Chương 25: Streamer cũng bị dọa

Người đàn ông đeo kính vô thức lùi lại một bước, suýt va vào người gã gây sự. Những hốc mắt trống rỗng đó một lần nữa khiến hắn ta nhớ lại nỗi sợ hãi khi bị búp bê bé gái móc mắt.

Gã gây sự muốn tránh người đàn ông đeo kính đang lùi lại đột ngột, nhưng vô tình đá đổ thùng rác, phát ra một tiếng động trầm.

Anh ta giật mình, cúi xuống nhìn, nhưng đột nhiên phát hiện trong thùng rác lật đổ có một đống giấy lộn xộn, viết đầy chữ. Anh ta vô thức đưa tay lấy ra, lật xem trong tay.

Đó hóa ra là một số lá thư và giấy nháp bị xé vụn, còn bị vò nát thành một cục, những gì viết trên những tờ giấy bẩn thỉu đó đã khó có thể nhận ra.

Gã gây sự mở một tờ ra, xem xét cẩn thận.

"Anh chính là... đồ điên..." anh ta vô thức đọc ra những từ mình nhận ra được, "... tôi đã phạm sai lầm..."

Lúc này người đàn ông đeo kính cũng quay người lại, thấy đống giấy lớn đó, không khỏi cau mày, cũng cúi xuống xem xét.

Ngay lúc đó...

"Các người... đang làm gì vậy?!"

Khi bọn họ phát hiện ra xấp thư bị xé nát đó trong studio ở tầng hai của cửa hàng búp bê, bóng tối đột nhiên phủ xuống cửa, Ngô Thân không biết từ lúc nào, đã đứng ở đó, ánh mắt hoảng sợ mà giận dữ nhìn bọn họ.

Khi hình ảnh Ngô Thân đột ngột xuất hiện trong màn hình livestream, Từ Bắc Tẫn và khán giả đều giật mình.

Khán giả đều thấy vẻ mặt bị dọa của Từ Bắc Tẫn, lập tức cười ha hả chế giễu.

Từ Bắc Tẫn trầm mặt lại, trong lòng hối hận.

Anh không nên nghe theo khán giả, đưa hình ảnh bên mình lên phòng livestream!

Đúng vậy, hệ thống phát sóng trực tiếp này cung cấp một chức năng, đó là chế độ cửa sổ nhỏ.

Streamer có thể chọn khóa một góc nhìn nào đó, cố định hình ảnh này vào một khung nhỏ ở góc phải dưới của màn hình phát sóng trực tiếp, để cho khán giả có thể đồng thời xem được hình ảnh từ hai góc nhìn khác nhau.

Ứng dụng phổ biến nhất của chức năng này, tất nhiên là khi chuyển góc nhìn sang cảnh khác, cố định riêng cảnh chỗ streamer ở góc phải dưới, để khán giả cũng có thể đồng thời xem được tình hình chỗ streamer.

Chức năng chế độ cửa sổ nhỏ này, ban đầu Từ Bắc Tẫn không biết, nhưng khi anh vừa chuyển góc nhìn sang bên tầng hai cửa hàng búp bê, khán giả đã nói cho anh, thế nên Từ Bắc Tẫn cũng vui vẻ đồng ý.

Sau đó... thành ra như vậy.

Vẻ mặt bị dọa của anh đã bị khán giả nhạy bén phát hiện.

Thật ra cũng không rõ ràng lắm, Từ Bắc Tẫn quanh năm là một gương mặt vô cảm, ánh mắt sâu thẳm, thoạt nhìn có vẻ khó gần, dáng vẻ có ý đồ riêng.

Nhưng khi anh bị dọa, tầm nhìn có một động tác rõ ràng là dịch sang bên, điều đó lập tức bị khán giả phát hiện.

"Ồ, streamer cũng bị dọa, tôi thỏa mãn rồi."

"Đệt mợ! Tại sao lại đột ngột xuất hiện vậy chứ? Bị tiếng đổ thùng rác đánh thức à? Đột ngột xuất hiện ở cửa như vậy... Được rồi, chủ cửa hàng búp bê là hung thủ +1"

"Gớt nước mắt, cổ của streamer có còn thẳng lên được nữa không?!"

"Ngay cả đại thần suy luận cũng từ bỏ suy luận này rồi, anh còn không mau chạy đi, định làm rau hẹ à [hài hước]"

"Đồ điên... phạm sai lầm... đây không phải là thư chủ cửa hàng viết cho bà chủ sao?"

"Ôi, đại thần quả là đại thần, chúng ta đang khịa streamer, đại thần đang suy luận sự thật [ngón cái]"

"Tôi nghĩ không nên kết luận như vậy, mặc dù hình tượng của bà chủ không tốt lắm, nhưng từ "đồ điên" kiểu này chưa từng xuất hiện, vẫn phải xem kỹ nội dung những lá thư này..."

"Tôi đã chụp màn hình lại rồi! Tôi đi nghiên cứu trước đây!"

"Cố lên đại thần suy luận~"

"Đáng tiếc, chủ cửa hàng này đột ngột xuất hiện, không thể tiếp tục nghiên cứu những mảnh vụn đó nữa..."

Đúng vậy, sau khi Ngô Thân xuất hiện, gã gây sự và người đàn ông đeo kính lập tức bị đuổi ra ngoài.

Bọn họ cũng đã cố gắng giải thích với Ngô Thân, ví dụ như dùng lời giải thích của cô gái tóc đuôi ngựa trong lần khởi động lại trước. Nhưng lần trước bọn họ ở hành lang, còn lần này họ trực tiếp xông vào phòng của người ta, lời giải thích kiểu này không thể thuyết phục được.

Không bị Ngô Thân đánh một trận, đã coi như hai người bọn họ chạy nhanh rồi.

Và lần này còn quá hơn lần trước đó là, Ngô Thân trực tiếp khóa luôn cả cửa kính lớn tầng một của cửa hàng búp bê.

Điều này khiến gã gây sự và người đàn ông đeo kính ngớ người.

Hai người bọn họ đứng trên con đường hoang vắng, trợn mắt nhìn nhau, bầu không khí thoáng chốc đông cứng.

Người đàn ông đeo kính tức chết đi được: "Tôi đã nói rồi! Nên nghe theo tôi, trực tiếp đi tìm Ngô Thân, bây giờ thì hay rồi... bây giờ thì hay rồi, làm sao đây!"

Gã gây sự nói không suy nghĩ: "Anh... rõ ràng là anh quá vô dụng, cãi cũng không lại tôi!"

Người đàn ông đeo kính: "..."

Thôi, con người không thể giao tiếp với kẻ hay tranh cãi.

Cuối cùng người tức giận vẫn là mình.

Người đàn ông đeo kính âm thầm siết chặt nắm đấm.

Ngay lúc này, cô gái tóc đuôi ngựa và Lâm Cầm cuối cùng cũng thoát khỏi đợt truy đuổi thứ hai của những con búp bê, chạy đến từ đầu đường bên kia.

Lâm Cầm liếc nhìn cửa lớn đã khóa của cửa hàng búp bê, trực tiếp tăng tốc chạy, đi về phía hiệu sách.

Cậu vốn không mấy quan tâm đến cơn ác mộng này, cũng như những con búp bê này, bây giờ cửa hàng búp bê đã trực tiếp khóa lại, tất nhiên cậu càng chọn đi thẳng đến chỗ Từ Bắc Tẫn.

Biết đâu dưới sự nài nỉ ép buộc, có thể khiến Từ Bắc Tẫn đồng ý đánh nhau với mình thì sao?

Lâm Cầm đi mà không ngoái đầu lại, cô gái tóc đuôi ngựa vẫn phải kiên nhẫn ở lại đây nghe gã gây sự và người đàn ông đeo kính tranh cãi và đổ lỗi cho nhau.

Sau khi nghe xong toàn bộ sự việc, cô gái tóc đuôi ngựa im lặng một lúc, cũng không trách móc ai, ngược lại đột nhiên đưa ra một câu hỏi rất sâu sắc: "Đã khóa cửa rồi, vậy những con búp bê có thể chạy ra từ tầng một để truy sát chúng ta nữa không?"