Chương 66: Tà Ác Chi Lực

Vòng đầu tiên của vòng bảng kết thúc một cách thuận lợi nhưng tất cả mọi người đều không quên được trận đấu đầu tiên có bất ngờ lớn nhất. Cái tên Đường Môn, chỉ trong một thời gian ngắn cũng đã trở thành đối tượng nghị luận ở khắp đầu đường cuối ngõ của Minh Đô. Mà uy danh của Nhật Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện cũng chợt hạ xuống cực thấp, thậm chí đã xuất hiện một số lượng lớn dân chúng tụ tập và hô hào ở ngoài cửa học viện.

Đối thủ đầu tiên của học viện Sử Lai Khắc cũng không quá mạnh, vẫn sử dụng phương thức như hồi thi vòng loại, đạt được thắng lợi. Vòng bảng mới vừa bắt đầu, mỗi một trận đấu kế tiếp đối với bất kỳ một chiến đội nào cũng hết sức quang trọng. Nhất là một vài chiến đội đã thua một trận, lại càng như thế. Những trận đấu vòng đầu của các bảng còn lại cũng đã kết thúc, sắc trời dần dần đen, mọi người cũng đã trở vào bên trong Minh Đô, đại đa số cũng không nghỉ ngơi, tất cả quán cơm, tửu lâu, quầy rượu cơ hồ cũng là chật ních.

Đề tài của mọi người không chỉ tập trung ở toàn bộ đại lục thanh niên cao cấp Hồn Sư tinh anh đại tái, đồng thời cũng thảo luận một đại tái khác, nơi mà bọn họ có thể tham dự, thậm chí có thể từ đó đạt được tiền lời: Minh Đô Hồn Đạo Sư Đại Tái.

Hồn Đạo Sư đại tái không có đối kháng kịch liệt giống như Hồn Sư đại tái, tất cả mọi người đều chế luyện hồn đạo khí ở trong hoàn cảnh như nhau, nhưng tính ẩn giấu cao hơn. Bởi vì đây là chợ đen, đại đa số Hồn Đạo Sư đến đây dự thi cũng yêu quý danh tiếng của mình, vì vậy cũng là giấu tên để tham gia, mỗi người cũng chỉ có một con số mà thôi. Còn dân chúng chỉ có thể thấy được biểu hiện của bọn họ từ trong tài liệu mà ba thế lực dưới lòng đất phân phát.

Tối nay, vòng thứ hai của Minh Đô Hồn Đạo Sư tinh anh đại tái sắp bắt đầu, phương pháp đánh cược hấp dẫn dân chúng nhất, chính là đánh cược người hoàn thành đầu tiên phải dùng bao nhiêu thời gian. Cái này cũng có khoảng cách. Ngắn nhất là nửa tiếng sau đó là từ nửa tiếng đến một tiếng, một tiếng đến một tiếng rưỡi, dùng cái này loại suy. Cũng không phải là thời gian càng dài tỉ lệ đặt cược càng ít mà là thời gian ở giữa có tỉ lệ đặt cược thấp nhất. Tỉ lệ đặt cược hai đầu cao hơn rất nhiều.

Tỉ lệ đào thải ở vòng này cũng không quá cao, nhưng đã bắt đầu trở nên tàn khốc. Người nào cũng không thể khẳng định uy lực hồn đạo khí của mình sẽ mạnh hơn so với hồn đạo khí đồng cấp của người khác. Dưới tình huống như vậy, tự nhiên chỉ có thể dốc hết sức đi chế luyện hồn đạo khí có uy lực mạnh hơn mới được. Áp lực trong thi đấu sẽ làm cho các Hồn Đạo Sư có thể thể hiện ra thực lực chân chính của mình.

Phương thức đánh cược còn rất nhiều loại, ba thế lực dưới lòng đất cũng vô cùng tâm đắc đối với việc tính toán số người, gần như có thể bảo đảm từng con bạc cũng đều có thể tìm ra được phương pháp đánh cược phù hợp với mình.

Y Tiên không theo Vũ Hạo đến Thanh Sáp tửu điếm dự thi mà ở lại Minh Duyệt tửu điếm nghỉ ngơi tu luyện Tà Ác Chi Lực.

Y Lệ Sa hướng dẫn nàng cách sử dụng Tà Ác Chi Lực được một khoảng thời gian tương đối, nhưng Y Tiên vẫn đang cố gắng tập làm quen với việc dẫn truyền tà ác, gom tà ác ở xung quanh về để tịnh hoá, tạo thành Tà Ác Chi Lực thuần khiết để bản thân hấp thu.

Công trình tịnh hoá của Y Tiên không phức tạp lắm, dù cho đây là quá trình vô cùng quan trọng. Phần vì nàng có vũ hồn mang Thần Quang, phần vì Khắc Lôi Ân cũng từng hỗ trợ một tay bằng việc đặt cho nàng một cấm chế Thiện Lương tạm thời, hỗ trợ rất nhiều trong việc tịnh hoá tà ác.

Y Tiên hơi nhắm mắt lại, đặt tay trước ngực kết ấn. Theo những cử động nhẹ nhàng của ngón tay nhỏ bé thanh mảnh như ngọc, hắc quang chậm chạp xuất hiện, ban đầu chỉ nhỏ như một cái móng tay, sau dần dần lớn hơn, cuối cùng cũng to bằng lòng bàn tay.

Hắc quang đó vô cùng kì dị, không ngừng lưu động, lại có ấn chú đen thẫm vòng quanh đạo hắc quang đó. Khí tức xung quanh ngày càng nồng đậm hơn, ngày càng mang theo sát khí nồng đậm.

Y Tiên mở mắt ra, đôi mắt xanh lam như sắc trời đã biến thành màu xanh thẫm, thâm trầm như nền trời đêm, không có lấy một chút dao động.

Dưới mặt đất bắt đầu nổi gió, mái tóc vàng không biết đã hoá thành màu đen tuyền từ bao giờ của Mạc Y Tiên bay phất phơ trong gió, tà áo tung bay.

Hắc quang chạy thành vòng thành vòng xung quanh thân thể bé nhỏ của Mạc Y Tiên, nhanh như một cơn gió, không ngừng lưu chuyển từng vòng từng vòng.

Mạc Y Tiên đưa tay dẫn động nguồn hắc quang đó vào giữa trán, một ấn kí kì dị xuất hiện giữa mi tâm của nàng, Y Tiên mở mắt ra, tròng mắt ngày càng thêm sẫm màu.

Mạc Y Tiên chậm chạp phả ra một ngụm khí trọc, mệt mỏi ngồi xuống giường, buông tay xuống.

Nàng có thể cảm nhận được Tà Ác Chi Lực dần chuyển hoá thành hồn, chạy dọc suốt khắp các kinh mạch, sắc mặt Y Tiên lại dễ chịu hơn đôi chút.

Hồn lực của nàng có lẽ sắp đột phá cấp 72 rồi. Y Tiến thoáng nhíu mày, khi nàng đạt đến hồn lực cấp 75 sẽ được nhận một khảo hạch mới của Tà Ác Chi Thần.

Cạch!

Tiếng mở cửa phát ra, Y Tiên đứng dậy, đưa mắt nhìn về phía cửa.

Hoà Thái Đầu đẩy xe lăn với Vũ Hạo vào trong, nhìn thấy Y Tiên, hắn thoáng gật đầu, sau đó bước ra ngoài, đẩy xe lăn vào trong rồi đóng cửa lại.

"Muội chưa ngủ à?" Vũ Hạo nhìn thấy Y Tiên, thoáng kinh ngạc hỏi.

Y Tiên khẽ gật đầu, đáp: "Muội luyện Tà Ác Chi Lực một chút."

Y Tiên cũng đã bộc bạch với Vũ Hạo việc nàng được chọn làm người Thần Vị, đồng thời bật mí với hắn bí mật về Thần Vị có liên quan đến nàng, nhưng không nói gì quá nhiều.

Vũ Hạo đẩy xe lăn lại gần, khẽ cười: "Muội rất cố gắng, huynh cũng nên cố gắng thôi. "

Vũ Hạo đưa mắt nhìn Mạc Y Tiên, hai người cúi sát mặt vào nhau, thậm chí có thể nghe thấy tiếng hít thở của đối phương, Y Tiên còn nhìn thấy hình phản chiếu của mình trong đôi mắt của Vũ Hạo.

Ở trong tinh thần nhu hòa ba động, trên trán của Hoắc Vũ Hạo chậm rãi xuất hiện một khe hở màu vàng nhạt, khe hở lặng lẽ mở ra, một con mắt kì dị chậm rãi chui ra.

Khi Vận Mệnh Nhãn của Vũ Hạo mở ra, một ấn ký hình đôi cánh trắng cũng xuất hiện giữa mi tâm của Mạc Y Tiên.

Vốn nếu là hồn sư bình thường, thậm chí là Hồn Đế hay Hồn Thánh khi đối mặt với Vận Mệnh Nhãn của Hoắc Vũ Hạo cũng không thể bình thản như Y Tiên, nhưng khối Thiện Lương Chi Đầu Cốt của nàng đã giải quyết tất cả mọi tấn công tinh thần, nói cách khác, nó là khắc tinh của bất cứ thứ công kích tinh thần nào.

Nếu hồn sư khác đối mặt với nó, nhất định sẽ tay run, đại não chấn động, hít thở không thông.

Y Tiên nhìn chằm chằm vào đôi trong mắt của Vũ Hạo, thậm chí còn quên chớp mắt.

Con ngươi chói lọi màu vàng giống như là thủy tinh vậy, trong suốt trong sáng, con ngươi cũng có màu tím sâu xa mà cao quý. Tinh thần lực kỳ dị và ba động mãnh liệt phóng ra từ trong đó, khắp bên trong phòng cũng đã tràn đầy tinh thần lực mãnh liệt.

Ngay lúc này, trong lúc bất chợt, màu bích lục phóng nhanh ra từ trong con ngươi màu vàng, khi nó xuất hiện, ánh sáng phía trước của con ngươi màu vàng kia rõ ràng bị bóp méo, giống như là mở ra một cái cửa thông đến một thế giới khác vậy.

Bích quang hiện lên, một thanh khắc đao lặng lẽ lượn lờ ở trước mặt Hoắc Vũ Hạo.

"Khối hồn cốt kia của muội quá mạnh, huynh không có biện pháp dò xét muội bằng tinh thần." Vũ Hạo cầm thanh đao khắc trên tay, nhàn nhạt nói.

Y Tiên thoáng mỉm cười, nhìn thanh đao, trầm trồ. "Là thanh đao khắc huynh nói đúng không? Đẹp quá."

Trải qua mấy năm được nuôi dưỡng, hiện tại Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận đã biến hóa long trời lỡ đất. Bản thể của nó nhìn qua giống như là Phỉ Thúy trong suốt và sáng bóng, chẳng những trong suốt như thủy tinh, màu sắc thì càng nồng, đậm, chính, đều đặn. Màu xanh biếc mỹ lệ mà tràn đầy sinh mệnh khí tức kia, thực sự làm rung động lòng người. Ở trên Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận không có bất kỳ hoa văn nào, nó tinh khiết giống như là được thiên nhiên tạo thành. Phần Hung Lệ khí trên Phệ Linh Hung Đao đã sớm không còn sót lại chút gì. Trừ tràn đầy sinh mệnh khí tức ra, chỉ còn có một loại tinh thần lực kỳ lạ đang ba động.

Hoắc Vũ Hạo giơ tay lên, nhẹ nhàng dùng ngón cái, ngón trỏ và ngón giữa của mình nắm được thanh Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận này. Nhất thời, một tầng quang mang màu xanh biếc chợt phát ra từ trong đó, chiếu rọi hết các ngóc ngách bên trong phòng thành một mảnh màu xanh biếc. Sinh mệnh khí tức nồng nặc chợt vòng lại, theo cánh tay phải của Hoắc Vũ Hạo truyền vào trong cơ thể hắn.

Một thanh khắc đao nho nhỏ, lúc này mang sinh mệnh lực cho Hoắc Vũ Hạo giống như Sông Trường Giang vậy, cuồn cuộn không dứt. Hắn chỉ cảm thấy sinh mệnh lực của mình đang bạo tăng với một tốc độ cực kỳ kinh người. Hơn nữa, sinh mệnh lực cường đại này thậm chí tự động tấn công vào một chút ít băng thuộc tính thiên địa nguyên lực trong cánh tay trái và hai chi dưới, giống như là dung hóa băng nước vậy. Theo bản năng đem hồn lực rót vào trong khắc đao, một loại cảm giác kỳ dị khác liền xuất hiện, trên khắc đao, một tầng quang hoa chợt sáng lên. Một đao mang dài một thước liền bắn ra ngoài từ phía trước của khắc đao. Đao mang này có hình thang thon dài, trước rộng sau hẹp, đơn giản mà nói, giống như là một thanh khắc đao được phóng to.

Hoắc Vũ Hạo chỉ là nắm khắc đao chém nhẹ một cái, đao mang bắn ra, đâm vào cái bàn trước mặt hắn. Một màn quỷ dị xuất hiện, ở trong thế giới tinh thần của Hoắc Vũ Hạo chợt hiện ra kết cấu của cái bàn này. Sau đó Hoắc Vũ Hạo cũng cảm giác được, cái bàn này biến mất...

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú và khϊếp sợ của Hoắc Vũ Hạo và Y Tiên, cái bàn được chế tạo từ thực mộc lặng yên không một tiếng động hóa thành bụi bay mất, chậm rãi sụp đổ ở trước mặt hai người, hóa thành một mảnh bụi mù rơi xuống đất. Nhưng mà ở trên Sinh Linh Thủ Vọng Chi Nhận chỉ có bích quang hơi hơi lóe lên mà thôi.