- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- [Đồng nhân Harry Potter] Phụ Nợ Tử Thừa
- Chương 53: Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình
[Đồng nhân Harry Potter] Phụ Nợ Tử Thừa
Chương 53: Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình
Có lẽ là do đã có trước một ngày để suy đoán, ngày hôm sau Sissy đã cố ý theo dõi cha con Edwin khi đi đến sân ga 9¾.
Nhìn từ đằng xa, đó là một bức tranh cha từ nữ hiếu tuyệt đẹp, nhưng sau khi đến gần hơn, những gì Sisy nhìn và nghe thấy lại hoàn toàn khác.
"Haizz, lần này con đi không biết bao giờ mới trở về, cha vừa nghĩ đến đã cảm giác như nội tạng đều bị thiêu đốt, đau khổ quá..."
Edwin vừa giả vờ đau khổ vạn phần vừa đưa hành lý cho Cho, tay khác thì quàng qua vai Cho và ôm cô bé vào lòng.
"Nếu có bất kỳ tên khốn nào dám bắt nạt con, nhất định phải nhớ viết thư cho cha, mặc dù cha không thể quang minh chính đại mà xử lý cậu ta, nhưng cha có thể giúp con nguyền rủa cậu ta..."
Sau khi nghe lời này, Cho có vẻ hơi xấu hổ, một tay ấn ngực đẩy anh ta ra, thấp giọng nói: "Con biết rồi, cha, nghiêm túc một chút đi, rất nhiều người đang nhìn cha đấy."
Lúc này, sân ga 9¾ đã có rất đông học sinh và phụ huynh đưa con đến Hogwarts ở trong nhà ga, Edwin và Cho cứ xô xô đẩy đẩy và va vào những người xung quanh, Cho cảm thấy xấu hổ, nhưng Edwin lại hoàn toàn không quan tâm đến điều đó, nhìn chung quanh, thản nhiên nói: "Con gái ngoan của cha, con sai rồi, một ông lão như cha thì có gì để nhìn chứ, cha thấy bọn họ rõ ràng đang thèm muốn con..."
“Một cô bé chưa trưởng thành như con thì có gì để nhìn chứ.” Cho cười ngọt ngào: “Nhưng cha thì khác, ai nói cha là một ông lão chứ, có rất nhiều phụ nữ đang nhìn cha đấy, nếu như không phải cha vẫn luôn coi thường bọn họ thì có lẽ con đã có rất nhiều bà mẹ rồi."
"Haha...Con ngoan, con lại dám trêu cha của con như vậy."
Edwin đưa tay vén mái tóc đen dài của Cho, giọng nói trầm thấp như đang nói với chính mình: "Cha đã sớm nói rồi, con là người phụ nữ duy nhất trong đời cha, mặc dù trong mắt con cha chỉ là một lão già khó coi, nhưng ở trong lòng cha, con chính là bảo bối quý giá nhất, cho nên khi ở bên cạnh con, ánh mắt của cha chỉ có thể nhìn thấy con, không nhìn thấy những người phụ nữ khác..."
“Ầm” một tiếng, không phải là học sinh năm nhất chạy quá nhanh và bị ngã xuống, mà là tiếng hành lý tuột khỏi tay Sissy.
Cô đau khổ nhắm mắt lại, bởi vì những lời tiếp theo, cho dù đã có chuẩn bị trước, cô cũng không thể nghe được nữa...
Cô lặng lẽ nhặt hành lý của mình và nâng lên tàu, giả vờ như không hề quen biết hai người này...
Một người cha nói với con gái rằng "Con là duy nhất của cha", thực sự coi con gái như là một cô con gái chứ không phải là một cô con dâu nuôi từ bé chứ?
Đây thực sự là một cảnh vi phạm luân thường đạo lý mà...Chao ôi, cô thật sự đã biết quá nhiều rồi...
Sau khi lên xe với tâm sự nặng trĩu, Sissy chọn một vị trí gần cửa sổ.
Nhưng có lẽ là do hôm nay còn nhiều chuyện, cô ngồi còn chưa kịp nóng ghế thì đã có một cô gái mặc áo choàng màu xanh ngọc gõ cửa khoang xe của cô.
Người đó nói rằng Giáo sư Slughorn cho mời cô đến khoang xe C để cùng nhau ăn trưa.
Sissy nghe vậy thì nhếch khoé miệng một cái, nhưng nghĩ rằng dù sao Slughorn cũng là giáo sư cũ của cô, làm ông ấy mất mặt mũi cũng không tốt lắm, vì vậy cô đã đi theo cô gái đó đến khoang xe của Slughorn.
Cô cố ý giữ tốc độ rất chậm dọc theo đường đi, vì vậy khi cô đẩy cửa khoang xe ra, bên trong khoang xe nhỏ đã chật kín người.
Có Ginny, Harry, Blaise, Neville...Những người này có vẻ giống như trong nguyên tác, chỉ có điểm khác biệt duy nhất là lần này Draco cũng được mời, và có vẻ như thiếu đi người cha Tử thần Thực tử đang ở trong Azkaban, nhưng thân phận con trai quý tộc của Draco vẫn rất Slughorn rất để ý.
Hừ, lão già béo đạo đức giả...Trong lòng Sissy khinh thường, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười giả tạo quen thuộc của nhà Slytherin, lễ phép chào hỏi với Slughorn.
Hôm nay, cô gái tóc bạc mặc một chiếc áo choàng màu trắng, hoa văn lá trúc được in vào trong ống tay áo, cô mỉm cười ngọt ngào, có cảm giác yểu điệu thục nữ, tuy mặc một chiếc váy giản dị nhưng lại vô cùng lộng lẫy.
Slughorn nhìn cô từ trên xuống dưới, bàn tay mập mạp rơi xuống vai Sissy.
"Haizz, Sissy, thật vui khi gặp lại trò, lâu rồi không gặp, trò vẫn xinh đẹp như xưa nhỉ."
Ông già béo bụng bia vội vàng chạy lại gần cô, lôi kéo làm quen: "Có lẽ trò đều biết những học sinh này nhỉ, Dumbledore nói trò đã làm giáo sư ở đây được hai năm rồi."
Sissy không nói gì, chỉ liếc nhìn những người ngồi xung quanh, cuối cùng bất giác nhìn về phía Draco, có vẻ như bởi vì ngày nghỉ lễ này xảy ra quá nhiều chuyện, thiếu niên trông gầy hơn trước nhiều, cái cằm càng ngày càng nhọn khiến người ta cảm thấy xót xa.
Nhưng Draco không hề nhìn cô, mà chỉ nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, đôi mắt màu xám tro trầm tĩnh như biển, khiến người ta không thể nhìn thấu suy nghĩ của cậu.
Mặc dù đã sớm nghĩ là họ sẽ giữ khoảng cách trong học kỳ này, nhưng khi nhìn cậu bình tĩnh như vậy vẫn khiến cô có chút thất vọng.
Harry ở bên hình như thấy tâm trạng Sissy có chút suy sụp, liền đi tới kéo tay áo cô, để cô ngồi xuống bên mình.
Khoang xe ồn ào, Slytherin và Gryffindor dùng lời lẽ châm biếm lẫn nhau...Sissy thờ ơ nhìn tất cả những điều này, khẽ cúi xuống, như thể đang suy nghĩ điều gì, lại dường như không suy nghĩ gì...
Haizz...Người nào đó bóc kẹo cho vào miệng...
Cái mũ cỏ nhà Suyier này không thể cởi ra được rồi...Bóc lớp giấy gói kẹo ra ..
Rõ ràng là trước đó Draco đã rất thích mình mà...Nhét kẹo...
Edwin, sao chuyện gì này cậu cũng vậy chứ…Lại bóc mạnh giấy gói kẹo...
Chẳng lẽ đây thực sự là truyền thống của gia tộc Suyier từ trước đến nay sai...Tiếp tục nhét kẹo...
“Sissy.” Thẳng cho đến khi Slughorn ho khan một tiếng, cô mới hồi phục lại tinh thần.
Sissy ngẩng đầu lên, nhìn thấy một cô gái đang đứng trước mặt mình, cô gái đó chính là cô gái mặc áo choàng màu xanh ngọc đã nói với cô rằng Slughorn đang tìm cô lúc trước.
Ở bên cạnh cô gái đó, hầu như tất cả mọi người đều nhìn cô với ánh mắt nóng bỏng.
Sissy vẫn duy trì tư thế bóc vỏ kẹo, dùng một ánh mắt bễ nghễ nhìn nữ sinh nọ, thật ra lúc này đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng... Cô chỉ mải ăn kẹo, căn bản không để ý đến những thứ xung quanh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
“Cô Suyier có vẻ rất thích loại kẹo này!” Cô gái nhìn từ trên xuống dưới và nói một cách lịch sự.
"..." Sissy nhận ra sự sơ suất của mình, nở một nụ cười có hơi cứng ngắc, đưa một ít kẹo trong tay cho cô gái trước mặt.
“Nhưng là một quý cô, ăn quá nhiều đường sẽ khiến cô béo lên đấy, điều này thực sự đáng buồn!” Cô gái đó nửa thật nửa giả oán thán.
"..." Vì vậy, ngón tay của Sissy đành phải khua khua trong không khí, rồi nhét tất cả kẹo vào trong tay Harry đang ngồi bên cạnh.
Nhưng ai ngờ cô gái đó có vẻ không muốn cứ như vậy mà buông tha cho Sissy, chớp mắt rồi ngồi đối diện với Sissy, dựa vào vai Draco cười tủm tỉm rồi mở miệng: "Nhưng đối với cô Suyier, người có thể dựa vào ma pháp và ma dược để duy trì sự xinh đẹp cùng tuổi trẻ mà nói, việc duy trì vóc dáng có lẽ cũng rất dễ dàng đúng không!"
Bây giờ, Sissy đã hiểu rằng cái cô nữ sinh này chỉ muốn dựa vào cái việc ăn kẹo này mà châm chọc cô nếu không có phép thuật giữ nhan sắc thì chính là một bà lão, nhưng mà...Có một vấn đề mấu chốt, đó chính là...Cô biết con bé này sao?
Sissy nhìn chằm chằm nữ sinh đó không chớp mắt, một lúc lâu sau mới nhớ ra đây chính là cô con gái út của gia tộc Greengrass —— chính là vợ chính thức của Draco trong nguyên tác, Astoria Greengrass.
Cũng không thể trách Sissy có trí nhớ không tốt được, là do ngày thường Astoria là một cô bé ít nói, hơn nữa Sissy cũng không dạy lớp của nữ sinh này cho nên nhất thờ không nhớ ra con bé cũng không có gì là lạ.
Nhưng khi biết được thân phận của con bé, cuối cùng Sissy cũng biết sự thù địch của con bé đối với cô là đến từ đâu, có lẽ là do con bé nghĩ Draco ghét cô, cho nên đã dùng những lời này để lấy lòng Draco...
Nhưng mà... cô có chắc rằng làm như vậy Draco sẽ không bắt đầu ghét cô chứ?
Sissy dùng loại ánh mắt như vợ cả nhìn thϊếp thất, đôi mắt xinh đẹp nửa trong sáng nửa mơ hồ.
Sissy đã từng là Thần Sáng đấy, những người bước ra từ công việc này đều có một tật xấu là khi nhìn vào người ta, hai mắt giống hệt như hai mũi dao, cắt qua da thịt đâm thẳng vào phổi, người bình thường đều sẽ cảm thấy run rẩy.
Ví dụ như Astoria.
Địch động ta bất động, mặc kệ cô ta miệng lưỡi như dao, Sissy vừa không tiếp chiêu, cũng vừa không trả chiêu, chỉ nhìn chằm chằm vào cô ta, ánh mắt đó cực kỳ sâu, giống như chỉ cần đứng đối diện với cô, là sẽ nhìn thấy ma nữ Sadako bò ra khỏi giếng vậy.
Astoria bối rối, trốn sau lưng Draco và không dám phát ra âm thanh nào.
Nhìn thấy cảnh này, Sissy lại có thể bật cười, trên người cô không có gì là không đẹp, nụ cười này lại càng thêm hoa nhường nguyệt thẹn, phong thái vô cùng.
Nhưng trong nụ cười ngọt ngào ấy lại có một chút thù địch, Harry ở bên cạnh nhìn thấy, không khỏi rùng mình một cái theo phản xạ.
Nụ cười này cậu đã quá quen thuộc rồi...Bởi vì cậu đã bị nụ cười này uy hϊếp rất nhiều lần...
Thân là một vị cứu tinh, cậu cảm thấy rằng bản thân mình phải làm một điều gì đó...Nếu không, một điều gì đó mang tính hủy diệt chắc chắn sẽ xảy ra...
"Khụ khụ, cô Suyier, em vẫn còn một vài câu hỏi về sinh vật huyền bí muốn thỉnh giáo cô..." Khuôn mặt to của Harry đột nhiên xuất hiện giữa Sissy và Draco cậu cố gắng giữ một nụ cười cứng nhắc, rồi quay cổ sang Slughorn ở phía bên kia: "Giáo sư Slughorn, cảm ơn thầy đã khoản đãi, nhưng em và Suyier đây có một số câu hỏi cần thảo luận, vì vậy chúng em xin phép nói lời tạm biệt trước."
Nói xong, cậu nhân lúc Sissy còn đang thất thần thì lôi cô ra khỏi khoang xe.
Cậu không hề biết, không bao lâu sau cậu sẽ phải trả giá đắt cho lần lôi kéo này, bởi vì ở đối diện bọn họ, ánh mắt của thiếu niên tóc bạch kim giống như một thanh kiếm, cả người bao trùm không khí xơ xác tiêu điều.
Tác giả có chuyện muốn nói:
Sissy: Tôi dũng cảm chiến thắng ba nghìn quân!
Astoria: Tôi có bộ ngực lớn...
Sissy: Tôi có thể chiến đấu tốt!
Astoria: Tôi có bộ ngực lớn...
Sissy: %> _<% ... (Ngày nay trẻ con ăn gì để lớn vậy...)
Khụ khụ, màn kịch nhỏ sau truyện vẫn có chút hỗn loạn, vẫn phải nói một câu, đó chính là Harry sẽ không phải nam phụ, ở đây tôi vẫn theo nguyên tác, sau khi bị Cho bỏ rơi, dần dần phát hiện tình yêu đích thực của mình chính là Ginny, còn cảm xúc của Harry đối với Sissy chỉ giống như đối với một người bạn xấu xa mà thôi…
Mặc dù cậu ấy đang dùng sinh mệnh của mình để giúp Sissy...(Cậu bé tội nghiệp...Draco sẽ đá vào mũi của cậu...)
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- [Đồng nhân Harry Potter] Phụ Nợ Tử Thừa
- Chương 53: Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình