Chương 58: Tặng máu tươi, Sissy xin giúp đỡ

Vào thời điểm đó, ở vùng ngoại ô của nước Anh.

Một tòa lâu đài Gothic ẩn mình trong rừng rậm và núi cao.

Những mái nhà cao màu trắng, những bức tường thành loang lổ được bao phủ bởi những bụi gai tươi tốt và những bông hồng trắng, đồng thời còn được bao phủ bởi ánh trăng như nước, giống như một thế giới cổ tích.

Tuy nhiên, đây không phải là một câu chuyện cổ tích, nếu như muốn nói thực tế, thì đây là thánh địa của ma quỷ và là nơi trú ẩn an toàn của bọn cướp.

Trong tòa lâu đài nguy nga lộng lẫy, một bầy quỷ nhảy nhót điên cuồng, ăn uống linh đình, dụ dỗ người gian da^ʍ, đám ma quỷ đang ăn mừng vì một ngày vui vẻ.

Ở ghế chính của hội trường, người đang ngồi là chủ nhân của lâu đài —— ma cà rồng Alex Stuart.

Rất nhiều người đã nghe nói về anh ta, nhưng người nhìn thấy anh ta thì lại rất ít, những người đã nhìn thấy anh ta và sống sót đã lan truyền rất nhiều truyền thuyết về anh ta.

Có người nói rằng anh ta từng là một quý tộc, cho dù có trở thành ma cà rồng thì anh ta vẫn luôn nhìn muôn loài với tư thế cao quý nhất.

Còn có người nói rằng, anh ta tàn nhẫn và khát máu, mỗi buổi tối sẽ bắt cóc một cô gái xinh đẹp, và ngày hôm sau sẽ trả lại một cái xác khô.

Mà ngàn vạn lời nói lại quy lại thành một câu nói, anh ta chính là một con quái vật không hơn không kém.

Có lẽ anh ta thực sự là một con quái vật, ma cà rồng vốn là một nhóm người bị Chúa bỏ rơi, bất lão bất tử và bất diệt, mà Alex Stuart cũng đã tập hợp một số ma cà rồng giống như anh ta lại, hàng đêm tập hợp lại đi săn máu tươi.

Độc ác, cao thượng, tàn nhẫn, quái vật, đó là những dấu ấn dễ nhận thấy nhất ở trên người Alex Stuart. Vì vậy, mỗi khi ai đó nghe đến tên anh ta đều sẽ nghĩ ngay đến cảnh một con quái vật hung ác vừa lột da người, vừa nhe răng trợn mắt uống máu người.

Và những truyền thuyết này hầu như đều là sự thật.

Alex trên ghế chủ ngẩng đầu ra khỏi bờ ngực của một người phụ nữ quyến rũ, một tay đặt lên ngực của người phụ nữ, còn tay kia thì cầm lấy ly rượu nhỏ từ trong tay một người phụ nữ xinh đẹp mặc đồ tím khác.

Ma cà rồng trong truyền thuyết thực sự khác người thường, đẹp hơn cả phụ nữ, tuy nhiên sinh ra lại có làn da trắng như tuyết, đôi mắt xám đen, thậm chí đến cả lông mày cũng là màu trắng, môi đến một chút máu cũng không có, tuy có giống người nhưng phải đến 70% là giống một con ma trắng toát.

Anh ta cầm ly rượu, người phụ nữ quyến rũ ngồi trên người anh ta ngoan ngoãn duỗi tay ra, Alex mỉm cười, tay buông bộ ngực trắng nõn và mềm mại ra, dùng đầu ngón tay xoa xoa ở cổ tay cô ta mấy vòng, người phụ nữ cau mày rêи ɾỉ, cổ tay người phụ nữ giống như bị dao cứa vào, da thịt bị cắt, máu tươi lập tức chảy ra, tất cả đều đổ vào ly rượu trên tay Alex.

Máu tươi hòa với rượu, người phụ nữ chỉ biết xoa xoa cánh tay một cách đau khổ, và dựa đầu vào vai anh ta, trong khi Alex ôm lấy cô ta, ngửi mùi thơm cơ thể của cô, đợi đến khi ly rượu đã đầy, anh ta nắm lấy cổ tay cô ta, tham lam liếʍ vết thương ở cổ tay, mỹ nhân mặc đồ tím bên cạnh đi tới cầm máu cho cô, Alex nâng ly rượu một hơi uống cạn sạch, trên môi còn có một tia máu, khiến anh ta càng thêm diêm dúa lẳиɠ ɭơ.

Không khí trong hội trường lả lướt, một nhóm yêu nam diễm nữ đuổi nhau trêu ghẹo nhau, Alex thì trái ôm phải ấp, đang định chơi đùa với các mỹ nhân xung quanh thì cánh cửa chính bất ngờ bị đạp ra.

Tất cả mọi người dừng lại, nhìn về phía cửa chính, trong đầu thầm nghĩ, vua ma cà rồng mở tiệc vui chơi hưởng lạc, điều tối kỵ nhất là bị người khác quấy rầy, ai dám xông vào vậy?

Chỉ nhìn thấy một cô gái tóc bạc mặc áo choàng màu tím sậm từ ngoài cửa bước vào, sau khi nhìn rõ dáng vẻ của cô ấy, khoảng một nửa người trong nhà đều lộ ra vẻ nghi hoặc, sau đó bất giác hít một hơi thật sâu, thầm nói: là cô ta sao?

Những người có thể nhận ra cô gái bước vào đều là những người cũ, người đã đi theo Alex hơn mười năm, còn những người không nhận ra cô đều là những người sau này mới tìm đến vua ma cà rồng để nương tựa.

Alex có lẽ cũng không ngờ sẽ gặp lại cô, hoặc thậm chí còn không ngờ cô vẫn còn sống, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên không kịp che dấu, một lúc sau, anh ta ôm người đẹp bên cạnh và lười biếng cười nói:

"Nhìn xem, cô gái nhỏ của ai đã trở lại rồi này."

Anh ta ngồi trên chiếc sô pha sang trọng và nói nhỏ một câu, nhưng tất cả mọi người trong nhà đều có thể nghe thấy rõ ràng.

Cô gái nhỏ của ai?

Có một số lý do giải thích cho câu nói này, ngày xưa khi Sissy gặp anh ta, cô vẫn còn là một cô gái trẻ, Alex, là một ma cà rồng, rõ ràng là lớn hơn cô rất nhiều tuổi, anh ta cũng yêu cái đẹp, cho nên cũng có ý quân tử hảo cầu (Bậc quân tử mong muốn được sánh duyên), cũng chẳng si tình gì, chỉ vì tính tình ham sắc dục của anh ta mà thôi, mà lúc đó Sissy cũng muốn lợi dụng anh ta giúp cô có được một số tài liệu Sinh vật huyền bí quý giá, cho nên giữa hai người cũng từng có quá khứ khá huy hoàng.

Sau đó, anh ta tình cờ phát hiện ra rằng máu của cô rất đặc biệt, bởi vì cô có huyết mạch Thao Thiết, cho nên máu của cô đương nhiên cũng khác với những người bình thường hay thậm chí là những phù thủy bình thường khác, máu như vậy rất có sức hấp dẫn đối với ma cà rồng, quả thực đã khiến anh ta bị mê hoặc và nhớ mãi không quên, rất nhiều lần anh ta muốn đi tìm cô nhưng cũng chỉ là mong muốn mà thôi. Đáng tiếc Sissy chỉ có ý muốn lợi dụng anh ta, lúc đó Sissy vẫn đang đắm chìm trong tình yêu với Lucius.

Nhưng khi anh ta chơi đùa với Sissy, đôi khi anh ta sẽ thể hiện một số hành vi thân mật và không rõ ràng, chẳng hạn như khi anh ta giới thiệu Sissy với mọi người, anh ta thường nói: ừ, đây là cô gái nhỏ của tôi. Hoặc mập mờ xoắn sợi tóc của Sissy, vừa ngửi nhẹ, vừa thân mật vừa gạ gẫm hỏi: em là cô gái nhỏ của ai?

Em là cô gái nhỏ của ai?

Em là cô gái nhỏ của anh...

Cái tên đã từng thân mật và riêng tư này, đến giờ nghe lại lại thật mỉa mai.

Bởi vì Sissy đã qua tuổi là một cô gái nhỏ từ lâu, cho dù tuổi thọ của phù thủy có dài hơn Muggle, nhưng cũng sẽ không có ai gọi một bà cô bốn mươi là một cô gái nhỏ nữa.

Nhưng dù sao Sissy cũng là Sissy, cho dù hôm nay đột nhiên đến, áo choàng tím cũng dính chút bụi bặm, thoạt nhìn gió bụi mệt mỏi, nhưng gương mặt tinh xảo vẫn giống hệt như mười năm trước, cho nên cái tiếng gọi cô gái nhỏ đầy châm chọc cũng khá phù hợp với cô, chỉ là ánh mắt cô nhìn vào Alex vẫn cực kỳ lạnh lùng —— nếu như không phải hôm nay đến đây để nhờ vả, cô cũng sẽ không muốn đến gặp anh ta lần nữa đâu.

"Anh chọc giận em rồi sao? Nhìn anh với ánh mắt lạnh lùng như vậy làm gì." Alex hỏi.

“Bởi vì bên ngoài rất lạnh, tôi lại mặc ít, cho nên lạnh cả mắt.” Khóe miệng Sissy giật giật.

Quả thật, cô mặc rất ít, chỉ khoác một cái áo choàng mỏng, thậm chí cổ áo vẫn rất lỏng lẻo, khi Alex nhìn xuống cô, thậm chí còn có thể nhìn thấy chút phong cảnh nơi ngực mà cô cố tình để lộ ra —— tuy rằng bên người anh ta có đầy mỹ nhân đẫy đà, nhưng mái tóc bạch kim dài rủ xuống áo choàng và khuôn mặt thanh tú kia vẫn tạo thành vẻ phong tình đặc biệt động lòng người.

“Em đang muốn lấy lòng anh sao?” Alex ngắm cảnh đẹp trước mặt, đi tới chỗ Sissy.

"Không, hiện tại tôi mới chỉ bắt đầu lấy lòng anh thôi."

Sissy lấy một chiếc cốc pha lê từ ngăn tủ bên cạnh, dùng đũa phép rạch một đường trên cổ tay mình, dòng máu đỏ tươi dần dần chảy đầy chiếc cốc.

Ly pha lê chứa đầy chất lỏng màu đỏ sẫm, có mùi ngọt ngào và màu sắc tươi sáng, đây là món yêu thích nhất của Alex, đã tròn hai mươi năm rồi anh ta mới được nếm lại mùi vị này.

Mà lần trước đó, Sissy cũng vì có chuyện muốn nhờ vả cho nên mới hiến máu của mình cho anh ta.

Đúng như dự đoán, anh ta mới chỉ uống được một nửa cốc máu, đã nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng hiếm có của Sissy: "Alex, giúp tôi làm một chuyện đi!”

“Anh biết em ân cần như vậy, nhất định có mục đích mà, nói nghe chút xem nào.” Alex nuốt mỹ vị ngai ngái trong miệng, lộ ra vẻ hứng thú, phải biết rằng Sissy rất ít khi cầu xin ai đó.

"Bây giờ điểm yếu của tôi đã nằm trong tay Dumbledore, ông ta yêu cầu tôi thuyết phục người sói gia nhập đội của ông ta thay vì Voldemort." Sissy nói ngắn gọn lại, cô cũng không muốn tiết lộ tình hình hiện tại của mình quá nhiều.

Sau khi Dumbledore giao cho cô nhiệm vụ này, Sissy đang suy nghĩ về việc làm thế nào để đạt được kết quả tốt nhất với chi phí thấp nhất.

Mặc dù cô có huyết mạch Thao Thiết, nhưng xét cho cùng, cô vẫn không mạnh mẽ hẳn bằng ma cà rồng và người sói, vốn là giống dị loại.

Mà đúng lúc cô cũng có một người bạn ma cà rồng say mê với dòng máu của cô, nếu như có thể bỏ ra một chút màu mà đã có thể hoàn thành nhiệm vụ này, đương nhiên là không thể còn cách nào tốt hơn rồi.

"Anh nghe nói rằng người đó đã sống lại, Dumbledore đang bắt đầu lo lắng rồi à." Alex uống máu của cô, liếʍ môi nói: "Tuy nhiên, tộc ma cà rồng bọn anh không bao giờ dính dáng đến các trận chiến của phù thủy."

Sissy mỉm cười: "Tôi biết, cho nên tôi chỉ nhờ anh giúp tôi nói chuyện với thủ lĩnh người sói một chút."

“Em đã đến đường cùng rồi sao?” Alex nhíu mày, anh ta có thể thấy được sự lo lắng trong lời nói của Sissy.

Sissy không trả lời mà hỏi một ngược lại: "Anh có nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?"

Alex nhìn cô gái nhỏ nhắn trước mặt mình, nở một nụ cười nhạt.

Tất nhiên anh ta sẽ không quên cái ngày lần đầu tiên nhìn thấy Sissy, bởi vì hôm đó cô cũng đột ngột đột nhập vào lâu đài của anh ta và yêu cầu anh ta làm đối tượng nghiên cứu của cô.

Ma cà rồng và phù thủy vẫn luôn ở trong tình trạng nước sông không phạm nước giếng, chính vì vậy mà việc nghiên cứu về ma cà rồng vẫn luôn là một điểm mù. Nhưng hết lần này đến lần khác, vẫn có một số người không tin vào điều việc này, và đó chính là Sissy, cô xông vào lâu đài, một mình và đánh gục anh ta và mười mấy thuộc hạ của anh ta chỉ trong một hơi thở.

Khi cô xông vào, mọi người đều cảm thấy cô chỉ là một cô gái nhỏ không biết tự lượng sức mình, nhưng khi cô bước đến gần Alex từng bước một, mọi người đều quên mất cô là một người phụ nữ.

Vì vậy, sau đó anh ta đã trả lời tất cả các câu hỏi của cô, rồi nói với cô: "Có rất ít phù thủy có thể trở thành bạn của anh, nhưng bây giờ anh cho em cái vinh dự đặc biệt này, có thể anh không phải là một người bạn tốt nhất của em, nhưng chắc chắn sẽ là người bạn hữu ích nhất.”

"Anh không phải là một người bạn tốt nhất của tôi, nhưng chắc chắn sẽ là người bạn hữu ích nhất.” Sissy lặp lại câu này: "Cho nên anh phải giúp tôi."

Tác giả có điều muốn nói:

Màn kịch nhỏ:

Sissy: Nam phụ, nam phụ!!! Gần hơn 60 chương, cuối cùng cũng có nam phụ xuất hiện.

Đám đông hỗn loạn: Nhưng mà người không ra người quỷ không ra quỷ...

Sissy: ...

Đám đông hỗn loạn: Hơn nữa nữ phụ trong truyện này là Pansy, Hermione, Astoria...tất cả họ đều có bộ ngực lớn hơn cô...

Sissy: ĐKM, tôi có phải là con gái ruột của bà hay không vậy… T ^ T