CP: Lạnh nhạt vô tâm vô phế hờ hững sư tôn thụ x Quỷ súc hắc ám tâm lý vặn vẹo công + bề ngoài hắc hoá thiếu đòn bên trong trung khuyển ôn nhu công + Trung khuyển ôn nhu chính trực độc chiếm biết làm …
CP: Lạnh nhạt vô tâm vô phế hờ hững sư tôn thụ x Quỷ súc hắc ám tâm lý vặn vẹo công + bề ngoài hắc hoá thiếu đòn bên trong trung khuyển ôn nhu công + Trung khuyển ôn nhu chính trực độc chiếm biết làm nũng công. Văn án
Có một câu nói rất hay " đóng cửa ngồi trong nhà, hoạ trên trời rơi xuống"
Biết tại sao nó rơi xuống không?
" Sư tổ! Ma giáo đánh tới tận cửa rồi!"
" Thắt lưng đau, không tiếp"
" Sư tổ! Vô Nam phái muốn đến gây khó dễ kìa!"
" Chân ta đau, không tiếp"
" Đù má, sư tổ! Tên đại ma đầu, à, đại ma thú kia đến rồi!!! =A=!!!!"
" Ta chết rồi...."
Người ta nói kẻ tu tiên sống quá lâu sẽ thành yêu nghiệt, này tuyệt đối không sai
Truyện rất hay, mình cũng ko nghĩ tình cảm của họ quá rối đâu. Truyện cũng giải thích luật nhân quả tác động như thế nào với nhân duyên của họ mà