Chương 19: Say rượu

Edit: ND Trái Cây Nhiệt Đới

"Ba, ba tốt quá đi..."

Tư thế này của hai người cách nhau rất gần, lúc Nghiêm Hạ nói chuyện, hơi thở cứ phả vào tai khiến cho càng anh siết chặt hai tay lại, tiếp tục vững vàng bước đi lên phía trước.

Lúc ăn cơm tối, trưởng làng lấy ra chai rượu hoa hồng mà nhà mình đã ủ và cả chai rượu vang, ngoại trừ mấy đứa trẻ con và Nghiêm Hạ thì rót cho mỗi người một ít, Nghiêm Hạ chưa đủ mười tám tuổi, hơn nữa còn có Nghiêm Dĩ Đông ngồi bên cạnh nên cô không có phần.

Nhưng mà cô thèm, cô ngồi ở bên cạnh ba cũng có thể ngửi được mùi rượu trong bát của anh.

Nhân lúc ba mình đang nói chuyện với trưởng làng, cô lén uống một ngụm rượu hoa hồng trong bát của ba, rất ngọt, không có vị cay của rượu trắng chỉ có hương vị ngọt ngào của hoa hồng.

Cô lại lén uống thêm rượu vang, cũng ngon không kém.

Đến khi Nghiêm Dĩ Đông phát hiện ra rượu trong bát của mình cạn từ khi nào thì lúc này Nghiêm Hạ cũng đã dựa vào vai anh ngây ngô cười hì hì.

Thấy dáng vẻ say rượu này của Nghiêm Hạ, thím của Lý Mễ nói với Nghiêm Dĩ Đông: "Mặc dù rượu này uống ngon, nhưng mà được ủ bằng rượu ngô nên tác dụng ngấm từ từ sẽ rất mạnh, tiểu thư Nghiêm không hay uống rượu nên chắc đã say rồi."

Nghiêm Hạ khi say rượu còn phiền hơn cả bình thường.

Ngay cả đi cũng không vững, bị Nghiêm Dĩ Đông ôm về phòng, sau đó thì làm loạn đòi đi tắm, không cho tắm thì khóc lóc om sòm.

Nghiêm Dĩ Đông không yên tâm để cho cô vào tắm một mình nhưng cô lại làm ầm lên nhất quyết muốn đi tắm, anh chỉ có thể lấy khăn tắm và quần áo ngủ mang vào rồi điều chỉnh nước nóng giúp cô.

Nghiêm Hạ đi vào chưa được năm phút thì có một tiếng động rất lớn phát ra, sau đó là tiếng khóc nho nhỏ, Nghiêm Dĩ Đông ở bên ngoài gọi cô nhưng cô không trả lời.

Nghiêm Dĩ Đông không còn cách nào khác đành phải mở cửa bước vào.

Cô gái chỉ mặc mỗi chiếc qυầи ɭóŧ, nửa thân trên tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi dưới đất xoa xoa đầu gối, nhìn thấy có người đi vào.

Cô ngẩng đầu lên, tủi thân mong chờ nhìn người đàn ông trước mặt rồi chỉ vào đầu gối mình: "Chỗ này đau."

Chắc là bị đập vào đầu gối.

Nghiêm Dĩ Đông nhìn vào bức tướng bên cạnh rồi kéo cô từ dưới đất lên: "Không tắm nữa."

Nghiêm Hạ mượn lực đứng dậy, nhưng sau đó lại loạng choạng đứng dưới vòi hoa sen, vặn mở vòi.

Dòng nước ấm ấp xối ướt từ đầu xuống chân hai người.

Áo sơ mi trên người Nghiêm Dĩ Đông bị ướt dính sát vào cơ thể anh, Nghiêm Hạ ngã vào người anh, sau đó nâng một chân lên, anh còn chưa kịp ngăn cản thì cô đã cởi bỏ cái quần duy nhất trên người mình xuống.

m hộ nhỏ không một cọng lông trắng nõn của cô dần lộ ra, trắng hồng non mềm khiến cho người ta không nhịn được muốn chơi đùa.

Bầu ngực nhỏ của cô áp vào ngực Nghiêm Dĩ Đông, theo chuyển động của cô, đầṳ ѵú hai người chạm vào nhau, Nghiêm Hạ bỗng nhiên cảm thấy hơi tê dại.

Chân cô ngày càng trở nên mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào Nghiêm Dĩ Đông mà đứng, ánh mắt anh cố gắng không nhìn Nghiêm Hạ, liếc qua thấy cơ thể cô đang nghiêng ngả nên chỉ đành phải vươn tay đỡ lấy eo cô.

Nghiêm Hạ ngây ngô cười rồi cũng vươn tay chọc chọc vào cơ ngực của Nghiêm Dĩ Đông, nhẹ giọng nói: "Ngực ba cũng nhỏ như ngực của con vậy."

Nghiêm Dĩ Đông nắm lấy tay cô kéo ra khỏi người mình.

"Nghiêm Hạ, đứng yên." Giọng điệu của anh lạnh lùng hơn bình thường.

Nhưng Nghiêm Hạ đã uống say nên cũng không sợ anh lắm, cô giãy giụa thoát ra khỏi tay Nghiêm Dĩ Đông, để tay ra sau rồi lôi cánh tay ba mình.

Ánh mắt lờ mờ nhìn Nghiêm Dĩ Đông, hỏi anh: "Ba, không phải kỳ kinh nguyệt của con vừa hết rồi à? Nhưng tại sao bên dưới của con vẫn đang chảy máu, còn rất xót nữa..."

Nghiêm Dĩ Đông vẫn luôn liếc mắt nhìn, nghe thấy vậy thì hô hấp dần cứng lại, đương nhiên anh biết phía dưới cô đang chảy ra thứ gì, anh đưa tay muốn đẩy Nghiêm Hạ ra.

Nhưng Nghiêm Hạ giống như một con lươn ở trong tay anh, anh không những không thể bắt được cô mà ngược lại Nghiêm Hạ còn vặn vẹo tránh thoát, thân dưới của cô cứ thế vô tình chạm vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của anh.

Cô thoải mái đến mức không nhịn được phát ra một tiếng rên dài.

"Ưʍ..."

Nghiêm Dĩ Đông còn chưa phản ứng lại kịp thì Nghiêm Hạ đã cọ xát âʍ ɦộ nhỏ của cô vào đũng quần của anh, vải vóc thô ráp của chiếc quần tây cọ vào âʍ ɦộ non nớt của cô, dần dần cô càng mở rộng hai chân ra, để lộ rõ viên hộŧ ɭε đang ẩn núp trong môi âʍ ɦộ...

Động tác của cô từ từ nhanh hơn, trong miệng còn không ngừng kêu: "Ba ơi..."

Nghiêm Dĩ Đông biết rõ là không nên, anh đang lợi dụng lúc Nghiêm Hạ uống say mà chiếm lời từ cô, chưa kể đây còn là con gái của anh, nhưng anh có thể cảm nhận được bộ ngực xinh xắn của Nghiêm Hạ đang liên tục ép vào ngực mình, bàn tay đặt ở bên eo Nghiêm Hạ không ngừng siết chặt, không biết nên đẩy ra hay kéo lại gần.