- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Đông Cung Mị
- Chương 26: Giang Hạ Vương Phi
Đông Cung Mị
Chương 26: Giang Hạ Vương Phi
Lão phu nhân thở dài: " "Ta đối với vụ án thái học năm đó vẫn luôn cảm thấy bất an.. Ai có thể nghĩ tới chỉ một tờ sách luận, vậy mà dẫn đến lão Vương gia phải rời kinh, thái thường khanh Thẩm Mục bị cách chức, cuối cùng lại để quý phi nhặt được lợi ích..."
Vừa nói vừa nước mắt lưng tròng: "Cũng bởi vì chuyện này, Nhu nhi mới phải tiến cung, Từ Vân Kiều gả vào phủ..."
Triệu Tử Nghi thật sự không muốn nhớ lại chuyện quá khứ: "Nương, vụ án thái học do bệ hạ đích thân chủ trì, trong đó chi tiết cũng chỉ có mình bệ hạ hiểu rõ." Nói xong liền đứng dậy: "Sắc trời không còn sớm, nhi tử còn có chuyện quan trọng, xin cáo từ trước."
Lão phu nhân khẽ giật mình, vội vàng nói: "Chuyện thông gia thì sao?"
Triệu Tử Nghi sửa sang lại ống tay áo: "Mẫu thân yên tâm, ý kiến của người con sẽ cân nhắc."
Lão phu nhân lúc này mới thả lỏng người, do dự một lúc, cuối cùng nói: "Ta nghe nói ngươi một tháng hơn hai mươi ngày ngủ ở thư phòng, ngươi không có việc gì thì cũng nến đến Cảnh tú viên nhiều hơn đi, có thế nào Từ thị cũng là chính thế của ngươi, là đích mẫu của Yến nhi. Ngươi đối xử với nàng ta quá mức lãnh đạm, bọn hạ nhân nhìn vào cũng không tốt lắm, Yến nhi là đại cô nương hiểu chuyện, ngoài miệng tuy không nói, nhưng trong lòng nhất định sẽ cảm thấy rất khó chịu."
Triệu Tử Nghi cười cười, nói: "Người yên tâm, nhi tử hiểu rõ."
"Đi đi."
Cuộc nói chuyện này quá mệt mỏi, lão phu nhân cũng cảm thấy hơi mệt, liền gọi Chu ma ma vào hầu hạ.
Triệu Tử Nghi ra khỏi điện Vinh An, tùy tùng Trường Tùng vội cầm theo đèn l*иg đón: "Tướng gia."
Sau một lúc lâu, không có ai trả lời, Trường Tùng ngẩn người, nhưng thấy Triệu Tử Nghi chắp tay đứng tại cổng, nhìn bông tuyết bay khắp trời, thần sắc có chút mỏi mệt.
Trường Tùng là người bên cạnh tướng gia, đương nhiên biết rõ mọi chuyện xảy ra gần đây, nhưng những chuyện này cũng đều có liên quan đến Tam tiểu thư, vì vậy cũng khó mà mở miệng an ủi.
Một chủ một phó đứng ngoài cổng một lúc lâu, Triệu Tử Nghi mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, nói: "Đi thôi."
Sau khi Triệu Tử Nghi rời đi, Chu ma ma bưng một hộp thức ăn bằng gỗ lim chạm trổ đi vào.
Bà ấy mở nắp, múc nửa bát chén nhỏ có hoa văn hoa sen, bưng đến trước mặt lão phu nhân: "Đây là canh măng chua đầu gà Tưởng nương tử phòng bếp chính mới làm, lão phu nhân mau nếm thử lúc còn đang nóng, canh này có tác dụng bồi bổ làm ấm người."
Triệu lão phu nhân liền tay nếm thử một miếng, rét lạnh mùa đông được xua tan hơn phân nửa, cười nói: "Cái này ăn ngon, thơm ngào ngạt, lại không dầu mỡ, nói với phòng bếp, ngày mai cũng làm cái này."
Lại nghĩ tới Triệu Thừa Yến, nói thêm một câu: "Đưa một phần cho Yến nhi, nó sợ lạnh, canh này uống ấm người."
Chu ma ma có chút khó khăn, Đinh ma ma phòng bếp chính mới bị tướng gia đuổi đi, Đại phu nhân vì chuyện này náo loạn một trận, Yến nhi đương nhiên cũng không vui, nào dám để Tưởng nương tử cùng tham gia chứ?
Nhưng thật khó để nói trực tiếp, chỉ cười trừ bảo: "Lão phu nhân thật sự thiên vị, cái gì tốt cũng chỉ muốn đưa cho Yến nhi, mấy vị cô nương bên cạnh, cũng nên cùng hưởng ân huệ mới đúng."
"Ngươi không nói ta lại quên, đưa cho Nhã nhi, Diệu nhi mỗi người một bát."
"vâng."
Triệu lão phu nhân uống canh xong, lúc này mới chú ý tới phòng bếp đổi người rồi: "Bảo Chu, ngươi vừa mới nói canh này là Tưởng nương tử làm? Tưởng nương tử nào thế?"
Chu ma ma gật đầu, chậm rãi nói: "Là người bên chỗ Tam phu nhân, Đinh ma ma phòng bếp chính mấy ngày trước phạm tội, bị tướng gia đuổi ra ngoài, tạm thời chưa tìm được người thích hợp, vừa vặn Tam phu nhân nói, đồ ăn Giang Nam do Tưởng nương tử hồi môn của ngài ấy nấu rất hợp với khẩu vị của lão phu nhân, vì vậy để nàng ấy trổ tài." (Thời xưa, tiểu thư khuê các lúc xuất giá ngoài đồ trang sức vàng bạc còn có các tì nữ đi theo hầu hạ, những người này đều được tính là của hồi môn khi về nhà chồng.)
Triệu lão phu nhân nghi hoặc: " Đinh ma ma phạm sai lầm gì?"
Trong ấn tượng của bà, đứa con trai này chưa từng hỏi qua chuyện nội viện, sao đột nhiên lại tức giận như vậy?
Chu ma ma lúc này mới kể chi tiết cho lão phu nhân nghe những gì đã xảy ra ngày hôm đó.
Lão phu nhân lấy một chiếc đũa nhỏ bằng đồng, gắp một khối thụy não hương bỏ vào trong chậu than, hững hờ khuấy động, hai chiếc vòng ngọc trên cổ tay phát ra tiếng leng keng trong trẻo lanh lảnh.
Chu ma ma đã khéo léo bỏ qua chuyện Từ thị trở về nhà ngoại, chỉ nói chuyện Đinh ma ma cố ý đưa đồ ăn thừa cho Triệu Tích Vi, chọc giận tướng gia, cho nên bị đánh đuổi đi.
Thấy lão phu nhân im lặng sau khi nói xong, bà ta ngập ngừng nói thêm: : "Nô tỳ có lời không nê nói, Đinh ma ma quả thực có chút quá phận, Vi nhi trước đó được nuôi dưỡng ở bên ngoài, dù thế nào cũng là nữ nhi ruột thịt của tướng gia! Đinh ma ma làm vậy, chẳng khác nào đánh vào mặt tướng gia cả."
Lão phu nhân nhớ tới thái độ cứng rắn của nhi tử đối với chuyện thông gia, nhướng mày: "Hắn thật sự rất thương đứa nhỏ này."
Chu ma ma cười nói: "Tướng gia thương Vi nhi, giống như lão phu nhân thương tướng gia vậy."
Lão phu nhân nhíu mày: "Các nô tài của đại gia tộc từ trước đến nay đều nâng cao giẫm thấp, Vi nhi phải tự lực cánh sinh. Có thể bảo vệ nàng ta nhất thời, nhưng không thể bảo vệ nàng ta cả đời được, chẳng lẽ sau này gả cho một nam nhân, nếu xảy ra chuyện gì lới, lại chạy tới khóc lóc xin tướng gia làm chủ sao?"
Chu ma ma im lặng không nói.
Trong lòng lại lên tiếng, đó là lão phu nhân ngài không biết được Vi nhi này có bao nhiêu lợi hại đâu, mới hồi phủ liền khiến phu nhân hai phòng ngoan ngoãn.
Nhưng chuyện này để lão phu nhân tiếp tục hỏi quá nhiều cũng không tốt, thế nên cười chuyển chủ đề:"Lão phu nhân nói phải, không phải sao, trưởng công chúa cũng đang để ý chuyện này, nên đã phái nhũ mẫu đắc lực đến dạy Vi nhi lễ nghi!"
Nói đến thân gia, lông mày Triệu lão phu nhân liền thư giãn một chút, cười nói: "Làm khó cho trưởng công chúa hao tâm tổn trí rồi, nha đầu kia thật tốt số, có xuất thân tướng phủ chúng ta, lại có nhà ngoại đáng tin cậy, nếu bản thân cố gắng hơn chút, nhà chồng tất nhiên sẽ không quá kém..."
Bà ta trầm ngâm, "Bảo Chu, ngươi xem trong kinh có nhà nào thích hợp với Vi nhi?"
Chu ma ma biết rõ lão phu nhân còn đang vì chuyện thông gia mà phiền não, liền cười nói: "Hôn sự của tiểu thư, không phải chuyện lão nô có thể tùy tiện bình phẩm, lão phu nhân nếu vừa ý nhà ai, bọn họ còn có thể phật ngài ý sao?"
Lão phu nhân gật đầu, Chu ma ma liền tiến lên hầu hạ bà ấy đi ngủ.
Mới cởi vớ giày, thì lại có tiểu nha hoàn vén màn cửa tiến đến: "Lão phu nhân, Giang Hạ vương phủ phái người đến rồi!"
Lão phu nhân ngẩn người, hiển nhiên là bị tin tức đột ngột này làm cho kinh ngạc.
Chu ma ma vội phân phó nói: "Mau mời tiến vào!"
Người Vương phủ tới, dù là thân phận gì, đều là quý khách.
Lão phu nhân lại ăn mặc chỉnh tề, Chu ma ma dâng trà ngon, xoay người đi hoa sảnh tiếp khách.
Chỉ chốc lát sau, tiểu nha hoàn liền khom người mang theo một nhũ mẫu trung niên tiến vào.
Nhũ mẫu này mặc một chiếc áo khoác gấm màu xanh nước biển, khuôn mặt tròn và trắng, trông rất hiền lành.
Chu ma ma cúi đầu đứng sau lưng lão phu nhân, nghe nhũ mẫu kia chậm rãi nói:
"Vương phi nói, thực ra hồi kinh đã muốn tới bái phỏng lão phu nhân, thế nhưng phủ đệ nhiều năm không có người, cần được quét dọn bài trí thật tốt, hôm nay đã thu xếp thỏa đáng, liền lập tức phái lão nô đến vấn an lão phu nhân, không biết lão phu nhân ngày mai có bận không?"
Vừa nói vừa lấy trong tay ra một tấm danh thϊếp, trao nó với một nụ cười thân thiện.
Chu ma ma vội vàng dùng hai tay tiếp đưa cho lão phu nhân.
Hoàng đế mới đưa ra ý muốn hai phủ thông gia, Vương phi lập tức liền muốn tới bái phỏng?
Lão phu nhân trong lòng sáng như gương, nhưng trên mặt lại nở nụ cười, thần sắc vô cùng vui vẻ: "Đa tạ Vương phi mong nhớ, mời quý nhân trở về thay mặt lão thân vấn an Vương phi."
Một phen hàn huyên qua đi, nhũ mẫu kia liền hành lễ, liền đứng dậy cáo từ.
Lão phu nhân ngồi một mình trong sảnh khách, phân phó Chu ma ma: "Đi chào hỏi mấy đứa bé trong nhà, bảo bọn chúng ngày mai đều đến điện Vinh An đi."
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Đông Cung Mị
- Chương 26: Giang Hạ Vương Phi