Chương 9: Đυ.ng độ hai thành viên của Akatsuki

Đi cùng Tofu về thăm ngôi nhà của mình, Yumina đặt ra nhiều giả thuyết về việc họ xuyên không. Khi về đến nhà, cửa không khóa, bấm chuông lại không có ai ra. Họ đành đẩy cửa bước vào. Đập vào mắt họ là hình ảnh mẹ và em gái Yumina đang ngất xỉu, nằm la liệt dưới nền đất lạnh.

"Mẹ! Yumi! Hai người có làm sao không?" Yumina hốt hoảng chạy lại gần mẹ và em cô, lay họ tỉnh dậy. Chợt, có tiếng giày vang lên từ phòng ngủ bước ra.

"Ngươi là ai?" Yumina kéo Tofu ra đằng sau mình, bản thân cũng đứng chắn giữa hắn với mẹ và em gái.

Một tên con trai mặc áo choàng của tổ chức Akatsuki xuất hiện.

"Ngươi là... Deidara!" Cả Yumina và Tofu đều đồng loạt kêu lên. Vì cô và Tofu đã từng đọc truyện "Naruto" nên khi hắn xuất hiện, họ đều nhận ra ngay.

"Hử? Các ngươi biết tên ta sao? Thật vinh hạnh làm sao!" Deidara cười nhếch mép "Vậy các người biết Sasori chứ?" Nói rồi, Deidara quay đầu lại nhìn. Lại xuất hiện một tên nữa trong Akatsuki đi ra.

"Chúng ta đã từng gặp nhau 3 năm trước, Yumina, cô còn nhớ ta chứ?" Sasori ẩn mình trong một con rối của hắn ta, nói.

"Nhớ, ngươi là tên điều khiển rối của Akatsuki..."

"Trí nhớ không tồi. Vậy, cô hãy đi theo bọn ta".

"Không đời nào! Yumina nhà chúng tôi sẽ không đi cùng các người!" Nguyên sốt sắng lên tiếng. Yumina nghe vậy thì cảm động vô cùng.

"Đúng vậy, như cậu ấy nói, tôi sẽ không trở về nơi đó nữa!"

"Vậy ra bọn ta phải động tay động chân thì ngươi mới đi theo hả?" Deidara hừ một tiếng.

"Ngươi không cần phải nói" Yumina ở trạng thái thủ thế.

"Vậy, ta lên trước! Ta sẽ cho ngươi một quả C2, chuẩn bị tinh thần đi!" Deidara nói dõng dạc.

"Khoan đã, Deidara!" Sasori lên tiếng, đồng thời chiếc đuôi bằng sắt của hắn ở phía sau đưa lên trước chắn ngang người Deidara khiến hắn không khỏi thắc mắc:

"Sasori! Tại sao lại ngăn cản tôi? Không giống anh một chút nào".

"Ngươi nhớ lại xem thủ lĩnh đã ra lệnh như thế nào?" Sasori nhắc nhở.

"À! Là bắt sống đem về hang ổ đúng không?"

"Vậy sao ngươi còn định dùng cái thứ nghệ thuật phát nổ đó để gϊếŧ con bé ấy?"

"Haiz, được rồi, tôi hiểu, vậy mời "ngài" ra tay trước. Mà nói trước, cái "thứ nghệ thuật" của tôi mà anh nói, nó mới là nghệ thuật chân chính, không như anh..."

"Ngươi nói cái gì?" Tranh thủ hai tên đó đang tranh cãi, Yumina lén niệm ấn rồi nắm tay Tofu và tay mẹ, còn Tofu nắm tay em gái cô tạo thành một vòng tròn. Cả bốn người đồng loại biến mất khỏi đó.

"Ngươi là kẻ nhiều lời, nhìn xem, chúng thoát rồi" Ẩn sau khuôn mặt con rối, Sasori đang cau mày.

"Ồ! Chúng trốn đâu rồi nhỉ?" Deidara nói xong thì cùng Sasori ra khỏi căn nhà. Một quả bom màu trắng bằng đất sét sắp phát nổ sau khi trộn với Chakra của Deidara, nhằm vào ngôi nhà.

"Ngươi định làm trái lời thủ lĩnh sao?"Cái đuôi sắt của con rối bên ngoài Sasori lại giơ lên ngăn chặn hành động của Deidara.

"Anh yên tâm! Tôi đã biết vị trí của chúng rồi!"

Lượng đất sét nổ trên tay Deidara chuyển hướng, bay vèo tới một khoảng trống chỗ vườn hoa gần nhà!

Ầm!

Khoảng đất ấy bị nổ tung, để lại một cái hố mà Yumina và mọi người đang ở đó.

"Cái gì? Sao hắn biết chúng ta ở đây?" Tofu lên tiếng.

"Vậy là chúng đã phát hiện ra chúng ta dùng Thổ độn để chạy trốn. Nhưng sao hắn lại đoán được chúng ta đang ở ngoài ngôi nhà?" Yumina ngạc nhiên.

"Là nhờ mắt kính bên mắt trái của ta! Nó cho phép ta nhìn xuyên qua ảo thuật, cũng như tầm nhìn có thể đâm xuyên qua lớp đất nông dưới mặt đất". Deidara lại nhếch mép cười tự tin.

Yumina suy tính một kế hoạch, rồi quay sang Tofu:

"Cậu hãy đưa mẹ và em gái tớ trốn đi, để tớ ở đây chiến đấu với bọn chúng!"

"Không được! Tớ không thể để cậu một mình ở đây được!"

"Nguyên, không được đâu! Cậu hãy đánh thức mẹ và em gái tớ rồi chạy ngay đi, chỉ sợ, sau khi bắt tớ, chúng sẽ thủ tiêu cậu, mẹ và em gái tớ! Tớ không thể khoanh tay đứng nhìn được!" Yumina nói, xem ra cô đã quyết tâm, không gì lay chuyển được quyết định của cô.

Bướng bỉnh quá! Tofu khẽ thở dài.

Yumina nhảy lên khỏi mặt đất một cách dứt khoát.

"Tôi sẽ đấu với các người". Giọng cô bình tĩnh.

"Được!" Deidara quay sang Sasori "Con bé đó, tôi sẽ bắt nó trong vòng một nốt nhạc, anh không cần phải đánh với nó".

"Ngươi tự tin quá nhỉ?" Yumina đứng đối diện với Deidara.

"Ngươi mau giải quyết cho nhanh, ta ghét phải chờ đợi"Sasori trầm giọng.

"Được! Nhưng trước hết, ta sẽ không để bọn chúng trốn thoát đâu, Hnn!"

Yumina ngạc nhiên. Sau câu nói đó của Deidara, hắn liền phi thân lại gần miệng chiếc hố mà Yumina, Tofu cùng mẹ và em gái cô vừa nấp ở đó. Đánh một quả bom xuống đó.

Bùm một cái, bụi bay mù mịt!

"Không!!!" Yumina bàng hoàng.

"Tốt nhất ngươi nên đi theo chúng ta nếu không muốn giống như bọn chúng! Ha ha!" Deidara bật cười tự phụ và ác độc, không để ý đến một Yumina khác chui ra từ hố, niệm và thi chuyển Thủy lao thuật khiến Deidara bị nhốt ở trong quả cầu nước và không thể cử động được.

"Chết tiệt! Ngươi lừa ta!"

"Đúng vậy!" Yumina mỉm cười nhẹ nhàng"Xong một tên".

"Này, Sasori! Giúp tôi một tay với, đừng đứng yên đó như vậy chứ!"Deidara bực dọc hét lên.

Sasori thấy vậy thì hừ một tiếng:"Deidara! Ngươi đã tự tin thái quá và chẳng nhìn xa trông rộng, đến nỗi không trông thấy cái bẫy của con bé Yumina đó".

"Được rồi, tôi biết là trong vòng một phút, tôi đã không bắt được con bé đó, vì vậy, anh hãy nhanh ra tay đi!" Deidara cố nuốt cơn tức vào lòng.

"Ngươi tới đi!" Bản thể thật của Yumina trên mặt đất nói.

Cuộc chiến giữa cô và hai thành viên Akatsuki, bắt đầu!