- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Dòng Thời Gian Tình Yêu
- Chương 12: Nam nhân của tôi
Dòng Thời Gian Tình Yêu
Chương 12: Nam nhân của tôi
Cảnh báo có H mạnh luôn ~ dưới 18 tuổi đừng có đọc:)) ( mặc dù ta cũng chưa 18 đâu, cmt mãnh liệt đê, ta khai tuổi thật cho mà coi)
Cự Giải chợt phát hiện ra một điều, Thiên Yết không ở bên cạnh mình, cô vụt chạy đi tìm Thiên Yết. Cô cần phải tìm ra Thiên Yết.
Ở cuối hành lang có một căn phòng nhỏ, cô mở cửa lao vào trong. Trong căn phòng nhỏ này bày đặt đồ đạc rất bình thường, là phòng của một cô gái.
Không thể tin nổi, trong một dinh thự khổng lồ lại có một căn phòng giản dị như thế.
Trên tường treo một chiếc ảnh rất lớn, cô gái xinh đẹp kia chính là Thượng Quan Trầm, chị cô. Bên bàn trang điểm còn có một bức ảnh được l*иg khung đã bị úp xuống.
Cô tò mò lại gần.
Khi bức ảnh được dựng lên rõ ràng, Cự Giải gần như không tin vào mắt mình. L*иg ngực cô siết chặt lại, có một thứ gì đó vỡ òa trong cô.
Vì sao ảnh trong bức hình lại là hình ảnh của Thiên Yết đang tươi cười, ánh mắt dịu dàng ấm áp bên cạnh Thượng Quan Trầm?
Cô nhìn xuống chiếc ngăn kéo hé mở, bên trong đó còn có không biết bao nhiêu hình ảnh bọn hò hẹn hò, hôn nhau, thậm chí còn có bức ảnh hai người chụp chung giường.
Đằng sau một bức ảnh chụp hai người ở tháp Eiffel có ghi,
Yêu anh nhất, đồ lãng mạn, anh vì sao lại yêu em nhiều thế cơ chứ. Cảm ơn vì nụ hôn ở đó...
Ngày 26 / 01 / 2013, Paris.
" Cô xem đủ chưa em gái thân mến? "
Giọng nói lạnh nhạt ở cửa vang lên làm Cự Giải quay phắt người lại,
" Thượng Quan Trầm "
" Em gái, tự tiện vào phòng người khác, xem đồ là không tốt đâu ", Nụ cười của Thượng Quan Trầm có phần chua xót giễu cợt mỉa mai.
Cự Giải phải cố lắm để giữ bình tĩnh, phải rất kiềm chế, kiềm chế con tim nổ tung trong l*иg ngực cô, kiềm chế hai hàng nước mắt không lăn ra.
Thượng Quan Trầm ít nhiều cũng phục sự bình tĩnh của em gái, mỉm cười lạnh lẽo,
" Có biết Thiên Yết đang ở đâu không? "
" Ở đâu? ", Nét mặt Cự Giải không thay đổi. Chỉ có Thượng Quan Trầm là càng lúc càng tỏa ra sát khí sực mùi nguy hiểm.
Cô ta đưa cho Cự Giải một ly nước,
" Uống nó, tôi sẽ cho cô biết "
Tối nay Cự Giải quả thực uống quá nhiều, cô khẳng định uống thêm nữa cô sẽ không giữ được phong độ và hình tượng. Nhưng bây giờ mọi thứ xung quanh đối với cô chả có ý nghĩa gì nữa.
" Được, uống "
Cự Giải cầm ly nước uống một hơi cạn sạch. Cơ thể cô bắt đầu biến hóa, hơi men nồng đượm làm Cự Giải lâng lâng.
Thượng Quan Trầm chỉ cười không nói, trực tiếp đem chiếc móc quần áo trên tường xoay nhẹ một cái, chiếc giá sách mở qua một bên.
Bên trong mật thất này đèn điện sáng vô cùng, ở phía cuối gian phòng, Thiên Yết ngồi trên một chiếc ghế lớn, hai tay trên thành ghế bị khóa lại, khuôn mặt lạnh lùng bá đạo mang vẻ thâm trầm, hắn cất giọng,
" Giải, tôi chỉ muốn nói với em ba chữ: tin tưởng tôi "
Thượng Quan Trầm rất tự nhiên ngồi trên đùi hắn, bàn tay thon dài vuốt ve khuôn mặt tinh tế hoàn mĩ kia,
" Cô còn không hiểu? Thiên Yết là người yêu cũ của tôi, cho đến giờ sẽ vẫn là người yêu của tôi, sở dĩ anh ấy đối cô như vậy là bởi vì cô giống tôi, anh ấy muốn trả thù tôi đã bỏ anh ấy, cô căn bản cũng là nhờ tôi mà được ít ngày bên Yết thôi "
Cự Giải bình thường sẽ cảm thấy vô cùng đau lòng, thống khổ vì lời nói của cô ta nhưng bởi vì cô đang say. Cảm ơn rượu, cô còn thấy đau nữa sao?
Lâng lâng lâng lâng ~
Cự Giải cười đến yêu mị, cơ thể cô nóng lên như lửa đốt, cô từng bước đi về phía hai người kia,
" Cô cho xuân dược vào rượu? "
Thượng Quan Trầm cười man rợ,
" Thuộc hạ của tôi hoặc mấy thằng vệ sĩ sẽ giúp cô giải dược, yên tâm "
Cự Giải đang say ~
" Ha ha ha, ngu đần, cô nghĩ mấy thứ xuân dược hàng lậu này sẽ làm gì được tôi? Cô quên mất một điều này Thượng Quan Trầm, tôi nhà khoa học triển vọng nhất quả đất này cô chị ngu đần ạ. Giòng họ Thượng Quan, tôi là người duy nhất thừa kế giác quan thứ sáu nhạy nhất "
" Thì làm được cái gì? "
Thượng Quan Tràm vẫn không hề lay động, cô ta cầm một ly rượu xuân dược, kề lên môi Thiên Yết, rượu bắt đầu chảy vào môi hắn, Cự Giải chạy đến hất văng ly rượu, bay ra sàn, mυ"ŧ lấy môi hắn, lấy hết rượu trong khoang miệng Thiên Yết, cô nhấm nháp hắn đến mặt đỏ gay gắt mới buông ra.
" Xin lỗi Thiên Yết nhưng mà... "
" Nhưng mà sao? ", Dù đang bị xích chân tay nhưng hắn vẫn ung dung nhướn mày thích thú.
Cô nhìn Thượng Quan Trầm, nhưng lại nở nụ cười đáng yêu, lời nói dành cho Thiên Yết.
" Nhưng mà có vẻ như lão thiên sắp đặt cả rồi, anh là nam nhân của tôi "
Luồng ánh sáng kì lạ lóe lên, Cự Giải cùng Thiên Yết hoàn toàn biến mất trước mặt Thượng Quan Trầm.
" Xin lỗi, nhưng hình như có chút nhầm lẫn gì ở đây thì phải? "
Một giọng của lão bà hiền từ vang lên giữa bữa tiệc thiếu cả ba nhân vật chính. Mọi ánh mắt đổ dồn về Chủ tịch Lệnh Hồ tài phiệt, cũng là bà nội của Thiên Yết.
Đường Hân Liên hơi khựng lại, nhìn xuống bà lão đang đứng cười giữa điện kia.
" Chủ tịch, bà muốn nói gì? "
" Tôi muốn nói là cô nhầm lẫn rồi, đời này tôi chỉ nhận đứa cháu dâu duy nhất là Thượng Quan Cự Giải thôi nhé "
Đường Hân Liên hừ một tiếng,
" Chuyện hôn nhân của cháu trai bà làm sao bà được quyết định, hơn nữa là Yết tổng lấy vợ chứ đâu phải bà? "
Lão bà cười khà khà một tiếng,
" Ta biết các người có sắp đặt cả rồi, nhưng sự sắp đặt này ngay từ đầu đã là sai lầm. Muốn tôi bắt gặp cảnh Thượng Quan Trầm cùng Yết nhi nhà tôi lên giường sao? Cự Giải đã cùng Yết nhi bỏ đi mất rồi, cô còn công bố cái gì nữa? "
" Chủ tịch, Cự Giải là con gái tôi, Yết nhi lấy ai trong hai người cũng đều thành con rể tôi là hậu bối của tôi "
Lão bà lại càng cười vui hơn,
" Tôi khuyên cô không nên nói lí và quyền lợi nuôi con, với một cựu luật sư nhé, giới luật sư không ai là không biết Lão Yêu Bà vừa về hưu đâu "
Thượng Quan Trầm thẫn thờ...
Kinh ngạc...
Hai người sống sờ sờ ngang nhiên biến mất trước mặt cô?
Trước mắt tối sầm, Thượng Quan Trầm ngất lịm đi.
------------------------------------------------
" Ôi, vương gia, vương phi, hai người đi đâu mà làm thuộc hạ tìm mãi không ra, sao vương gia, vương phi lại ăn mặc như thế này? "
Một nam nhân siêu cấp đẹp trai nhìn thấy hắn và Cự Giải ngã xuống trước tẩm cung mà y đang đứng gác thì giật mình hoảng sợ.
" Trời ơi, hai người không phải vừa ở cái nước Tây nước Âu gì đó mà về chứ, vương gia mau đưa vương phi thay y phục đi, ây ya, thiện tai thiện tai "
Thiên Yết để ý đã bị xuyên về cổ đại rồi, lại còn là nhân vật tầm cỡ mới khốn khổ chứ, hắn phất tay bảo thằng thuộc hạ kia lui ra, trực tiếp bế Cự Giải vào tẩm cung.
" Bỏ tôi xuống đi, chân gay đâu mà phải bế? "
Hắn đặt cô trên giường lớn trong tẩm cung, cười khẽ, " Chân không gãy nhưng em say rồi, à không, phải là như thế này: nương tử, nàng say rồi "
" Ai là nương tử của ngươi? ", Cự Giải hấng đôi giày cao gót đi, tóc đang vấn cao cũng thả ra đỡ nặng đầu. Khuôn mặt ửng hồng lên vì xuân dược.
" Chậc chậc, vừa rồi ai còn tuyên bố tôi là nam nhân của em? ", Hắn thuận tay cởi chiếc áo vest đắt tiền vứt qua một bên.
" Tắt nến đi ", Cô bá đạo ra lệnh.
" Bảo bối, muốn làm gì? "
" Làm việc người lớn cần làm, bộ ngươi không thấy bản cô nương đang trúng xuân dược sao? "
" Không cần tắt nến "
Cự Giải bực tức giật phắt cái rèm bên giường đưa cho hắn, giọng đượm mùi vị tìиɧ ɖu͙©, chắc chắn xuân dược đã rất ngấm rồi nhưng bảo bối của hắn cũng rất kiên cường,
" Xé ra "
Hắn cũng nghe lời, " xoẹt --- "
Cự Giải đến gần hắn, kéo tay hắn ẩn lên giường, đem áo của hắn cởi ra, vứt ra sàn. Thiên Yết chỉ cười thích thú, để mặc cho tiểu nương tử này muốn làm gì thì làm. Xem xem Cự Giải có bản lãnh đến đâu.
Ai ngờ, cô buộc tay hắn vào hai đầu giường, buộc thật chặt, sau đó liền đem nốt cái quần tây phục cởi ra, quăng ra sàn. Để lộ body vô cùng hấp dẫn, bụng sáu múi săn chắc, đôi chân thon dài, bắp đùi săn lại...
" Không biết là cơ thể của anh lại đẹp như thế nhỉ? ", Cô cười hì hì...
Vẻ thích thú mãnh liệt hiện rõ trong con mắt của Thiên Yết, hắn nở nụ cười dụ hoặc,
" Thích không? "
Cô gật đầu đáng yêu.
" Em cũng nên thoát y đi "
" Được "
Nhưng một màn thoát y của cô sẽ không đơn giản như hắn tưởng, hôm nay cô phải hảo hảo mà cho hắn biết, ai mới là nữ chủ nhân của tên sủng nam đáng ghét này.
Với lại... Cô cũng có rất nhiều điều muốn hắn khai ra nha ~
Cự Giải lại gần Thiên Yết bị trói đang ngồi trên giường, cúi xuống dùng lưỡi liếʍ lấy cánh môi hắn, vẽ lại đường nét trên môi bạc quyễn rũ kia, sau xộc vào khoang miệng, tìm lưỡi hắn đùa giỡn.
" Ừm... "
Cự Giải đem hai chân của hắn tách ra, cô đưa đầu gối vùi vào chỗ giữa hai đùi hắn nhẹ nhàng kí©h thí©ɧ vật nam tính nóng bỏng.
" Ah... Em... Chết tiệt... "
Hắn bị Cự Giải làm loạn đã sớm máu nóng lên tận đỉnh đầu rồi, không ngờ gan to như thế, cư nhiên đùa giỡn hắn.
Cô bắt đầu kéo khóa váy, đẩy bộ váy xuống đến tận eo, để lộ bộ ngực căng tròn no đủ sau nội y đỏ quyến rũ.
" Yết... ", Chân cô ra sức hoạt động, khıêυ khí©h nhiệt thiết dưới thân hắn.
" Ừm? A~~ "
" Nói, người trong ảnh chụp với cô ta là ai? ", Cô xong liền tụt nốt chiếc đàm xuống đất, cả cơ thể hoàn mĩ nóng bỏng hiện ra.
Hắn kiềm chế hơi thở của mình, giọng khàn khàn, " Ảnh...ghép, là ảnh ghép "
Ồ?
Cô thò tay ra sau nội y, cởi chiếc áσ ɭóŧ ra vứt qua một bên, đôi tuyết lê trắng muốt hoàn toàn hiện trước mặt hắn, Cự Giải ôm lấy cổ hắn, cơ thể khẽ dính chặt vào cơ thể hắn,
" Như thế nào bị cô ta bắt? ", cô vừa nói vừa để chóp mũi mình chạm chóp mũi hắn.
Cảm nhận được bộ ngực mềm mại kia biến hóa rõ ràng trên cơ thể mình, có đỉnh hoa cao vυ"t kia khẽ sượt qua khuôn ngực hắn, Thiên Yết hắn chưa bao giờ bị một nữ nhân kí©ɧ ɖụ© mãnh liệt như thế.
" Hàn Uy... Hắn cũng là người hoàng thất Italy, tôi bị bắn lén, đạn gây tê "
" Ừhm... "
Cự Giải hài lòng thưởng cho hắn một nụ hôn nồng nạn vị rượu, hương vị du͙© vọиɠ lan tỏa... Thiên Yết ngậm chặt môi cô không chịu buông, hắn cười tà mị, đưa một chân quắp lấy cơ thể mảnh mai của cô dính chặt người mình
Giọng nói vạn phần dụ hoặc,
" Cô bé, nếu không cởi trói cho tôi, em sẽ rất thảm đấy "
Cô bị dính chặt vào người hắn không rời ra được, xuân dược ngày càng mạnh, hơi thở bắt đầu không ổn định,
" Sẽ không nha... "
" Bảo bối à, em chết đến nơi rồi vẫn cứng đầu sao? "
Vừa dứt lời, tay phải hắn giật mạnh một cái, tấm rèm rơi xuống, ai đó dễ dàng cởi trói, lập tức quay người đặt Cự Giải dưới thân mình. Những nụ hôn vụn rơi xuống cổ rồi xuống đến xương quai xanh gợi cảm, cuối cùng là đôi nhũ hoa mê người...
" Ưhm... ", Cự Giải khẽ cựa quậy, tiếng rêи ɾỉ nhỏ bật ra càng đốt thêm lửa tình trong người hắn.
Bàn tay không yên phận lần xuống hoa viên bí ẩn không ngừng an ủi nó, làm ái dịch cũng ra thật nhiều,
" Ah ~ Anh... Đừng... "
" Muốn tôi dừng lại? Em sẽ khó chịu đấy cưng, ngoan ngoãn một chút... "
Nói đoạn một tay cầm lấy chân cô gác lên vai hắn, cái lưỡi bắt đầu làm loạn nơi nhạy cảm của cô... Cự Giải máu nóng dồn lên cơ thể, bàn tay luồn vài trong mái tóc hắn không ngừng rêи ɾỉ,
" Không được... Yết... Chịu không nổi, nóng lắm... "
Hắn ngừng lại, trườn lên nghịch ngợm đôi tuyết lê no đủ hấp dẫn kia,
" Được... Nói cho tôi biết, em muốn gì? "
Cô lắc đầu nỉ non, giọng nói mang chút làm nũng ngọt như mật càng làm hắn yêu chết,
" Kia... Muốn lấp đầy... Nóng... A ~ "
Hắn cũng biết cô một phần chính là bị xuâm dược kí©h thí©ɧ đi, khẽ tách hai chân như ngọc ra, hắn chầm chậm tiến vào...
" A ~ ", Cự Giải có chút đau cũng có chút thỏa mãn mà kêu nhẹ một tiếng...
Cho đến khi có dòng lạc hồng nhỏ trào ra, Cự Giải cắn vai hắn,
" Đau... Chết tiệt... "
" Xin lỗi, đau lắm không? Tôi sẽ nhẹ nhàng hơn... "
" Hừ, thử làm đàn bà đi rồi biết! "
Hắn dở khóc dở cười, từ từ vận động trong cơ thể cô, cảm giác hút chặt làm hắn kí©h thí©ɧ vô cùng tận nhưng vì cô gái nhỏ mà hắn nên nhịn lại.
Từ từ không còn thấy đau nữa, Cự Giải bắt đầu luận động theo hắn,
" Ừhm... Ahh... Yết... Chậm thôi... "
Hắn rong ruổi trong Cự Giải, tốc độ chậm quá mức lại làm cô thêm nóng người,
" Nhanh hơn.... Đi... Ư... "
" Nhanh như thế nào? ", Hắn hỏi tà mị, đung đưa vòng eo làm cho vật nóng bỏng kia ma sát thật sâu vào cơ thể cô. Cự Giải chỉ không hiểu sao hai chân ngày càng dang rộng, vắt ngang eo hắn, rêи ɾỉ thở dốc điên cuồng,
" Ư... A ~... Yết... Ừm... "
" Thoải mái không? "
" Ân... Ừ... Thoải mái... "
Cơn kí©ɧ ŧìиɧ, kɧoáı ©ảʍ như sóng biển dâng trào nhấn chìm hai con người dần đi vào khoái lạc... Khi sắp lên đến đỉnh điểm, hắn cúi xuống mυ"ŧ lấy nhụy hoa nở rộ trên ngực cô...
" Áh ~... Yết... "
Dưới ánh nến bập bùng, tẩm cung tràn ngập mùi hoan ái có hai thân ảnh trần trụi quấn lấy nhau, tiếng thở gấp dồn dập vang vọng trong đêm khuya tĩnh mịch...
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Dòng Thời Gian Tình Yêu
- Chương 12: Nam nhân của tôi