Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Đồng nhân Harry Potter] Phụ Nợ Tử Thừa

Chương 46: Rốt cuộc là ai đùa giỡn ai

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trời vẫn còn chưa tối, nhưng trong Hogwarts lại thật u ám.

Vị cứu tinh Harry Potter đã thành lập đội D.A. một cách bất hợp pháp, và bị thanh tra tối cao của Hogwarts là Umbridge bắt được, những chuyện như vậy đã nhanh chóng lan rộng khắp Hogwarts.

Nhưng mà, điều không thể chấp nhận hơn nữa chính là việc Dumbledore bỏ trốn vì sợ phạm tội, và Umbridge chính thức kế nhiệm Dumbledore trở thành hiệu trưởng mới của Hogwarts.

"Tôi tin chắc rằng ông ấy sẽ trở lại, cậu có còn nhớ hồi năm hai không? Bọn họ cũng định đuổi ông ấy đi nhưng vẫn chưa thành công, lần này bọn họ cũng sẽ không làm được điều mình muốn đâu." Sissy đang đi dán Đạo Luật Giáo Dục số Hai Mươi Tám thì nghe được Ernie McMillan của Hufflepuff nói như vậy.

Cô giật giật khóe miệng, lẳng lặng đi qua cậu bé, sau đó ngước mắt nhìn Đạo Luật Giáo Dục dán trên tường, khẽ thở dài.

Cuối cùng cô cũng biết tại sao Filch lại giao cho cô công việc này...Bởi vì Filch không thể dán được cái Đạo Luật này lên cao ngay cả khi ông ta đứng trên bậc thang cao nhất ở Hogwarts.

Âm thầm điều khiển chiếc búa và cây đinh cùng bằng cách dùng lời nguyền trôi nổi, Sissy cảm thấy cuộc đời mình đúng là một chuỗi bi kịch, cô thừa nhận rằng mình không có cốt khí như giáo sư McGonagall và Flitwick, cô chỉ là một cái áo rồng (vẻ ngoài hào nhoáng nhưng trong chẳng có gì) không có nguyên tắc, hiệu trưởng cũ mới đi có một ngày, đã đi giúp hiệu trưởng mới đóng các quy tắc của trường lên tường, chính xác là đang trợ trụ vi ngược (giúp vua xấu làm những điều ác)...

Nghĩ đến đây, Sissy cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại của mình, ngay cả tiếng đóng đinh cũng cố gắng làm nhỏ đi rất nhiều, Dumbledore sẽ còn trở lại, cô cũng không muốn bị mọi người hắt hủi sau khi Dumbledore trở về...Cô không làm gì cả...Đúng vậy...

Khi Draco đi ngang qua đây, cậu đã nhìn thấy tình huống như vậy, cô gái đang cầm đũa phép một cách yếu ớt, khuôn mặt bị che bởi mái tóc bạc óng ả, chỉ có thể nhìn thấy một đoạn cổ trắng nõn, mảnh mai, chiếc áo choàng khoác ở trên người, có thể thấy phần thắt lưng và eo, dáng người đầy tinh tế và duyên dáng.

Draco đột nhiên cảm thấy có chút khát nước, thiếu niên vừa mới bước vào tuổi dậy thì, còn chưa thật sự đυ.ng chạm với con gái, cậu mím môi, ánh mắt lại đóng đinh lên người Sissy một lần nữa.

Chỉ cần hôn một cái chắc cũng không có vấn đề gì đâu nhỉ... Dù sao thì người phụ nữ ngốc này cũng không biết xấu hổ mà...

Bên này Sissy đang nghiêm túc đóng từng chiếc đinh một thì đột nhiên bị một thứ gì đó nặng nặng đè lên lưng, lại còn mang theo nhiệt độ ấm áp, suýt chút nữa làm cô đã hụt tay và ném đũa phép ra ngoài vì sốc.

Theo phản xạ mà muốn đánh trả, ai biết người đàn ông phía sau lại há miệng cắn cổ cô, sau đó đưa lưỡi ra liếʍ liếʍ khıêυ khí©h.

Bây giờ Sissy đã biết đó là ai, cô cũng không phản kháng, Draco cứ đùa giỡn cô như vậy, cô phải vất vả lắm mới đóng đinh xong, đã đến lúc phải treo lệnh giáo dục lên rồi.

“Cô có biết tiếp theo tôi sẽ làm gì với cô không?” Một giọng nói khàn khàn truyền đến, Draco dường như muốn nhìn thấy bộ dạng luống cuống tay chân của cô.

Ai ngờ Sissy không hoảng sợ chút nào, bình tĩnh trả lời: "Một nam một nữ, hôn nhau xong thì còn có thể làm gì chứ, cậu cũng chỉ là một đứa nhỏ..."

...

Cô nhận thấy thân thể Draco rõ ràng đang cứng ngắc, nhanh chóng tranh thủ đổ thêm dầu vào lửa: "Ai cũng có lần đầu tiên, nếu cậu muốn học thì tôi có thể dạy cậu, nhưng nếu con trai làm chuyện đó quá sớm thì sau này có thể sẽ bị bệnh xuất tinh sớm đấy…."

"Ngốc, trứng, nữ, người ..." Đột nhiên Draco cảm thấy mình mới chính là người bị cưỡиɠ ɧϊếp...

Một lúc sau, Sissy đã hoàn thành nhiệm vụ và cất cây đũa phép đi, khi cô quay lại, cô thấy khuôn mặt âm u của Draco, như thể cô nợ cậu hàng trăm đồng vàng galleon vậy.

Dù sao Sissy cũng không có ý định thực sự làm cho Draco tức giận, vì vậy cô đi tới kéo ống tay áo của người nào đó với vẻ mặt ngượng ngùng: "Này, cậu thật sự tức giận sao?"

Draco liếc nhìn cô và hừ một tiếng thật nặng nề.

“Ai ya, vừa nãy tôi chỉ trêu chọc cậu chút thôi.” Sissy cuống quít kéo ống tay áo Draco làm ra vẻ oan ức lắm: “Chính cậu là người muốn trêu chọc tôi trước, tôi chỉ là phối hợp với cậu mà thôi...”

“Phối hợp với tôi?” Draco vẫn nheo mắt nhìn cô.

Sissy tiếp tục cố gắng tỏ vẻ dễ thương, đầu gật như gà mổ thóc.

"Vậy thì, có vẻ như cô sẽ không ngại phối hợp với tôi một lần nữa..."

Draco nói xong, nụ cười trên mặt thoáng qua, cậu đột nhiên nghiêng người về phía trước, dùng răng cắn lấy môi Sissy.

Môi bị Draco cắn rất đau, Sissy lệ rơi đầy mặt —— ô ô ô...Là ai dạy hư con rồng nhỏ của cô vậy…Con rồng nhỏ kiêu ngạo đáng yêu, biết đỏ mặt, biết xấu hổ lại thuần khiết của cô…

Dù thế nào đi nữa, Umbridge có nắm quyền thì cuộc sống của Draco vẫn rất thoải mái, với tư cách là thành viên của Tổ thẩm tra, cậu có quyền trừ điểm những học sinh khác, nhìn điểm số của Gryffindor đang ngày một giảm sút, Draco cảm thấy rất mãn nguyện.

Nhưng dù vậy, gần đây Draco cũng không có nhiều thời gian để quản lý những việc vớ vẩn này, bởi vì kỳ thi O.W.Ls sắp diễn ra, và ngày giờ thi cụ thể cũng đã được dán trên bảng thông báo trong phòng sinh hoạt chung.

Draco vẫn luôn là một học sinh ngoan, mặc dù vì lòng tự trọng nên trong lớp biến hình cậu chưa bao giờ nghe giảng chăm chú, thứ nhất là do cậu không có hứng thú trở thành một đứa bé ngoan trong lớp, thứ hai, đó cũng là lớp của viện trưởng nhà Gryffindor, nhưng cậu cũng sẽ cẩn thận xem lại kiến thức đã học sau mỗi buổi học, mọi bài luận viết cho giáo sư McGonagall đều được viết một cách hoàn hảo.

"Kỳ thực, điểm yếu thực sự của cậu chính là ở đây, Bói toán và Lịch sử pháp thuật, tuy rằng môn Chăm sóc sinh vật Huyền bí cũng không có gì đặc biệt, nhưng có điều tôi là người chấm điểm chính, nếu như cậu ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ cho cậu xuất sắc."

Còn sáu tuần nữa là đến kỳ thi, Sissy đã cho Draco một lịch trình ôn tập, và đích thân ra trận để huấn luyện người yêu mình khi cần thiết.

"Khi tôi còn đi học, năm học nào cũng đứng đầu cả lớp..." Sissy không hổ thẹn tuyên bố lịch sử vẻ vang của mình: "Đương nhiên nhiệm vụ của cậu có nặng nề hơn một chút, dù sao trước đây, năm học của chúng tôi không có cái loại cực phẩm như tiểu thư cái gì cũng biết của nhà Gryffindor.”

Nghĩ đến việc Hermione lên được Tổ chức D.A., xuống được Hội vận động cho quyền lợi Gia tinh, đi có thể giành được vị trí đầu tiên trong trường, lùi còn có thể huấn luyện Harry và Ron có được những chiến công hiển hách, Sissy thực sự nghĩ đây là một cô gái rất giỏi.

Nhưng dù sao Draco cũng có gia sư tận tâm như cô đây dạy kèm, vậy thì đó là một vấn đề khác rồi.

"Bói toán chủ yếu là bịa đặt, có thể bốc phét cũng có thể luyên thuyên! Còn về Lịch sử pháp thuật...Có lẽ cậu có thể dùng bút lông để chép kiến thức lên bánh mì, sau đó ăn bánh mì...Biết đâu sẽ nhớ được tất cả đống đó... "

"..." Người phụ nữ ngốc nghếch này, cô có thực sự đáng tin không vậy?

Draco nhìn đống bánh mì trước mặt, hận không thể nhét hết cái đống này vào miệng Sissy, đó là những ý tưởng cùi bắp gì vậy...

"E hèm, đùa thôi, nhưng tôi có thể giám sát cậu đọc thuộc lòng một trang sách mỗi tối, nếu như cậu đói bụng thì có thể ăn bánh mì...Tôi biết cậu sẽ không thua trong kỳ thi thực hành, nhưng nếu là một kỳ thi viết…Hermione sẽ là một đối thủ rất mạnh đó."

Draco gật đầu và bắt đầu quá trình ôn tập trước kỳ kiểm tra O.W. Ls sáu tuần.

Thẳng cho đến giữa tháng 6, kỳ thi chính thức bắt đầu.

Sau sáu tuần rèn luyện bằng cả sức lực, Draco đã tiến bộ rất nhiều, sau khi thi xong môn đầu tiên là Lý thuyết phép thuật, Draco nhìn vào khuôn mặt rối bời của Potter và Weasley, cậu cảm thấy đặc biệt vui vẻ.

Có lẽ giống như lời người phụ nữ ngốc nói, đề thi O.W. Ls cũng không khó đến vậy, chỉ có những kẻ ngốc mới thấy nó khó, đồng thời không đạt được điểm giỏi.

Trong hai tuần tiếp theo, Draco trôi qua rất suôn sẻ, kỳ thi cuối cùng cũng kết thúc, khi cậu nhìn cặp song sinh Weasley chạy ra khỏi phòng thi và đốt pháo hoa bay khắp trường Hogwarts, cậu đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm.

Những học sinh phải chịu áp lực bấy lâu nay bị hoa mắt trước sự bất ngờ này, họ bật dậy và reo hò, thậm chí một số giáo sư cũng vui mừng vì điều đó.

Cậu khẽ nhếch khóe môi, cố gắng tìm kiếm bóng dáng người phụ nữ ngốc nghếch trong đám đông, nhưng vừa quay đầu lại đã thấy Harry Potter đang ngã ngửa.

Điều xảy ra tiếp theo có vẻ không thể tưởng tượng nổi, Potter muốn sử dụng lò sưởi của Umbridge, nhưng cậu ta không ngờ Umbridge lại đặt ra lời nguyền cảm nhận trộm cắp trong văn phòng, kết quả là cậu ta đã bị bắt, mà Draco với tư cách là một thành viên của Tổ thẩm tra, cung đã bị Umbridge gọi lên giúp đỡ.

Dù làm như thế nào, Potter cũng không nói ra mục đích của mình, Umbridge thậm chí còn dùng định dùng Lời nguyền tra tấn, Draco đứng ở một bên nhìn, bỗng dưng có chút đồng cảm với người sống chết đối đầu với mình.

“Đừng — tôi sẽ nói, chúng tôi đang tìm cụ Dumbledore để nói với ông ấy rằng vũ khí bí mật đã sẵn sàng!” Lúc này, tiểu thư cái gì cũng biết của Gryffindor đột nhiên mở miệng.

Những người Gryffindor bị kiềm chế lộ ra vẻ ngạc nhiên, Draco ngay lập tức hiểu rằng có điều gì đó sai sai, nhưng sự chú ý của Umbridge đều đổ dồn vào Granger, cho nên không phát hiện ra điều gì khác lạ.

“Đưa tôi đi tìm vũ khí đó.” Umbridge nói.

"Tôi không muốn cho họ xem..." Hermione nói, mắt rơi vào những Slytherin đứng xung quanh.

“Không đến lượt cô nói điều kiện.” Umbridge nghiêm nghị nói.

"Được rồi." Hermione che mặt nức nở nói: "Được rồi...để cho bọn họ xem đi, tôi hi vọng bọn họ có thể dùng nó để chống lại bà! Thật ra, tôi hi vọng bà có thể kêu nhiều người đến xem! Đó sẽ là quả báo mà bà đáng phải nhận...Ồ, tôi sẽ rất vui, nếu như toàn trường biết được nó ở đâu và sử dụng nó như thế nào, nếu như bà còn chọc giận họ, họ có thể báo thù bà!"

Những lời này có ảnh hưởng rất lớn đối với Umbridge, bà ta lập tức nghi ngờ liếc về phía Tổ thẩm tra của mình, ngoài Draco ra thì những Slytherin xung quanh vẫn bình tĩnh, nhiều người còn chưa kịp thu hồi biểu hiện tham lam.

“Draco, trò đi cùng tôi!” Umbridge tức giận nói: “Hai người, chỉ đường cho tôi.”

Draco hơi cúi đầu xuống và tỏ vẻ phục tùng, biểu hiện của cậu rõ ràng đã khiến Umbridge có vẻ có hảo cảm với cậu hơn một chút.

Ngay thời điểm tách ra khỏi đám người, cậu lặng lẽ mở chiếc gương hai mặt hình chiếc đồng hồ bỏ túi ra và làm động tác "đi theo" với cái gương.
« Chương TrướcChương Tiếp »