Ăn uống no nê, Naruto kéo theo Sasuke tạm biệt chủ quán. Bọn họ chọn một con đường nhỏ vắng người, từ từ đi trong gió đêm. Một con mèo đen đang đi trên mái nhà, bỗng nhiên nhìn thấy họ, chấn kinh mở to hai mắt nhìn kỹ hai người, đến lúc bị Sasuke liếc lại mới tiếp tục đi.
Naruto tay trái đút túi quần, khẽ ngân nga một giai điệu không lời, cúi đầu nhìn chằm chằm chân của hai người, chú ý mỗi bước đều muốn cùng tiến cùng lui với Sasuke. Nhận ra người yêu bên cạnh mất tập trung, Naruto bất mãn đưa tay nắm tay Sasuke, cậu quay đầu đi ranh mãnh cười, thừa lúc Sasuke còn đang ngây người chuyển bàn tay đang nắm lấy nhau thành mười ngón giao triền quấn quýt.
Muốn hôn cậu.
Câu nói qua linh hồn liên kết rõ ràng rành mạch truyền đến, Sasuke da mặt mỏng, vừa cảm nhận được mặt liền đỏ, ngay cả khóe mắt cũng muốn ửng lên. Naruto không để ý Sasuke đang ngượng ngùng, chỉ lầm lũi đưa tay che mắt, nghiêng người liếʍ lên môi y. Đầu ngón tay Naruto có vết chai mỏng, nhẹ nhàng cọ lên mí mắt Sasuke, y không khỏi chớp mắt, trong môi lưỡi đều là hơi thở nóng rực.
Trước mắt là ngàn dặm trăng sáng, là mờ mịt tăm tối, là con đường không người qua lại, cũng là đôi mắt đối diện, cảm thụ tình cảm của nhau; xa xa là khói lửa nhân gian, là phố xá sầm uất, là ồn ào nhộn nhịp, cũng là một cuộc sống an ổn hai người không thể nào có được. Cho dù như vậy, bọn họ cũng chỉ cần có thể ở bên nhau thêm phút giây này, chỉ cần biết đối phương bình an là đã đủ mãn nguyện.
Cảm giác so với lần trước vấp váp nóng vội hôn hoàn toàn khác biệt, Naruto đẩy Sasuke lên tường, môi lưỡi kéo theo nhau cũng nhảy múa. Y thẹn thùng muốn quay đầu dứt ra, lại bị Naruto tay mắt nhanh nhẹn nắm lấy cằm quay lại, đôi mắt y tràn lên hơi nước, mơ hồ nhìn Naruto, trong lòng thế mà vẫn còn tính toán nên nói mọi chuyện với cậu như thế nào.
Trong lòng do dự, y bỗng nhiên lóe lên một suy nghĩ ích kỷ muốn mang theo Naruto cùng rời đi...
Không thể làm thế được. Sasuke bỗng nhiên nhận ra, chỉ mới có mấy ngày, sự bình tĩnh tự tin mà y vẫn luôn tự hào khi đứng trước mặt Naruto đều không còn chút nào. Trở thành Hokage là giấc mơ từ thuở nhỏ của Naruto, cho dù thế nào cũng không thể lợi dụng tình cảm giữa hai người để ràng buộc cậu.
Sasuke nhẹ nhàng đẩy Naruto ra, nụ hôn kết thúc; Naruto mở mắt nhìn Sasuke, đôi mắt y khôi phục thanh tỉnh, hoàn toàn không có bất kỳ du͙© vọиɠ nào. Cậu thở dài, bất mãn:
"Làm gì có ai nhìn thấy, tớ còn chưa hôn đủ đâu."
Sasuke cứng họng.Tuy rằng không nên đoán già đoán non, nhưng y thật sự muốn biết trong mấy năm theo Jiraiya học tập, Naruto cuối cùng đã học cái gì mà có thế thản nhiên nói ra những lời tâm tình như vậy.
"Ngu ngốc... Về nhà lại tiếp tục.", Sasuke không thể hiện cảm xúc gì nghiêng người tránh ra, coi như không có chuyện gì xảy ra hắng giọng. Naruto nhìn vành tai đỏ ửng của Sasuke cười khanh khách. Nghe thấy tiếng cười, Sasuke giật giật khóe miệng, kéo thanh niên tóc vàng nhanh chóng trở về nhà.