Chương 14: Giải cứu Gaara (2)

"Ầm!!!"

Tiếng một tảng đá khổng lồ cao 5m ngay lập tức vỡ vụn ra sau nắm đấm tập trung Chakra của Sakura.

"Một sức mạnh ghê rợn...!" Yumina trố mắt ra, y như lần đầu tiên chứng kiến trực tiếp cú đấm ngàn cân của Sakura. Lòng cô thầm nhủ, may mà trong kì thi Chunin lần thứ hai, cô đã không chạm trán Sakura, không thì...có lẽ đã chẳng còn ai tên Yumina ở đây...

"Này! Cậu lại đang nghĩ gì thế, Yumina?" Sakura sau khi thực hiện cú đấm vỡ đá đó liền đỏ mặt quay sang Yumina, hơi chau mày. Mỗi lần, sau cú đấm trời giáng của Sakura, mọi người đều tỏ ra sợ hãi hoặc kính nể, nhưng, ánh mắt họ cứ nhìn cô như là một thằng con trai, khác hẳn với Yumina, bí thuật uyển chuyển, chiêu thức linh hoạt, nhẹ nhàng lại không kém phần uy lực. Trong ánh mắt họ, Yumina giống như một thục nữ, điều này cũng nhiều lúc làm Sakura xấu hổ khi bị so sánh như vậy. Tuy nhiên, cô đâu biết rằng, Yumina rất chi là thần tượng nắm đấm ấy của Sakura, năm lần bảy lượt thử tập đều không được... Haiz.

Vào bên trong, sau khi hòn đá khổng lồ chặn ở lối vào đã bị Sakura đấm vỡ, nhóm 7 chợt nhìn thấy hai người mặc áo choàng thêu hình mây đỏ. Đó là hai thành viên trong Akatsuki- Sasori và Deidara đã chờ sẵn ở đó.

"Muộn rồi sao?" Kakashi cất tiếng. Ông và mọi người nhất loạt nhìn thấy Gaara đang nằm dưới nền đất lạnh, trông chẳng còn chút sinh khí. Ngồi trên người cậu ta là Deidara với vẻ mặt tự tin của hắn:

"Không biết đứa nào là Jinchuriki đây, uhm?"

"Gaara!!" Naruto đột nhiên xúc động, những chiếc vạch râu trên mặt cậu liền to và dài ra, trông như những chiếc râu của Cửu Vỹ mà cô đã từng thấy. Đôi mắt cậu cũng chuyển thành đôi mắt của nó.

"Ta sẽ đánh bại tất cả các ngươi!"Rồi, Naruto mất tự chủ, hét lên.

"Thì ra, thằng nhóc đó là chủ thể của Cửu Vỹ!" Deidara nhếch mép "Sasori! Xin lỗi, hãy để thằng nhóc đó cho tôi!"

"Chẳng phải mỗi người một con sao? Ngươi đã bắt Nhất Vỹ, giờ còn muốn bắt luôn Cửu Vỹ sao?" Sasori giọng vẫn trầm trầm đáp.

"Xin thứ lỗi! Nghệ thuật đối với tôi là sự bùng nổ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, chứ không phải là thứ trường tồn theo thời gian đối với ngài! "Nói rồi, Deidara tránh đòn quật từ chiếc đuôi sắt của con rối bên ngoài Sasori, dùng con chim khổng lồ tạo từ đất sét, ngoạm lấy thi thể Gaara, còn mình thì cưỡi lên nó lao thẳng về phía Naruto.

Sasori nhắc nhở:

"Ngươi nên nhớ! Lần đối đầu này có cả con bé Yumina!"

Deidara nào có quên. Hắn không nói gì, nhưng lại bay thẳng qua Naruto, nhắm tới Yumina, rồi dùng đất sét tạo nên một con chim khổng lồ khác, to hơn con vừa xong. Nó há mồm nuốt Yumina vào trong, xong xuôi, chúng bay về một hướng.

"Các ngươi dám bắt cả Yumina nữa sao?"Naruto giờ đã gần như không kiểm soát nổi sức mạnh của Cửu Vỹ, liền chạy ngược lại, cùng hướng với Deidara đã bay đi.

"Naruto! Thầy sẽ đi cùng em!" Nói rồi, Kakashi ngoảnh lại"Sakura và bà Chiyo hãy ở lại ứng phó với tên kia và chờ đội của Guy tới chi viện!"

"Rõ!" Sakura đáp lại.

Phi thân chạy một lúc, khi đã cách xa Sasori, Deidara mới dừng lại ở một cành cây, quay lại chào đón những "vị khách quý" của Akatsuki.

"Ta sẽ gϊếŧ ngươi!" Naruto sau đó đã gần như mất tự chủ hoàn toàn, Chakra bao quanh cậu chính là Chakra của Cửu Vỹ cùng với hình hài thu nhỏ của nó.

Đã bốn cái đuôi rồi sao? Kakashi giật mình nhớ lại lời dặn của Jiraya. Ông nói:

"Nhất quyết không được để cho Naruto mọc đến bốn chiếc đuôi Chakra Cửu Vỹ, không thì mọi chuyện sẽ trở nên cực kì nghiêm trọng!"

Trong bụng con chim cưng nhào nặn bằng đất sét của Deidara, Yumina gắng gượng dùng sức bình sinh chém dạ dày nó bằng cây Kunai, rồi thoát khỏi nó. Nhưng vừa ra ngoài thì một con khác lại nhằm đến cô mà nuốt chửng. Cứ thế lặp lại ba lần.

"Hừ! Đúng là chủ nào tớ nấy, dai như đỉa!" Yumina khẽ hừ một tiếng.

"Cô nói gì? Cô nói ta dai như đỉa?" Giọng nói của Deidara phát ra từ phía ngoài.

"Đúng vậy! Chỉ vì bị thất thế trước ta lần trước thôi mà ngươi cứ bám đuôi ta vậy!"

Thực ra, sau trận chiến với Deidara, từ khi chuyển vào làng sinh sống, cô thường nghe phong phanh tin tức về Deidara. Họ nói rằng, nhiều lúc thấy một tên tóc dài màu vàng che nửa khuôn mặt cứ lảng vảng gần Làng và chỗ ở cũ ngoài Làng của gia đình Yumina. Điều đáng nói là, trên người hắn luôn vận một chiếc áo choàng đen mây đỏ. Cứ lang thang gần Làng Lá, hắn dù bị nghi ngờ nhưng cũng chưa bị bắt lần nào.

"Hừ! Xem ra cô cũng biết mối hận của ta giành cho cô nhỉ?"

"Khỏi nói nhiều! Thích thì gϊếŧ ta đi!"

"Cô...Cô dám thách Deidara này sao? Được! Ta cho cô toại nguyện!" Nói rồi, Deidara dùng chiếc miệng trên lòng bàn tay bên phải nhào nặn đất sét cùng một lượng thuốc nổ, ném về phía con chim đang chứa Yumina trong đó.

"Bùm!"

"Yumina!" Cả Naruto và Kakashi đều kêu lên thất thanh. Nhưng đã quá muộn, con chim đó đã nổ tan thành tro.

"Ngươi... Ngươi! Ta thực sự sẽ gϊếŧ ngươi!" Naruto đã không thể chịu được, gân xanh bên thái dương nổi chằng chịt.

"Ha ha! Xem ngươi kìa! Con bé Yumina và thằng nhóc Gaara đó là gì mà ngươi phải lao tâm khổ tứ đến vậy?" Nói xong câu này, bỗng Deidara nghĩ lại, chính mình cũng đã bỏ ra công sức để bắt được Gaara và Yumina, nghĩ đến đó, hắn chợt thấy có chút hối hận và một chút khó chịu. Nhưng không biết vì sao mình lại hối hận và khó chịu.

Kết quả sau cùng của trận đấu, đó là, Naruto và các phân thân của mình thi nhau đấm mạnh vào mặt Deidara. Sau đó, Sakura, bà Chiyo và nhóm Guy đến viện trợ. Deidara đánh thuốc nổ cực mạnh của mình rồi trốn thoát, may mắn rằng mọi người đều an toàn nhờ Mangekyo Sharingan trên mắt phải của Kakashi đã thổi lượng thuốc nổ sang một không gian khác.

"Gaara!!" Naruto chạy lại chỗ Gaara đang nằm dưới nền đất lạnh.

"Khoan đã! Thầy Kakashi! Yumina đâu thầy?" Lúc này Sakura mới nhận ra sự vắng mặt của cô.

"Xin lỗi em, nhưng..."Kakashi buồn rầu cụp mắt xuống, rồi chợt khuỵu xuống, Guy ở gần đó đỡ dậy.

"Có...có chuyện gì đã xảy ra với cô ấy?" Sakura run run nói, cô có cảm giác xấu qua câu nói của thầy Kakashi.

"Deidara, hắn đã đánh thuốc nổ vào con chim...chứa Yumina...!"

"Bụp!" Naruto đấm mạnh xuống đất bất lực.

Sau đó, bà Chiyo đã hi sinh để cứu sống Gaara bằng thuật chuyển sinh.

"Naruto, Sakura!"

"Có chuyện gì vậy thầy Kakashi?" Cả Naruto và Sakura đều đồng thanh trả lời.

"Các em chớ có buồn vội, thầy nghĩ Yumina...vẫn chưa chết" Kakashi giờ đã không cử động nổi sau khi dùng Mangekyo Sharingan, đành nhờ thầy Guy cõng đi.

"Tại sao, thầy dựa vào đâu?"Sakura mắt bừng sáng, xua tan đi sự tối tăm và nước mắt bao trùm nơi đáy mắt trước đó.

"Sau khi con chim bằng đất sét chứa Yumina nổ tan và sau khi hắn đánh thuốc nổ để trốn thoát, thầy bỗng nhìn thấy bóng của ai đó sau lùm cây ở gần đó" Kakashi giờ giọng nói cũng yếu đi" Giờ nghĩ kĩ lại, thầy mới nhận ra, đó là Yumina. Cũng bởi tàn tích của con chim đất sét mang em ấy sau khi nổ tung có một ít vụn gỗ rơi ra. Thầy đoán, Yumina đã thế thân bằng phân thân gỗ, có lẽ đã được em ấy tạo ra trước đó..."

"Vậy, tại sao, sau khi tên Deidara trốn thoát, Yumina lại không xuất đầu lộ diện trước chúng ta?" Sakura băn khoăn.

"Chà! Cái này thì thầy cũng không đoán ra được vì sao..."

"Chúng ta có nên quay lại đó không?" Giờ Gaara đã được hồi sinh và nghe thầy Kakashi nói Yumina còn sống, Naruto mặt đã rạng rỡ trở lại.

"Rốt cuộc, cậu đang ở nơi nào, Yumina?" Sakura thầm hỏi.