Chương 5: Sử Lai Khắc học viện

Năm năm sau, Ba Lạp Khắc vương quốc, phía nam Thiên Đấu đế quốc, cùng Pháp Tư Nặc hành tỉnh tiếp nhưỡng, nói là vương quốc, kỳ thật diện tích của nó chỉ có lớn bằng ba phần tư của Pháp Tư Nặc hành tỉnh, phụ thuộc vào Thiên Đấu đế quốc, một trong tứ đại vương quốc trong cảnh nội của Thiên Đấu đế quốc. Ba Lạp Khắc quốc vương Côn Đức Lạp là đường đệ của quốc vương Thiên Đấu đế quốc Áo Khố Lạp. Nam phương của Ba Lạp Khắc vương quốc, trực tiếp cùng Tinh La đế quốc tiếp nhưỡng, bởi vậy, tại trong tứ đại vương quốc của Thiên Đấu đế quốc, lực lượng quân sự của Ba Lạp Khắc vương quốc là cường đại nhất, cũng có thể nói là môn hộ của Thiên Đấu đế quốc.

Thiên Đấu đế quốc vốn có mười cái hành tỉnh, sau lại cấp cho tứ đại vương quốc, hình thành sáu phương thế lực, bản thân đế quốc trực tiếp khống chế năm hành tỉnh, tứ đại vương quốc khống chế một cái, còn có một công quốc tiếp cận vương quốc, chiếm cứ một hành tỉnh nhỏ nhất ở phía đông đế quốc.

Trên mặt ngoài, tứ đại vương quốc và một cái công quốc cũng chịu sự thống trì của Thiên Đấu đế quốc, nhưng trên thực tế, năm quốc gia này sớm đã trở thành quốc trung chi quốc, ngoại trừ cần phải tiến cống, hết thảy hoàn toàn tự chủ. Nếu không phải hoàng thất của Thiên Đấu nắm giữ trọng binh, có lẽ nội loạn sớm đã kinh xuất hiện rồi.

Tinh La đế quốc cũng có tình huống cùng loại, bởi vậy, thế của hai đại đế quốc nhìn qua thì mạnh, nhưng trên thực tế, lại đều đang đi xuống dốc. Nói không tốt, là một ngày cục diện của cả đại lục đột nhiên sẽ thay đổi.

Cảnh nội của Ba Lạp Khắc vương quốc có hai tòa thành thị trọng yếu nhất, một tòa chính là Ba Lạp Khắc vương Côn Đức Lạp ở lại cũng thành Ba Lạp Khắc thành, nơi này là trung tâm chính trị và kinh tế của cả Ba Lạp Khắc vương quốc. Mà một tòa thành thị còn lại là Ba Lạp Khắc vương quốc cảnh nội, trung ương của Lập Mã bình nguyên nơi phì nhiêu nhất, có Tác Thác thành của Ba Lạp Khắc được xưng là vựa lúa.

Hai tòa thành thị này đều có trọng binh đóng, là trọng trung chi trọng của cả vương quốc.Tác Thác thành là một tòa đại thành thị, điểm này từ phối trí đệ tam cấp của Vũ hồn chủ điện là có thể nhìn ra.

Ở một cái thôn nhỏ, ước chừng có khoảng 100 họ dân, bên ngoài được bao bọc rào phòng dã thú. Tại chỗ cổng thôn để một cái bàn, phía sau bàn có một lão giả hơn 60 tuổi đang ngồi, trên cửa thôn dùng gỗ tạo thành có treo một tấm biển nhìn qua có chút đổ nát, phía trên có khắc năm chữ đơn giản "Sử Lai Khắc học viện". Phía trước năm chữ này còn có một hình cái đầu màu xanh biếc, nhìn qua như là một cái đầu của loại quái vật hình người. Xanh xanh, có chút đáng yêu. Trước ngực lão giả ngồi sau chiếc bàn nọ cũng mang theo một tấm huy chương hình tròn màu xanh biếc, hẳn là giáo huy của Sử Lai Khắc học viện.

Và Sử Lại Khắc học viện này đang tuyển sinh. Trước mặt vị lão giả đó là một cô bé nhỏ tầm 9, 10 tuổi, vô cùng xinh đẹp.

Mái tóc lam sắc nhẹ nhàng xinh xắn được buộc lên bằng hai chiếc nơ nhỏ màu trắng đáng yêu. Làn da trắng tinh có chút nhợt nhạt nhưng mềm mại lạ thường. Cặp lông mày lá liễu hàng lông mi dài cong vuốt, sóng mũi cao nhỏ nhắn, đôi môi hồng chúm chím đáng yêu tạo nên dung nhan tuyệt sắc. Một tiểu thiên sứ nơi thiên đường hư ảo. Đôi mắt lam sắc to tròn trong veo nhưng lại lạnh lùng. Lạnh lùng khiến người khác không dám nhìn thẳng. Một tiểu thiên sứ xinh đẹp tuyệt trần như lại lạnh lùng đến khó tin.

Cô bé mang trên mình một bộ váy lam sắc nhàn nhạt, phần cổ được viền trắng, giữa có một viên ngọc hình bướm nhỏ trong suốt. Không biết làm từ chất liệu gì bên trong luôn tỏa ra tử quang lấp lánh nhưng chỉ khi để ý kĩ mới thấy. Váy dài tới đầu gối, cuối chân váy là những đường viền bạch sắc. Kết hợp với đó là đôi giày lam sắc cao cổ đáng yêu. Bộ váy tuy đơn giản nhưng được mang trên người cô lại xinh đẹp mà thu hút lạ thường. Tựa như lam sắc sinh ra dành riêng cho cô vậy.

"Cháu bé, phí báo danh là 10 kim hồn tệ. Nhìn cháu dễ thương thế này ta nói luôn cháu dưới 12 tuổi, trên 20 cấp hồn lực mới thông qua." Vị lão giả nghiêm túc nói. Năm nay xin gia nhập lại gặp một cô bé xinh xắn đến vậy. Thật không biết con nhà ai mà khả ái thế nhỉ?

"Vâng." Đường Tuyết Băng gật đầu, từ trong hồn đạo khí lôi ra 10 kim hồn tệ đặt lên bàn.

Vị lão giả có chút kinh ngạc. Một cô bé nhỏ thế này lại có thể tu luyện đến đại hồn sư nhanh như vậy? Nhưng có vẻ đã gặp tương đối nhiều quái vật trong ngày nên lão nhanh chóng bình tĩnh, nói "Giơ tay ra nào."

Đường Tuyết Băng theo lời đưa tay ra. Sờ tay đoán niên phận xương cốt sao? Thế khó lòng mà làm giả được.

"Ừ, hợp lệ. Thể hiện hiện hồn hoàn cho ta xem"

Đường Tuyết Băng không trả lời. Mái tóc lam sắc khẽ bay. Giữa ngực hiện lên một hoa văn lam bạch sắc hình hoa tuyết. Từ bàn tay phải bông hoa tuyết trắng thập cánh rực rỡ kiêu sa thả ra hơi lạnh. Hai cái vòng tròn vàng rực rỡ từ dưới chân hiện ra tỏa ra một loạt hàn khí khiến người đối diện không nhịn được mà run rẫy.

"Vũ hồn của cô..." Lão ta ngơ ngác nhìn vũ hồn của cô.

Băng vũ hồn không phải lần đầu tiên thấy, nhưng độ lạnh của băng vũ hồn này hắn cảm nhận được. Đại hồn sư phóng xuất vũ hồn lại có thể mang độ lạnh đến thế, vũ hồn rất đặc biệt!!!

"Hợp lệ chứ?" Đường Tuyết Băng thu vũ hồn, lạnh nhạt nói. Cô được Tử Vũ yêu cầu học ở cái trường thuộc Tước Thác Thành xa xôi này. Thật không biết... tại sao vậy nhỉ?

Trên khuôn mặt lão giả hiện ra vẻ tươi cười "Hợp lệ, đi ta dẫn ngươi vào."

Sau đó, thu cái bàn đưa cô đi vào học viện, cũng chính là cái thôn kia.

Tiến vào thôn, có thể thấy, tất cả đều là kiến trúc làm bằng gỗ, kiến trúc nơi này dùng chữ giản đơn để hình dung là thích hợp nhất.

Đi thêm một không quá xa, lão giả dẫn cô tới một mảnh đất trống. Vòng quanh là những gian nhà gỗ, khu đất trống này ước chừng năm trăm thước vuông, đây chính là trung tâm của Sử Lai Khắc học viện. Các thí sinh thông qua lần sơ thí lúc trước đều tụ tập tại đây

Cô vừa đến tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào người cô. Sau đó không biết ai hô một tiếng, tất cả mọi người liền ngây ngốc xôn xao nhìn cô.

"Xinh đẹp, cô bé đó thật xinh đẹp!!!"

"Trời ạ, lại có người khả ái đến thế!"

"Tiểu thiên sứ a~"

"..."

Đám trẻ nhìn Đường Tuyết Băng mà bàn tán. Cô chỉ hướng lão giả cảm ơn một tiếng sau đó tiến vào xếp hàng.

Sau khi cô vào hàng âm thanh bàn tán mới giảm dần đi. Nhưng không có dấu hiệu dừng lại, tất cả ánh mắt đều đổ vào người cô.

Mặc kệ những ánh mắt đó, cô chỉ lạnh nhạt hỏi người phía trước:

"Chủ đề thi lần này là gì vậy?"

Người phía trước là một cậu bé trông thanh tú, thấy người đẹp hỏi mình, sắc mặt liền ửng đỏ, sau khi hoàn hồn liền tim đập rộn ràng giảng giải tận tình:

Lần này là thi kiểm tra hồn lực." Vừa nói cậu bé chỉ chỉ khối thủy tinh màu trắng trên bàn.

Thủy tinh kiểm tra căn cứ vào cấp bậc bất đồng biểu hiện màu sắc bất đồng. Loại thủy tinh màu trắng này là kiểm tra hồn lực dưới 30 cấp, nếu hồn lực trên 30 cấp sẽ làm thủy tinh nổ.

"Hơn nữa, nếu hồn lực vượt cấp 25 có thể đặc cách tới khảo quan thứ 4" Cậu vừa nói, vừa tưởng tượng lại đám quái vật hồi nãy. Ánh mắt tràn đầy hâm mộ.

"Vượt cấp 25 là có thể trực tiếp tới khảo quan thứ 4"

"Đúng vậy! Lúc nãy cũng có một đám vượt cấp 25 đi vào trong rồi. Trong đó có hai người đạt cấp 29 nữa đó" Người khác trả lời. Hâm mộ ngập tràn, mọi người xung quanh nghe vậy cũng thi nhau hâm mộ.

"Cảm ơn!" Đường Tuyết Băng lạnh nhạt hướng cậu bé nói. Lời cảm ơn này khiến cậu bé đó đỏ mặt. Mà cũng khiến mọi người xung quanh ganh tị.

Không chú ý tới cậu bé đó nữa, Đường Tuyết Băng liền hướng gã phụ trách khảo hạch nói:

"Tôi vượt cấp 25 rồi, có thể cho tôi thử chứ?"

Cái... cái gì????!!!!!! Lời nói này khiến tất cả mọi người kinh hãi. Lại... lại một con quái vật nữa hả trời!!!

Đối với bọn trẻ thì toàn là đả kích. Bọn họ đã nghĩ vượt 20 cấp chưa tới 12 tuổi đã là thiên tài khó gặp, nhưng năm nay lại gặp biết bao quái vật khác. Lòng kiêu ngạo của bọn họ hoàn toàn bị đả kích!!!

"Được!" Gã lão sư lớn tuổi trả lời, liền phất tay kêu cô tiến gần.

Vượt qua tất cả mọi người, Đường Tuyết Băng tiến lại bàn. Vị khảo sát sư liền đưa cô thủy tinh cầu.

Đón lấy thủy tinh cầu, Đường Tuyết Băng điều động hồn lực dẫn vào thủy tinh cầu.

Bạch sắc cầu tỏa ra quang mang lam sắc mãnh liệt, và đúng lúc này nó đột ngột nổ tung.

Đường Tuyết Băng theo phản xạ nhanh chóng né sang một bên. Mảnh vỡ văng hết xuống đất, có vài mảnh rơi trúng gã sư phụ lớn tuổi cùng bọn trẻ đứng gần.

Sau khi chứng kiến cảnh tượng này, tất cả mọi người đều hóa đá.

Không thể nào!!!!!!!!!

"Mọi người không sao chứ? Xin lỗi!" Đường Tuyết Băng nhìn mảnh vỡ trúng người khác cô hơi lo lắng. Đúng là cô quên mất hôm qua vừa đột phá 30 cấp hồn lực.

Lời nói này khiến mọi người thoát khỏi trạng thái hóa đá. Nhưng sock thì vẫn sock nghiêm trọng.

Trời ạ!!! 12 tuổi hồn tôn?! Chuyện này quá nghịch thiên đi!!!! Quái vật! Siêu cấp quái vật!!!

Nhất thời, một cậu bé sắc mặt ửng đỏ, đột ngột hướng cổng thôn chạy đi. Những người khác cũng thoát khỏi trạng thái hóa đá theo cậu bé chạy đi thật nhanh. Hôm nay, bọn họ gặp quỷ rồi!!!

"Không sao chứ?" Đường Tuyết Băng hơi ngạc nhiên quay qua hỏi gã sư phụ. Tại sao lại chạy đi hết vậy??? Vì bị thương sao? Nhưng... tất cả đều đi hết, cũng đâu phải tất cả bị thương.

"Không... không sao hết!!!" Vị sư phụ kinh hãi, nụ cười trên khuôn mặt càng trở nên quá lố.

Năm nay... đặc biệt quá nhiều quái vật!!!

"Ta... ta trực tiếp dẫn người đến khảo quan số 4." Gã sư phụ cười hớn hở vỗ vai cô nói.

Đường Tuyết Băng gật đầu. Sau đó cô đi theo gã, vừa đi gã vừa mừng vừa hỏi:

"Ngươi tên gì?"

"Đường Tuyết Băng." Cô trả lời.

"Ngươi có vẻ hồn lực vừa đột phá cấp 30."

Đường Tuyết Băng có chút kinh ngạc. Không ngờ chỉ nhìn sơ qua vậy liền đoán ra được, mấy người này cũng tương đối lợi hại. Cô cũng hiểu vì sao Tử Vũ yêu cầu cô đến đây học rồi. Sau cũng gật đầu trả lời "Đúng vậy, tối qua mới đột phá!"

Nên cô cũng chưa kịp kiếm hồn hoàn.

"Đến nơi rồi." Gã sư phụ sau một lúc dừng lại. Lúc này, bọn họ đã đi tới 1 mảnh đất trống, nơi này so với đệ nhị quan lúc trước nhỏ hơn rất nhiều, chỉ khoảng 200 thước vuông.

Sau đó bắt đầu chạy lại quan thứ 2 đi đăng ký cho cô. Nói thật chứ thật ra là gửi thư cho viện trưởng.

Khi bức thư vừa tới tay, gã viện trưởng mặt mày tối thui ngạc nhiên cả ngày trời. Đáng sợ! Năm nay quái vật thật nhiều! Đặc biệt là tên Đường Tam đó và cả cô ta...Đường Tuyết Băng...

............................................................................

Ủng hộ tớ nha~