Chương 31: Hoả không phải tiểu lừa gạt

Thủy Tiên trang điểm xong đã hơn 7h, cô thay đồ rồi bước ra khỏi cửa. Hôm nay cô mặc một chiếc váy babydoll trễ vai màu trắng. Trông vừa xinh đẹp vừa quyến rũ, mang sự non nớt của học sinh lại tăng thêm mấy phần trưởng thành.

Thủy Tiên ra cửa nhưng cửa phòng của Đức Khiêm vẫn khóa, cô nhấc điện thoại lên gọi. Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang bận xin… tút tút tút. Thủy Tiên gọi liên tiếp hai cuộc nữa vẫn không được cô để lại một tin nhắn sau đó rời đi.

Từ phòng trọ của cô đến Sunworld Khương Lương Park khoảng 7km, Thủy Tiên bắt taxi đến. Khi cô đền nơi thì đã 7 rưỡi. Cô nhớ rõ Sunworld Khương Lương Park 9h mới tổ chức, Thủy Tiên không vội, cô tìm một quán trà sữa tạt vào ngồi. Thủy Tiên nhìn thấy mấy trò chơi trong công viên không khỏi thích thú.

“Chị muốn uống gì ạ!”

Thủy Tiên nghe thấy vậy quay đầu lại cười nói:“cho em một trà sữa dừa nướng, một đĩa nem rán và một túi hướng dương vị”.

Phục vụ chậm mất một nhịp. Nữ sinh này đúng là đẹp quá đi. Thủy Tiên ngày thương không trang điểm, cô lười đã rất xinh đẹp, hôm nay trang điểm lên liền thêm mấy phần khí chất, hút hồn người. Phục vụ nhìn thấy vậy cười nói:“Vâng chị đợi một lát”

Phục vụ đi thêm mấy bàn nữa mới trở về quầy. Cô đưa tờ giấy cho 1 người sau đó cảm thán:“Má ơi, bé gái bàn số 11 đẹp quá đi mất”

Một anh trai phục vụ nghe thấy vậy liền cười đùa:“Còn có thể đẹp hơn em sao”.

“Thật sự đẹp nha, tiểu tiên nữ đó”

“Đâu”.

“Bé gái ngồi gần cửa ra vào kia kìa, mặc cái áo màu trắng ấy”

Cô gái vừa chỉ liền kéo theo ánh mắt của mấy người trong quầy, đám người ban đầu chỉ tò mò sau đó cũng là tò mò, lúc này cô gái đang cúi đầu xem điện thoại hoàn toàn không nhìn thấy gương mặt, một người trong đó nói tiếp tục làm việc mới cất được ánh mắt của mấy người trong quầy.

Sau khi đồ cô gọi làm xong nữ sinh vốn muốn định mang đi thì bị một phục vụ khác cầm khay bưng:“em bê cái kia đi anh bê cái này cho”.

Nữ sinh cũng không có phản ứng nhiều xoay người bê khay kia.

Thủy Tiên đang nhắn tin với Đức Khiêm nhưng đầu dây bên kia im lặng, phục vụ tới đưa đồ cô cũng không ngẩng đầu lên. Thủy Tiên nhìn thấy cốc trà sữa xâm nhập vào đáy mắt liền rời mắt khỏi điện thoại ngẩng đầu lên nhìn phục vụ cười:“em cảm ơn”

Phục vụ nam ban đầu nghe bạn cậu nói cậu ta còn cho rằng bạn mình phóng đại cho tới khi gặp cô, thật sự rất xinh nha!

Phục vụ nam hơi thất thần xoay người lại liền đi nhanh hơn. Sau đó liền đυ.ng trúng khách, chỗ Thủy Tiên ngồi tương đối gần cửa, phục vụ nam vừa đi mấy bước liền đυ.ng trước khách.

Thủy Tiên nhìn bên này, khách này còn quen nha, Văn Cường!

Văn Cường bị đυ.ng phải mặc dù không ngã nhưng cũng lảo đảo, tâm trạng không tốt liền chửi:“Mẹ, không có mắt à!”

Văn Cường còn định chửi tiếp nhưng hắn vừa liếc mắt đã đυ.ng phải ánh mắt của Thủy Tiên đang nhìn mình. Cậu thu liễm lại khuôn mặt khó chịu, Cậu tiếp thu lời xin lỗi của nhân viên phục vụ sau đó đi vào cửa hàng.

Hôm nay Văn Cường không đi cùng đám Hồ bằng cẩu hữu mà đi cùng một cô gái, cô gái bên cạnh có mấy phần xinh đẹp, hơn nữa còn là kiểu tiểu tiểu xinh nhưng cô gái trang điểm quá dày ép đi vẻ đẹp ấy.

“Anh, không phải dẫn em đi chơi sao, sao lại vào quán trà sữa”.

“Không thích sao?”

“Ưm!”

“Kệ mày!”