Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Đấu La Đại Lục 2] Tinh Linh

Chương 63: Cùng Lắm Là Gϊếŧ Hết

« Chương TrướcChương Tiếp »
Toàn bộ đại lục thanh niên cao cấp Hồn Sư tinh anh đại tái đã kết thúc vòng loại thứ hai, có bốn mươi hai đội ngũ tiến vào vòng ba. Trong số đó chỉ có 32 chiến đội có thể tiến vào vòng bảng. Tất cả sẽ được quyết định bởi biểu hiện của bọn họ ở vòng ba này. Một chiến thắng, tất nhiên sẽ tiến vào giai đoạn vòng bảng, thất bại cũng còn cơ hội nhờ vào điểm số. Sau khi trải qua hai vòng đấu loại, một vài chiến đội kém hơn cho dù đã vào được vòng ba này cũng đã bắt đầu xuất hiện ra vẻ mỏi mệt. Đội viên bị thương, giảm quân số,... cũng là vấn đề khó khăn không nhỏ của bọn họ.

Đối với Đường Môn, những vấn đề này vốn dĩ không tồn tại, nhưng mà sau khi kết thúc đợt rút thăm của vòng loại thứ ba, không khí của Đường Môn cũng trở nên ngưng trọng. Từ Tam Thạch vẫn cúi đầu nhìn tay phải của mình, trên mặt thỉnh thoảng xuất hiện một chút vẻ mặt kì quái. Cái tay xui xẻo dị thường của Từ Tam Thạch đã rút trúng Nhật Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện chiến đội ở vòng loại thứ ba. Lúc này mới chỉ là vòng loại, còn chưa phải là trận chung kết nên hía sau còn phải đấu rất nhiều trận nữa.

Chạm mặt ở vòng này, cho dù là thắng hay thua cũng là một sự tiêu hao khổng lồ. Thua trận thì không trực tiếp bị loại... cái này có xem như là may mắn không?

May mắn cái khỉ khô! Đấu với một trong ba đội được đánh giá cao nhất, cũng là đạt vị trí thứ hai trong đợt Đấu Hồn Đại Tái đợt trước, sao lại có thể dễ nhai chứ?

Giang Nam Nam không khỏi oán hận nhìn tên đầu sỏ Từ Tam Thạch gây ra chuyện này. Tại sao lại để tên tay thối này rút thăm cơ chứ?

Vũ Hạo khoác vai Từ Tam Thạch, cười lớn: "Chỉ là Nhật Nguyệt chiến đội thôi mà? Năm đó, khi chúng ta vẫn còn là đội viên dự bị cũng có thể đánh thắng bọn họ, chẳng lẽ hôm nay sau năm năm, chúng ta đã mạnh lên như thế, vẫn sợ bọn họ hay sao?"

Mọi người gật đầu, đúng vậy? Sao họ phải sợ đây, thiên tài nào cũng có lòng kiêu ngạo cùng lòng hiếu thắng của chính mình, sao họ phải ngại thử sức?

Mạc Y Tiên vẫn suy nghĩ thấu đáo hơn, chọn ra phương án tốt nhất: "Đây mới chỉ là một trận đấu của vòng loại. Cho dù chúng ta bỏ cuộc thì cũng không có ai khinh thường chúng ta, đây là chiến lược. Nhưng nếu như mọi người quyết định liều mạng với Nhật Nguyệt chiến đội trong trận này thì muội cũng không có ý kiến gì nữa."

Cả đội trầm mặc trong thoáng chốc, cuối cùng vẫn là Vũ Hạo lên tiếng đầu tiên.

"Được rồi. Nếu như lần sau gặp phải Nhật Nguyệt chiến đội, cho dù là bất kì tình huống nào. Cho dù chỉ là ở giai đoạn vòng bảng. Cho dù các ngươi như thế nào, chúng ta cũng sẽ không bỏ cuộc thêm lần nào nữa, nhất định toàn lực chiến đấu." Hoắc Vũ Hạo trả lời.

Giang Nam Nam gật đầu đáp ứng, Bối Bối nãy giờ im lặng cũng lên tiếng: "Ta cho rằng Thất sư muội nói rất đúng. Thi đấu cần có chiến thuật, hơn nữa bây giờ chưa phải lúc để liều mạng. Bảo toàn thực lực vẫn là trên hết."

Mặc dù Đường Môn nhận thua ở vòng này, nhưng dựa vào số điểm tối đa mà Hoắc Vũ Hạo dùng một thắng bảy, thêm trận thắng ở vòng hai thì họ vẫn qua vòng, chỉ là hạng không cao mà thôi.

Sau khi kết thúc vòng ba, sẽ có một ngày để nghỉ ngơi và hồi phục, sau đó mới tiến hành nghi thức rút thăm vòng bảng. Mà ngày này, cũng chính là ngày Minh Đô Hồn Đạo Sư đại tái dưới lòng đất chính thức khởi tranh. Y Tiên đi theo Vũ Hạo với tư cách là người hầu, ăn mặc rất kín kẽ, thu liễm toàn bộ khí tức của Tinh Linh Thần Nữ, hoàn toàn không có bất cứ sơ hở nào. Bốn người bao gồm Na Na, Hoà Thái Đầu, Vũ Hạo và Mạc Y Tiên chậm rãi đến Thanh Sáp tửu điếm một cách âm thầm lặng lẽ...

...

Người ta nói, chạy trời không khỏi nắng. Quả nhiên, khi họ trở về, Từ sư huynh mang theo tin sét đánh đón tiếp họ.

"Chúng ta lại phải chung bảng với Nhật Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện rồi. Hơn nữa, càng khó nói hơn, Sử Lai Khắc chiến đội cũng chung bảng với chúng ta. Cái này căn bản là ban tổ chức cố ý an bài mà. Chúng ta sẽ đấu với Nhật Nguyệt chiến đội ngay trong trận đầu. Cũng tương đương với việc chúng ta liên tục hai trận đấu với bọn họ. Đã nhận thua một trận rồi, lần này, chúng ta phải làm sao bây giờ?"

Vũ Hạo "chậc" một tiếng, cũng không biết phải làm sao. Nếu như muốn hỏi hắn ở trong kì đại tái này không muốn đấu với chiến đội nào nhất. Như vậy, ở trong lòng của Hoắc Vũ Hạo, không phải là Nhật Nguyệt chiến đội, cũng không phải là thần bí khó lường, thực lực cường đại Thánh Linh Tông chiến đội mà là chiến đội của học viện Sử Lai Khắc. Đây mới chỉ là vòng bảng mà họ đã ở chung bảng với học viện Sử Lai Khắc. Đây quả thực là tin tức xấu đến mức không thể xấu hơn.

Người bốc thăm là Giang Nam Nam... không thể không nói, vận khí của hai vợ chồng nhà này tệ như nhau.

Nhưng trong mắt Vũ Hạo đột nhiên loé ra tinh quang, hắn chợt cười, một vẻ mặt chỉ có thể dùng từ gian xảo để hình dung.

Vũ Hạo nhìn Giang Nam Nam đang nhận lỗi, nói: "Tứ sư tỷ, tỷ nói gì vậy, tỷ giúp chúng ta rút được một lá thăm thượng thượng đó. Sao lại không tốt? Đệ cho rằng là không thể tốt hơn mới đúng. Mọi người thử nghĩ xem, chúng ta chung một bảng với Sử Lai Khắc chiến đội. Như vậy, nếu như chúng ta có thể cùng bọn họ bắt tay vào vòng trong. Dựa theo quy tắc của đại tái, chúng ta nhất định sẽ không đấu với bọn họ nữa mãi cho đến trước trận chung kết. Đây không phải là tình huống tốt đến không thể tốt hơn nữa sao?"

Từ Tam Thạch nhìn Vũ Hạo, tròn mắt: "Huynh đệ, ngươi có nghe rõ không vậy. Còn có Nhật Nguyệt chiến đội chung bảng với chúng ta nữa, hơn nữa chúng ta sẽ đấu với bọn họ ngay trong trận đầu tiên."

Vũ Hạo nhìn Y Tiên, nhếch môi cười. Y Tiên đương nhiên hiểu hắn nghĩ gì, liền lên tiếng giải thích cho Từ Tam Thạch, đồng tử lam sắc đột nhiên loé ra một tia hồng quang, "Cùng lắm là gϊếŧ hết, rất đơn giản phải không Tam sư huynh?"

Nàng nhún vai, xem ra ông trời đã quyết không để họ bỏ qua cho học viện Nhật Nguyệt rồi, nếu đã đưa tới tận cửa thì vì lý gì mà lại phải từ chối kia chứ?

Giang Nam Nam thoáng ngây ra nhưng cũng hoàn hồn ngay lập tức, ánh mắt kiên định hơn nhiều. Mà con người theo chủ nghĩa hành động như Vương Đông Nhi lại càng không phản đối: "Hay đấy, ta tán thành. Đây còn giúp Sử Lai Khắc chiến đội bình định đường đi. Trận đầu gặp phải bọn họ đúng là không thể tốt hơn. Đánh cho bọn họ tàn phế cũng được. "

Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười, nhưng không có nói cái gì nữa. Đúng, gϊếŧ chết hết là được. Chẳng lẽ bọn họ thật sự sợ Nhật Nguyệt chiến đội sao? Trận trước nhận thua là bởi vì nhận thua mang tính chiến lược, còn lần này, bọn họ không chiến không được. Đã như vậy thì cứ chiến thôi. Chẳng lẽ Đường Môn lại phải sợ Nhật Nguyệt chiến đội ư? Làm gì có chuyện đấy.

Giờ họ còn một vấn đề lớn nữa cần giải quyết, đó là ai ra sân trước.

Mạc Y Tiên giơ tay xung phong xin là người đầu tiên ra sân nhưng ngay lập tức bị mọi người gạt phắt đi.

"Không được, tuyệt đối không được." Vương Đồn Nhi lớn tiếng phản bác.

Mạc Y Tiên phùng má, nhìn lướt qua Giang Nam Nam và Vương Đông Nhi đang chơi kéo bua bao với nhau để xem ai ra sân đầu tiên, lòng vô cùng uỷ khuất.

Vũ Hạo là người thứ hai phản đối. Hắn nhìn Y Tiên, nói: "Ý ta cũng giống Đông Nhi, hiện tại tuyệt đối không thể được. Muội là người thực lực mạnh nhất trong đội lần này, là Hồn Thánh duy nhất, chưa thể lên trận lúc này."

Khí thế của Y Tiên liền tụt đi phân nửa.

Mạnh nhất chiến đội chưa chắc đã vui nhất chiến đội, nàng lườm Vũ Hạo một cái rồi quay ngoắt đi.

Hai bên là kẻ thù, đối thủ an bài chiến thuật như thế nào, cũng sẽ không làm cho bọn họ cảm thấy bất ngờ. Cuối cùng, Hoắc Vũ Hạo vẫn là quyết định để Vương Đông Nhi là người đầu tiên ra sân, mặc cho Y Tiên một bên mè nheo, hắn cũng không để tư lấn át công.

Dù cho đêm không được ôm Y Tiên thì đúng là thấy rất trống vắng...

Sáng sớm, không khí trong trẻo lạnh lùng thổi dưới ánh mặt trời của Minh Đô, mang đến từng đợt lạnh lẽo. Hiện tại đúng là mùa đẹp nhất của Minh Đô, hôm nay khí trời đặc biệt tốt, trời quang gió mát, đi ở trên con đường tràn đầy hồn đạo khoa học kỹ thuật mùi vị của Minh Đô, hít thở không khí trong trẻo mà lạnh lùng, hết sức thích thú.

Đại tái rốt cục tiến vào đến giai đoạn vòng bảng, lúc trước bởi vì đội ngũ dự thi quá đông làm cho tình huống có chút lộn xộn nay đã hoàn toàn kết thúc. Ở vòng bảng, cũng đã bắt đầu xuất hiện tình huống cạnh tranh kịch liệt với nhau hơn. Mới sáng sớm, rất đông dân chúng cũng đã tụ tập ở bên ngoài sân thi đấu, đang đợi sự bắt đầu của những trận đấu hôm nay.

Quy tắc của vòng bảng cũng giống như vòng loại trực tiếp. Toàn bộ 32 chiến đội tiến vào vòng bảng được chia thành bốn bảng, mỗi bảng có tám đội tiến hành thi đấu vòng tròn. Nói cách khác, mỗi đội phải đánh một trận với bảy chiến đội khác trong cùng một bảng.

Tiến vào vòng bảng, mỗi ngày sẽ tiến hành bốn trận đấu của mỗi hai bảng, ngày thứ hai sẽ chia sáng chiều tiến hành bốn trận đấu của hai bảng còn lại. Uớc chừng vòng bảng sẽ kéo dài mười bốn ngày. Hai đội đứng đầu mỗi bảng sẽ vào vòng trong, tiến hành giai đoạn chung kết.

Giai đoạn chung kết sẽ là tứ kết, bán kết, chung kết ba vòng cuối cùng quyết định ra đội vô địch.

Đường Môn, học viện Sử Lai Khắc, Nhật Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện nằm ở bảng A. Năm đội khác có thể qua được vòng loại, tự nhiên cũng không phải là thứ dễ đối phó, đây cũng được xem là bảng tử thần. Hơn nữa, hôm nay sẽ tiến hành trận đấu đầu tiên của vòng bảng, chính là Đường Môn đấu với Nhật Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện.
« Chương TrướcChương Tiếp »