Chương 48: Diệp Linh Linh

Dưới ánh trăng tròn, trong một góc khuất nhỏ,

Đường Tuyết Băng lạnh nhạt nhìn người đối diện, đôi mắt lam tinh khiết không một tia cảm xúc...

Đó là một cô gái rất đẹp chỉ tầm 16, 17 tuổi, một cô vừa mới lớn, cô gái có mái tóc dài màu lam sẫm dài ngang eo, nước da trắng mịn màng, khuôn mặt tuy không đặc biệt xinh đẹp như Đường Tuyết Băng nhưng cũng là một mĩ nhân, cô ấy mang trên mình một bộ xiêm y đen sẫm tựa như sự cô độc của cô ấy, đặc biệt là đôi mắt lam cùng màu tóc ấy, đôi mắt to tròn cùng cặp lông mi dài cong vυ"t như biết nói nhưng ẩn sau trong đó sự cô đơn...

Diệp Linh Linh cầm mạn sa trên tay, khẽ chớp mắt...cô ấy khẽ nói:

"Cô không tìm tôi, tôi thực sự cũng sẽ tìm cô..."

"Vậy...cô là ai?" Đường Tuyết Băng không trả lời, lạnh nhạt nói.

Không chút bất ngờ về câu hỏi, Diệp Linh Linh nhẹ nhàng mở lời:

"Tôi tên Diệp Linh Linh, 18 tuổi. Là truyền nhân của địa tam tông của Lam Điện Bá Vương Tông Bất tử Cửu Tâm Hải Đường, cấp 35 phụ trợ hệ hồn sư..."

Nghe cô ấy nói, Đường Tuyết Băng cũng lạnh nhạt nói:

"Đường Tuyết Băng, 12 tuổi. Tuyết Băng Tinh Khiết võ hồn, cấp 35, cường công hệ hồn sư."

"Thật lợi hại...cô chỉ mới 12 thôi sao?" Diệp Linh Linh nghe tuổi tác của cô lập tức cảm thán! Cô hơn cô ấy tận 3 tuổi thế mà Đường Tuyết Băng kia bằng cấp hồn lực của cô a! Thiên phú nghịch thiên a!!! Hơn nữa băng vũ hồn thuần khiết xưa nay cô biết tu luyện rất khó lên cấp a! Sao có thể tu luyện nhau vậy?

Cô không trả lời, cô không thích nói lời thừa thải. Thấy cô không trả lời, nhận ra sự thất thố của bản thân...Diệp Linh Linh có chút xấu hổ, nhỏ tiếng nói: "Đúng, cô cũng rất đặc biệt! Cũng rất lợi hại..."

Không để cô ấy nói tiếp, Đường Tuyết Băng xen ngang:

"Cô là song sinh võ hồn?"

Nhưng đây không phải là một câu hỏi giống như một câu khẳng định hơn.

"Cô cũng vậy sao?" Diệp Linh Linh không phủ nhận, hỏi lại.

"Đúng!" Đường Tuyết Băng gật đầu.

Nghe cô nói vậy, Diệp Linh Linh dường như có chút bất ngờ, sau chỉ là một đôi mắt tràn ngập ngưỡng mộ nhìn cô như muốn nói lại thôi...

"Võ hồn của cô cũng là đại não sao?" Sau một hồi do dự Diệp Linh Linh khẽ hỏi.

Hóa ra võ hồn còn lại của Diệp Linh Linh là đại não. Dĩ nhiên, do võ hồn cũng là bản thể cô cũng đã tìm hiểu về loại võ hồn này. Cô từng nghe nói, bản thể vũ hồn đã có từ thời xa xưa, hồn sư có võ hồn bản thể bị cho là ngoại tộc, hơn nữa, bản thể võ hồn cũng không có ưu thế, bởi vậy, rất không được coi trọng. Ví dụ như, ngươi võ hồn là một thanh kiếm uy lực tấn công dĩ nhiên rất mạnh, còn võ hồn là cánh tay cùng lắm chỉ khỏe hơn người khác thôi, cho dù tấn công, uy lực cũng không thể so với kiếm được. Chắc chắn đó lí do, vì sao Diệp Linh Linh lại che dấu võ hồn song sinh của mình, thân mang đệ nhất trị liệu võ hồn, lại mang một võ hồn ngoại tộc người ta sẽ nghĩ sao? Mặc dù song sinh vũ hồn là trường hợp cực kì hiếm trên Đại Lục này.

"Không." Cô lạnh nhạt trả lời.

Nghe đến đây, Diệp Linh Linh kinh ngạc, bàng hoàng hỏi: "Vậy tại sao tôi lại có tâm linh cộng hưởng với cô."

Dĩ nhiên, lần đầu tiên Diệp Linh Linh gặp Đường Tuyết Băng đã thấy cô ấy rất đặc biệt, hơn nữa giữa hai người bọn cô lại có tâm linh cộng hưởng. Mà sao lại có tâm linh cộng hưởng trừ phi võ hồn cùng thuộc tính. Nhưng cô võ hồn thứ nhất là Cửu Tâm Hải Đường mỗi đời chỉ có một. Vậy không thể nào xuất hiện người thứ hai, vậy điều kiện xét thứ hai cô ấy có cùng bản thể võ hồn giống cô. Đúng là đại nãokhông thể nghi ngờ là bộ phận quan trọng nhất trên cơ thể con người, là nơi che dấu Tinh Thần Hải và linh hồn. Khi đại não trở thành Vũ Hồn, năng lực của nó cũng ứng với thuộc tính tinh thần, nên muốn cộng hưởng chỉ có thể nói người kia võ hồn cũng phải là tinh thần loại võ hồn, mà duy có tinh thần loại võ hồn cộng hưởng duy nhất với bản thể võ hồn như Diệp Linh Linh cô chỉ có thể là đại não. Nhưng cô ấy nói không phải đại não. Vậy sự cộng hưởng này là sao?

"Nói võ hồn tôi đại não không sai, nhưng dùng đúng hơn là cả thân thể tôi võ hồn." Đường Tuyết Băng lạnh nhạt giải đáp. Đại não cũng là một bộ phận của thân thể, mà võ hồn thứ hai của cô là thân thể, dĩ nhiên hoàn toàn có thể tâm linh cộng hưởng với người thuộc tính tinh thần như Diệp Linh Linh kia. Dĩ nhiên đây là người thứ hai cô thấy người mang bản thể võ hồn.

"Thì ra là vậy..." Diệp Linh Linh cười nữa môi nói. Sau đó lắc đầu nói: "Tôi cũng không biết nữa, cho dù võ hồn tôi là đại não, tôi có thể biết nhiều kiến thức nhưng...tôi thực sự không biết cả thân thể võ hồn của cô nên tu luyện thế nào..."

Dĩ nhiên Đường Tuyết Băng ngay lần đầu gặp mặt tuy thực sự không rõ võ hồn của cô ấy, nhưng cô biết cô ấy thuộc tính tinh thần, chắc hẳn sẽ biết nhiều về kiến thức cách tu luyện cả thân thể võ hồn như cô. Thực sự cả thân thể là võ hồn nên dùng hồn thú loại nào? Thuộc tính là gì? Trường hợp của cô thực sự quá hi hữu đi, lựa chọn sai căn bản rất nguy hiểm. Nên tuy thức tỉnh đều là tiên thiên mãn hồn lực cô cũng không dám săn gϊếŧ hồn thú cho võ hồn thứ hai của mình, nên cô mới lựa chọn băng tuyết chi vương là chủ khống tu luyện. Một vì nó phẩm chất cường đại, phù hợp với cô. Hai là căn bản cô không biết cách tu luyện bản thể võ hồn thân thể của mình.

"Vậy sao? Cáo từ" Cô không vòng vo, liền xoay người rời đi.

Xem ra lần này lại thất vọng rồi, võ hồn còn lại của cô thực sự không thể tu luyện sao?

"Khoan đã."

Đột nhiên, Diệp Linh Linh lên tiếng, tay còn giữ áo cô lại.

"Có chuyện gì sao?" Đường Tuyết Băng xoay người, lạnh nhạt hỏi.

Diệp Linh Linh nhìn ánh mắt lam tinh khiết mang đầy sự lạnh nhạt của Đường Tuyết Băng có chút sợ hãi, rụt tay về. Đôi mắt tuy chỉ đầy sự lạnh nhạt đó nhưng sao cô lại cảm nhận được sự lạnh lùng và một loại sát khí đáng sợ thế cơ chứ?

Nhưng Diệp Linh Linh nhanh chóng gạt bỏ đi, một cô bé nhỏ hơn cô tận 3 tuổi, không thể nào lại lạnh lùng và mang sát khí hơn cả Thiên Hằng được. Cô chắc chắn hoa mắt rồi.

"Tôi..." Cô ấy mang chút ngập ngừng ấp úng nói.

"Tôi còn tiệc ở khách điếm." Tất nhiên đây là đang giục Diệp Linh Linh nói nhanh lên. Mà thực sự cả Sử Lai Khắc đều đang ở khách điếm mở tiệc ăn mừng. Cô chỉ thấy Diệp Linh Linh trên sân đấu, chỉ vì muốn gặp cô ấy liền mới lén đi theo đại sư, cô cũng nhận biết được đại sư chắc chắn có quan hệ thân thiết với Ngọc Thiên Hằng kia nên chắc chắn sẽ dừng bọn họ lại tìm Ngọc Thiên Hằng nói chuyện. Sao cô lại biết? Tất nhiên Tử Vũ nói rồi. Cô từng nói Tử Vũ không có gì không biết, dĩ nhiên chuyện của Lam Điện Bá Vương Tông cô ấy cũng biết rành mạch. Tông chủ Lam Điện Bá Vương Tông đời trước từng có một người con trai mang võ hồn biến dị, cả đời không thể vượt qua cấp 30, và được coi là sự sỉ nhục của Lam Điện Bá Vương Tông nên đã bị trục xuất khỏi gia tộc, và người đó tên là gì thì cô không rõ, nhưng trong trận đấu hôm nay, cô nhìn ánh mắt của đại sư nhìn Ngọc Thiên Hằng xem ra ngươi bị trục xuất kia là đại sư rồi trùng hợp đại sư cũng họ Ngọc tên Tiểu Cương. Nên chuyện hắn sẽ đi gặp Ngọc Thiên Hằng cô càng chắc chắn hơn.

Nên mới viện cớ là tìm đại sư để nói chuyện với Diệp Linh Linh.

"Tôi..." Nghe cô nói vậy, Diệp Linh Linh có chút gấp gáp. "Tôi muốn gia nhập, được chứ?"

"Gia nhập?" Đường Tuyết Băng nhíu mày nghi hoặc. Gia nhập cái gì?

"Tôi...tôi ngoài thân phận học sinh của Thiên đấu hoàng gia học viện, thành viên duy nhất mỗi đời truyền của địa tam tông, còn là thành viên của Bản thể tông. Cô gia nhập bản thể tông của chúng tôi chứ?" Diệp Linh Linh nói có chút gấp gáp.

"Bản thể tông?" Đường Tuyết Băng liền có chút khó hiểu. Tên tông môn nào lạ vậy? Cô không biết lại có tông môn này nữa. Sao Tử Vũ không kể cho cô nghe rằng có tông môn này nhỉ??

"Bản thể tông là một tông môn, trong đó người gia nhập đều là hồn sư có võ hồn là bản thể võ hồn, cô cũng bản thể võ hồn tuy có hơi đặc biệt nhưng cô gia nhập với chúng tôi chứ?" Diệp Linh Linh nhanh chóng giải thích. Thiên tài như Đường Tuyết Băng nếu gia nhập bản thể tông chắc chắn sẽ giúp ích nhiều có khi còn đem lại bước ngoặc cho những người bản thể võ hồn như tụi cô.

Tuy chỉ là linh cảm, nhưng cô tin cô ấy sẽ làm được. Và tất nhiên lực chọn hôm nay của Diệp Linh Linh là vô cùng đúng đắn. Đường Tuyết Băng gia nhận bản thể tông thực sự đem lại không chỉ một bước ngoặc nhỏ, mà còn giúp cho những người mang bản thể võ hồn sẽ là những hồn sư cực kì cường đại, mà bản thể công cũng theo đó mà là một tông môn lớn của sau này.

"Không hứng thú" Cô lạnh nhạt nói. Cô không hứng thú. Sau đó lạnh nhạt rời đi.

"Ở...ở đó có rất nhiều sách về bản thể võ hồn...có khi sẽ giúp được cô!!!" Diệp Linh Linh có chút gấp gáp, lớn tiếng nói. Cô không thể để hy vọng của những người bản thể võ hồn như tụi cô ra đi được.

Nghe nói vậy, bước đi của Đường Tuyết Băng liền dừng lại. Cô quay người, đôi mắt mang đậm sự hứng thú nhìn cô gái trước mặt.

"Cô rất thú vị. Tôi đồng ý!" Khẽ vuốt nhẹ mái tóc lam cùng màu của cô ấy, Đường Tuyết Băng có chút hứng thú. Cô bé này rất biết lợi dụng điểm yếu của người khác a.

"Thật tốt quá!!" Diệp Linh Linh thở phào nói. Sau đó sợ người đối diện đỏi ý, nhanh chóng từ trong người lôi ra một tấm bản đồ cùng một bức thư, sau đó đặt vào tay cô nói.

"Đây là địa điểm của Bản thể tông cùng thư giới thiệu, cô chỉ cần đưa cái này ra là được."

"Cảm ơn." Nhìn cô gái hấp tấp trước mặt, cô liền thấy có chút dễ thương. Nhưng nhớ đến Sử Lai Khắc, cô liền lạnh nhạt nói, sau đó liền quay người rời đi.

Nghe cô ấy nói vậy, Diệp Linh Linh có chút ngẩn người. Cô ấy vừa...cảm ơn cô sao?? Thật sao?? Cô ấy không ghét bỏ cô sao??? Cô ấy không giận cô vì cô làm tổn hại đến bạn cô ấy sao???Cô ấy thật tốt quá!!!

"Tôi đợi cô!!!" Diệp Linh Linh nói lớn. Đôi mắt tràn ngập sự hạnh phúc. Cho dù đội của cô đã thua đội của cô ấy nhưng không hiểu sao cô thấy sự thua cuộc này là một hạnh phúc, vì nếu bọn cô thắng có thể cô đã không có thể gặp cô ấy.

........................................................................................................................................................