Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đốt Cháy

Chương 8

« Chương TrướcChương Tiếp »
Người dịch: Hạ Hạ bốn mắt.

Vui lòng mang truyện đi nhớ ghi nguồn.

Có tổng cộng mười ba vũ công đồng thời ký hợp đồng cùng với Ôn Lý, trong số đó, Ôn Lý biểu diễn trên sân khấu cùng với thần thái biểu diễn cực kỳ tốt, thậm chí còn hơn cả các vũ công có kinh nghiệm lâu năm. Sau đó, các vũ công khác đã được lên lịch biểu diễn, duy chỉ có Ôn Lý lại rơi vào tình cảnh xấu hổ.

Cô rõ ràng đã tham gia mọi buổi diễn tập, sự nghiêm túc và chăm chỉ của cô ai cũng thấy rõ, nhưng trước khi ngày biểu diễn chính thức, tên cô đã bị xóa khỏi danh sách diễn viên, lý do vì sao bị gạch tên có chút nực cười.

Ôn Lý đoán rằng đây có lẽ là do Trần Hạc Nghênh bày mưu tính kế, vì Trần Hạc Chinh là người coi thường những thủ đoạn hèn hạ như vậy.

Không sao, cô nghĩ, vì cô đã chọn con đường đi có chút tối tăm như vậy, những khó khăn như vậy không làm cô sợ.

Bước ngoặt xảy ra vào tháng thứ năm sau khi Ôn Lý gia nhập nhóm, tại bữa tiệc kỷ niệm 20 năm thành lập Đài truyền hình vệ tinh Cụ Phong TV.

Lễ kỷ niệm Cụ Phong của Đài Loan cho đến nay đã được tổ chức 12 lần, truyền hình nổi tiếng như vậy, khách quý thì không thấy mời, chỉ toàn mời những nghệ sĩ hạng xoàn tham dự, rồi dựng những miếng kịch cẩu huyết, khiến cho khán giả đều mắng đài truyền hình bỉ ổi.

Có tranh cãi thì sẽ có sự chú ý, tiệc ăn mừng hàng năm của Đài Loan đã trở thành đặc điểm chính của truyền hình vệ tinh. Tài khoản tiếp thị tạo ra một topic, đem khách mời của Cụ Phong năm nay ra xem để kiểm tra —— toàn những khách mời chưa từng tham gia, không biết có ai tự tin nói rằng mình chưa từng dính scandal?

Bữa tiệc đã thu hút rất nhiều sự chú ý, tạo nên sự chú ý của truyền thông, có rất nhiều ca sĩ và diễn viên đến biểu diễn là một ví dụ.

Với hào quang của Tanghe Media, Reborn cũng nhận được lời mời biểu diễn, không chỉ làm vũ công phụ họa cho hai ca sĩ mà Tanghe tung ra mà còn biểu diễn điệu nhảy cổ điển mới nhất do nhóm sáng tạo. Không có đủ vũ công nên Ôn Lý, người đang ngồi trên hàng ghế dự bị, được kêu ra từ góc để tham gia diễn tập.

Bữa tiệc được tổ chức tại trường quay số 1 của Trụ sở chính của Cụ Phong, được phát trực tiếp trên nhiều nền tảng cùng lúc.

Còn hai tiếng nữa mới chính thức bắt đầu bữa tiệc, hậu trường lộn xộn, thậm chí ngay cả phòng tắm còn bị các diễn viên ném quần áo giữ phòng.

Ôn Lý chỉ giữ vị trí vũ công phụ cho một tiết mục, hơn nữa còn ở đêm chung kết, nên cô có rất nhiều thời gian, liền đi một vòng rồi rẽ vào một cái cầu thang.

Trong lối thang bộ không có người, rất vắng vẻ, có thể nghe thấy bên ngoài tiếng bước chân hỗn loạn cùng với nhân viên kiểm soát thanh âm hiện trường, Ôn Lý ngồi ở trên bậc thang, gấp váy lại, từ trong túi xách lấy ra một hộp cơm trưa do chính tay cô làm.

Ức gà, trứng luộc, salad rau và tôm, hiện tại ăn một chút lấp dạ dày, lúc lên sân khấu sẽ không bị mệt.

Cái nĩa nhỏ vừa gắp một miếng ức gà thì ầm một tiếng, cửa an toàn ngay cầu thang bị đẩy ra, theo sau là một loạt tiếng bước chân.

Ôn Lý ngồi ở góc của hai tầng lầu, cô còn chưa kịp phản ứng đã nghe thấy một giọng nữ nghẹn ngào: "Anh khi nào mới ly hôn? Em sợ bản thân mình chịu không nổi, vạn nhất..."

Người đàn ông đối diện hiển nhiên là không kiên nhẫn, nói cho có lệ: "Em cảm thấy bây giờ nói chuyện này có thích hợp hay không? Chung Hiểu Uyển, sự nghiệp của tôi bây giờ đang đi lên, chuyện rất quan trọng, không thể để lại vết nhơ, em tốt nhất đừng làm ảnh hưởng tới tôi, nếu không, lúc đó đừng trách vì sao tôi trở mặt!".

Nói xong, người đàn ông đóng sầm cửa bỏ đi.

Động tác trên tay Ôn Lý dừng lại.

Chung Hiểu Uyển...

Cái tên này...

Sẽ không trùng hợp như vậy chứ?

Ôn Lý vốn tưởng rằng Chung Hiểu Uyển cùng nam nhân kia rời đi, không ngờ cô từ trên cao đi xuống, trong cầu thang vốn không có chỗ trốn, hai người đang đứng liền đυ.ng phải nhau.

Chung Hiểu Uyển không ngờ rằng có người đang trốn ở đây, sau khi nhìn thấy bộ dạng của Ôn Lý, cô sửng sốt: "Ôn Lý, sao cô lại ở đây?"

Trước đây hai người là bạn cùng phòng, sống chung một mái hiên suốt bốn năm, Chung Hiểu Uyển đơn phương cạnh tranh với Ôn Lý. Lúc đầu cũng chỉ là sự ganh ghét nhỏ, sau này, khi Ôn Lý và Trần Hạc Chinh chính thức hẹn hò, Chung Hiểu Uyển trực tiếp thái độ ra mặt, nói thẳng với điều kiện của Trần Hạc Chinh, hẹn hò với Ôn Lý chỉ là để mua vui.

Học viện Múa Đồng Án là một học viện nổi tiếng có nhiều mỹ nhân, Ôn Lý quả thực rất ưa nhìn và có khí chất tốt, nhưng có rất nhiều người trong trường còn xinh hơn cô ấy, Ôn Lý dựa vào cái gì mà có được sự chân thành của Trần Hạc Chinh.

"Cô cũng tới tham gia buổi kỷ niệm?". Sau khi kinh ngạc, Chung Hiểu Uyển nhanh chóng bình tĩnh lại, cô liếc nhìn trang phục đang mặc của Ôn Lý, cười nhẹ " Làm vũ công phụ? Cô thậm chí không có một buổi biểu diễn riêng sao?".

Chung Hiểu Uyển mặc một chiếc váy màu xanh lá cây tre có thêu trang trí ở các góc, rất tôn lên dáng người của cô. Trang phục của Ôn Lý quá sặc sỡ và trông hơi rẻ tiền, so với trang phục của cô ta một trời một vực.

Tuy nhiên, Ôn Lý chưa bao giờ gặp Chung Hiểu Uyển trong buổi diễn tập trước đó, cũng không thấy tên cô ta trong danh sách diễn viên, vậy nên cô đoán rằng buổi diễn của Chung Hiểu Uyển có lẽ là tạm thời được thêm vào nhờ mối quan hệ.

Ôn Lý không muốn tranh cãi với cô ta, liền cất hộp cơm đứng dậy định rời đi, nhưng Chung Hiểu Uyển đã đưa tay giữ cô lại.

"Cô nghe hết rồi đúng không?". Chung Hiểu Uyển nghiến răng. "Xem trò vui của tôi cô có vui không? Bất quá, cô đừng có tự mãn! Nghe nói cô tham gia vào vũ đoàn Reborn, dựa vào tình huống hiện giờ, cô cũng chỉ giữ vị trí vũ công phụ dự bị, coi bộ cũng không khá lắm ha. A, chia tay với Trần Hạc Chinh, trông cô không khác gì phế vật!".

Lôi lôi kéo kéo như vậy thực sự rất tệ, Ôn Lý giơ tay, hất cánh tay của Chung Hiểu Uyển.

Nhưng Chung Hiểu Uyển không chịu buông tay: "Cô không phải rất kiêu ngạo sao? Ai cũng không để vào mắt! Hiện tại sao không bật dậy đi? Ôn Lý, cô tin hay không, tôi có rất nhiều cách có thể khiến cô ở Reborn này sống không bằng chết!".

Chung Hiểu Uyển đại khái là có chút xúc động, nói chuyện thanh âm rất lớn, Ôn Lý cảm thấy người này đại khái là chỉ có già không có đầu óc, nói cho có lệ: "Tùy cô."

Bản thân mình gặp cục diện khó khăn còn chưa giải quyết, còn có tâm tư đi kiếm chuyện với người khác.

Ôn Ly càng không phản kháng, Chung Hiểu Uyển càng không thể nuốt trôi cục tức này. Vừa hay dây giày của Ôn Lý bị bung ra, rũ trên bậc cầu thang, Chung Hiểu Uyển cố ý đạp lên, Ôn Lý bị dây giày dậm lên có chút lảo đảo, cô theo bản năng chụp tay vịn cầu thang bên cạnh, hộp cơm bị rơi ra, đồ ăn trong đó theo từng bậc thang rơi xuống.

Ôn Lý vội vàng cúi đầu nhìn, không nghĩ lại gặp một ánh mắt xa lạ.

Con ngươi đen lạnh như sương.

Ôn Lý sửng sốt.

Cô là một khán giả trung thành của chương trình hợp pháp "Lợi Giám", vậy nên cô tự nhiên biết được rằng người đang đứng trước mặt cô là người dẫn chương trình nổi tiếng của "Lợi Giám" —— Diệp Thanh Thời.

Khi Chung Hiểu Uyển nhìn thấy Diệp Thanh Thời từ bên dưới đi lên, cô ta cũng hơi hoảng sợ, cô ta không biết Diệp Thanh Thời xuất hiện khi nào và đã nghe được bao nhiêu, vậy nên cô ta chỉ có thể cố gắng mỉm cười, chào anh: "Diệp lão sư!"."

Diệp Thanh Thời không có phát ra âm thanh, anh thân hình cao lớn, mặc lễ phục, dáng vẻ cao lớn tuấn tú, rất có uy lực.

Anh bước lên bậc thềm, Ôn Lý đi xuống, cô đang dọn dẹp đống lộn xộn ở tầng dưới.

Đôi chân của Diệp Thanh Thời rất dài, nhưng bước chân của anh không vội vã, giống như đi dạo trong hoa viên, hai người dần dần đến gần, tiếng bước chân của họ tụ lại một chỗ.

Gặp thoáng qua trong nháy mắt, Ôn Lý cảm thấy Diệp Thanh Thời tựa hồ đang liếc cô một cái.

Cô nhớ vừa rồi khi đối diện với ánh mắt của Diệp Thanh Thời, bỗng nhiên cô cảm giác thật kỳ quái —— Ánh mắt Diệp Thanh Thời đối với cô không phải là ánh mắt của hai người xa lạ, giống như là ánh mắt của người bạn cũ gặp nhau.

Nhưng cô không nhớ rằng họ đã từng gặp nhau trước đó.

Diệp Thanh Thời xuất hiện phá ngang, Chung Hiểu Uyển không còn tâm trí để cự cãi với Ôn Lý nữa, vội vàng rời đi, Ôn Lý ở lại thu dọn thức ăn trên sàn, cô vừa dọn dẹp vừa nhớ lại ánh mắt của Diệp Thanh Thời.

Đôi mắt rất lạ, càng nghĩ càng thấy lạ.

Buổi kỷ niệm Đài Loan đã rất thành công với số lượng người xem trực tuyến lên tới hơn 30 triệu. Tuy nhiên, điều này không liên quan gì đến Ôn Lý, sau buổi biểu diễn, cuộc sống của cô vẫn diễn ra như bình thường, cô cũng không nhân cơ hội để gặp gỡ Diệp Thanh Thời hay để sự đe dọa của Chung Hiểu Uyển ở trong lòng.

Nửa tháng sau, Tưởng Du Án tìm cô.

Hiệp hội Khiêu vũ Thành phố Đồng Án và Truyền hình Vệ tinh Cụ Phong sẽ cùng tổ chức Cuộc thi Khiêu vũ lần thứ 14, cuộc thi này sẽ được phát sóng trực tiếp trên nhiều nền tảng đồng thời. Sự kiện này nổi tiếng trong ngành và có tính chuyên nghiệp cao. Tưởng Du Án nói, đoàn xin chỉ thị của trụ sở chính, bổ nhiệm Ôn Lý làm đại diện của đoàn để tham gia giải múa đơn trong tiết mục múa cổ điển.

Ôn Lý kinh ngạc nhìn cô.

Tưởng Du Án cũng không giải thích nhiều, chỉ đưa cho cô một tấm danh thϊếp có in vài dòng chữ nhỏ màu sâm panh, còn có một cái tên đẹp đẽ trên đó ——

Diệp Thanh Thời.

"Hãy nghĩ xem cô có muốn đại diện cho Reborn trong cuộc thi hay không," Tưởng Du Án nói, "Hãy cho tôi câu trả lời sau hai ngày."

Cầm lấy danh thϊếp, Ôn Lý có chút do dự, cũng có chút sợ hãi.

Tưởng Du Án nhìn cô, thuyết phục vài câu: "Ôn Lý, bất kể là vì nguyên nhân gì, Diệp Thanh Thời giúp cô cũng là một cơ hội hiếm có, cô rất có tài, đừng tự ti cũng như quan ngại về chuyện nam nữ nữa!".
« Chương TrướcChương Tiếp »