Quyển 2 - Chương 18: Hoành Thiên Quyền
Khương Ly trốn ở trong phòng tu luyện chừng hai ngày, tu vi cuối cùng vững chắc, hiện tại chỉ cần tích lũy khí huyết, đợi khi chín giọt Chân Huyết hoàn toàn viên mãn, thì có thể bắt đầu xung kích Ngân Cốt cảnh.Bình thường võ giả luyện cốt, dùng tinh huyết lực lượng, rèn luyện xương cốt, khiến xương cốt dần dần trở nên cứng rắn dị thường, lấp lóe ánh bạc thì chính là Ngân Cốt cảnh.Một người có 206 đoạn xương, xương cốt bắt đầu hóa bạc là Ngân Cốt sơ kỳ, đợi hóa bạc đến 61 đoạn thì là trung kỳ, đến 121 đoạn là hậu kỳ, mà hóa bạc 181 đoạn xương trở lên chính là Ngân Cốt cảnh đỉnh cao.Ngân Cốt cảnh đỉnh cao, toàn thân xương cốt cứng rắn không gì phá nổi, thân thể mạnh mẽ dễ dàng xé đôi dã thú, đánh nổ tảng đá lớn.Nhưng việc luyện cốt lại vô cùng tốn thời gian cùng đau đớn, vì vậy võ giả phát minh ra một loại nhị chuyển đan dược, tên Ngân Cốt đan, dùng nó tu luyện vừa giảm bớt thống khổ lại vừa gia tăng tốc độ hóa bạc.Khương Ly tham gia Lạc Thần Cốc thí luyện, ngoài đột phá tu vi, còn một mục đích nữa là săn gϊếŧ Lạc thú thu thập Lạc cốt, để luyện thành Ngọc Cốt đan.Không nghĩ vô duyên vô cơ đi vào thế giới này, Ngọc Cốt đan một chuyện coi như thôi, nhưng gϊếŧ Lạc thú thu hoạch Lạc cốt thì vẫn phải làm. Trong thôn gϊếŧ chết Lạc thú, sinh ra Lạc cốt có một ít, nhưng chỉ là một chút cấp một, cấp hai Lạc thú xương cốt, Khương Ly chẳng hứng thú. Hắn nếu dùng Lạc cốt để tu luyện, ít nhất cũng phải đạt cấp ba Lạc thú trở lên mới có hiệu quả tối ưu.Tính toán, lấy hắn hiện tại thực lực, đối phó cấp ba Lạc thú tương đối phí sức, tốt nhất ở thôn đợi một thời gian rồi hẵng đi.Đang lúc hắn kết thúc tu luyện, chợt bên ngoài thôn nghe thấy hàng loạt tiếng hò hết, kêu thảm. Khương Ly giật mình đứng dậy, còn tưởng là thôn bị tấn công.Vội vàng từ nhà gỗ đi ra, chỉ thấy ở trong sân rộng giữa thôn, một đám Lạc tộc thanh niên đang làm mấy tư thế cổ quái, mặc kệ nam hay nữ đều giống nhau. Mà cơ bắp của bọn họ đang không ngừng run lên, từng giọt mò hôi lớn toát ra, thấm ướt mặt đất.Dưới các tư thế này, một đám Lac tộc duy trì rất khó khăn, thỉnh thoảng hô to gọi nhỏ nhưng vẫn cắn răng kiên trì.Khương Ly ánh mắt sắc bén cỡ nào, vừa nhìn qua liền biết đây là một loại pháp môn luyện thể, hơi kinh ngạc đi tới xem.Dù hắn còn không biết đây là loại thuật luyện thể gì, nhưng nhìn một đám thân thể cường tráng, mạnh khỏe thôn dân là biết, pháp môn luyện thể này tuyệt đối không kém.“Lạc Ly”Lạc Hùng đầu cúi xuống, hai tay chống mặt đất, kéo người thành cây cung, gặp Khương Ly đi tới chợt hô một tiếng, nhưng vừa hô xong, sắc mặt biến đổi, giống như bị đập mạnh, cả người chợt bắn ra, văng xa mấy trượng, đυ.ng mạnh vào cây to, miệng phun búng máu.Khương Ly kinh hãi, vội chạy đến đỡ gã dậy hỏi: “Ngươi không sao chứ”“Không sao, không sao” Lạc Hùng nhẹ răng cười, tay chùi máu trên mồm, tựa hồ sớm đã quen.×— QUẢNG CÁO —Khương Ly mỉm cười, nhìn một đám người đang luyện tập với tư thế cổ quái, quay đầu hỏi Lạc Hùng:“Các ngươi đang tập gì thế?”“Là Lạc tộc Luyện thể quyết nha, ngươi có muốn tập cùng không?”Khương Ly gật đầu nói: “Được, nhưng ta không biết tập như nào”“Đến đây, đến đây, ta dạy cho ngươi” Lạc Hùng hết sức nhiệt tình, kéo Khương Ly vào đám đông thanh niên, khuôn mặt cười vui vẻ. Lạc Ly từ ngày được Lạc Thần ban ân, đã trở thành một người khác.Trước kia mình cũng muốn kéo hắn đi tu luyện chung, nhưng mỗi lần đều bị Lạc Ly từ chối, suốt ngày nấp ở trong phòng, không muốn tiếp xúc với thôn dân.Nhưng mà hôm nay, Lạc Ly lại chủ động muốn tu luyện, Lạc Hùng tự nhiên vô cùng vui vẻ. Lạc Ly mặc dù trở thành Chiến sĩ, nhưng thân thể quá nhỏ gầy, hoàn toàn không phù hợp với Chiến sĩ hình tượng.Lạc Hùng lập tức dạy Khương Ly tu luyện, bình thường thôn dân không phải Lạc sư, không mở ra Lạc sư lực lượng, cũng chưa đột phá thành chiến sĩ tự nhiên cần rèn luyện thân thể.Khác với những Lạc dân khác đang dùng các tư thế luyện thể kỳ quái, Lạc Hùng giảng giải cho Khương Ly một bộ luyện thể quyết đủ loại tư thế, bên trong thậm chí có mấy bài quyền cước.Nghe Lạc Hùng giới thiệu, bộ luyện thể quyết này khởi nguyên từ đời thứ nhất Lạc thần truyền thụ, sau đó được Lạc tộc các vị tiền bối chỉnh sửa bổ sung mà thành. Thường xuyên tu luyện, sẽ khiến cơ thể to lớn khỏe mạnh, đủ để chống cự Lạc thú.Trong đó, có một bài võ tên là Hoành Thiên Quyền khiến Khương Ly hứng thú, nghe nói bài võ này, xuất phát từ đời thứ nhất Lạc Thần, mặc dù chỉ có mấy quyền, mấy cước, nhưng nghe nói độ khó rất cao, bình thường Lạc tộc thanh niên không ai tập được.Hắn hứng thú với bài tập này, ngoại trừ nó có lại lịch sâu xa, còn là bởi vì tư thế đẹp mắt, nói thật hắn cũng không muốn cả người ưỡn ẹo, lăn lê bò trườn trên mặt đất như con sâu róm, rất mất mặt.Lạc Hùng giảng giải một hồi, Khương Ly coi như hiểu rõ, bắt đầu luyện tập.Hai tay thành quyền, động tác nhẹ nhàng chậm rãi, lần lượt tay trái rồi tới tay phải đẩy về phía trước rồi lại thu về như kéo trời đất về phía mình, hai chân đứng tựa bàn thạch.Chân trái bước ra, khoảng cách như chân trời, chân phải nhẹ nhàng di chuyển, một bước đến nơi hoàng tuyền u minh. Trong lúc hít thở, sức sống tràn trề, giống như mùa xuân đến trăm hoa đua nở, sắc xuân dạt dào, xuân qua hạ đến, mặt trời chói chang, hương sen ngào ngạt.Gió thu hiu quạnh, trĩu quả vàng tươi, đi vào lòng người. Gió đông rét mướt, rít lên âm ỉ, màu tuyết trắng xóa, khoác lớp áo trắng lên vạn vật.×— QUẢNG CÁO —Sắc mặt Khương Ly chùng xuống, chậm rãi thi triển quyền cước, cơ hồ như đang bị tảng đá có trọng lượng hàng nghìn cân đè lên, bất luận thế nào cũng không thi triển được.Sau một hồi có tiếng răng rắc, mặt Khương Ly nhợt nhạt hẳn đi, cả người chợt lảo đảo, suýt chút nữa ngã quỵ xuống đất.Hắn kinh ngạc đến ngây người.Bởi trong khoảnh khắc ngắn ngủi lúc nãy, Khương Ly cảm thấy như trời đất đang đè lên người hắn.Bộ Hoành Thiên Quyền này quả thật giống như tên gọi, mỗi quyền mỗi cước đánh ra lại tựa hồ như gánh cả bầu trời, sao mà nặng nề.Vừa rồi Khương Ly cũng chỉ mới đánh được năm quyền, bước được ba bước mà thôi, vẫn chưa đạt đến một nửa tiến độ của Hoành Thiên Quyền thì đã thấy khó mà tiếp tục được. Tiếng răng rắc đó vang lên, thậm chí còn phát ra từ chỗ xương cột sống, khiến cho Khương Ly lầm tưởng xương cốt của mình đã gãy hết rồi.Vội vàng cảm nhận một chút, hắn phát hiện sau lưng chỉ hơi đau một chút, không có gì lo ngại.Chẳng trách Lạc Hùng nói môn quyền pháp này Lạc Tộc ít người luyện thành, ngay cả Khương Ly tu vi Luyện Huyết cửu trọng còn suýt bị ép sập, nói gì người bình thường.Tiếng ken két văng vẳng bên tai, mỗi động tác đều khiến cho xương cốt trên khắp cơ thể của Khương Ly vang lên, âm thanh như nổ pháo, toàn thân đau buốt, nhưng Khương Ly lại không mảy may gì cả, kiên trì đến thời khắc này dùng hết sức mình khai triển bài võ thuật.Trong nháy mắt, mồ hôi nhễ nhại khắp người, tay chân Khương Ly không ngừng run rẩy, giống như trọng lượng của trời đất đều đang đè lên người, nặng vô cùng.Hắn vội vàng thoát khỏi trạng thái, há mồm thở dốc.Xem xét, nãy giờ hắn mới đánh đến quyền thứ chín, bước ra năm bước, bước thứ sáu bước ra, thân thể hắn bị đè nén đến cực hạn, phải lập tức từ bỏ.Bài quyền pháp này có mười tám quyền, chín bước, tiếp theo mỗi bước, mỗi quyền đều khó như lên trời, để hắn không khỏi cảm khái.Không hổ là đời thứ nhất Lạc Thần sáng tạo.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương