt, bốn lão gia hỏa bọn ta muốn tới chia một phần, ngươi lấy tòa Kim CươngTháp ra trước đi.
Vạn Pháp Yêu Vương vươn tay chỉ một cái, Ô Kim Vân Quang ở dưới chân liền bay ra, bao lấy Kim Cương Tháp của Trần Thất, liền muốn thu món pháp khí này đi.
Trần Thất cười lạnh một tiếng, quát:
- Đâu ra dễ dàng như vậy? Vạn Pháp Yêu Vương cũng khinh người quá đáng rồi đấy.
Tên tiểu tặc này phóng ra pháp thuật Hỏa Xà Vô Song do Long Hổ Tổng Nhϊếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp luyện thành, tổng cổng có bảy bảy bốn mươi chín con hỏa xà đều gom lại trong một đám ánh lửa hướng về phía Ô Kim Vân Quang mà Vạn Pháp Yêu Vương đè xuống. Đạo pháp thuật này của Trần Thất, trong đó phần lớn hỏa xà là do Trần Thất thu từ trong động phủ của tiên nhân thượng cổ, còn lại là hỏa xà do hắn tự mình tế luyện, góp đủ số lượng mà đạo pháp thuật này cần.
Mặc dù cảnh giới đạo pháp của Trần Thất kém hơn Vạn Pháp Yêu Vương hai bậc, nhưng hắn tự nghĩ những đạo pháp thượng cổ đã học đều có uy lực vô cùng lớn, ngược lại cũng không phải là không có sức để cứng đối cứng.
Phóng ra một luồng pháp thuật Hỏa Xà Vô Song này, Vạn Pháp Yêu Vương cũng thầm giật mình, Ô Kim Vân Quang hắn tu luyện cũng không phải là Hỏa Vân Cấm Pháp của Trần Thất, mà là vận dụng Tiểu Chư Thiên Vân Cấm Pháp hút vào mấy hơi thở của Thái Dương Chân Hỏa, tế luyện thành. Trời sinh không bằng Hỏa Vân Cấm Pháp của Trần Thất, chỉ là ỷ vào pháp lực mạnh mẽ lấy lực khinh người.
Trần Thất phóng ra bốn mươi chín con hỏa xà, từng con từng con hỏa xà ngư long lan tràn ra, vậy mà cũng không đỡ được Ô Kim Vân Quang của Vạn Pháp Yêu Vương. Chỉ là Ô Kim Vân Quang của Vạn Pháp Yêu Vương có tiềm lực như vạn quân, lực lượng cực lớn, Trần Thất chỉ chống đỡ được một khắc liền cảm thấy chân khí toàn thân đều bị ép bức tới sắp sôi trào lên.
Mặc dù pháp thuật của Hỏa Xà Vô Song có uy lực không thua kém Ô Kim Vân Quang của Vạn Pháp Yêu Vương, nhưng suy cho cùng thì pháp thuật của Trần Thất không bằng đối phương, tên tiểu tặc này vừa thấy không đánh lại liền lấy ra viên Long Hổ Hỗn Thiên Đan kia.