Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Đồng Nhân Harry Potter] Em Biết Là Đủ Rồi

Chương 3: Buổi Học Đầu Tiên

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ragnald không thích việc ngủ một chút nào, đối với người nhà Lawrence, ngủ là việc gì đó quá đỗi xa lạ và phung phí thời gian. Cô thích việc tự chế tác vài vòng tay, mô hình, cùng một số thứ lặt vặt khác hơn là việc ngủ. Gia tộc Lawrence không có thói quen đi ngủ mỗi tối, họ chỉ ngủ khi quá mệt mỏi thôi. Sẵn tiện việc làm cho đồng hồ của nhà bị hỏng, Ragnald sữa chữa lại nó một cách hoàn hảo không chút tì vết. Cô có hơi thất vọng khi vẫn chưa qua đêm, bèn trở về phòng lần nữa kiểm tra việc buôn bán với nhà Mafloy trong tháng này.

Ragnald chống cằm tính toán doanh thu qua việc buôn bán mô hình thời khóa biểu di động, sau đó cô nhanh chóng một viết thư cho quản lý kinh tế mới tại lâu đài.

Ragnald thuận tiện đưa nó qua chiếc gương nhỏ bên cạnh, bàn tay của cô xuyên qua tấm gương như một bàn tay xuyên qua lớp dòng sông bạc. Bức thư được gửi đi nhanh chóng, rồi Ragnald nhận được một số bản báo cáo doanh thu từ từng cửa hàng một qua tấm gương.

Cứ như vậy, cô trải qua đêm đầu tiên với bản báo cáo được gửi về lâu đài Lawrence. Cụ thể là đội ngũ quản lý hoạt động về đêm của Ragnald. Năng xuất làm việc của họ thực sự rất tốt, Ragnald hài lòng xem xét lại, quyết định tăng lương tháng này.

Ragnald nhìn bức thư cuối cùng đóng sáp màu xám bạc, cô đưa nó vào trong ngăn kéo, để sau đi.

*

Sáng sớm, cô một mình tới chuồng cú mang thư cho Hector gửi tới phủ Mafloy, sau đó tới rừng Đen vận động một chút. Ragnald một thân mồ hôi vận động, cao ráo tinh tế khó tránh được mang lại khí chất câu dẫn mọi người gặp trên đường. Cô trở về ký túc xá, tắm rửa sạch sẽ rồi mới tới phòng học, qua loa xem lại thời khóa biểu.

Buổi học đầu tiên trong sáng nay là lớp Biến Hình học cùng Griffindor, buổi chiều là lớp Độc Dược học cùng Ravenclaw.

Ragnald quyết định mang tạo tác mà Lucius đặt cho Draco đến lớp. Trao cho cậu ta trước để cậu ta có thể gửi thư cho Lucius, sau đó nhận về bức thư đồng ý hợp tác lĩnh vực kinh doanh một số trang sức đá quý kèm theo một chìa khóa Gringotts cũng được.

Tất cả phải chuẩn bị tốt nhất, để cô còn có thể hành hạ lão Voldelmort chứ nhỉ? Bây giờ, cô cần phải đi tìm đồng minh. Người hận thù Voldelmort ngang tầm của cô, Cứu Thế Chủ.

Ragnald lạnh lùng đưa tạo tác cho Draco, chậm rãi giải thích: "Đồ mà ngài Mafloy đặt cho cậu. Giá 10,000 galleon, tôi tin rằng như vậy cả hai bên cùng có lợi. Nó là thời khóa biểu di động, cậu chỉ cần nắm chặt tạo tác và suy nghĩ hình dáng cậu muốn là được."

Sau đó cô trở về chỗ ngồi, tiếp tục chờ đợi tên Cứu Thế Chủ đến lớp. Hơi lâu, tầm mắt của Ragnald đυ.ng phải ánh mắt tò mò từ phía bàn giáo viên. Cô miễn cưỡng nở một nụ cười tươi đáp trả. Ragnald lại nhìn đồng hồ, lâu quá.

Cô vừa buông đồng hồ xuống thì đã là sát giờ học, lũ tân sinh Gryffindor mới lục tục chen chúc tới nhìn quanh rồi thở phào khi cho rằng giáo sư McGonagall chưa tới. Draco cũng vừa thử xong tạo tác, nó tốt đến không thể tin được! Mọi người đều hứng thú với con rồng nho nhỏ trên tay cậu ta.

Một làn sóng cảm thán dậy lên khắp căn phòng học. Con mèo vằn trên bàn giáo viên biến thành McGonagall, bà e hèm hai tiếng để mọi người chú ý lên đây. Buổi học bắt đầu.

Buổi học bắt đầu với sự giảng giải cặn kẽ về lý thuyết biến hình cơ bản, sau đó cả lớp được phát mỗi người một que diêm để thực hành biến nó thành một cây kim.

Ragnald căn bản chính là không cần đũa phép khi thực hiện mấy phép biến hình này, cô chỉ dùng một ngón tay, đọc thần chú. Que diêm thô trên bàn liền biến thành cây kim khắc dòng chữ Slytherin một cách tỉ mỉ uốn lượn. Không tệ lắm.

"Slytherin thêm 5 điểm vì biểu hiện xuất sắc của trò Lawrence!", giáo sư McGonagall khen ngợi, bà cảm thấy vẫn là gia tộc Lawrence có nhiều hạt giống tốt nhất.

Ragnald bất đắc dĩ lắc đầu đón nhận những ánh nhìn e sợ xung quanh, cô vốn dĩ còn định biến nó thô hơn một chút. Thôi vậy, nổi danh để gã Voldelmort tự tìm tới cũng được. Lão ta sẽ không cho phép bất cứ ai vượt mặt lão đâu.

Trong thời gian khảo nghiệm, mỗi thân nhân nhà Lawrence đều được luyện thanh, luyện kim, luyện chữ, luyện độc, ... Thậm chí còn được huấn luyện tài chính riêng! Nói vậy nên Voldelmort tự mình mò tới gia tộc Lawrence không có gì là lạ.

Ragnald ra khỏi phòng học Biến Hình, cô không đi theo đoàn Slytherin trở về Đại Sảnh Đường ăn trưa, mà đi qua chỗ quý cô Granger đang đứng. Nhanh chóng Ragnald luồn vào tay của Granger một bức thư niêm phong cẩn thận, và một cuốn sách dày.

"Sách hướng dẫn chi tiết thực hành pháp thuật, có hướng dẫn môn cưỡi chổi. Gửi bức thư này cho Potter, thế nhé?"

Rồi cô ngược hướng trở về ký túc xá Slytherin. Ragnald chuẩn bị cho cuộc trò chuyện tối nay một chút, sau đó cô quay về giường ngủ, cảm thấy hôm nay thật là mệt mỏi.

Buổi học đầu đã như vậy, không lẽ sau này cô đều phải đi ngủ như người bình thường sao? Ragnald âm thầm cân nhắc, có lẽ cô nên ngủ vào buổi tối hơn là buổi trưa.

*

Đám tân sinh đều oán hận lớp học dưới hầm lúc nào cũng âm u lạnh lẽo, nhưng đây lại là nhiệt độ thích hợp nhất để bảo quản nguyên liệu độc dược. Ragnald đoán bọn chúng phần lớn không phải than vãn về vấn đề nhiệt độ, mà là than vãn về người dạy Độc Dược thì đúng hơn.

Uỳnh!!!

Cánh cửa phòng học đóng thật mạnh gây ra âm thành kinh khủng. Nó báo hiệu sự xuất hiện của người được mệnh danh là "Ma cà rồng Hogwarts". Áo chùng đen vung lên thành vòng cung mạnh mẽ phần phật như một cơn lốc, chủ nhiệm nhà Slytherin bước vào phòng học với thái độ không thể tệ hơn đối với đám nhóc mới đi học.

Sau màn dọa dẫm, giới thiệu chớp nhoáng. Giáo sư Snape cho phép học sinh được phép động tay thực hành bài học đầu tiên của môn Độc Dược, thuốc trị mụn ghẻ.

Phải nói Ravenclaw và Slytherin luôn là tổ hợp khiến hắn đỡ đau đầu nhất trong tất cả các nhà. Một bên am hiểu, còn một bên trầm tĩnh, phải nói là giáo sư Snape cực kì ưa thích các tiết học có hai nhà này.

Dạo quanh mấy vạc độc dược tạo áp lực cho đám học sinh run rẩy, giáo sư dừng lại trước một cái vạc đang tỏa khói trắng phau. Nếu nói thực thì đây chính là cái vạc xuất sắc nhất trong cả cái hầm này, cho dù là học sinh năm thứ bảy cũng không chắc có thể thực hiện hoàn mỹ hơn là lần đầu của chủ nhân cái vạc.

Giáo sư liếc nhìn chủ nhân của cái vạc, một người nhà Lawrence. Mầm mống tốt, giáo sư thầm nghĩ ít ra mình còn có thể chỉ bảo một hai. Đỡ hơn thằng cha khó ưa của nó nhiều.

Một tiếng xì to tướng vang lên trong hầm, bằng một cách nào đó có một Ravenclaw thả luôn lông nhím vào vạc khi lửa còn chưa tắt. Ragnald lắc đầu, rắc rối to rồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »