Chương 8: Không, đừng thích

"Chủ yếu là, nãy giờ streamer cứ không nói gì hết, tôi sợ quá."

"Đúng thế, streamer đâu?"

"Mấy người mau bình luận nhiều hơn để tôi quên đi chuyện đôi mắt gì đó của con búp bê..."

"Lẽ nào streamer đang treo máy... ahr?"

"Hãy văn minh."

"Không đúng, vừa rồi người anh ta còn chuyển góc nhìn cho chúng ta mà?"

"Chủ phòng đang chiếu phim cho chúng ta xem à?"

"Sao lại như câm thế... đã live bao lâu rồi mà streamer chưa nói một câu nào!"

Nhìn những bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp đang gọi streamer, Từ Bắc Tẫn vẫn không phản ứng gì, tiếp tục giữ im lặng.

Nguyên nhân chính là bởi vì bên cạnh anh đang có người.

Không nói đến Lâm Cầm, cô gái tóc đuôi ngựa và gã gây sự cũng đang thấp giọng thảo luận gì đó, dường như đang bàn bạc xem tiếp theo nên làm gì. Thỉnh thoảng bọn họ còn liếc nhìn Từ Bắc Tẫn, mà Từ Bắc Tẫn cũng chỉ có thể giữ nụ cười sâu xa khó đoán, ngồi yên bất động ở đó.

Có bọn họ ở đây, đường nhiên Từ Bắc Tẫn không dám nói chuyện với khán giả.

Ngoài ra... Từ Bắc Tẫn thật sự hơi phiền não không biết giải thích với khán giả như thế nào. Bât giờ các khán giả đang coi mình là người chơi, nhưng anh không phải là loại người chơi theo nghĩa phổ biến đó.

Chuyện khiến anh khó xử hơn là, đầu não không cho phép những diễn viên như bọn họ tiết lộ thân phận với bên ngoài.

Đầu não sẽ theo dõi tình hình đóng vai của các diễn viên bất cứ lúc nào, bất kỳ lời nói nào liên quan đến việc đóng vai, NPC, nhiệm vụ v.v., miễn là có nghi ngờ chủ quan về việc tiết lộ thân phận của mình, đều sẽ bị cấm nói trực tiếp.

Mặc dù đầu não hơi cứng nhắc và máy móc, nhưng trong lĩnh vực này vẫn rất có tay nghề.

Từ Bắc Tẫn không nói gì, nên các khán giả cũng cảm thấy chán. Một khán giả thậm chí còn trực tiếp chán đến mức rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp. Ba khán giả còn lại vẫn kiên trì ở lại trong phòng phát sóng trực tiếp tập trung sự chú ý vào phía người đàn ông đeo kính.

Như khán giả đã nói, lúc này người đàn ông đeo kính thật sự rất mất mặt.

Sau khi con búp bê bé gái nói ra hai chữ "đôi mắt", hắn ta lập tức cảm thấy mắt mình nhoi nhói. Cũng không biết là đau thật, hay chỉ là ảo giác của hắn ta.

Toàn thân hắn ta run rẩy dữ dội, thở gấp gáp, rõ ràng là một người đàn ông cao hơn 1m80, vậy mà lại run rẩy toát mồ hôi lạnh trước một con búp bê bé gái cao 50cm.

Hắn ta nuốt nước bọt, giọng khô khốc nói: "Đôi mắt... mày muốn... đôi mắt như thế nào? Tao, tao dẫn mày đi tìm!"

Hắn ta thật sự sợ mình nói chậm một bước, con búp bê này sẽ trực tiếp nói: "Đưa đôi mắt của anh cho tôi" hoặc những lời tương tự.

Con búp bê dừng lại, đôi mắt như viên bi thủy tinh nhìn chằm chằm vào người đàn ông đeo kính, rồi ngoẹo đầu: "Được thôi. Anh dẫn tôi, đi tìm."

Người đàn ông đeo kính liên tục gật đầu, run rẩy đứng dậy.

Con búp bê lại nói: "Nhanh lên nhanh lên, nếu không tìm thấy, tôi sẽ tức giận."

"Nếu mày tức giận... sẽ thế nào?"

Người đàn ông đeo kính lấy hết can đảm hỏi chuyện này.

Con búp bê nhe răng cười, giọng ngọt ngào như bé gái: "Đôi mắt của anh trai, cũng rất đẹp đấy, tôi rất thích."

Người đàn ông đeo kính: "..."

Không, đừng thích...

Hắn ta sợ hãi nhìn con búp bê này, ánh mắt lộ ra vẻ không cam lòng và căm hận. Hắn ta nhận ra trong khoảng thời gian ngắn mình sẽ không chết được, vì vậy nỗi tuyệt vọng ban đầu cũng dần dần bị thay thế bởi những cảm xúc khác.

Hắn ta không dám biểu lộ chút oán hận nào đối với con búp bê quái dị trước mặt, nhưng không nhịn được cực kỳ căm hận những người thực hiện nhiệm vụ đã che giấu thông tin. Nếu biết sớm... nếu biết sớm, chắc chắn hắn ta sẽ thận trọng hơn! Hoặc ngay khi con búp bê xuất hiện, hắn ta đã chạy thẳng lên tầng hai rồi!

Bây giờ có hối hận cũng không kịp nữa, chỉ có thể dẫn con búp bê này đi tìm cái đôi mắt chết tiệt nào đó... ai mà biết đôi mắt mà nó muốn ở đâu chứ!

Người đàn ông đeo kính cảm thấy bực bội trong lòng, động tác chậm chạp và vụng về của con búp bê càng làm tăng thêm sự mất kiên nhẫn của hắn ta.

Hắn ta nghĩ, con búp bê này bị gì à? Tại sao di chuyển chậm chạp như vậy? Hoàn toàn khác với những con búp bê khác.

Hoặc là... hoặc là bây giờ không phải là trạng thái bình thường của con búp bê này?

Cũng giống như những con búp bê thường đứng yên không nhúc nhích, nhưng khi vào trạng thái truy đuổi thì bước chân lại nhanh như bay. Con búp bê bé gái này, có lẽ cũng cần phải vào một trạng thái như vậy, phải "tức giận" giống như trước đó nói, thì mới có thể thoát khỏi sự ràng buộc của ngoại hình búp bê.

Nhưng tại sao con búp bê bé gái này lại có thể hành động độc lập?

Người đàn ông đeo kính càng thêm thận trọng và bất an trong lòng. Tình huống không thể dự đoán này khiến hắn ta cảm thấy mọi chuyện đang thoát khỏi tầm kiểm soát của mình.

Trong phòng phát sóng trực tiếp, ba khán giả cũng tự mình thảo luận về tình hình hiện tại.

"Cá một hào, chắc chắn anh ta sẽ không tìm thấy đôi mắt nào đâu."

"Tôi muốn biết tầng hai có gì... sẽ có manh mối mới không?"

"Cảnh mới chắc chắn sẽ có manh mối mới. Chỉ là tại sao streamer vẫn không xuất hiện, không giải thích tình hình hiện tại cho chúng ta biết? Chuyện này thật sự vô lý."

"Streamer là gì, đừng làm phiền tui xem phim! [đầu chó]"

Cuộc thảo luận của khán giả không ảnh hưởng đến động thái của người đàn ông đeo kính. Trước khi cùng con búp bê lên tầng hai, hắn ta theo bản năng nhìn quanh cửa hàng ở tầng một, đột nhiên nhận ra có chuyện bất thường.

Sau đợt truy đuổi thứ nhất và thứ hai, số búp bê còn lại trong cửa hàng đã không còn nhiều nữa, đây có lẽ là số lượng cho đợt truy đuổi thứ ba... Đúng vậy, tại sao đợt truy đuổi thứ ba vẫn chưa bắt đầu?

Hắn ta đã lục lọi khắp cửa hàng ở tầng một trong một thời gian dài, thậm chí còn giằng co với con búp bê bé gái chết tiệt này một lúc... Dù nghĩ thế nào, đợt truy đuổi thứ ba đáng lẽ phải bắt đầu rồi mới đúng.

Bây giờ vẫn chưa có động tĩnh gì, là vì...

Ánh mắt của hắn ta dần dần dừng lại trên con búp bê bé gái đang lảo đảo bước từng bước, dùng cả tay lẫn chân để leo cầu thang bên cạnh mình.

Có phải là vì sự xuất hiện của con búp bê này không?