Sau khi đọc đi đọc lại tờ Nhật báo Tiên tri, Sissy cảm thấy có thể bản thân đã gặp rắc rối rồi.
Bi kịch nhất không phải là bị hai thế lực đối nghịch giành lấy như Slughorn, mà là giống như cô, hai thế lực muốn giành lấy cô thật ra có mục đích giống nhau, nhưng lại thường xuyên bất đồng, điều đó có nghĩa là cho dù cuối cùng cô chọn ai thì đều sẽ không vừa ý với hầu hết những người theo phe kia...
"Haizz, áp lực như núi mà..."
Sissy đang lăn lộn trên chiếc giường KingSize với một quả lê trên tay, gần đây, cô đã đổi món tráng miệng của mình thành quả lê, không phải vì điều gì khác, cô đang tự động viên bản thân là ít nhất ăn hoa quả còn có ích cho thể xác và tinh thần cô...
Chỉ là Đoá Đoá, thân là một gia tinh cũng không thể hiểu được ý nghĩa thực sự của việc đó, ở trong mắt nó, chủ nhân của nó tự dưng lại yêu thích quả lê...Vậy thôi.
Kết quả là, với tư cách là một gia tinh xứng đáng, tất cả các loại sản phẩm có thành phần là lê đều lần lượt được đưa lên bàn của Sissy, cho nên sau một khoảng thời gian dài, Sissy chỉ cần ngửi thấy mùi hương lê là sẽ giống như là ma cà rồng gửi thấy mùi tỏi, biểu hiện của cô thực sự là giống như bị trúng thần chú Imperio (một trong 3 Lời nguyền Không thể Tha thứ, dùng để điều khiển người khác như con rối), bị tê liệt ngã xuống đất và mất hết sức chiến đấu ngay lập tức.
Tất nhiên, đây đều là những chuyện sau này, hiện tại Sissy đã có sức miễn dịch nhất định với quả lê, lúc này, cô vừa uống nước ép lê ướp đá vừa chấm điểm bài kiểm tra năm trước của những phù thủy chuẩn bị bước vào năm 6.
Mặc dù bài thi của Potter không có lời mở đầu cũng chẳng có đoạn kết thúc, nhưng ít nhất nét chữ cũng gọn gàng, cho điểm E đi...Bài thi của Weasley bị lem ở một số chỗ, nhưng ít nhất cậu ta cũng biết sinh vật huyền bí là gì, và cũng hay làm việc thiện tích đức, cũng có thể cho A...
Sissy ngồi trên bàn đổ mồ hôi như mưa, không phải vì cái gì khác, chỉ vì bên phía Dumbledore đã vội vàng giục giã, nói rằng các giáo sư khác đã chấm điểm xong, chỉ còn mỗi môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí là chưa có điểm. Nếu môn này cứ tiếp tục không có điểm như vậy, học sinh sẽ không thể nhận bảng điểm O.W.Ls đúng hạn...
Sissy, người bị nói là đã cản trở công việc, thực sự cảm thấy rất oan ức, cả kỳ nghỉ này của cô hầu như đều dành để dạy Harry Bế quan Bí thuật, đứa trẻ đó nếu không nói là đần độn không chịu nổi thì cũng là người chẳng có thiên phú gì, mỗi ngày chỉ cần dạy dỗ cậu ta là cô đã đau hết cả đầu, làm gì còn thời gian chấm bài cho đám học sinh nữa.
Nhưng Dumbledore không hề nghe cô giải thích, ông ta chỉ muốn kết quả, cho nên Sissy không thể làm gì khác ngoài việc vừa ngồi thở dài, vừa vội vàng như phi ngựa để chấm những bài thi này ——
Merlin ơi, nhìn thấy mấy bài thi của đám học sinh, cô đột nhiên cảm thấy rằng việc giảng dạy của mình là một sự thất bại, có người thực sự đã mô tả kỵ sĩ là một loại sinh vật huyền bí có thể lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, nếu đoán ý từ mặt chữ, sinh vật huyền bí đúng là một giống loài tài sắc vẹn toàn, thậm chí còn có người cho rằng Bạch kỳ mã thực sự chỉ có một chân...
Cô không phải là một giáo viên thích làm khó học sinh, nhưng nhìn vào một bài thi như vậy, cô hoàn toàn không thể nào cho bọn chúng một con điểm từ A trở lên!
Hơn nữa, nếu cô cho bọn chúng qua bài thi này, năm sau cũng sẽ không có bao nhiêu người trong số này vẫn chọn học lớp của cô…Ở thế giới mà lời nguyền Avada đang bay khắp bầu trời như thế này, thì sự an nguy của chính mình còn không được bảo đảm, chắc chắn sẽ không có nhiều người quan tâm đến một sinh vật huyền bí nào đó đâu...Có lẽ lúc đó đến cả Draco cũng sẽ bỏ rơi cô và dành thời gian cho những loại ma dược hoặc phép thuật thiết thực hơn...
Nghĩ đến Draco, Sissy lại cảm thấy chạnh lòng, điều này trực tiếp dẫn đến việc cô viết thêm vài chữ P trên bài thi, cô luôn tự xưng mình là một giáo viên rất có lương tâm, cho nên điểm kém nhất mà cô từng cho là P (Kém), còn D (rất kém) và T (cực kỳ kém) thì vô cùng ít, dù sao thì họ cũng là thầy trò lâu như vậy, cũng phải giữ chút thể diện cho nhau chứ.
Cứ chấm bài như vậy cả buổi chiều, cuối cùng Sissy cũng chấm xong tất cả các bài, bởi vì cô là giáo sư cuối cùng hoàn thành điểm số, cho nên Dumbledore chỉ đơn giản giao cho cô nhiệm vụ thống kê điểm của tất cả các môn học. Cũng may mà có ma thuật trợ giúp, chuyện này cũng không phải là chuyện khó khăn gì, nên Sissy cũng không từ chối.
Bên cạnh đó, cô vẫn tò mò về việc liệu Draco có thể vượt qua điểm số của Hermione hay không.
Hermione đều được điểm O ngoại trừ môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám được điểm E, thành tích như vậy đã là cực kỳ xuất sắc rồi, nhưng sau khi thống kê xong, Sissy phát hiện ra rằng Draco thậm chí còn xuất sắc hơn, kể cả môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, điểm số của cậu cũng là ưu tú, điều này làm cô bất giác cong khoé miệng.
Cô gái tóc bạc mỉm cười nhẹ nhõm, một lúm đồng tiền nhỏ từ từ xuất hiện trên má trái của cô, má lúm đồng tiền di chuyển theo đường cong của khóe mắt, toàn bộ mắt cô dần dần uốn cong thành hình lưỡi liềm, sau đó cả người nhìn giống như đều đang cười.
Cô giống như một bông hoa đang từ từ nở rộ.
Bây giờ...Bất kể có nói thế nào, thì đó cũng có thể coi là tin tức tốt nhất mà cô biết được trong kỳ nghỉ lễ này.
Dù sao thì đó cũng là...kết quả của việc cô ấy và Draco ôn tập cùng nhau...
Hai tuần cứ trôi qua như vậy, Sissy về cơ bản không rời khỏi trang viên Suyier mấy, nhưng Edwin thì lại đến trang viên vài lần và báo cho Sissy một số tin tức xấu cho bên Dumbledore.
Anh ta nói rằng Igor Kakarov đã chết, trong một ngôi nhà gỗ nhỏ ở phương bắc, dưới bàn tay của Bellatrix;
Anh ta nói rằng gần đây có thể sẽ thường xuyên xảy ra các vụ tấn công của giám ngục Azkaban, bởi vì Chúa tể Hắc ám đã không thể chịu đựng được việc tiếp tục chiến đấu giằng co với Dumbledore, và có ý định làm cho thế giới phép thuật rơi vào khủng hoảng một lần nữa;
Anh ta cũng nói rằng Chúa tể Hắc ám đã bắt được Fusco và Ollivander —— người phía trước là quản lý của một cửa hàng kem ở Hẻm Xéo, còn người sau là người đã sản xuất hầu hết đũa phép của học sinh ở Hogwarts.
“Chúa tể Hắc ám sẽ tra tấn bọn họ sao?” Sissy thản nhiên hỏi khi nghe những lời đó.
Edwin nhíu lông mày, nhưng đúng là không thể phủ nhận, Chúa tể Hắc ám bắt bọn họ mà không tra tấn không làm khó, thì chẳng lẽ làm người thân đón họ về chăm sóc trước lúc lâm chung sao?
Sissy đã có được câu trả lời từ trong ánh mắt của anh, nhẹ nhàng thở dài một hơi: "Chúa tể Hắc ám thực sự là hùng dũng, hùng dũng mà, thuận hắn thì sống nghịch hắn thì chết, a, a, tôi đã bị khí thế hùng dũng của hắn chinh phục rồi, cậu nói cho hắn biết, lúc nào hắn định đến bắt tôi ý, tôi nhất định sẽ không để hắn uổng phí một câu thần chú nào đâu, thẳng thắn sẽ khoan hồng, chống cự sẽ nghiêm trị…Tôi sẽ thuận theo, thuận theo mà…”
Thuận theo cái đầu chị ý! Edwin nhếch môi, nhắc nhở cô: "Nếu như Dumbledore nghe thấy chị nói câu này, chắc chắn ông ta sẽ khóc to đấy."
"Vậy thì cứ để ông ta khóc đi, đàn ông cũng phải khóc chứ, khóc cũng không phải là cái tội..." Suy nghĩ một chút lại cảm thấy chưa đủ, vội nói bổ sung: "Còn cả ông lão cũng phải khóc đi, khóc cũng không phải cái tội.”
Edwin: "..."
Dần dần, cùng với việc Edwin đến thường xuyên hơn, sự mâu thuẫn giữa anh ta và Sissy cũng không còn gay gắt như thuở ban đầu nữa.
Suy cho cùng, giữa hai người vẫn có mối quan hệ huyết thống không thể tách rời, hiện tại tạm thời là đối tác, về công về tư, quan hệ của bọn họ cũng hơi hoà hoãn.
Chỉ có điều là nó cũng không có nghĩa là họ thực sự tin tưởng nhau, Sissy luôn cảm thấy rằng em trai mình rất nguy hiểm, còn về phần Edwin….Một người đàn ông lúc nào cũng ngoài nóng trong lạnh với Chúa tể Hắc ám thì làm sao có thể dễ dàng tin tưởng người khác được chứ?
"Được rồi, ngày mai trường Hogwarts khai giảng, bên cạnh Harry Potter có lẽ cũng sẽ có vài người đi theo bảo vệ, trong đó có chị không?"
Edwin lười biếng ngả lưng trên ghế sofa nhà Suyier, nhấp một ngụm nước lê ướp lạnh trên bàn và mỉm cười.
Nụ cười của anh như thể tiên nhân ngẩng đầu mời trăng, nửa tự do lãng mạn, nửa say múa nhân gian. Không thể không nói rằng, mặc dù Edwin đã quản lý gia tộc nhiều năm nhưng giữa lông mày và mắt anh vẫn còn một chút mơ hồ hấp dẫn, như một loại rượu hảo hạng kết tinh theo năm tháng, êm dịu và say đắm lòng người.
Sissy cười cười với anh, tỏ vẻ vô tội, sau đó khô khan nói: "Cậu cho rằng người như Dumbledore sẽ không làm phiền tôi làm những việc quan trọng như vậy sao, nhưng mà nếu nghe ý của cậu, ngày mai mấy người sẽ hành động sao?"
Edwin đặt chiếc cốc xuống, cười cười lắc đầu: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì có lẽ là không có, Chúa tể Hắc ám sẽ không đến mức sẽ ra tay ở sân ga 9¾, và dù có xảy ra thì cũng chẳng liên quan gì đến tôi, ngày mai sẽ là ngày nghỉ cuối cùng của Cho của tôi, tất nhiên là tôi phải ở bên cạnh con bé cho đến khi thấy nó lên tàu."
Trong giọng nói lạnh lùng đó lại có chút dịu dàng, mí mắt trái của Sissy nhảy lên, cuối cùng không có bất kỳ ý kiến
gì đối với con người nữ khống này.
Thành thật mà nói, dù đã bao nhiêu lần cân nhắc về mối quan hệ giữa hai cha con này, Sissy vẫn cảm thấy Edwin đã chiều chuộng con gái mình quá nhiều.
Dường như mỗi khi có mặt Cho ở đó, trong mắt Edwin chỉ nhìn thấy mỗi mình Cho, còn tất cả những thứ khác chỉ là phù du, còn con bé thì giống như người phụ nữ duy nhất trong sinh mệnh cậu ta...
Tôi muốn dành trọn cuộc đời mình để nuông chiều con bé mãi mãi.
Edwin đã tự mình nói ra câu này.
Loại cưng chiều này, đừng nói là con gái nuôi, cho dù là con gái ruột, thật sự có mấy ông bố có thể làm được chứ?
Dựa trên những gì cô biết về anh ta, Edwin, người mà ngay cả chị gái của mình mà cũng có thể lợi dụng được, thì chắc chắn sẽ không có lý do gì để cưng chiều một đứa con gái nuôi như thế này...Trừ khi...Trong những năm anh ta và Cho sớm tối ở bên nhau, tình cảm mà anh ta dành cho Cho đã dần dần biến chất...Từ tình cảm gia đình biến thành thứ tình cảm thầm kín khác...
Nghĩ đến đây, Sissy chỉ cảm thấy trong lòng có 10.000 con ngựa đang phi nước đại…Cô đột nhiên nhớ tới những câu chuyện tình mẹ con, cha con... cùng những câu chuyện đại nghịch bất đạo, trái với luân thường đạo lý trong mấy cuốn tiểu thuyết cô đã đọc...
Không không không, chuyện này chắc chắn không phải là thật, lúc này Sissy thật sự hi vọng cô đang nghĩ nhiều, nếu không thì gia tộc Suyier thật sự rất quái gở rồi, cô đi thông đồng với con trai của tình địch và người yêu lúc trước còn chưa tính, Edwin còn trực tiếp ra tay với cô con gái đã nuôi hơn mười mấy năm...Nếu chuyện này mà truyền đến tai người khác, khéo người ta còn tưởng gia tộc Suyier thích đi chăn cỏ, thực sự ảnh hưởng quá nhiều đến danh tiếng, như vậy không tốt, không tốt chút nào...