Chương 12: Đối tượng ưu tú

“Không ngờ buổi tối ở đây cũng thật náo nhiệt.” Vương Tri Tranh nhìn phố xá đông vui náo nhiệt trước mặt cảm thán.

Lúc này mỗi người xỏ một đôi dép lê loẹt quẹt bước đi, tư thái vô cùng thả lỏng, còn hơi có vẻ vô lại.

Trần Hoài còn đỡ, ít nhất phong cách ăn mặc đồng bộ với đôi dép, còn Vương Tri Tranh bên trên một thân sơ mi quần tây phẳng phiu dưới chân lại đi một đôi dép lào, cộng thêm bản thân hắn đã rất thu hút ánh nhìn, giờ có phong cách trái ngược này lập tức kéo tới không ít người dòm ngó.

Bất quá Vương tổng là người từng thấy nhiều cảnh đời, hoàn toàn không chút nào để ý tới những ánh nhìn tò mò xung quanh mình, trái lại càng tự nhiên tự tại phát biểu cảm nghĩ đối với mọi vật xung quanh.

Nơi Trần Hoài ở chỉ là một tiểu khu chất lượng bình thường, xung quanh trồng rất nhiều cây xanh nên khá yên tĩnh, còn con đường này cách nơi Trần Hoài ở không xa, cư nhiên nhịp sống lại hoàn toàn ngược lại với khu Trần Hoài ở.

“Tất nhiên, tôi đã tỉ mỉ khảo sát hoàn cảnh chung quanh rồi mới chuyển tới đấy.” Trần Hoài rất đắc ý: “Đi, tôi dẫn anh đi ăn vua bữa khuya ở đây.”

Vua bữa khuya mà Trần Hoài nói thật sự mang tên là vua bữa khuya, Vương Tri Tranh nhìn bảng hiệu sáng lấp lánh mấy chữ lớn kia thật sự hết nói nổi, nhưng nhìn bên trong có đông đúc người ăn hẳn cũng rất có thực lực.

Hai người đợi nửa tiếng đồng hồ mới có chỗ ngồi.

Thật vất vả mới có chỗ ngồi, bụng đã đói tới hoa mắt choáng đầu, Trần Hoài hỏa tốc gọi luôn mấy món điểm tâm, một bát cháo cùng một đĩa mì xào.

Vương Tri Tranh nhìn bát điểm tâm được mang lên gật đầu nói: “Không tệ, rất hợp khẩu vị tôi, xem ra ít nhất trong vấn đề ăn uống chúng ta không có khúc mắc gì.”

Trần Hoài: “…………….Vương tổng, trước khi ăn cơm mà nói nhiều sẽ khó tiêu hóa.”

Vương Tri Tranh liếc nhìn Trần Hoài một cái: “Không sợ, tôi tốt bụng lắm.”

Trần Hoài lườm hắn một cái, lúc này anh không còn tâm tình cãi nhau, cầm đũa vùi đầu cuồng ăn.

Vương Tri Tranh cũng chậm rãi bắt đầu ăn.

Hai người gió cuốn mây tan giải quyết sạch sẽ đống đồ ăn trên bàn.

“A ~~ sảng khoái!” Trần Hoài dựa vào thành ghế, mở thêm một chai bia, thuận tiện rót nước trái cây cho Vương Tri Tranh.

“Vương tổng còn phải lái xe, không được uống rượu bia.” Trần Hoài giải thích.

Vương Tri Tranh biết Trần Hoài đề phòng mình nhân cơ hội ở lại nhà cậu ta, cũng không nói ra miệng, nhàn nhã uống nước trái cây.

Trần Hoài nhấp một ngụm bia, chất lỏng lạnh lẽo qua cổ họng chảy xuống bụng, rốt cục cũng mang đi không ít phiền muộn ngày hôm nay, anh rướn người về phía trước nhìn Vương Tri Tranh: “Anh không hỏi tôi chuyện Lục Ngọc Ca sao?”

Vương Tri Tranh hơn nửa đêm chạy tới nhà, sao có thể chỉ vì mấy bộ quần áo.

Theo Trần Hoài thấy chắc chắn là vì chuyện Lục Ngọc Ca.

Chắc là lo lắng tâm tình mình không tốt đi?

Anh từng nghĩ tới loại khả năng này nhưng cũng không biết Vương Tri Tranh có thực sự nghĩ thế không.

Vương Tri Tranh chỉ cười cười, lộ ra ánh mắt gian trá: “Có cái gì mà hỏi, dám quấy rầy vợ tôi, tôi đã lên taobao mua bao tải rồi.” (taobao: trang web bán hàng online của TQ)

“A, vậy anh nhớ phải mua đồ chất lượng tốt một chút.” Trần Hoài trực tiếp bỏ qua vấn đề về cái chữ “vợ”, nhưng Vương Tri Tranh không hỏi tới, ngược lại anh cũng cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới có tâm tình tranh cãi với hắn.

“Yên tâm đi.” Vương Tri Tranh lộ ra phong độ bá đạo tổng tài: “Vương tổng không thiếu tiền, mua cái đắt nhất.”

“Chậc chậc chậc ~~” Trần Hoài lắc đầu một cái: “Loại tư thế nhà giàu mới nổi này của Vương tổng, thực sự khiến người ta ước ao.”

“Nhưng mà bạn trai cũ của em cũng thật thú vị.” Vương Tri Tranh nhấp một hớp nước trái cây, ánh mắt trở nên thâm thúy: “Nếu gã đã nói chia tay thì hiện tại đuổi cùng gϊếŧ tận là có ý gì?”

“Chắc là vì bạn trai ưu tú như tôi rất hiếm thấy đi.” Trần Hoài vênh mặt, nghiêm túc giải thích.

“Nghe cũng có lý!” Vương Tri Tranh lại thật sự đồng ý với lời chém gió của Trần Hoài, vẻ mặt hớn hở: “Thật sự ngưỡng mộ tôi có thể bắt được đối tượng ưu tú như em, may mà tôi ra tay sớm!”

Trần Hoài: “…”

Tại sao lại cảm thấy tắc nghẹn thế này, Trần Hoài cào tường.

Trần Hoài vốn lo lắng Lục Ngọc Ca sẽ đeo bám tìm tới cửa không dứt, không ngờ hai ngày kế tiếp, sóng êm gió lặng, đừng nói Lục Ngọc Ca mà ngay cả Vương Tri Tranh cũng bận rộn tới mức không có thời gian quấy rầy anh.

Trần Hoài một lần nữa có được sự yên bình, hiệu suất làm việc hỏa tốc tăng cao, rất nhanh chỉnh sửa xong những tư liệu liên quan tới dự án.

Thật vất vả tới thứ sáu, Trần Hoài hoàn thành mọi kế hoạch công tác rất sớm, nhìn đồng hồ, còn 2 tiếng nữa mới tới giờ tan sở, rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Một tuần đầy rẫy cao trào cuối cùng cũng trôi qua, cuối tuần nhất định phải hảo hảo trạch ở nhà hai ngày lấy hơi dưỡng sức mới được.

Trần Hoài còn chưa nghĩ xong, QQ nhóm buôn chuyện lập tức nhảy ra tin tức hớt chuyện của Ngô Đế Lâm —

【 Tích Ly Ly Ly Ly Ly Ly 】: Có tin lớn có tin lớn!

【 Tích Ly Ly Ly Ly Ly Ly 】

: Mị thấy thái tử tập đoàn Gia Da đang ngồi cà phê với Lý Thư Mộc ở dưới lầu!!!!

【 Gốc cây Thái Thương 】: (⊙_⊙) là giả phải không?

【 Tích Ly Ly Ly Ly Ly Ly 】: Chính xác trăm phần trăm, mị tận mắt nhìn thấy!

【 Làm hộ thẻ tín dụng 】: Có phải nhìn lầm không? Thái tử Gia Da có thân phận gì, tới công ty mà không có người nào xuống tiếp giá?

【 Tích Ly Ly Ly Ly Ly Ly 】

: Làm sao có thể nhìn lầm? mỗi lần mị đi mua cà phê, đều đặc biệt trước sau trái phải mỗi góc độ đều nhìn hết một lượt được không!

Trần Hoài yên lặng toát mồ hôi một chút, bát quái cẩu như Ngô Đế Lâm không phải ai cũng làm được.

【 Kính mắt gấu mèo 】: Ai nha, lẽ nào tin hai hôm trước tui nghe được là thật?

【 Tích Ly Ly Ly Ly Ly Ly 】: Tin gì? Có tin mà dám không tiết lộ luôn cho mọi người cùng hưởng! Mau nói!

【 Kính mắt gấu mèo 】: [vuốt mồ hôi], nghe nói trong cuộc họp hai hôm trước, tiểu Lục tổng tới dự, nhân lúc nghỉ giữa buổi đã đưa danh thϊếp cho Lý Thư Mộc.

【 Tích Ly Ly Ly Ly Ly Ly 】:!!!!!!

【 Tinh tinh đốt đèn 】:Chà chà ~~ không hổ là đệ nhất mỹ nhân Thái Thương ~ rất đáng mặt ~

【 Làm hộ thẻ tín dụng 】:Lý đại mỹ nhân muốn gả vào hào môn?!

【 Gốc cây Thái Thương 】: ToT tôi không tin tôi không tin!

【 Tinh tinh đốt đèn 】: [Gãi cằm] vậy chúng ta có nên đổi cách xưng hô thành Thái tử phi luôn không?



Nhóm buôn chuyện vẫn còn đang thảo luận tới khí thế ngất trời chuyện Lục Ngọc Ca có thật sự cua Lý Thư Mộc hay không, bên này Trần Hoài đã tắt khung chat đi.

Mắt không thấy tâm không phiền.

Lục Ngọc Ca là gay, dù Lý Thư Mộc có dáng dấp thiên tiên hạ phàm cũng vô dụng, thế nhưng hắn ta sớm hay muộn cũng sẽ phải kết hôn, Trần Hoài cơ hồ chưa từng có bất kỳ hoài nghi nào về vấn đề này.

Hiện tại hắn ta hành động như vậy rốt cuộc là có mục đích gì, Trần Hoài lại không có tâm tình đi suy đoán.

Anh đang chuẩn bị nghiên cứu xem tối nay nên ăn gì thì dưới góc phải màn hình chợt lóe sáng, hiện ra một khung chat, đây là một ID xa lạ.

【 Demitry 】: Tan tầm chờ tôi, tối nay cùng đi xem phim.

【 Hoài thủy dễ uống 】: Bạn là ai???

【 Demitry 】:….

Câu hỏi kia của Trần Hoài phát ra là theo bản năng, nhưng khi vừa ấn gửi đi đã chợt ý thức được đây là nick QQ của người nào.

【 Hoài thủy uống ngon 】: [vuốt mồ hôi] Lần đầu nhận được tin nhắn của Vương tổng, có chút không quen ha ha ha ha…

Trần Hoài đã add nick QQ của Vương Tri Tranh từ rất lâu trước kia, chỉ là bọn họ không cùng phòng, lại bất đồng giai cấp, trước kia thực sự ít khi tiếp xúc với nhau, QQ thật sự chưa từng chat với nhau, cũng khó trách Trần Hoài nhất thời không biết là ai.

Vương Tri Tranh bên kia không biết có biểu tình gì nhưng QQ vẫn bình tĩnh như cũ.

【 Demitry 】: Buổi tối đi xem phim, em đừng có cố ý chạy trốn.

【 Hoài thủy uống ngon 】: Nhưng hôm nay tôi bận rồi, chưa chắc sẽ tan làm đúng giờ…

【 Demitry 】: Bận cái quỷ ấy, công việc của em đều do tôi giao.

Chỉ một câu nói đã khiến Trần Hoài thua trận.

【 Demitry 】: Thế nhé, tôi đang bận, em đặt vé trước đi.

【 Hoài thủy uống ngon 】: Vương tổng muốn xem phim gì?

Trần Hoài đánh xong chữ liền mở website mua vé online.

Vương Tri Tranh báo một cái tên.

Trần Hoài nhìn qua, là bộ phim có đề tài mà anh không chút hứng thú, vì vậy tích cực đề cử một bộ phim khác với Vương tổng.

【 Demitry 】: Không thích, bộ này tôi đã tỉ mỉ lựa chọn, cái bộ phim em đề cử chả ra gì!

Văn tự không có âm thanh nhưng Trần Hoài vẫn có thể nhìn ra sự khinh bỉ tràn ngập qua câu chữ, thực muốn bùng cháy.

【 Hoài thủy uống ngon 】: Đậu, anh cư nhiên thật sự muốn xem phim?

【 Demitry 】: Chả nhẽ không phải?

【 Hoài thủy uống ngon 】: Hành động này của anh làm tôi tưởng anh đang muốn cua tôi!

Bên kia hồi lâu vẫn không thấy nhắn lại, Trần Hoài đang nghĩ liệu có phải Vương tổng đã bị mình làm cho kinh hãi rồi không.

【 Demitry 】: …Tiện tay cua một chút?

【 Hoài thủy uống ngon 】: …

Trời đất chứng giám, câu nói kia thực sự chỉ muốn trêu đùa Vương Tri Tranh một chút thôi, ai ngờ lại bị phản đùa giỡn thế này.