Chương 27: Giáp Mặt Tiếu Hồng Trần

Cuối cùng Vương Ngôn lão sư vẫn là quyết định cho Mạc Y Tiên lên sàn thi đấu bằng vũ hồn Tinh Huyết, còn Hoắc Vũ Hạo thì tạm thời chưa lên sàn đấu.

Trong trận đấu với học viện Thiên Linh, đó là sáu cái hồn hoàn đỏ như máu của Hoắc Vũ Hạo xuất hiện và năm cái hồn hoàn đen thẫm của Mạc Y Tiên. Nếu Mạc Y Tiên lên sàn đấu với đủ năm cái hồn hoàn màu đen sẽ càng tăng thêm tính khả thi của câu chuyện.

Tan họp, Mạc Y Tiên và Hoắc Vũ Hạo trở về phòng tu luyện, nhưng Mạc Y Tiên có thể tinh ý cảm nhận được một ánh mắt đang theo dõi hai người trên hành lang.

Người đang nhìn chằm chằm hai bọn họ là một thiếu niên dung mạo thanh tú, khoảng mười bốn, mười lăm tuổi đang đứng ở cuối dãy hành lang mày. Đối phương đang mặc một bộ đồng phục màu xanh nhạt, từ vị trí người đó đứng có thể chắc chắn hắn là đệ tử của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Dao động hồn lực... khoảng chừng là Hồn Vương.

"Ngươi là Hoắc Vũ Hạo? Nhớ kỹ tên ta, ta là Tiếu Hồng Trần. Ta nhất định sẽ đánh bại ngươi."

Hắn đưa ngón tay cái về phía Hoắc Vũ Hạo sau đó hướng ngón tay chỉ xuống đất.

Mạc Y Tiên nhíu mày, trong nháy mắt phóng thích khí tức của vũ hồn Đoạ Lạc Thần Nữ, hướng một phần về phía Tiếu Hồng Trần.

Ngay cả khi Hoắc Vũ Hạo chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Tiếu Hồng Trần đã ngã xuống đất, gương mặt tuấn tú đầy vẻ kinh sợ nhìn Mạc Y Tiên.

Đôi đồng tử màu xanh pha lẫn vài tia hắc sắc nhìn chằm chằm vào đôi đồng tử dị sắc của Tiếu Hồng Trần. Hắn chỉ cảm thấy bản thân hít thở không thông, một cảm giác khϊếp đảm đánh bẹp hắn.

"Vậy sao? Ta đây mỏi mắt mong chờ."

Thanh âm lạnh nhạt trong trẻo vang lên bên tai Tiếu Hồng Trần. Khi hắn hồi thần thì hai người trước mặt đã biến mất.

" Chết tiệt. "

Hẵn chửi thề một tiếng, nhưng tay vẫn còn run lấy bẩy. Ánh mắt vừa rồi thật khủng khϊếp! Không phải nói đó đều là giả sao?

...

Vòng đấu loại của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái cuối cùng cũng kết thúc, mà các khán giả ở thành Tinh La càng xem lại càng phấn khích. Đến nỗi mỗi ngày từ đêm khuya đã có người đến xếp hàng, vì Quảng Trường Tinh La tuy lớn nhưng vẫn có hạn, hoàn toàn không thể thỏa mãn được yêu cầu của các vị khán giả kia.

Đến nỗi vì muốn hạn chế chuyện xếp hàng và chen lấn, bên phía đế quốc Tinh La còn phải áp dụng phương pháp tăng giá vé, và dĩ nhiên nhờ thế bọn họ lại kiếm thêm được một mớ tiền. Đương nhiên, phần thưởng của cuộc thi cũng sẽ do bên phía đế quốc Tinh La chuẩn bị, đấy là quy định của cuộc thi. Mặc dù không nói rõ phần thưởng là gì nhưng các đế quốc luôn luôn trọng danh dự, phần thưởng tuyệt đối sẽ có giá trị tương xứng với mình.

Cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện cao cấp trên đại lục đã là một sự kiện quan trọng của bất cứ quốc gia nào khi có trách nhiệm đăng cai tổ chức. Trận đấu càng kí©h thí©ɧ thì cuộc thi mới hấp dẫn. Hơn nữa, cuộc thi này năm năm mới tổ chức một lần, dĩ nhiên càng phải dùng mọi cách thu hút rồi.

Đấu loại chính là phương thức dễ dàng tạo nên cách tình huống hấp dẫn nhất. Tuy rằng bên phía ban tổ chức đã cố gắng hạn chế sự thương vong nhưng sau vòng đấu loại, cũng có đến hai trăm thành viên dự thi bị các thương thế khác nhau, thậm chí còn có mười đệ tử tử vong nữa. Đương nhiên, những trường hợp này, đế quốc sẽ có một phần bù đắp thật lớn.

Đấu loại đã xong, vòng kế tiếp là đấu vòng tròn. Mặc dù vòng đấu này không kịch liệt gay cấn như vòng đấu kia, nhưng ưu thế của nó chính là phương thức thi đấu phong phú. Ba phương thức thi đấu sẽ được chọn bằng cách rút thăm. Có thể nói, mỗi trận thi đấu đều không đoán trước được, như vậy sẽ càng tò mò và hấp dẫn hơn.

Hơn nữa, sau vòng một, những học viện có thể ở lại đều là những học viện có thực lực mạnh mẽ. Trận đấu dĩ nhiên lại càng thích thú hơn. Cho nên, dù vì lí do gì thì hiện ở muốn tìm vé vào cửa Quảng Trường Tinh La không phải là chuyện dễ dàng nữa. Mỗi ngày người đến Quảng Trường Tinh La xếp hàng đông như nêm cối. Có một số người mặc dù không có được vé cũng nhất quyết không chịu về, cứ ở đó tiếp tục xếp hàng cho ngày hôm sau. Mà quá trình xếp hàng, dù là dân thường hay đại phú hào đều phải xếp hàng như nhau, tuyệt đối công bằng. Hoàng Thất đế quốc Tinh La thấy tình hình như vậy lại càng tươi cười, bọn họ lại phái thêm năm nghìn binh sĩ đến duy trì trật tự, đồng thời mỗi ngày bọn họ còn buôn bán tin tức chiến đấu của cuộc thi. Giá cả không có bao nhiêu nhưng số người mua rất nhiều, cho nên một lần bán lại là một lần thu vào một số tiền lớn.

Bất quá, đế quốc Tinh La cũng còn rất có tình người. Cho dù học viện đến tham gia thi bị loại thì chi phí đi lại ăn uống đều do bọn họ lo hết, đồng thời còn phụ cấp thêm tiền nữa. Ngươi bị thương, bọn họ trả chi phí điều trị, người chết, trợ cấp tiền. Hơn nữa, bọn họ cũng làm tốt quá trình duy trì trật tự, ba ngày thi đấu đầu tiên có thể nói diễn ra vô cùng thuận lợi. Còn bọn họ thì vừa được tiền, vừa được sĩ diện.

Hôm nay là ngày thi đấu thứ tư. Sáng sớm khán giả đã đến đợi sẵn ở Quảng Trường Tinh La, bởi vì hôm nay là ngày học viện Sử Lai Khắc ra thi đấu. Ngay cả Hoàng Đế Bệ Hạ của đế quốc Tinh La thỉnh thoảng mới đến xem mà hôm nay cũng đến rất đúng giờ. Đúng là rất nể mặt học viện Sử Lai Khắc.

Hôm nay thời tiết có vẻ không được tốt lắm, mây mù đầy trời có chút u ám và căng thằng, mặt trời cũng không thấy đâu, may mà không khí khá tươi mát, không có dấu hiệu đổ mưa.

Thi đấu vòng tròn bắt đầu cũng có nghĩa là khu vực nghỉ ngơi dành cho các tuyển thủ cũng được mở ra. Ngày hôm nay là ngày thi đấu đầu tiên, trong năm tổ có 8 học viện hôm nay mỗi tổ sẽ có 4 học viện ra thi đấu. Nhưng tất cả 67 học viện vào được vòng thứ hai này đều đến khu vực nghỉ ngơi.

Những đội không thi đấu cũng đến một phần muốn quan sát các trận chiến, phần còn lại là muốn tự cảm nhận sự rung động của trận thi đấu đầu tiên của một vòng đấu là như thế nào.

Họ cũng muốn xem xem, liệu năm cái hồn hoàn màu đen, sáu cái hồn hoàn màu đỏ đó là thật hay giả.

Sử Lai Khắc đúng là Sử Lai Khắc, một Sử Lai Khắc vinh danh hiển hách suốt vạn năm không sụp đổ. Gần như bất cứ học viện nào đều không tự chủ được mà đặt nó thành mục tiêu của mình, tuy nhiên, tận sâu trong đáy lòng, bọn họ thật sự kính sợ những người đó. Cho dù là học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư cũng không ngoại lệ.

Khi học viện mặc đồng phục màu xanh xuất hiện trên lối ra vào thì cả Quảng Trường Tinh La lập tức ầm ĩ. Cả đội càng đến gần thì tiếng hô Sử Lai Khắc lại càng vang dội.

Hoắc Vũ Hạo bình thản dẫn đầu đoàn người, nếu muốn làm đối thủ rối loạn và sợ hãi thì tốt nhất phải giữ nguyên dáng vẻ bình tĩnh đến lạnh lùng này. Mã Tiểu Đào, Đái Thược Hành và Lăng Lạc Thần hôm nay không đến mà ở lại tửu điếm tranh thủ dưỡng sức khôi phục thương thế.

Khu vực nghỉ ngơi của học viện Sử Lai Khắc nằm ở phía Bắc, đấy cũng là nơi gần Hoàng Thành nhất, hơn nữa khu vực này rõ ràng lớn hơn hẳn những khu vực của các học viện còn lại. Bên trong có đến hai mươi cái sô pha, và người hầu chờ sẵn, trên mỗi bàn có đầy ắp thức ăn, hoa quả và đồ uống. Mọi thứ đều được chuẩn bị cực kỳ cẩn thận, cách thức đón tiếp này có phần giống như chào đón khách quý chứ không phải tuyển thủ đến thi đấu.

Đãi ngộ của các học viện còn lại cũng không có chênh lệch nhiều lắm nhưng không có người hầu, và quan trọng hơn là diện tích khu vực nghỉ ngơi nhỏ hơn của học viện Sử Lai Khắc nhiều. Mỗi khu chỉ có bảy chỗ ngồi đủ cho bảy thành viên đội chính thức dùng, bảy thành viên dự bị hoặc người đi theo cũng chỉ có thể đứng ở phía sau.

Học viện Sử Lai Khắc được xếp vào một tổ có tám học viện, trong tổ của bọn họ, học viện Sử Lai Khắc thu hút sự chú ý nhất, các học viện còn lại đều tái mặt. Dù sao hiện nay vẫn chưa có ai nhìn ra lần này học viện Sử Lai Khắc đến dự thi với đội hình yếu kém, ngoài mặt mạnh miệng nhưng bên trong trống rỗng.

Ngoài khu vực nghỉ ngơi dành cho các học viện, hai bên sàn thi đấu còn có một nơi dành cho các học viện sử dụng khi thi đấu.

Người dẫn chương trình liên tục dẫn dắt làm khán giả càng lúc càng phấn khích, mãi mới vào điểm chính.

"Tiếp theo, xin mời học viện đệ nhất đại lục, học viện Sử Lai Khắc và đối thủ của bọn họ, học viện Hồn Đạo Sư Cao Cấp Vân La đến từ đế quốc Tinh La vào khu vực chờ đợi chuẩn bị thi đấu, đồng thời mời hai đội trưởng lên sàn đấu rút thăm quyết định phương thức thi đấu!!"

Ngay từ phần giới thiệu đã rất khác biệt.

Các học viện đều phải dựa vào một đế quốc nào đó. Ngỡ là học viện Sử Lai Khắc cũng vậy, nhưng không! Học viện Sử Lai Khắc có thành Sử Lai Khắc của riêng mình, địa vị của họ sớm đã ngang bằng với các quốc gia khác rồi. So với học viện Sử Lai Khắc, học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư mặc dù cũng mạnh không kém, nhưng xét một cách chi tiết thì lại không bằng. Bởi thế bọn họ mới muốn nhân cơ hội ở cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái mà phân cao thấp với học viện Sử Lai Khắc, đây cũng là một cách khích lệ bản thân tự hoàn thiện.

Trọng tài tiến hành rút thăm. Có ba quả bóng đại diện cho ba kiểu đấu khác nhau. Màu đỏ đại diện cho đoàn chiến, màu vàng là thi đấu cá nhân và màu xanh là thi đấu 2 - 2 - 3.

Mà lần này, quả bóng rơi ra có màu vàng.

Trận đầu, trận thứ hai và trận thứ ba là do Từ Tam Thạch lên sàn. Quy tắc của phương thức thi đấu cá nhân là nếu ai chịu thua phải lập tức rời khỏi sàn đấu, người thắng có quyền chọn đấu tiếp hoặc thay người. Hai đội có bảy người, đội thắng là đội loại được toàn bộ bảy thành viên còn lại của đội đối thủ.

Không quá ngạc nhiên, Từ Tam Thạch liên thắng ba trận này, mà học viện Vân La cũng không lún sâu, trực tiếp đầu hàng.