Quyển 2 - Chương 23: Vừa Trượng Nghĩa Lại Xốc Nổi Khương Ly
Lạc Thanh kỳ quái liếc Khương Ly, không hiểu hắn vì sao đưa ra loại điều kiện này.Các nàng hàng ngày săn gϊếŧ Lạc thú, đều chỉ cắt thịt lột da, còn dư xương cốt sẽ bị vứt bỏ. Trừ phi là rất cao cấp Lạc thú, xương cốt cứng rắn có thể dùng để làm binh khí, nếu không bình thường Lạc thú xương cốt không có tác dụng lắm.Vị Lạc Ly Chiến sĩ này, đồng ý giúp đỡ, lại chỉ muốn Lạc Thú bộ xương, khiến nàng suy nghĩ miên man. Nghĩ tới trước đó hắn đã ra tay cứu người, không lẽ vị này biết bọn hắn cũng là Vũ Ninh bộ tộc nhân, nên muốn giúp đỡ miễn phí, trong ánh mắt nhìn về Khương Ly có chút bội phục.Mà xung quanh mấy tên trai tráng tựa hồ cũng cùng có chung ý nghĩ với nàng, đều thiện ý nhìn Khương Ly, trong lòng tấm tắc. Vị Lạc Ly chiến sĩ này thật trượng nghĩa quá đi.“Được, Lạc thú thuộc về ngươi, thảo dược thuộc về chúng ta” Lạc Thanh rất hào phóng đồng ý, các tộc nhân khác tự nhiên cũng không có ý kiến.Khương Ly gật đầu: “Vậy không cần chậm trễ, chúng ta đi thôi.”Lạc Thanh nhíu mày: “Nhưng tộc nhân của ta mới trải qua đại chiến, cần phải nghỉ ngơi trước”Dù Lạc dân thân thể đều rất mạnh mẽ, nhưng mấy hôm nay cả đám liên tiếp chiến đấu, trạng thái chưa hề hồi phục, bây giờ vội đi khiêu chiến Lạc Thú, thì không được thỏa đáng lắm.“Không cần phiền phức như vậy, đi cùng ta là được rồi”Khương Ly dẫn đầu rời chỗ sườn núi, vẫy gọi đoàn người Lạc Thanh. Các dũng sĩ Lạc tộc đều chần chờ nhìn nàng, Lạc Thanh cũng rất đau đầu, thầm nghĩ sao vị Lạc Ly Chiến sĩ này làm việc xốc nổi như thế.Nhưng đã đến nước này, nàng cũng khó nói được gì thêm, đành phải dẫn đội đi theo.Trong một khe núi, Khương Ly cùng đoàn người Lạc Thanh lặng lẽ mai phục. Lạc Thanh chỉ về phía trước hang động nói:“Chúng ta muốn đào Nguyệt Hồn Hoa ở phía trước, mấy con cấp ba Lạc Thú cũng ở đó”Khương Ly nhìn tới, phát hiện bên khe núi có một chỗ sơn động, bên ngoài lượn vòng một đám hình thể to lớn Lạc thú, tỏa ra nhè nhẹ áp bách. Thần thức đảo qua, xác nhận có chín con cấp ba lạc thú, hai đỉnh phong, năm hậu kỳ, hai trung kỳ, bên trong hang động, còn ẩn giấu thêm một con khác, tựa hồ đang ngủ say. Hắn khóe miệng nhếch lên, lần này hắn trúng mánh lớn rồi.“Lạc Ly Chiến sĩ, lát nữa chúng ta sẽ từ xa tấn công dụ địch, sau đó phân ra mấy người dẫn dắt Lạc thú rời đi. Những người còn lại phối hợp đánh chết từng con, ta làm chủ lực, ngươi trợ công”“Cấp ba Lạc thú dù thực lực mạnh mẽ, nhưng bọn chúng rất dễ kích động, dễ dàng bị khıêυ khí©h, chỉ cần làm theo kế hoạch, nhất định có thể….”Lạc Thanh nhìn chằm chằm phía trước, thần sắc nghiêm túc thảo luận phương án tác chiến với Khương Ly, nhưng nói được một nửa chợt phát hiện không đúng, quay đầu lại, Lạc Ly chiến sĩ vừa nãy còn ở bên cạnh đã biến đi đâu không biết.“Đâu mất rồi?”×— QUẢNG CÁO —Lạc Thanh cả kinh, quay sang hỏi tộc nhân. Các tộc nhân giống như mới phản ứng lại, mờ mịt nhìn quanh, một tên Lạc Dân bỗng trợn mắt chỉ về phía trước:“Hắn hắn hắn...ở kia”Lạc Thanh nhìn theo hướng chỉ, lập tức biến sắc gắt gỏng:“Tên ngu xuẩn này!”Tên Lạc Ly chiến sĩ này thế mà đang ngông nghênh đi tới, một khi kinh động mấy con Lạc Thú, vậy nhất định phải lâm vào một trận ác chiến, vốn nàng còn muốn hợp tác với đối phương, đánh lén gϊếŧ một vài con rồi tính sau.Nhưng giờ xem ra, kế hoạch tác chiến này căn bản không thể áp dụng. Đang muốn gọi Khương Ly trở lại, liền thấy Khương Ly bỗng đứng ở khe núi, hai tay khoanh trước ngực, hít sâu một hơi, tràn đầy nhiệt tình hô to:“Đám Kim Cốt đáng yêu, ta tới đây…cạc…cạc…cạc”Âm thanh vang vọng trong khe núi, mấy con Lạc Thú đang đi dạo, ngửi được mùi người sống liền nhẹ nhàng nhảy vọt lên, nhe răng trợn mắt, nước miếng chảy qua khóe miệng, trong mắt lóe lên hung tàn.Lạc Thanh xưa nay vẫn luôn điềm tĩnh, khóe miệng bỗng co giật, muốn chửi chó má.“Đại nhân, chúng ta làm sao đây?”Một tộc nhân hỏi thăm.“Rút lui!”Lạc Thanh lập tức quyết đoán.Tên Lạc Ly chiến sĩ này rõ ràng thần kinh có chút vấn đề, sao trước đó mình không nhìn ra? Nếu sớm nhìn ra, nói cái gì Lạc Thanh cũng sẽ không theo hắn đến nơi này.Giờ thì hay rồi, không có bất cứ chuẩn bị gì liền chọc dẫn ra chín con cấp ba Lạc Thú, cho dù hắn là Trung phẩm chiến sĩ cũng phải chết chắc. Dù cho hắn có ơn cứu mạng tộc nhân của mình, nhưng thân là lãnh tụ, Lạc Thanh tự nhiên không thể thần kinh theo hắn.Bây giờ chỉ có đi trước tính sau, còn ơn cứu mạng, đợi các tộc nhân nghỉ ngơi dưỡng sức một hồi, quay lại báo thù rửa hận, coi như bàn giao cho hắn. Mấy người hành động như gió, Lạc Thanh vừa dứt lời, Lạc tộc trai tráng liền theo nàng dẫn đầu chuẩn bị rút lui.Quay đầu lại, Lạc Thanh thương hại liếc nhìn Khương Ly.Mấy con Lạc Thú xuất hiện cũng không dừng lại, chia nhau lao tới như cơn gió, há to miệng máu có thể nuốt cả con dê. Sau đó Lạc Thanh liền nhìn thấy cảnh tượng chấn động.×— QUẢNG CÁO —Chỉ thấy thần kinh không bình thường Lạc Ly vậy mà cười ha ha, trái một đấm phải một đấm, rồi phải một đấm trái một đấm. Từng chùm hoa máu nở rộ trên không trung, cùng tiếng đầu lâu nổ tung và tiếng rêи ɾỉ ngắn ngủi dồn dập của Lạc Thú.Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, bốn con Lạc Thú bị đánh bay, thân hình ở trên không trung, đầu đã vỡ tung. Lạc Thanh ngây dại, sững sờ đứng đó, giống như bị thi triển Định Thân Thuật, miệng nhỏ há ra, con mắt sắp lọt xuống đất.“Đại nhân!” Các dũng sĩ Lạc tộc nhanh chóng rút lui chợt phát hiện Chiến sĩ nhà mình không đi theo, đều vội quay đầu.Sau đó, cả bọn đều bị chấn động sững sờ.“Xảy ra chuyện gì vậy?“Sao dưới đất có xác 4 con Lạc Thú?”“Vì sao đầu của chúng đều vỡ tung?”Trong nháy mắt bọn họ xoay người, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ở trong chiến trường, bốn đồng bạn tử vong cũng không khiến bầy Lạc Thú lùi bước, mà kích hoạt hung tính của bọn chúng, năm con cự thú chợt lao nhanh, nhào tới vây cắn Khương Ly, thân thể to lớn như đạn pháo đυ.ng tới. Khương Ly lật tay một đấm đánh nổ đầu con Lạc Thú đằng trước, nhảy người lên tránh thoát còn lại bốn con Lạc thú tấn công. Xoay người điểm ra ba chỉ, từ chỉ tay của hắn, bắn ra ba đạo màu bạc kiếm khí, nháy mắt liền chém ngang lưng ba Lạc thú.Lúc này trước cửa hang, chỉ còn một con cấp ba đỉnh cao Lạc thú, nhìn thấy đồng bạn toàn bộ ngã xuống. Nó bắt đầu sợ hãi, há mồm ré lên thất thanh, rồi quay lưng muốn chạy vào trong sơn động.“Chạy đâu cho thoát” Khương Ly cười dài, nhảy vọt một cái muốn đuổi theo.Chỉ là vừa vào cửa động, đã bị một bàn tay to lớn đầy móng vuốt đập phải, bay ngược ra ngoài.Bịch, Khương Ly đυ.ng gãy một thân cây, nhưng cũng chẳng bị thương, đứng dậy liếʍ môi, trong ánh mắt lóe lên hưng phấn nhìn chằm chằm vào trong hang.Mà bên kia đám người Lạc Thanh chứng kiến Khương Ly dũng mãnh cùng Lạc thú đánh nhau, định quay về trợ giúp, nhưng vừa bước được vài bước, đã thấy Khương Ly bị đánh văng ra.Nơi cửa động, bất thình lình xuất hiện một con già nua Lạc thú, hình thể so với đám Lạc thú vừa rồi còn lớn hơn một vòng, trên thân thể chi chít vết sẹo.Lạc thú bước chân hơi động, từ từ bước ra khỏi hang, mạnh mẽ khí tức, khiến một đám người Lạc Thanh không tự chủ toàn thân rét run, tay chân lạnh lẽo.“Cấp bốn Lạc thú”
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương