Chương 19: Trường học nội trú

"Hả?" Người nọ nhìn Bạch Vấn Hạ,

trong lòng rất phấn khích, không ngờ rằng anh ta thực sự nhận được sự khẳng định của đại lão.

"Tối nay tôi sẽ đến đó, ừm, có lẽ tôi cũng đưa hai người đến luôn." Bạch Vấn Hạ chậm rãi nói, ánh mắt kiên định của cậu rơi vào hai NPC thiếu niên bất lương, khiến hai người họ ở đằng sau cảm thấy ớn lạnh không thể giải thích được.

Lúc này, không ai để ý đến là có một bóng người từ từ băng qua sân thể dục tối tăm, đi đến vị trí của phòng học cũ.

Đứng trước cánh cửa cũ kỹ và rỉ sét, người đó vươn bàn tay hơi run rẩy của mình ra, dùng chìa khóa mở cửa...

Tiết tự học buổi tối kết thúc lúc 10 giờ.

Lúc này, trong ký túc xá mới có hai thiếu niên bất lương đang bị trói cạnh nhau, miệng bị bịt lại vứt trên sàn ký túc xá, mặt mũi bầm dập mang đầy sự sợ hãi.

Bạch Vấn Hạ cau mày ngồi trên giường, giống như bác sĩ đang đối mặt với những bệnh nhân không chịu phối hợp, nói: "Tôi đã bảo hai cậu thành thật đến đây với tôi, nhưng các cậu không chịu nghe lời nên tôi cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể động thủ. Tôi làm những việc này đều vì sự an toàn của các cậu."

"Um, um um!" Thiếu niên bất lương vùng vẫy, như muốn nói gì đó, nhưng miệng đang bị bịt lại nên không thể nói thành lời. Vào lúc này bọn họ gặp quỷ có khi còn an toàn hơn ở đây với Bạch Vấn Hạ.

"Lần này ít nhiều gì cũng nhờ hai cậu." Bạch Vấn Hạ nhìn về phía hai người khác trong ký túc xá, biết ơn nói: "Nếu không nhờ hai người giúp đỡ, một mình tôi cũng không thể kéo hai tên này về được."

"Không có gì, nếu là việc anh Bạch nhờ đương nhiên là chúng tôi sẽ làm."

"Đây chỉ là việc nhỏ, chả là gì so với ơn cứu mạng của anh Bạch với chúng tôi."

Hai người trong ký túc kích động lên tiếng, không ngừng hùa theo Bạch Vấn Hạ, nhìn dáng vẻ chân chó của bọn họ, hai thiếu niên bất lương không nhịn được khinh bỉ.

Tuy nhiên, trong lòng hai người bọn họ chỉ là giả dối.

Bọn họ làm sao nghĩ đến chuyện Bạch Vấn Hạ nói muốn bắt trói người, lại chính là hai NPC. Càng không nghĩ tới chuyện, sau khi hai NPC không đồng ý thì bị cậu ta cưỡng ép bắt trói lại.

Nếu độ thiện cảm của NPC giảm xuống sẽ có chuyện không hay xảy ra, nếu như là người khác làm vậy bọn họ nhất định sẽ mắng người đó. Nhưng đây lại là Bạch Vấn Hạ nên bọn họ tin tưởng tuyệt đối. Coi như có quá đáng thì cậu làm gì cũng đều có nguyên nhân của nó.

Hơn nữa lúc nãy, ngay khi vừa tan học, thi thể Vương Hổ định đi theo bọn họ đến ký túc xá, dọa họ suýt chút nữa tè ra quần, nhưng sau khi thấy Bạch Vấn Hạ thi thể kia lại chạy mất dép, hiện giờ không biết nó đang trốn chỗ nào đợi họ … Đây cũng là nguyên nhân làm hai người họ càng thêm tin tưởng Bạch Vấn Hạ.

"Không vấn đề gì." Bạch Vấn Hạ rơi vào trầm tư: "Tôi sẽ sắp xếp lại một chút, đêm nay chỉ cần chờ lệ quỷ xuất hiện là được."

Những người khác: "?" Chờ lệ quỷ xuất hiện mà cậu ấy có thể nói ra nhẹ nhàng như vậy!

"Không sao hết, hai người sẽ không gặp chuyện gì. Oán hận của lệ quỷ đối với hai thiếu niên bất lương rất lớn, tôi sẽ ngủ bên cạnh hai tên đó." Vừa nói vừa tìm thêm vài cái gương đặt xung quanh bản thân, nghĩ đến chuyện quỷ sẽ xuất hiện trong gương, nói không chừng làm vậy sẽ càng hấp dẫn lệ quỷ kia: "Hai cậu cứ yên tâm ngủ ở giường đối diện."

Kế hoạch này thật hoàn mỹ!

Bạch Vấn Hạ cảm thấy tối nay mình không xảy ra chuyện gì thì thật vô lý.

Hai người nghe vậy liền cảm động, chợt hiểu vì sao Bạch Vấn Hạ lại ra tay tàn nhẫn với hai thiếu niên bất lương kia.

Không nghĩ đến Bạch Vấn Hạ sẽ xả thân cứu họ, đem sự tức giận của NPC tập trung vào người cậu, hy sinh thân mình thu hút sự chú ý của lệ quỷ để đổi lại sự an toàn cho họ … Bọn họ chưa từng nghĩ tới trong cái phó bản này vẫn còn người thiện lương như vậy, hai người lập tức kích động nói: "Không được, chúng tôi muốn gác đêm với anh Bạch."

"Như này đi, đặt một NPC qua chỗ chúng tôi, nếu quỷ tới cũng còn có thể chạy được."

"Đừng tranh giành việc của tôi! Ở yên đó đợi đi." Bạch Vấn Hạ vừa nghe lập tức cảnh giác, sao lại thế này, hai người này cũng như Tiểu Trần muốn thay cậu thu hút lệ quỷ sao?

Hai người nghe Bạch Vấn Hạ nói thế, trong lòng có chút phức tạp, lập tức gật đầu, nhưng trong lòng lại quyết tâm, nếu cậu gặp nguy hiểm họ nhất định sẽ giúp đỡ, bọn họ không thể nhìn người tốt như Bạch Vấn Hạ đi vào chỗ chết được.

Bên này, Bạch Vấn Hạ lấy điện thoại của thiếu niên bất lương xuất hiện trong CG ra, cái mà họ mới tịch thu được trong lúc khống chế hai thiêu niên bất lương kia.