- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- [Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư
- Chương 44: Ai cũng đừng nghĩ trói buộc ta
[Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư
Chương 44: Ai cũng đừng nghĩ trói buộc ta
Ta nghĩ đi nghĩ lại, bản thân có phải có chuyện gì chưa xử lý. Dưới sự ngăn cản toàn lực của ta, sự tình vẫn là phát triển theo hướng không hy vọng nhất. Ai Cập, có phải hay không muốn bức ta phản?
Đứng ở trên bậc thềm cao, ta nhìn sông Nile xinh đẹp xa xa. Tuy rằng ta có trí nhớ 30 năm Tô Vinh, nhưng ta chưa bao giờ quên quốc gia này đã từng cho ta hết thảy. Mọi người ủng hộ ta, mọi người quan tâm ta, cùng với mọi người đối ta trung thành và tận tân. Quốc gia này phảng phất đã dung nhập vào rong máu ta. Muốn ta buông tha cho nó, ta thật sự luyến tiếc. Ta luôn nhàn tản quen, cũng chưa bao giờ muốn có quyền lực lớn hơn nữa. Hạ Ai Cập của ta lấy thần quyền là chính, bàu không khí chính trị cũng không ga gắt thâm hậu như Thượng Ai Cập. Quyền lực của ta, trở thành người đứng đầu Hạ Ai Cập, ta thật sự không có dã tâm như vậy. Nhưng là sau này, nếu ta lại không sử xuất thủ đoạn, sợ là ta phải trở thành hoàng phi Ai Cập
Ta cười lạnh không thôi. Mefuisu, đừng trách ta với ngươi là địch
Đội đặc chủng của ta là đội tinh nhuệ nhất, cũng là hộ vệ trung thành nhất của ta. Bọn họ và Hasan luôn một mực thầm lặng quan tâm ta, sợ ta bởi vì MenFuisu mà không gượng dậy nổi. Trên đường từ hội nghị về tẩm cung, nước mắt của ta cũng vơi đi. Lúc trở lại tẩm cung, nước mắt trên mặt đã không còn. Khóc lóc là hành động của kẻ yếu đuối, ta sẽ không lầm mấy cái chuyện đó nữa
Sau đó, a đóng cửa lại, đem tất cả mọi người đuổi ra, đến ngày thứ ba, ta xuất ra. Vài ngày này, lửa giận trong lòng ta hừng hực thiêu đốt. Ta trước hết làm chút khúc nhạc dạo, mới có thể tiêu diệt hết tức giận trong lòng
Ta gọi Ari tới “Mời các trọng thần và các nữ quyến ngày mai tới tham gia yến hội cung đình tổ chức. Cần phải yêu cầu, nếu không có tình huống đặc thù, một người cũng không chuẩn vắng mặt
Chờ Ari rời đi, ta suy xét rong chốc lát, gọi Cindy tới “Thỉnh đại thần quan Tahak đến đây một chút” Hắn là người duy nhất không đồng ý đề nghị của Menfuisu. Người này có chút đầu óc. Dĩ vãng, sự cảnh giác của ta đối với cái chức vụ đại thần quan này rất nặng, at nghĩ trước tiên cùng hắn tiếp xúc một chút
Ước chừng nửa giờ sau, Tahak đến. Cẩn thận nhìn một cái, hắn quả nhiên là thúc thúc có sự nho nhã phong độ của tuổi trung niên. Tuy đầu bóng lưỡng này giấu đi một nửa cái sáng rọi của hắn, nhưng hắn hàng ngày có thể khiến người khác cảm thấy khẩn trương
“Đại thần quan, gần đây được chứ?” Ta ý bảo hắn không cần đa lễ, ngồi xuống rồi nói
Tahak thần sắc kinh nghĩ bất định. Lúc ấy, Asisu khiến các đại thần rụt cổ, hắn nhìn rành mạch. Hoàng đế Menfuisu gần đây luôn có ý nghĩ hướng nữ hoàng Asisu thành hôn, hắn không nghĩ đồng tình, vì thế trầm mặc mà chống đỡ, không nghĩ tới nữ hoàng lúc đó thương tâm muốn chết mà vẫn chú ý đến hắn “Nữ hoàng Asisu xinh đẹp, được ngài chiếu cố, sự vụ thần điện trước sau như một”
Ta mỉm cười, giọng quan mười phần a! “Gần đây, sông Nile dễ chịu hiền hòa có thể hay không như năm trước, Ai Cập ta năm nay có thể hay không có một mùa bội thu?”
Tahak càng ngày càng nghi ngại. Tình hình năm nay tất cả mọi người đều biết, Ai Cập khẳng định là một năm bội thu. Asisu bệ hạ nói lời này là có ý tứ gì? “Tâm của bệ hạ luôn đặt ở Ai Cập, là quốc gia chi hạnh. Ai Cập năm nay rất tốt, mọi người đều đang nghênh đón một mùa thu hoạch dồi dào nữa”
“Chúng ta là những người gần với thần nhất. Hẳn là cầu phúc nhiều hơn cho Ai Cập, nguyện Ai Cập vĩnh viễn đều giống như năm nay, quốc thịnh dân cường” Âm thầm, ta ném ẩn ngữ. Nếu đều là gần với thần, giả trang danh nghĩa của thần nói, vẫn còn là nhẹ nhàng. Liền tính Menfuisu và Imhotep không tin, nhưng dân chúng ngu muội thì lại coi như thánh chỉ
“Tiền nhiệm đại thần quan Kaputa vì tư dục quá mạnh, làm thần Oman tức giận. Đại thần quan Tahak, ngươi phải nhớ kỹ giáo huấn này” Kaputa làm sao mà bị gϊếŧ? Là vì hắn dám vu hãm ta. Tin tưởng, là người bên trong, rất rõ mới cách đây không lâu màn trình diễn “thần quan xuống ngựa nhớ!” đi. Ta có thể cho ngươi thượng vị, cũng có thể kéo ngươi ngã xuống. Đừng tưởng rằng ta là cái nữ hoàng nhàn tản, khống chế không nổi ngươi. Phương diện thần điện này, ta luôn luôn có quyền lực tối cao
Liếc mắt Tahak một cái, phát hiện thấy hắn rất thông minh lĩnh ngộ ý tứ của ta. Cũng đúng, có thể đạt được vị trí này, có mấy người là ngu ngốc? Kaputa chính là ngồi trên vị trí đại thần quan quá lâu, nên đổi dạng quá mức, hăn không rõ ràng cái gì nên nhúng tay, cái gì là không thể đυ.ng vào. Trước mắt cứ cho Tahak một chút áp lực, tin tưởng hắn là một người hiểu biết, sẽ đứng ở phía ta. Trước mắt, ta coi như là nhân vật nổi bật nhất Ai Cập. Menfuisu sủng ái cùng Imhotep tôn sùng tuy ta không quan tâm, nhưng ở vài thời điểm. vẫn là dùng được
Nói chuyện phiếm cùng hắn chốc lát, liền phóng nam nhân sau lưng đã ướt đẫm này trở về. Hôm nay muốn buộc hắn nói trung thành, khẳng định là không có khả năng. tuy thời gian của ta không còn nhiều, nhưng có một số việc không thể nóng vội
Ân, còn có chuyện gì muốn làm sao? Ta nằm sấp trong chốc lát, nghĩ đến khuôn mặt gải dối của Imhotep, liền gọi June tới, sau khi thảo luận với hắn, liền phân phó hắn chạy nhanh đi làm. Nhớ tới Imhotep tựa hồ còn có hai người con trai đang ở trong triều làm quan. Tuy quan chức không lớn, nhưng cũng là vị trí có chút quyền lực. Lấy quyền lực làm tư, đặt ích lợi của gia đình trên hết là chuyện bình thường. Ta phái một nữ nhân trong đội đặc chủng, trà trộn vào những người bên cạnh hắn, tìm ra những chứng cứ chúng tham ô. Ta không tin, quan lớn như vậy còn có thể thanh liêm. Ba năm thanh tri huyện, mười vạn tuyết hoa ngân. Imhotep quyền thế đào thiên, hắn không cần nói chủ động muốn. dưới quyền luôn có vô số người dâng lên cho hắn. Lão quá giảo hoạt, khó có thể bắt được nhược điểm, ta nghĩ con của hắn hẳn là không làm nổi việc hành động một cách bí mật mà không bị người ta lần ra được
Saturan, người luôn được ta ẩn sâu trong đội đặc chủng, rất ít xuất hiện, vô luận là tướng mạo hay học thức, đều là số một. Nhưng nuôi quân ngàn ngày, dụng binh tức thời. Sau này, cần các nàng hảo hảo làm việc giúp ta
Hacan và Saturan sau khi nhận được nhiệm vụ, kích động đến rủn rẩy. Emi và Betty rất nổi bật trong đội đặc chủng, các nàng đã sớm muốn thi thố tài năng. Nhưng nữ hoàng chưa bao giờ giao nhiệm vụ. Giờ có cơ hội, các nàng ngay lập tức phân công nhau đi làm việc
Dưỡng bệnh vài ngày, Ragashu cuối cùng khỏe lại. Đến Ai Cập chưa được bao lâu, hắn đã phải ở trong tình trạng nước sôi lửa bỏng, ngày nào cũng thế. Hắn từ trước đến giờ luôn mê tín, luôn tin vào thần sẽ bảo vệ cho hoàng đế là hắn, giờ hắn lại cảm thấy có chút sợ hãi, nhưng mà mục đích còn chưa đạt được, hắn sao có thể bỏ được mà rời khỏi
Vì tỏ vẻ quan tâm, Menfuisu lại chiêu mở tiệc tối. Kiểu yến hội công vụ này ở Ai Cập thật đúng tổ chức không ít. Vì bảo trì hình tượng, ta vẫn là tận lực ít động đến đồ ăn. Liền tính sức ăn của ta không lớn, quay đầu cũng hay là muốn bổ ăn một ít. Chịu đựng lâu, thật đúng là ép người
Yến hội một mảnh vui mừng, còn chưa được bao lâu, Ragashu liên cố ý vô tình nói với Menfuisu, Atsiria muốn ký ước cùng với Babylon. Khi vừa nghe thấy tin này, Menfuisu có chút phẫn nộ, có ý tứ gì, chẳng lẽ ngươi là muốn lấy chuyện này ra để đến đe dọa ta?
Ragashu nói xong, cũng không tiếp tục, nhàn nhã thưởng thức ca múa. Menfuisu nhịn không được “Hoàng đế Menfuisu, lần này, ngài với danh nghĩa thân cận tới Ai Cập, là muốn nói cho ta chuyện này sao?”
Ragashu vừa lòng cười cười, còn đang chờ ngươi nói ra lời này a “Đâu có, Hoàng đế Menfuisu. Lần này ta đến, là có tâm nguyện, muốn ngài thành toàn”
“Ồ? Hoàng đế Ragashu lại có tâm nguyện không thực hiện được? Ngài thật biết đùa” Menfuisu trong lòng biết rõ ràng, chính sự hẳn là lập tức sẽ bàn đến. Ngươi mơ tưởng, tỷ tỷ là của ta, ngươi đừng mơ tưởng tư trong tay ta cướp nàng đi. Menfuisu kêu tới một vũ nữ đã chuẩn bị tốt, ở trước mặt Ragashu nhảy bụng vũ quyến rũ
Ragashu đời nào đem loại tư sắc nữ tử đó ở trong lòng. Hắn bốn phía ca ngợi vũ nữ xong, vẫn là đem lời vừa nãy nói tiếp “Hoàng đế Menfuisu, kỳ thực, ta yêu thương một nữ nhân, đối nàng luôn mong nhớ ngày đêm, luôn trằn trọc nan miên”
“Nữ tử này thật hạnh phúc, được hoàng đế Ragashu ưu ái. Ta cũng có lúc vì trong lòng yêu thương mà thức trắng đêm” Nhìn người mà từ nãy đến giờ không nhìn hắn lấy một cái – nữ hoàng Asisu, Menfuisu thần sắc có chút ảm đạm. ”Bởi vì ta không kịp thời nhận ra tâm ý thực sự của bản thân, nên để vuột mất nàng. Khi ta muốn bù lại hết thảy thì mới phát hiện ra nàng không chịu tha thứ cho ta”
Thấy Menfuisu không hề giả bộ, Ragashu bắt đầu hứng thú “Hoàng hậu sông Nile không lẽ đang giận dỗi ngài sao? Nữ nhân là để sủng, hoàng đế Menfuisu cần phải ôn nhu một chút a”
Hôm nay, Carol không tham gia yến tiệc. Phỏng chừng là nàng nghe được Menfuisu muốn cưới hoàng phi, bị đả kích nặng nề. Nafutera cũng không có mặt. hẳn là đang đi dỗ tiểu hài tử thôi. Thanh âm đối thoại của bọn họ không lớn, vừa vặn ta có thể nghe thấy. Ta cười nhạt không nói, cho các ngươi hai người đi mà lục đυ.c với nhau. Dù sao hiện tại ta không cần phải lo lắng chuyện Menfuisu sẽ ném ta đến Babylon
Menfuisu nghe xong, trên mặt có chút đỏ ửng “Hoàng đế Ragashu xem ra rất có kinh nghiệm. Ở phương diện này, ta hẳn là nên hướng ngài lãnh giáo” Ragashu có chút khó chịu, chẳng lẽ tiểu tử này cố ý bôi đen hắn ở trước mặt Asisu?
“Lại nói tiếp, hôm nay không thấy hoàng hậu sông Nile, nàng không khỏe sao?” Đối với Menfuisu chỉ đông đánh tây, Ragashu cố ý nhắc lại chuyện cũ
“Cảm ơn hoàng đế Ragashu lo lắng, Carol hôm qua bị lạnh, y quan đề nghị tốt nhất không nên ra gió” Ta nào biết nàng đang nháo cái gì. Thông tri cho nàng tham gia yến hội, nàng một câu cũng không nói gì. Kỳ quái, trước kia thế nào lại không phát hiện ra Carol tùy hứng như thế. Hắn mắt nhu tình nhìn Asisu, vẫn là tỷ tỷ tốt nhất, vĩnh viễn đều biết điều như thế. Hai ngày này, tỷ tỷ gầy đi không ít, nàng vì sao lại giận hắn? Chẳng lẽ nàng thật sự không muốn gả cho ta sao? Hơn nữa, chuyện muốn cưới tỷ tỷ, ta tạm thời không thể công bố, không thể nói cho Ragashu, đành phải nhẫn nhịn
Dư quang khóe mắt nhìn thấy Menfuisu lại đối ta phóng điện, ta lười đáp lại. Đối với đệ đệ này, tâm ta đã đau thấu. Trước kia nói Carol là xem thường sói, không nghĩ tới người chân chính xem thường sói lại là mình. Ta mỉm cười với Ragashu cũng đang nhìn ta, đến đây đi, để ta xem các ngươi vì ta dựng lên chiến tranh kiểu gì. Ragashum ngươi cũng đừng làm ta thất vọng nha
Nhìn thấy trên mặt nữ hoàng Asisu tươi cười mê người, tâm tình Ragashu bắt đầu chuyển động. Nữ nhân này, càng nhìn càng thấy đẹp. Nếu có thể lấy về nhà, thì tốt biết mấy “Hoàng đế Menfuisu, mời ngài vô luận như thế nào cũng phải đáp ứng ta, để nữ thần Asisu xinh đẹp trở thành hoàng hậu Babylon đi” Bị Menfuisu dắt mũi, tối hôm nay phỏng chừng là đàm bất thành chuyện cầu hôn. Ragashu lười rào trước rào sau, trực tiếp vào đề
Menfuisu có chút mất hứng. Rõ ràng hắn không muốn nghe, Ragashu lại nói ra, có phải hắn không tinh mắt hay không “Tỷ tỷ là nữ thần xinh đẹp nhất Ai Cập ta, muốn có được sự ưu ái của nàng, không phải chuyện dễ dàng” Phỏng chừng tỷ tỷ cũng không muốn gả đến Babylon, tên Ragashu này nhìn thế nào cũng không hợp, tuyệt đối không vào được mắt tỷ tỷ. Liền tính tỷ tỷ đồng ý, thì không có ta cho phép, nàng nơi nào cũng không được đi
Nhìn thấy trong mắt Menfuisu một mảnh độc chiếm, ta hiểu hắn quả nhiên không muốn gả ta cho Babylon. Ta đã lo lắng nhiều năm chuyện gả này, một giấy thánh chỉ cuối cùng không chỉ ngăn được Ragashu mà còn ngăn cả Menfuisu. Chuyện khó lường như vậy, thật sự khiến ta dở khóc dở cười. Mà lúc này ta khóc không nổi, cũng cười không nổi. Ai Cập hiện tại, đã không thể làm ta an lòng. Ta phải kiên cường, mới có thể bảo hộ bản thân
“Hoàng đế Ragashu, lời cầu hôn của ngài, tỷ tỷ có biết không?” Thấy Menfuisu khôn khéo ném bóng cao su cho ta. Ta vẫn như cũ không nói gì, nhàn nhạt lắc đầu, tỏ vẻ không rõ ràng lắm
Hắn vẻ mặt có chút thật có lỗi nói “Ai nha, hoàng đế Ragashu, ngài không rõ rồi. Nếu ngài thật tình muốn cưới tỷ tỷ, thì ngài phải có được tâm của tỷ tỷ trước đã. Chỉ có tỷ tỷ đồng ý, mới có thể xem như có lương duyên” Menfuisu thật sự thay đổi. Trước kia, ta cho rằng hắn rất thẳng tính, không hề để lời nói nào ở trong lòng. Ta tưởng giờ hắn sẽ cự tuyệt thẳng thừng, không nghĩ tới hắn lại ném cục diện rối rắm cho ra. Khéo léo từ chối như vậy, có thể khiến cho Ragashu mất hết mặt mũi, nhất cử lưỡng tiện
Menfuisu a Menfuisu, ngươi làm sao mà biết ta nhất định sẽ theo như nguyệný của ngươi đâu? Vì ngại di chỉ của phụ vương, ngươi không dám cưỡng bức ta thành hôn, thậm chí không dám hướng cả nước công bố, bởi vì ngươi và Imhotep căn bản vô pháp đóan nổi ta sẽ bắn ngược lại kiểu gì. Mà cái này, là cái mà ta có thể dựa vào. Ta mỉm cười nói với Ragashu “Hoàng đế Ragashu, ta đã sớm nghe nói quốc gia của ngài có một tòa thiên tháp tên là Babel. Nó cao đến ngọn mây, nghe nói là địa phương tiếp cận gần với thần nhất. Một kiến trúc hùng vĩ vĩ đại như vậy ta chưa bao giờ nhìn qua. Là đại tế ti của Ai Cập, ta rất có hứng thú đến tham quan. Không biết hoàng đế Ragahsu có hoan nghênh?”
Ragashu và Menfuisu rõ ràng bị yêu cầu thình lình của ta mà ngây ra. Ragashu giật mình “Nữ hoàng Asisu xinh đẹp, nếu nàng gả đến Babylon, tháp Babel tùy thời nàng có thể tham quan”
Ta che miệng mà phiêu liếc mắt Ragashu một cái “Thân ái hoàng đế Babylon, muốn cưới người như ý, thì phải tỏ thành ý. Nhưng mà ta chưa thấy được thành ý của ngài, như thế nào có thể dễ dàng đồng ý đâu?” Không theo đuổi ta, đã nghĩ cầu hôn, ngay cả cảm tình cũng không bồi dưỡng, thành ý của ngươi ở đâu a
Menfuisu hoảng thần, tỷ tỷ sao lại đột nhiên muốn đến Babylon? “Tỷ tỷ, là nữ hoàng của một quốc gia, nàng không thể tùy ý đến ngoại quốc”
“Menfuisu, ngươi lo lắng cái gì? Quốc vương Babylon có thể đến Ai Cập muốn gần gũi, Ta cũng có thể làm sứ giả thân cận đến Babylon tham quan. Coi như là lễ thiện lui tới đi” Lấy danh nghĩa thân cận đi sứ, ngươi hẳn là không nên dị nghị thôi. Gần đây, nếu ta ở quốc nội thủ chân, mọi người chỉ biết ở phía sau màn mà bàn tán độc thủ là ta. Ta phải biến mất một thời gian, mới có thể giảm bớt đề phòng của các ngươi
Thấy ánh mắt bất mãn của Ragashu, Menfuisu phát giác mình nói sai, vội vàng cứu vãn “Đương nhiên không phải, ta chỉ là lo lắng tỷ tỷ thân thể. Nàng thân thể luôn yếu, ta sợ nàng chịu không nổi”
“Một khi đã như vậy, để hoàng hậu sông Nile theo giúp ta đi. Có con gái của thần Ai Cập bên cạnh chăm sóc, Menfuisu hẳn sẽ an tâm đi” Dễ dàng đổ lại cho hắn, Menfuisu, ngươi mơ tưởng khống chế ta
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- [Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư
- Chương 44: Ai cũng đừng nghĩ trói buộc ta