Quyển 2 - Chương 27: Hung Mãnh Lão Hầu Gia

Bỗng nhiên phao câu lặn nhanh vào trong nước, Khương Ly cảm giác được một cổ lực lượng mạnh mẽ truyền từ tay đến. Màu đen cần trúc cong xuống, mà thuyền gỗ cũng bị dưới nước sinh vật kéo đi một đoạn dài.“Ừm” Khương Ly đứng dậy, hai tay vồ chặt cần câu, ra sức kéo.Mà lão hầu gia cũng ánh mắt thẳng tắp, nhảy vọt tới đầu thuyền, túm lấy sào trúc dùng sức đâm xuống đáy bùn, cố định thuyền nhỏ.Cũng may thuyền gỗ chưa đi quá xa, nơi này mặt nước không sâu lắm, lão một người một gậy trúc, giữ thuyền ngay tại chỗ, khiến cho bên dưới sinh vật dù đang ra sức giãy dụa, lại không thể khiến thuyền di chuyển mảy may.Khương Ly cũng há mồm hít một hơi dài, toàn lực giật mạnh, bỗng nhiên từ trong đáy nước, bay ra một con cá lớn màu vàng, dài chừng một trượng, vảy giáp dưới ánh mặt trời chiếu rọi, phản chiếu óng ánh, cái đuôi lớn ở không trung không ngừng vung vẫy, bên mép hai sợi râu dài vũ động liên hồi.“Là một con Giao Kim Lý, Lạc Ly tiểu hữu lần này chúng ta trúng mánh rồi”Lão hầu gia chống sào trúc, ha hả cười to, tựa hồ quên mất việc cùng Khương Ly ganh đua cao thấp. Chợt vung tay hướng đang vùng vẫy trên không trung cá lớn điểm nhẹ.Xung quanh cá lớn chợt hình thành một đạo dây thừng bằng nước, đem nó trói chặt giữa tại chỗ.“Lạc thuật” Khương Ly nheo mắt nhìn phía trước đoạn dây thừng, chợt dùng sức kéo Giao Kim Lý về thuyền.Thuyền gỗ không lớn, con cá vừa bị kéo xuống liền chiếm một mảng khoang thuyền. Nó cố gắng giãy giụa, nhưng giãy làm sao không không thoát khỏi lao lung.Miệng ré lên òm ọp.Ông lão cười to, thả ra sào trúc, chạy tới đè lấy đầu con cá, nắm lấy hai sợi râu dài trên miệng cá chơi đùa. Quay đầu giải thích với Khương Ly:“Con cá này tên là Giao Kim Lý, cũng thuộc họ cá chép, nhưng so với bình thường cá chép quý hiếm hơn nhiều. Bởi vì trên người nó Chân Long huyết mạch tương đối đậm đặc. Tiểu hữu nhìn hai sợi lâu dài của nó thì biết, lão phu xem chừng không đến trăm năm sau, nó có thể hóa giao long, trở thành một con Giao Tướng”“Giao Tướng” Khương Ly kỳ dị nhìn cá lớn, chẳng trách lão già này vui vẻ đến thế, thì ra là bắt được một con sắp hóa giao long chủng. Lạc Thần giới Lạc thú từ cấp một đến cấp bốn sẽ phân cấp độ, mà cấp bốn trở lên được gọi là Tướng.Tướng cấp lạc thú, mạnh mẽ ngang ngửa Lạc Hầu, Lạc Tướng.Con cá chép này thình lình đã đạt đến cấp bốn, càng thêm trong người một tia Chân Long huyết mạch, giá trị vô cùng xa xỉ.Khương Ly cũng vui mừng ra mặt, vuốt ve trên thân cá chép óng ả vảy giáp, trong đầu đang suy tư, nên đem nó nướng hay hấp dưa, chợt quay đầu, thình lình thấy một con Giao Long từ phương xa bay tới.Giao Long càng bay càng gần, Khương Ly càng cảm nhận được trên người nó khủng bố khí tức.Rất mạnh, mạnh đến đáng sợ, so với năm đó làm hắn trọng thương gã Nhị Tinh Kiếp Tôn kia còn mạnh hơn. Đầu Giao Long này tất nhiên là một con Tướng cấp Lạc thú, mà không phải bình thường Tướng cấp.Giao Long bay đến cách thuyền gỗ ngàn trượng, từ trên cao dõi xuống, thấy bị dây nước trói trên sàn Giao Kim Lý, tức giận quát:×— QUẢNG CÁO —“Là phương nào tặc nhân câu trộm Kim Giao tộc con cháu”“Ta câu được con cá lớn này, thì ra là hậu duệ của Kim Giao tộc, hiện tại đối phương Giao Tướng tìm tới hỏi tội, có chút phiền toái”Nhìn hùng hùng hổ hổ màu vàng Giao Long, Khương Ly có chút khẩn trương.Biểu lộ khẩn trương này bị một bên Lão hầu gia toàn bộ nhìn thấy, lập tức trong bụng mừng nở hoa.Hắc hắc hắc, lão phu còn tưởng tiểu tử này sẽ không biết sợ chứ, không nghĩ vừa gặp phải một tên Giao Tướng liền đã cụp đuôi làm người. Nếu thật sự như thế, ở Lĩnh Bắc này ngươi còn phải sợ sệt nhiều nữa.Ngũ Lĩnh Sơn, Động Đình Hồ, Vân Mộng Trạch, chỗ nào không có hóa hình Lạc thú ẩn hiện? đừng nói là Tướng cấp Lạc Thú, Vương cấp lạc thú cũng có thể gặp phải đó nha.Lão Hầu Gia đang đắc ý suy nghĩ, Giao Long bên này đã trực tiếp động thủ, há mồm phun ra một trụ nước lớn đổ ập xuống thuyền. Trụ nước bên trong ẩn chứa khó có thể tưởng tượng lực lượng, cơ hồ không có mấy cái Chiến Sĩ, Lạc sư có thể ngăn cản.Không tốt, Khương Ly giật mình muốn tìm biện pháp đối ứng, đã thấy vốn hi hi ha ha cười đùa Lão Hầu gia, đã từ từ đứng dậy, sắc mặt lạnh lùng đến đáng sợ.Giao Long vừa rồi một kích là toàn lực ra tay, lão là Lạc Hầu tự nhiên không sợ, nhưng vị Lạc Ly tiểu tử này tựa hồ chỉ là một tên trung phẩm chiến sĩ. Như ăn trọn một kích đó, chỉ sợ thập tử vô sinh.Bọn ta mới câu một con cá mà thôi, còn chưa kịp ăn thịt, con Ngốc Giao nhà ngươi đã vội xuất thủ độc ác, được, rất tốt.“Con Ngốc Giao kia, ngươi thích chơi phun nước đúng không, vậy thử xem xem ta và ngươi ai chơi nước giỏi hơn”Lão Hầu gia cười gằn một tiếng, hai tay giang rộng ra ngoài, thần hồn ầm ầm lan tỏa, hình thành một tấm trong suốt khiên giáp, bao bọc thuyền gỗ, ngăn cản vừa đến trụ nước. Mà xung quanh thuyền gỗ ngàn trượng nước hồ bị lạc thuật kéo dâng lên, hình thành một đạo cao mấy chục trượng sóng lớn.Ông lão hai tay vung vẫy, theo cánh tay chuyển động bốn phía sóng lớn cùng lúc hướng trên trời Giao Long đổ ập đến.“Lạc thuật” Giao Long nhìn thấy trùng trùng sóng lớn, mới nhìn kỹ ông lão bộ dạng, gầm nhẹ quát: “Tưởng là ai, thì ra là Lạc tộc Vũ Ninh Hầu, nhà ngươi không trốn ở trong Vân Mộng Trạch, còn dám ở đây săn bắt con cháu tộc ta, thật coi chúng ta Long tộc Vương đình không người hay sao?”Miệng vừa nói, Giao Long lần nữa phun ra một đạo trụ nước, đâm xuống thuyền gỗ, rồi dựng người đâm thẳng lên trời muốn thoát khỏi bốn phía bủa vây sóng nước.“Một đám Lạc thú, còn dám tự xưng là người” Lão Hầu gia khinh thường hừ lạnh, hai bàn tay nâng lên, mặt hồ sóng nước cũng theo tay hắn mà dâng lên theo đuổi sát Giao Long.Giao Long gầm lớn, quanh thân cũng hiển hiện từng đạo bóng nước, bỗng nhiên bắn ra bốn phía.Bóng nước cùng làn sóng chạm vào nhau, ầm ầm nổ tung, mà Kim Giao cũng thuận thế tránh thoát thế nước, áp sát lại gần thuyền một chiêu giao long bãi vĩ, vù vù quật xuống.Lão Hầu Gia cười gằn, thần niệm thành trảo, giữa không trung hiển hiện một bàn tay to lớn, túm chặt đuôi giao, vung mạnh.Giao Long cả người bị ném bay ra xa, hoa đầu chóng mặt.×— QUẢNG CÁO —Mà ông lão thì chợt tung người bay lên, thần niệm thành quyền, hướng đầu Giao Long đấm mạnh.Oanh!Quyền lớn đập trúng Giao Long sọ não, chỉ nghe phốc một tiếng.Giao Long tại chỗ cặp mắt trắng giã, mắt mũi phun máu vàng, hiển nhiên bị choáng nặng , trong lòng sợ hãi.Kẻ này vừa rồi dùng Lạc Thuật gì, sao mà lợi hại thế?Mới giao thủ được mấy chiêu, đã bị đánh cho sưng má phù mỏ, đánh thêm nữa nói không chắc bản Tướng phải nạp mạng ở đây.Tặc nhân quá mạnh, không được chạy mau.“Hừ! Bản Tướng hôm nay còn bận việc, không cùng các ngươi so đo. Cáo từ”Nói xong, quay đầu bay gấp..“Mẹ nó, ngươi là cái chó gì mà đòi so đo với lão phu, có giỏi dừng chạy”Lão Hầu gia tựa hồ cũng không có ý buông tha, tung người đuổi theo, thần niệm thành quyền hướng Giao Long đấm liên tiếp, khiến Kim Giao kêu gào thảm thiết, vang vọng cả vùng trời.“Vũ Ninh Hầu đừng khinh Giao quá đáng, bản Tướng dù sao cũng là Vương Đình tướng lĩnh, ngươi giám gϊếŧ ta, không sợ Long Vương nổi giận sao?”“Nổi giận mẹ mày, nhà ngươi đừng đem Động Đình Quân ra dọa ta, người khác sợ hắn, lão phu lại không sợ”“Ngươi ngươi ngươi..”“Ngươi ngươi cái gì, ăn lão phu một quyền”Trong lúc Lão Hầu gia đang đánh hứng khởi, chợt giữa thiên địa vang lên một tiếng hừ nhẹ, Động Đình Hồ mặt nước tựa hồ bị đông kết.Đang nắm đầu giao long đấm đá ông lão cũng sững sờ tại chỗ, cười trừ một tiếng: "Chà hôm nay trời thật đẹp"Liền đem giao long ném xuống nước, không nói hai lời quay đầu bay về thuyền.