Chương 5: Phù Thế Hội 01 "tiểu Tâm Can, Nhưng Tìm Được Ngươi."

Tư Dao đã từng nghe qua khẩu kỹ giả* biểu diễn, có thể bắt chước đủ loại thanh âm.

*người có thể biến đổi giọng nói của mình, điển hình như hiện nay chính là diễn viên l*иg tiếng đó.

Công tử nhà nàng tuy rằng không thể giống khẩu kỹ giả cái gì đều có thể bắt chước, những lại có thể tự nhiên cắt vài loại thanh tuyến.

Có khi là thanh âm của thiếu niên réo rắt, có khi lại là ôn nhuận công tử âm.

Đỗ Tiêu Ninh ngày thường ở trước mặt mọi người dùng là ôn nhuận công tử âm.

Buổi tối cùng Tư Dao ở chung đại đa số là giọng nói vốn có của nàng, ngẫu nhiên tâm huyết dâng trào thì cùng Tư Dao chơi đùa, sẽ dùng réo rắt thiếu niên âm làm nũng bán manh.

Giọng nói hiện giờ Đỗ Tiêu Ninh dùng chính là bổn âm* của nàng.

*thanh âm từ khi sinh ra đã có

Vừa nghe chính là giọng nói của cái cô nương.

Tư Dao bưng nước ấm qua, đặt ở một bên, sau đó cầm lấy lược giúp Đỗ Tiêu Ninh chải vuốt tóc dài.

"Công tử, ngài hôm nay mệt sao?"

"Không mệt."

Tư Dao nhìn người trong gương đồng, muốn nói lại thôi.



Đỗ Tiêu Ninh quay đầu, "Như thế nào? Lo lắng ta sẽ lộ?"

Tư Dao bĩu môi, "Cũng không phải lo lắng công tử sẽ lộ, chính là..."

Nàng nghiêng đầu suy nghĩ một lát, sau đó biểu tình nghiêm túc mà nói: "Chính là có điểm lo lắng công tử ở Khai Phong Phủ chơi đến rất cao hứng, mà quên mất thân phận thật của mình."

Tư Dao ở bên người Đỗ Tiêu Ninh đã ba năm.

Từ ngày đầu tiên Đỗ Tiêu Ninh trở thành nghĩa tử của Đỗ thượng thư, Tư Dao đã được an bài ở bên cạnh Đỗ Tiêu Ninh.

Chỉ là thời điểm ngay từ đầu, Tư Dao cũng không biết Đỗ Tiêu Ninh là thân phận nữ nhi.

Khi đó nàng cùng mấy cái thị nữ tỷ tỷ cùng nhau an bài cuộc sống hàng ngày ở Vân Các*, trừ bỏ các nàng mấy người, trong phủ thô sử nha hoàn chỉ tới làm việc vào một khoảng thời gian nhất định trong ngày.

*Trong cv chỉ nói là Vân, mk cx ko biết nó là địa phương nào nên mk cho vào là Vân Các ạ!!!

Nửa tháng sau, mấy cái thị nữ tỷ tỷ bị tiễn đi, to như vậy một cái Vân Các, cuộc sống hàng ngày chỉ còn lại có nàng cùng Tam công tử hai người.

Thị nữ tỷ tỷ trước khi đi còn thập phần cực kỳ hâm mộ mà nhìn nàng, cảm thấy nàng đại khái là được Tam công tử nhìn trúng.

Khi đó nàng thiên chân ngây thơ, nghĩ đến lời nói của thị nữ tỷ tỷ lời, trái tim nhỏ liền loạn nhảy.

Ngày đó vào ban đêm, Tam công tử gọi nàng vào trong phòng.

Nàng đứng ở trước mặt Tam công tử, nghĩ thầm chính mình tối nay xinh đẹp sao? Có thể làm Tam công tử thích sao?

Sau đó nàng nghe được Tam công tử nói: "Tư Dao a, ta cùng ngươi là giống nhau."



Nàng cho rằng Tam công tử nhận thấy được tâm ý chính mình, liền đối với nàng thổ lộ. Rốt cuộc, kịch nam đều là viết như vậy mà.

Tư Dao khẩn trương đến đôi tay đều giảo ở cùng nhau, sau đó trơ mắt mà nhìn Tam công tử ở trước mặt nàng cởϊ áσ, lại sau đó ——

Tư Dao trong lòng có điểm không quá muốn sống.

Sao có thể như vậy?

Tam công tử phong độ nhẹ nhàng, ôn nhu như nước, lại săn sóc.

Nàng ngày đầu tiên đến Vân Các, không cẩn thận trẹo chân. Còn không có làm việc liền bị thương, Tam công tử khẳng định sẽ ngại nàng vô dụng, nàng gấp đến độ muốn khóc, vì không muốn bị đuổi đi, chỉ có thể ngạnh chống lại.

Ai ngờ Tam công tử nhìn thấy nàng, vẫy tay bảo nàng đi qua, ôn thanh dò hỏi: "Ta xem ngươi mới vừa rồi đi đường tư thế có chút không đúng, là mắt cá chân bị thương sao? Đi tìm Lục thúc xin chút thuốc dán dán, thuốc dán mặc kệ là có dùng cũng nên thỉnh đại phu tới xem, tiền phí cứ ghi tên ta."

Cuộc đời lần đầu tiên được đối đãi ôn nhu như vậy, trái tim Tư Dao đập đến thình thịch thình thịch.

Nửa tháng tới nay, nàng vẫn luôn ở chú ý Tam công tử.

Tam công tử cử chỉ phong lưu văn nhã, nhưng cũng không nương khí, chút nào cũng nhìn không ra dấu vết nữ giả nam trang.

Có những sự tình không thể nghĩ lại, nghĩ lại liền càng không muốn sống.

Nếu Tam công tử là cái cô nương, như vậy nửa tháng qua này, nàng sao lại có thể đối với Tam công tử mặt đỏ tim đập vậy?

Nội tâm Tư Dao cực kỳ tuyệt vọng, tình lang trong mộng biến thành nữ nhân, không khác sụp phòng.