Chương 25: Thành Tinh La

Khởi đầu vui vẻ là vậy, nhưng ngay cả khi đã đến thành Tinh La rồi, Mạc Y Tiên vẫn không tin nổi những chuyện vừa xảy ra. Tuy họ đã sớm biết nhiệm vụ không đơn giản và vô cùng nguy hiểm, nhưng biến cố xảy ra quá nhanh. Trong đội hình tuy có Mạc Y Tiên nàng là hồn sư Cực Hạn Quang Minh nhưng lại không giảm bớt được thiệt hại bao nhiêu.

Nàng nhìn hình ảnh chín mình phản chiếu trên cửa kính, đôi mắt xanh hơi sưng lên, hốc mắt đỏ bừng, sắc mặt tái nhợt, rõ ràng là vì khóc quá nhiều.

Họ đυ.ng phải một tên Tà Hồn Sư cấp bậc Hồn Vương, cả đội hình Sử Lai Khắc Thất Quái mà nói, chính là thiệt hại vô cùng khủng bố. Tên Tà Hồn Sư kia dùng Thi Bạo, khiến cho Mã Tiểu Đào, Đái Thược Hành, Thanh Trần và Lăng Lạc Thần bị hất văng ra khỏi trung tâm vụ nổ, đến gần nơi Hoắc Vũ Hạo đang đứng ở tận ngoài. Nhưng những người còn lại không may mắn như vậy.

Diêu Hạo Hiên đã trực tiếp chết trận, khi nhìn thấy nửa người to lớn của hắn đã biến mất, hơi thở cũng không còn, Mạc Y Tiên thật sự muốn lao lên liều mạng với đám Tà Hồn Sư mà sống chết một phen.

Cho đến khi tên Tà Hồn Sư kia bắt Vũ Hạo đi.

"Không!!!!!!" Khi ấy Mạc Y Tiên đang bám lấy cánh tay của Hoắc Vũ Hạo, nàng có thể cảm nhận được một lực đạo kinh người, kéo Hoắc Vũ Hạo rời xa khỏi nàng.

Mạc Y Tiên cũng không nhớ rằng khi Huyền lão đưa Hoắc Vũ Hạo trở lại, nàng đã khóc bao nhiêu lâu. Nàng điên cuồng dùng Truy Quang Anh Hoa cứu chữa cho mọi người, dồn toàn lực cữu chữa cho Diêu Hạo Hiên, nhưng hắn không tỉnh lại, vĩnh viễn không bao giờ tỉnh lại nữa.

Đúng vậy, hắn đã rời đi. Nàng trơ mắt nhìn thân thể của Diêu Hạo Hiên bị chất lỏng có độc kia ăn mòn, chỉ còn lại chút xương trắng.

Nàng không thể làm gì. Nàng quá yếu, đối mặt với sinh tử của đồng đội, nàng chỉ có thể cam tâm nhìn Diêu Hạo Hiên rời đi, cam tâm nhìn mọi người thương nặng mà không thể giúp, cam tâm nhìn Vũ Hạo bị bắt đi rồi ngây ngốc đợi Huyền lão đem hắn về.

Dưới ánh nắng của thành Tinh La, tâm tình của Mạc Y Tiên cũng đã bình tĩnh lại vài phần, nhưng nàng lại bám chặt cánh tay của hắn mà không buông. Nàng không muốn hắn một lần nữa rời đi như vậy.

Ước gì nàng là Cường công hệ Hồn sư, nếu là vậy biết đâu nàng đã có thể cứu được mọi người...

Là đế đô của đế quốc Tinh La, thành Tinh La hoàn toàn xứng đáng với ngôi vị đệ nhất thành, nó không những là trung chính trị mà còn bao gồm cả văn hóa và kinh thế. Hơn nữa còn là một tòa đế đô chưa từng bị chiếm đóng. Thành Tinh La với những dãy tường thành cao đến trăm mét, độ dày lại càng khủng bố, hoàn toàn dùng nham thạch nóng chảy để thi công, nó bao phủ trên diện tích hơn một nghìn km vuông, dài mấy trăm dặm. Con đường rộng nhất trong thành có thể cho đồng thời mười sáu chiếc xe ngựa đi song song mà không có vấn đề gì cả. Phần này chỉ mới là ngoại thành. Tòa nhà nằm ở trung tâm thành Tinh La mới chính là nội thành, bên trong nội thành dài 960 thước, rộng 750, cao trên hai mươi thước, là một tòa thành khủng bố thật sự. Lúc gia tộc Công Tước Bạch Hổ còn là hoàng thất, hoàng cung đã xây xong từ lâu rồi, hơn nữa sau nhiều lần sửa chữa, quy mô càng lúc càng lớn, kiến trúc càng lúc càng hoa lệ.

Dân số ở thành Tinh La hơn tám trăm vạn, hơn nữa tổng diện tích ở đây có thể chứa số dân cao nhất đến hai ngàn vạn. Nhưng mặc dù dây là một tòa thành siêu cấp rồi nhưng trong vòng nửa tháng gần đây, số du khách đến tham quan tăng một cách khủng bố. Gần như tất cả tửu điếm đều chật ních, khiến phía quan viên không khỏi trưng dụng một ít chỗ ở để phục vụ cho nhu cầu của du khách, đồng thời cũng cử một số lương lớn binh sĩ đến duy trì trật tự. Biến hóa lớn thế kia nguyên nhân cũng vì cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện cao cấp lần này được tổ chức tại thành Tinh La.

Trên đại lúc tổng cộng có bốn đại đế quốc, mà cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái mỗi năm năm một lần sẽ luân phiên tổ chức tại bốn đế đô kia. Bởi vậy, thành Tinh La muốn được đăng cai tổ chức phải đợi suốt hai mươi năm. Mà địa điểm tổ chức cuộc thi chính là ngay trên quảng trường Hoàng Thành của thành Tinh La. Diện tích Quảng Trường Tinh La thật sự rất lớn, có thể chứa đựng rất nhiều người xem, nghe nói để tổ chức cuộc thi này, số lượng binh sĩ được huy động để duy trì tật tự lên đến con số ba vạn, trong đó một vạn binh lính được cử đến duy trì trật tự tại quảng trường này.

Phía sườn Đông cách Quảng Trường Tinh La không xa có một tòa tửu điếm bảy tầng, nó gọi là Tinh Hoàng Đại Tửu Điếm, là một sản nghiệp của hoàng thất. Lần này nó đặc biệt được dùng để tiếp đãi các Hồn Sư học viện cao cấp hay Hồn Đạo Sư đến tham gia cuộc thi. Thân là đương kim quán quân, học viện Sử Lai Khắc được sắp xếp ở tầng cao nhất, mỗi người một phòng ngủ không nói còn có cả một phòng riêng để tổ chức cuộc họp nữa. Hôm qua cả đoàn mới kịp đến thành Tinh La, nếu xét với các học viện khác thì lần này bọn họ đã đến rất muộn nhưng vì bản thân là đương kim quán quân nên những người các nghĩ chẳng qua học viện Sử Lai Khắc kiêu ngạo mà thôi.

Vương Ngôn ngồi ở vị trí đầu tiên, bên trái là bốn người Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành, Lăng Lạc Thần, Thanh Trần với vẻ mặt tái nhợt. Cả ba đều bị thương rất nặng, tuy rằng đã được chữa trị và điều dưỡng một lúc nhưng trên đường di chuyển không ngừng, còn phải sử dụng Hồn Đạo Khí Phi Hành nữa nên khiến thương thế của bọn họ càng thêm nguy kịch. Cũng may có Mạc Y Tiên dùng Truy Quang Anh Hoa giúp họ khá hơn phần nào, nhưng vẫn chưa thể trở lại trạng thái ban đầu, chưa nói gì đến trạng thái cực thịnh.

Thời hạn báo danh đến hôm nay là hết, Vương Ngôn đã thay mặt học viện đi báo danh rồi, mà viện quân từ học viện mãi vẫn chưa thấy đâu. Ngày mai là bắt đầu thi đấu rồi, có lẽ bọn họ phải dựa vào bản thân mà thôi.

Cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái là một cuộc thi đấu giữa các học viện cao cấp trên khắp đại lục, nó được tổ chức dựa trên nguyên tác căn bản nhất là công bình công chính nghiêm minh. Mỗi lần so đấu cũng chính là một lần biểu lộ thực lực của học viện. Cho nên phương thức thi đấu sẽ rất phong phú. Bây giờ ta bắt đầu giải thích một chút về quy trình của cuộc thi. Lần này có tổng cộng 133 học viện đến tham gia. Tất cả đều đang ở trong tửu điếm này. Vòng đầu tiên chính là loại trực tiếp, nói cách khác miễn đội nào thua sẽ lên đường về nhà. Vòng này áp dụng phương thức đoàn chiến, bảy đấu bảy. Ngày mai sẽ bắt đầu rút thăm. Theo dự tính thì vòng loại cần thời gian ba ngày. Sau khi vòng thứ nhất kết thúc lại bắt đầu chia tổ, mỗi tổ khoảng tám đến chín đội, sau đó bắt đầu thi đấu vòng tròn, mỗi trận đấu sẽ là một phương thức khác nhau, tùy tình huống mà thay đổi, loại thứ nhất là loại từng người, loại thứ hai là nhóm hai hoặc ba người, loại cuối cùng là đoàn chiến bảy đấu bảy. Cái này đúng là khảo nghiệm thực lực tổng hợp. Nếu rút thăm trúng phương thức nào thì sẽ thi đấu với phương thức đó, đây là một cách kiểm tra thực lực một cách tốt nhất.

"Hiện giờ quan trọng nhất là đối thủ vòng loại của các người, phải vượt qua bọn họ chúng ta mới có cơ hội vào vòng đấu loại và có thời gian đợi viện quân đến trợ giúp. Cho dù viện quân không đến kịp, chỉ cần kiên trì được nửa tháng là thực lực của mấy đứa Tiểu Đào có thể khôi phục lại, lúc đó chúng ta sẽ như cũ là đội ngũ mạnh nhất."

Sau khi đám người Mạc Y Tiên rời đi, Vương Ngôn mới quay sang hỏi chuyện ba người Mã Tiểu Đào. Thương thế của Mã Tiểu Đào cần ít nhất mười ba ngày mới hồi phục, của Đái Thược Hành là mười sáu ngày, Thanh Trần cần mười hai ngày, còn Lăng Lạc Thần nhẹ nhất, cần khoảng chín ngày.

...

Hôm nay tất cả học viên của học viện Sử Lai Khắc đều mặc đồng phục truyền thống màu xanh lục, đây là màu đồng phục chuẩn của học viện. Hơn nữa bọn họ còn đứng ở vị trí đầu tiên, các học viện khác cũng không có ý kiến gì về vấn đề này, đây là thành quả mà học viện Sử Lai Khắc dùng thực lực của mình tích tụ vinh quang suốt trăm ngàn năm. Nhưng những học viện đứng ở phía sau khi thấy đội hình của học viện Sử Lai Khắc đều lộ vẻ kinh ngạc.

Bốn người đi đầu thì có vẻ tương đối bình thường vì mặc áo choàng cũng không phải thứ gì quá lạ lẫm, nhưng bảy người theo sau mới kì lạ, nhất là Vương Đông và Mạc Y Tiên.

Vương Đông có thể xem như là tương đối cao ráo, Mạc Y Tiên thì thấp hơn khá nhiều, cả hai đều con nét ngây thơ, rõ ràng chỉ là hai đứa bé.

Sau màn giới thiệu dài ngoằng ngoẵng, cuối cùng cũng đến vấn đề chính.

"Sau khi rút thăm, có một học viện thắng không cần đấu, các học viện còn lại chia thành sáu mươi sáu trận thi đấu. Học viện nào thua trong vòng thứ nhất này sẽ trực tiếp bị loại khỏi cuộc thi. Tiếp theo, trận đấu đầu tiên sẽ lập tức bắt đầu. Hai đội bao gồm một đội đến từ đế quốc Đấu Linh, học viện Hồn Sư Cấp Cao Thiên Linh. Đội còn lại chính là đội đã giữ chức quán quân suốt gần một ngàn năm nay, học viện Sử Lai Khắc." Người dẫn chương trình vừa dứt lời, tiếng hô hào của người dân liền vang lên.

"Sử Lai Khắc! Sử Lai Khắc! Sử Lai Khắc!""

Mã Tiểu Đào lo lắng bọn họ sẽ e sợ, lên tiếng khuyên nhủ: "Tất cả không cần lo lắng. Đây chính là vinh quang của học viện Sử Lai Khắc, và nó cũng sắp là vinh quang của các ngươi. Ngày xưa, lần đầu tiên chúng ta trông thấy một cuộc thi lớn như vậy cũng vô cùng kinh ngạc. Nhưng ta tin chắc, đối thủ của chúng ta còn hoảng sợ và hồi hộp hơn chúng ta gấp mươi lần, bởi vì chúng ta chính là học viện Sử Lai Khắc."

"Trước tiên chúng ta xin mời các đội viên của học viện Hồn Sư Cao Cấp Thiên Linh lên sàn đấu." Trận đấu đầu tiên tuy là nguyên đội hình ngoại trừ bốn người Mã Tiểu Đào ra trận, nhưng cách xếp đội lại rất kì cục.

Hoắc Vũ Hạo cùng Mạc Y Tiên đứng lên phía trước, năm người còn lại đứng ở phía sau tạo thành hình chúng tinh phủng nguyệt.

Học viện có thể tham gia vào cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái ít nhất phải có danh tiếng trên đại lục, dĩ nhiên bọn họ đã nghiên cứu rất nhiều về các phương thức chiến đấu của hồn sư. Nhưng từ trước đến nay bọn họ chưa từng thấy một đội hình chiến đấu nào kì lạ như vậy.

Vị trọng tài còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, phải để Hoắc Vũ Hạo lên tiếng mới giật mình trấn tĩnh, tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Đúng lúc này, một luồng hơi thở vô cùng khủng bố chậm rãi lan tỏa khắp sàn đấu. Sau đó, một quầng sáng đỏ như máu xuất hiện chiếu rọi khắp sàn đấu to lớn. Luồng hơi thở khủng bố kia trở nên lạnh như băng, vô cùng tàn nhẫn, đầy mùi vị chết chóc bỗng nhiên bùng nổ. Theo cùng đó, một cỗ khí tức cao quý bất khả xâm phạm cũng nương đó mà bùng phát, khiến cho những người ở đây đều không khỏi có cảm giác muốn cúi mình.

Một, hai, ba, bốn, năm, sáu. Sáu cái Hồn Hoàn đỏ như máu từ từ xuất hiện trên người Hoắc Vũ Hạo với dáng vẻ chưa đến mười bốn mười lăm tuổi. Mà bên Mạc Y Tiên cũng không kém, năm cái hồn hoàn màu đen lơ lửng sau lưng nàng, khí tức cường giả không chút che giấu mà bùng phát.

Hoắc Vũ Hạo bất ngờ dùng Tinh Thần Kiến Nhiễu tấn công bảy người của đội học viện Thiên Linh. Hắn nắm lấy tay Mạc Y Tiên, sử dụng Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ giữa vũ hồn Tinh Huyết và Linh Mâu của hai người bọn họ. Lập tức bảy người bên kia bị trói bởi những sợi dây màu đỏ rực, không thể động đậy, bọn họ đang phóng thích ra vũ hồn lập tức bị cưỡng chế thu lại, không khác gì trạng thái bình thường, toàn bộ tăng phúc đồng loạt biến mất.

Gương mặt những học viên của học viện Thiên Linh đồng loạt hiện ra vẻ thống khổ.

"Trận đấu đã kết thúc!"