Editor: Tuyền Uri
Cái bếp lò này Thư Tầm phải nghiên cứu thật lâu mới biết cách sử dụng, trực tiếp đem cá nhỏ bỏ vào trong chiếc chảo gốm đáy bằng màu đen bóng, chạy đến bên cạnh, tay mập nhỏ chạm vào bảng điều khiển, chảo gốm màu đen bắt đầu nóng lên, Thư Tầm đoán chừng độ lửa, đứng ở bên cạnh, còn cầm cán chảo lật một chút, thành công lật mình con cá nhỏ lại, để hoàn thành những thứ này thao tác, Thư Tầm hết sức may mắn đã từng xem qua phụ thân nấu cơm, còn có cây nhân sâm kia khiến cho thực lực mình tăng lên, để cho sức mạnh và tốc độ của hắn đều được tăng lên.
Mùi thơm cá chiên bắt đầu tỏa ra, Thư Tầm tắt nguồn nhiệt, cái chảo màu đen nhanh chóng lạnh đi, Thư Tầm lật tới trong chảo, cuối cùng ôm con cá đã chín như ý, cũng không chuyển chỗ, trực tiếp ngồi trong chảo, híp mắt to hài lòng cắn một miếng cá chiên.
Không biết đây là giống cá gì, xương đều hết sức mềm, cho nên một con cá nhỏ, cuối cùng thì xương cũng không còn, Thư Tầm nâng bụng nhỏ tròn vo của mình nằm ở trong nồi, cảm giác mình lại lần nữa sống lại.
Sau khi ăn xong, Thư Tầm nhảy ra khỏi cái chảo, cái chảo không biết làm bằng vật liệu gì, mặt ngoài bóng loáng không lưu lại bất kỳ vết bẩn nào, cho nên Thư Tầm chỉ cần đem rác lúc xử lý con cá để lại ném vào thùng rác, không cần quá lâu, rác trong thùng sẽ tự động phân giải, biến mất không thấy gì nữa.
Thời điểm Thư Tầm tìm lối ra đã từng nghiên cứu qua thùng rác, thậm chí còn muốn chui vào trong thùng rác, nhưng sau khi thấy những vật ném vào trong đó sẽ từ từ bị phân giải biến mất,
liền tiêu mất cái ý niệm này, Thư Tầm nghiên cứu không rõ lắm nguyên lý làm việc của thùng rác, cũng không biết những thứ bị phân giải biến mất kia cuối cùng đi về nơi nào, chỉ là nhìn thấy vậy hẳn không phải là chỗ tốt đẹp gì.
Sự tồn tại của hồ cá khiến cho thức ăn của Thư Tầm tạm thời ổn định, nhưng là một bể kính cá hiển nhiên không thể làm thức ăn lâu dài thức ăn, những con cá diễm lệ kia, Thư Tầm không xác định được có phải là cá ăn được hay không, hơn nữa Thư Tầm đứng ở trước bể cá đếm trên đầu ngón tay, đếm đi đếm lại, cá lớn cá nhỏ chỉ có hơn một trăm ba mươi con, nếu như căn phòng này thật không có người ở, vậy những thứ con cá này ăn cũng không được bao lâu.
Tạm thời không có nguy cơ đói bụng, Thư Tầm lại một lòng không muốn rời đi, mà là nghiên cứu gian phòng của thư phòng khả nghi này, hi vọng tìm được một hai quyển có giới thiệu liên quan đến bối cảnh lịch sử của cái thế giới này.
Mượn móng vuốt sắc bén, Thư Tầm rất dễ dàng leo được lên trên giá sách, những vật thể màu đen bóng hình chữ nhật từng cái từng cái đặt chắc chắn chỉnh tề trên giá sách, trên những thứ cỡ bàn tay này không có bất kỳ chữ nào, chắc cũng là vật phẩm cần có người điều khiển mới có thể kích hoạt, nhưng trên cả giá sách, Thư Tầm cũng không thấy có chỗ nào giống như bảng điều khiển, cũng không có bất kỳ cái nút nào.
Thư Tầm trượt xuống giá sách, định đem mấy giá sách trong thư phòng đều xem một lần, lúc trước lời cái máy dọn dẹp gia dụng kia nói chính là Hán ngữ, cho nên Thư Tầm tin rằng, cái thế giới này nhất định có chữ hán tồn tại, hơn nữa cái thời không này nhất định có liên quan đến Địa Cầu, cho dù không phải là thời không chồng chéo hay phái sinh, cũng có khả năng là thời không song song, dù sao cũng có nét tương đồng về văn hóa.
Thư Tầm đoán không sai, khi hắn tra đến giá sách thứ hai, giá sách cảm nhận được nguồn nhiệt, tự động kích hoạt, khi Thư Tầm lần nữa đυ.ng phải vật thể hình chữ nhật màu đen trên giá sách, thì phía trên nổi lên chữ, mà chữ, chính là hán tự mà Thư Tầm quen thuộc.
Chữ hán cũng không trực tiếp xuất hiện trên hộp nhỏ màu đen, mà là hiện ra ở giữa không trung, ở giữa không trung xuất hiện một mục lục thật dài, xem ra cái hộp nhỏ cũng không phải chỉ là một quyển sách, mà là một loại sách.
Thư Tầm lại tra mấy cái hộp nhỏ màu đen khác, phát hiện ra bày trên một giá sách đều là một số thư tịch trông thường, giới thiệu nhân tình, phong thổ bối cảnh lịch sử, tin tức thông thường vv của thời đại hiện tại. Thư tìm không gấp đọc nội dung thư tịch, rất nhanh tra đến giá sách cuối cùng, phát hiện ra chúng đều có thể đọc, giá sách cuối cùng là loại thư tịch học tập, từ các loại ngôn ngữ đơn giản đến các thao tác phi thuyền phức tạp, thậm chí còn có cả chế tạo phương diện cơ giới.
Tới bây giờ, Thư Tầm cũng đã hiểu, giá sách của thư phòng này có khả năng đã được chủ nhà thiết lập quyền hạn đọc. Hai giá sách cuối cùng này đối với dân thổ cư thời không mà nói hết sức phổ biến, cũng không tồn tại tính cơ mật gì, cũng là bài phối theo tiêu chuẩn của một thư phòng, cho nên không có hạn chế quyền đọc. Mà đây lại chính là thứ mà Thư Tầm đang cần, do đó Thư Tầm hào hứng đem tấm trải nhỏ của mình chuyển tới trên giá sách.
Cũng thật may là hai giá sách cuối cùng này lượng hộp màu đen để cũng không lớn, đủ để Thư Tầm đem chăn nhỏ của mình trải ra. Thư Tầm rất nhanh phát hiện, chỉ cần chạm vào cái hộp nhỏ màu đen, là có thể tìm ra bộ sách mà trong đầu mình muốn, tất cả việc này giống như đem thần thức chìm vào trong ngọc giản, không cần mở mắt mà vẫn có thể thực hiện.
Thậm chí so với việc sử dụng ngọc giản còn tiện lợi hơn, bởi vì một khi xác định đọc một quyển sách trong đó, bộ sách sẽ tự động kèm theo chức năng phụ trợ đọc, nếu không hiểu địa phương, chỉ cần suy tư, bên cạnh sẽ hiện ra chú thích, cho dù là một từ ngữ đơn giản, cũng sẽ xuất hiện chú thích, như vậy, tốc độ đọc của Thư Tầm và chất lượng sẽ được nâng lên cao, trí nhớ của Thư Tầm rất tốt, hơn nữa có tính thích ứng và tính học tập của thiên phú xuyên không này tồn tại, hầu như chỉ cần đọc một lần, là có thể tự mình ghi nhớ tin tức cần.
Đọc càng nhiều, hiểu càng rõ, Thư Tầm cũng trầm mê thật nhiều, Thư Tầm rất khó tưởng tượng, loài người sao lại thông tuệ như vậy, cho dù không có linh lực, cho dù không có thể phách tráng kiện, lại có thể cường đại đến không thể khinh thường.
Bản thân bọn họ dù không có linh lực, nhưng khéo léo vận dụng một loại năng lượng của mỗi một thế giới, bọn họ dù bản thân yếu ớt, nhưng lại sáng tạo ra vũ khí kinh khủng có thể hủy diệt thế giới, bọn họ không thể bay, nhưng lại có thể đột phá bổn nguyên cấm chế, thám hiểm ra thế giới thời không, hơn nữa bên trong tiến trình lịch sử, từng bước từng bước đem các loại từ từ phát triển đến cực hạn.
Cái thế giới này cũng đồng dạng như Địa Cầu, vận hành lấy khoa học kỹ thuật làm chủ, ý thức lấy khoa học làm chủ, các loại lý luận đang lần lượt kiểm chứng chân lý đổi mới khoa học kỹ thuật, khám phá nguồn gốc vũ trụ.
Mượn tài nguyên bản thổ Địa Cầu, loài người đem bước chân bước ra Thái Dương Hệ, tài nguyên của bản thân Địa Cầu cũng không thể giúp bọn họ đi quá xa, các loại nguyên tố của bổn thổ tinh cầu, các hạng mục tài nguyên chế tạo công cụ hàng không đã có thể làm từ từ đến cực hạn, lúc này, lý luận về tài nguyên ngoại tinh cùng ý thức lý luận vũ trụ bắt đầu manh nha.
Cái gọi là lý luận tư nguyên ngoại tinh chính là hành tinh gần Địa Cầu, thậm chí trên Hằng Tinh còn tồn tại tư nguyên ngoài Địa Cầu, có thể có sự hiện hữu của khoa học kỹ thuật cách tân hơn nữa, từ đó cải tiến công cụ thăm dò vũ trụ của bọn họ, tư nguyên ngoại tinh có thể được Địa Cầu vận dụng khai phá, loài người lại tiến được bước xa hơn.
Mà vũ trụ ý thức luận, hiểu đơn giản chính là vũ trụ tồn tại trong ý thức của mình, theo ngôn luận của phương đông mà nói, chính là trời không tuyệt đường của con người, cho nên rất nhiều học giả cho là, vũ trụ sẽ có ý thức để lại sinh cơ cho Địa Cầu, mà không phải là đường cùng. Mỗi thể sinh mệnh
ra đời đều là kết quả của ý thức vũ trụ, loài người mới có thể phát triển được cho tới bây giờ, nói rõ tính thích ứng của bọn họ đối với vũ trụ, mà vũ trụ sẽ không bỏ mặc một thể sinh mệnh
như vậy tiêu vong.
Sự kết hợp của hai lý luận này khiến cho rất nhiều người tin tưởng, vũ trụ sẽ có ý thức sắp xếp tư nguyên có thể ứng dụng trong phạm vi có thể đạt tới của khoa học công nghệ ở Địa Cầu, nói cách khác, bước chân thăm dò mà Địa Cầu hướng ra phía ngoài sẽ từng bước một hoàn thành, chứ không phải một lần là xong.
Do đó, việc khai phá sử dụng tư nguyên ngoại tinh sẽ đem đến một sự cách tân về mặt khoa học kỹ thuật mà loài người đã mong đợi từ lâu, mà có lần thứ nhất, thì đương nhiên cũng sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba......
Bằng việc từng bước từng bước thăm dò, loài người cuối cùng cũng đã phát hiện ra thể sinh mệnh ngoại tinh, tuy chỉ là sinh mệnh đơn giản không tự nhận thức được, nhưng nó lại mở ra cuộc di dân đầu tiên của loài người, bước chân của loài người cuối cùng đã bắt đầu thực sự mở rộng ra bên ngoài.
Khoa học kỹ thuật thăm dò vũ trụ của con người không ngừng tiến bộ, tốc độ hơn cả ánh sáng, nhảy vượt không gian, chuyển vận không gian chờ đúng thời cơ kỹ thuật mà sinh ra, phi thuyền vũ trụ, chiến hạm tinh tế, giáp cơ chiến đấu cũng theo đó mà có, trải qua ba tỷ năm, loài người trước sau đã vượt qua thời đại khoa học kỹ thuật, thời đại siêu khoa học kỹ thuật, thời đại thăm dò, cuối cùng hoàn toàn bước vào thời đại tinh tế.
Tác giả có lời muốn nói:
Tất cả lý luận trong văn đều ở não động, không thể khảo cứu, các tiểu thiên thần đừng coi là thật oh ~
Thế giới trong văn có thể lý giải không gian song song, cùng theo não động của lão Hiên, lão Hiên mang mọi người bay đi~~~