- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Đốt Cháy Lãng Mạn
- Chương 71
Đốt Cháy Lãng Mạn
Chương 71
Trà nóng trên bàn vẫn chậm rãi tỏa ra hơi nóng.
Hai người Hứa Nùng và Cố Thiến Thiến, một người ngồi một người đứng. Theo lý mà nói, khí thế của người đứng hẳn là càng mạnh hơn mới phải, thế mà Cố Thiến Thiến lại không hiểu sao cảm nhận được một tia cảm giác áp bách.
Tại khoảnh khắc kia, khi cô ta nghe thấy Hứa Nùng nói đã lĩnh giấy chứng nhận kết hôn với Chu Khởi, đáy mắt hiện lên một chút hoảng hốt cùng kinh ngạc.
Nhưng là nghĩ lại một lần nữa, nếu thật sự như người phụ nữ này nói, cô ta và Chu Khởi đã là vợ chồng hợp pháp, vậy tại sao bản thân mình cho tới bây giờ chưa từng nghe được tin tức Chu Khởi kết hôn?
Loại đại thiếu gia nhà giàu giống như hắn, sao có thể kết hôn mà không tổ chức hôn lễ? Cho dù hắn lại muốn điệu thấp, Chu gia chắc chắn sẽ không đồng ý đi?
Cho nên, người phụ nữ này nhất định là đang nói dối!
Nghĩ đến đây, Cố Thiến Thiến vốn còn có chút cảm xúc hoảng hốt nhất thời ổn định lại, ánh mắt nhìn Hứa Nùng cũng mang theo châm biếm trào phúng.
"Tôi nói cô người phụ nữ này thật đúng là, khoác lác cũng phải có mức độ chứ? Trước tiên không nói Chu ca ca có phải thật coi trọng cô hay không, hay chỉ là với chơi đùa với cô mà thôi. Chỉ nói việc cô nói cô và Chu ca ca đã kết hôn..."
Nói tới đây, Cố Thiến Thiến cười lạnh một tiếng, dáng vẻ kia chỉ thiếu lấy lỗ mũi trút giận.
"Cô không thể không biết Chu ca ca có bối cảnh gia đình thế nào đi? Cô cảm thấy nếu hắn kết hôn, sẽ không tổ chức hôn lễ, trong vòng luẩn quẩn sẽ không có một chút tin tức gì sao? Tôi thật sự là thay cô cảm thấy nhục nhã, nói dối cũng không biết đỏ mặt sao? Cái gì cũng chưa rõ ràng đã ở chỗ này ăn nói linh tinh, cũng không biết Chu ca ca rốt cuộc coi trọng cô ở chỗ nào, diện mạo thì cũng thường thường, đầu óc còn tốt, hắn lại còn có thể đưa cô về!"
Hiện tại trong lòng Hứa Nùng chỉ thấy buồn cười đến cực điểm.
Cô vốn tưởng rằng người phụ nữ này gọi Chu Khởi gọi đến thân mật như vậy, mở miệng là Chu ca ca, khẳng định sẽ có khởi đầu sâu xa gì đó với hắn, nhưng không ngờ đến lại không quen đến mức này.
Ngày đó Chu Khởi lĩnh giấy chứng nhận, rõ ràng đã phát tin tức đăng ký kết hôn ở trong vòng bạn bè, hễ là người trong WeChat của hắn, hẳn là sẽ đều nhìn thấy đi?
Nhưng người phụ nữ này bây giờ vẫn đang nghi ngờ độ tin cậy trong lời nói của mình, có thể thấy cô ta ngay cả WeChat của Chu Khởi cũng không có.
Hứa Nùng nhìn cô ta, cảm thấy giống như là đang nhìn một tên hề nhảy nhót, nhịn không được lại bật cười.
Cố Thiến Thiến thấy lời của cô ta không có tác dụng gì đối với Hứa Nùng, ngược lại còn làm cô bật cười, nhất thời vừa thẹn vừa tức giận.
"Cô có ý gì?! Cô đang cười cái gì? Cô dựa vào cái gì mà cười chứ! Tôi nói không đúng sao! Cô rõ ràng chính là đang nói dối." Lúc cô ta nói chuyện rất kích động, cũng không quan tâm bản thân có phải là chuồn êm qua đây hay không, giọng nói vô thức liền đề cao tám độ, muốn nâng cao khí thế của bản thân.
Hứa Nùng thật sự không muốn lại ngốc ở cùng một chỗ với loại người như vậy, luôn cảm thấy là đang lãng phí thời gian, cô lần nữa đặt cốc trà mới uống được một nửa trong tay lên trên bàn trà, chuẩn bị đứng dậy rời đi.
Cố Thiến Thiến làm sao có thể thả người, mục đích lần này cô ta đến sảnh bên chính là vì đả kích người phụ nữ này, muốn để cô ta tự mình biết khó mà lui.
Vì thế, cô ta thấy Hứa Nùng muốn đi, ngay lập tức tiến lên kéo chặt cánh tay của Hứa Nùng.
Mà cùng lúc đó, trong phòng khách Chu Khởi và hai trưởng bối cũng vẫn đang cãi lộn vòng quanh.
Dì nhỏ của Chu Khởi lúc này biểu tình không hài lòng trên mặt rất nghiêm trọng, bà ta căn bản không có cẩn thận nghe lời nói vừa rồi của mẹ Chu, vẻn vẹn sau khi nghe thấy Chu Khởi và Hứa Nùng ở cùng một chỗ, liền sa sầm mặt, cái gì cũng nghe không vào.
Bà ta xị mặt, như là nhẫn nhịn rồi lại nhẫn nhịn, cuối cùng run tay, chỉ vể phía Chu Khởi.
"Con, cái thằng bé này, con để dì nói con cái gì mới tốt a?! Dì đã tìm cho con một cô gái ngoan ngoãn ưu tú như vậy, con không cần, sau đó vì tránh né dì ương ngạnh đi ra ngoài ở mấy tháng, kết quả không ngờ, hiện tại người trở lại rồi, còn mang về cho dì một đứa con gái hoang dã?!"
Chu Khởi vốn trong lòng đã tích tụ tức giận, lúc này nghe thấy dì nhỏ sỉ nhục Hứa Nùng, sự lạnh lẽo trên mặt càng đậm.
"Dì nhỏ, cô gái của cháu có tên, cô ấy gọi là Hứa Nùng, không gọi là cái gì đứa con gái hoang dã."
Dì nhỏ ở chỗ Chu Khởi từ trước tời giờ luôn là được bao dung nhân nhượng, mà ngay cả lúc em họ hắn mới vừa qua đời, bà ta cả ngày oán trách Chu Khởi, đánh chửi Chu Khởi, đứa bé này cho tới bây giờ cũng chưa từng cãi lại bà ta một câu.
Nhưng hiện tại lại có thể vì một đứa con gái mới vừa quen biết, cãi lời bà ta như vậy, bà ta làm sao có thể chịu được!
"Chu Khởi! Con thật sự là trưởng thành rồi có phải không?! Con đã quên nhiều năm như vậy dì đối xử với con thế nào? Dì..."
—— "Á!!"
Dì nhỏ của Chu Khởi còn chưa nói xong, thì chợt nghe thấy từ sảnh bên kia truyền đến một tiếng thét chói tai.
Chu Khởi trong lòng giật thót, hắn còn chưa biết Cố Thiến Thiến cũng đi tới bên đó, vì thế cho rằng tiếng thét này là của Hứa Nùng.
Vì thế, hắn không quan tâm nhiều, nâng bước chân đi về hướng bên đó.
Mẹ Chu và dì nhỏ của Chu Khởi nghe tiếng cũng cùng nhau đứng dậy đi theo, nào ngờ đến bên kia nhìn một cái, té ngã trên mặt đất chính là Cố Thiến Thiến.
Hứa Nùng vốn cũng không muốn để ý đến cô ta, kẻ tự biên tự diễn này, muốn bình tĩnh rời đi, nhưng không ngờ Chu Khởi lại qua đây nhanh như vậy.
Chu Khởi ngay cả nhìn cũng không nhìn người phụ nữ nằm trên mặt đất một cái, trực tiếp nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Hứa Nùng, vội vàng hỏi: "Vợ, sao vậy? Thương tổn đến chỗ nào rồi?"
Hứa Nùng lắc đầu, còn chưa kịp nói chuyện, người ngồi trên đất ngược lại là đoạt trước nói.
"Chu ca ca! Anh nhìn cho rõ ràng nha! Người bị bắt nạt là em!"
Cố Thiến Thiến vừa nãy túm lấy Hứa Nùng không cho cô đi, Hứa Nùng sau đó ngại phiền, lực giãy ra liền lớn một chút. Nhưng sức lực có lớn, cũng không đến mức đẩy người ngã, là Cố Thiến Thiến thuận thế tạo ra tình huống có lợi cho bản thân, vào lúc Hứa Nùng hất tay thoát khỏi cô ta, trực tiếp mượn lực của cô, ngã ngồi trên mặt đất.
Khoảnh khắc ngã xuống kia, cô ta trực tiếp kêu ra tiếng, mục đích chính là hấp dẫn mấy người ở trong phòng khách qua đây.
Dì nhỏ của Chu Khởi thấy người mà mình mang đến đột nhiên như vậy, làm sao có thể còn nhịn được nữa.
Bà ta nhanh chóng tiến lên vài bước, một phen nâng Cố Thiến Thiến dậy.
"Thiến Thiến, xảy ra chuyện gì?"
Cố Thiến Thiến trình độ quá thấp rồi, cô ta muốn vừa khóc vừa trả lời, nhưng lúc nói chuyện, cứ thế một giọt nước mắt cũng không nặn ra được, chỉ bẹp miệng, dáng vẻ oan ức đến cực điểm.
"Dì nhỏ, con thật là sắp ủy khuất chết đi được. Vừa nãy con thấy mọi người nói chuyện phiếm, không dám quấy rầy, liền nghĩ tán gẫu với chị gái này một chút..."
Cô ta còn chưa nói xong, Chu Khởi đã lạnh lùng ngắt lời cô ta, "Cô gái của tôi không lớn tuổi hơn cô, lớn lên cũng trẻ hơn cô."
Mẹ Chu vừa nghe lời này của con trai, nhanh chóng tiếp lấy đề tài câu chuyện: "Đúng nha, lần sau lại muốn gọi người khác là chị, trước tiên soi gương nhìn xem nếp nhăn trên mặt mình đi, nếp nhăn này cũng sắp bắt kịp tôi rồi, vẫn có ý tứ gọi con dâu của tôi là chị."
Cố Thiến Thiến nghẹn lại, lần này vành mắt ngược lại là đã có chút ẩm ướt, thật sự cảm thấy nhục nhã, vì thế trừng đôi mắt ửng đỏ nhìn về phía dì nhỏ của Chu Khởi, "Dì nhỏ..."
Dì nhỏ của Chu Khởi nhíu mày, quay đầu lại có chút oán trách nói: "Chị! Chu Khởi! Hai người nói ít đi hai câu! Nghe Thiến Thiến nói một chút vừa rồi đến cùng là đã xảy ra chuyện gì!"
Cố Thiến Thiến thấy có người cho cô ta chỗ dựa, nháy mắt lại có sức lực.
"Con chính là muốn cùng... Vị kia tán gẫu một chút, sau đó nói rồi nói, vị kia không biết vì cái gì đột nhiên sinh ra thái độ thù địch rất lớn đối với con, còn nói cô ta và Chu ca ca đã kết hôn lĩnh giấy chứng nhận rồi. Con... Con liền nghĩ nếu Chu ca ca thật sự kết hôn, có thể nào không nói cho dì nhỏ người chứ? Đúng không? Cũng không có khả năng không tổ chức hôn lễ đi? Liền nghi ngờ vài câu."
Trong lúc Cố Thiến Thiến nói chuyện, biểu cảm điềm đạm đáng yêu, dáng vẻ chịu oan ức.
"Có thể là lời của con chọc đến vị kia đi... Cô ta liền đột nhiên nổi giận, sau đó đẩy con ngã ở đây."
Dì nhỏ của Chu Khởi nghe đến chỗ này thì nghe không nổi nữa, bà ta vừa nãy bị ức hϊếp từ chỗ mẹ Chu và Chu Khởi, vào giờ khắc này tất cả cùng bộc phát.
"Chu Khởi! Đứa con gái lỗ mãng này đã làm cái chuyện tốt gì con đã nhìn thấy đi! Thiến Thiến nói một câu cô ta nói dối, cô ta cũng chịu không được! Thứ nhân phẩm kiểu này, con lại vẫn có thể dám đưa về nhà?! Con rốt cuộc có biết tốt xấu hay không! Hả?!"
Mẹ Chu là người đầu tiên không vui lòng, mới vừa muốn mắng vài câu để cho đứa em gái này của mình tỉnh táo một chút, Chu Khởi lại ở bên kia dẫn đầu mở miệng trước.
Chu Khởi cũng không nói gì nhiều, chỉ đơn giản nói một câu: "Cô gái của cháu không nói dối, bọn cháu thật sự đã kết hôn rồi, hiện tại là vợ chồng hợp pháp."
Dì nhỏ sửng sốt, Cố Thiến Thiến ngồi dưới đất cũng ngây người.
Cô ta ngàn tưởng vạn tưởng, làm sao cũng không ngờ tới, cuối cùng sẽ là kết quả như vậy.
Kết hôn rồi?
Người phụ nữ kia không có nói dối?!
Bọn họ thật sự kết hôn rồi?!!
Một lát sau, dì nhỏ phản ứng lại, lửa giận quanh người càng nhiều, tư thái sắp nổi điên.
"Chu Khởi!! Con được lắm! Nói chuyện yêu đương cũng không nói với dì một tiếng cũng thôi đi, bây giờ ngay cả kết hôn cũng giấu dì?! Con, con..."
Dì nhỏ không biết nên nói thế nào, thở hổn hển vài cái, run tay chỉ thẳng vào Chu Khởi, giống như là hắn đã làm ra tội ác tày trời gì.
Cuối cùng hô to một câu: "Con như vậy, xứng đáng với đứa em đã chết của con sao! Con đừng quên! Nó là bởi vì sao mới qua đời! Nếu như không có con, nó không có khả năng động vào đua xe! Cũng không có khả năng tuổi còn trẻ cứ như vậy đi rồi!! Những năm này dì đã xem con như nó, xem như con trai ruột mà đối xử mà nuôi dưỡng! Kết quả con chính là báo đáp dì như vậy sao?! Con lại xứng đáng với dì sao!"
Không khí ở trong nháy mắt đó có chút đình trệ.
Chu gia đối với cái chết của em họ Chu Khởi, luôn luôn là chuyện kiêng kị không nói tới.
Tuy nói, chuyện năm đó quả thật không có bao nhiêu quan hệ với Chu Khởi, dù sao hắn đã cố gắng hết sức ngăn cản, nhưng là cũng đúng như lời của dì nhỏ đã nói, em họ quả thật là bởi vì sùng bái Chu Khởi, mới có thể khắp nơi bắt chước, mọi chỗ muốn làm được xuất xắc như hắn.
Cũng chính bởi vì điểm này, Chu Khởi những năm này mới có thể vẫn luôn có áy náy, đối mặt dì nhỏ cũng nhiều hơn một phần thấu hiểu và bao dung so với người thường.
Nhưng là bất kể nhân nhượng gì cũng có giới hạn, hắn không thể mọi chuyện đều làm theo ý của dì nhỏ, lần này cho dù là khiến cho bà ta thất vọng, hắn cũng không thể lại thỏa hiệp.
Im lặng một lát, Chu Khởi liếc nhìn về phía bên kia, mới vừa muốn mở miệng, lại đột nhiên bị Hứa Nùng đoạt trước.
Cô nàng nhà hắn khuôn mặt bình tĩnh, chính diện đối mặt với dì nhỏ và Cố Thiến Thiến.
"Dì nhỏ, cháu biết dì không thích cháu, nhưng có vài điểm, cháu nhất định phải nói rõ ràng.
Thứ nhất, vừa nãy lời nói của vị tiểu thư kia, tất cả đều là lời nói dối. Cháu chưa từng bởi vì cô ta mà nổi điên, có thể nói ra chuyện kết hôn với Chu Khởi, cũng là bởi vì cô ta châm biếm vu tội cháu là kẻ thứ ba trước.
Thứ hai, loại chuyện thẹn quá hóa giận cố ý đẩy cô ta ngã xuống đất, càng là lời nói vô căn cứ. Chúng cháu tán gẫu đến cuối cùng, cô ta vẫn luôn cố tình gây sự, cháu thật sự không muốn lại ở chỗ này lãng phí thời gian, muốn rời đi. Là cô ta túm cháu lại trước, ngang ngạnh kéo cháu không cho cháu đi. Lúc cháu tránh thoát, vô ý vung cánh tay, cô ta liền trực tiếp thuận thế ngã trên mặt đất, sau đó hét lên."
Hứa Nùng nói xong những điều này, trực tiếp để lộ ra cánh tay trái của mình, vốn dĩ trên cổ tay trắng nõn, lúc này thật sự xuất hiện dấu vết màu đỏ.
Chu Khởi đau lòng không thôi, tức giận trong lòng cũng càng ngày càng tăng, mới vừa muốn mở miệng xử lí người phụ nữ kia, lại chợt cảm thấy cô nàng nhà hắn ở một bên, nắm lấy tay hắn.
"Thứ ba, dì nói sai rồi. Con trai dì là người đã thành niên, người đã trưởng thành phải chịu trách nhiệm đối với hành động của mình, năm đó vì sao xảy ra chuyện, sau khi xảy ra chuyện Chu khởi lại là làm như thế nào, dì hẳn là nhớ rõ hơn ai khác đi? Hiện tại dì luôn miệng nói nhiều năm như vậy, anh ấy xứng đáng với dì sao? Vậy cháu hỏi lại một câu, nhiều năm như vậy, dì lại xứng đáng với anh ấy sao?"
Lời nói của Hứa Nùng có khí phách, từng câu từng chữ như là thanh kiếm sắc bén, đâm thẳng vào trong lòng mỗi người.
Chu Khởi trầm mặc nhìn người ở bên cạnh, hắn hình dung không ra cảm giác hiện tại là gì, hắn chỉ biết, khi cô gái của hắn nói chuyện, bàn tay có chút run rẩy.
Cô giờ này khắc này, thật giống như một cô gái cực kỳ sợ ra chiến trường, nhưng lại bởi vì hắn, phủ thêm áo giáp, cầm lên đao kiếm, đón đầu thiên quân vạn mã ở phía trước, cắn răng kiên trì ———
Vì hắn mà chiến đấu.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Đốt Cháy Lãng Mạn
- Chương 71