Tần Mộng Nguyệt đập đầu, đầu óc vẫn còn choáng váng. Tuy nhiên, khi nhìn thấy những người nhà từng đối xử với mình cung kính, hòa thuận bỗng trở nên chua ngoa cay nghiệt, hung hăng doạ người, nàng nhất thời cũng có chút bối rối.
Mặc dù cha mẹ đều là võ tướng, nhưng từ nhỏ bà đã được nuông chiều và bảo vệ, mẫu thân dạy dỗ chủ yếu theo nếp sống ôn nhu, hiền thục, vì vậy, trong lúc vội vàng, bà hoàn toàn không biết phải đối phó với kẻ tiểu nhân gió chiều nào thuận chiều ấy như thế nào!
“Nhị thúc công, Nhị ca ca, Nhị tẩu, Tam ca ca, Sóc Nhi không hề mưu phản! Sao ngay cả các người cũng không chịu tin hắn?” Tần Mộng Nguyệt vẫn cố gắng giải thích với người nhà mẹ đẻ.
Trương thị thấy Tần Mộng Nguyệt đến giờ vẫn còn cãi cùn, không chịu theo lời hai đứa tôn tử quỳ xuống dập đầu với bà ta, rõ ràng là không coi trọng tổ mẫu này!
Bà ta chống gậy gõ mạnh xuống sàn nhà, tức giận nói: "Quá lắm! Tiện nhân này đến giờ vẫn chưa hối hận! Vẫn hỗn láo với trưởng bối! Đây là không coi trọng tổ mẫu này sao!"
Lời nói chưa dứt, đã nghe tiếng cười khẩy.
Gia đình họ Tần không khỏi ngớ người ra, nhìn người vừa buông tiếng cười khẩy, nhất thời đều ngây người.
Cái nữ tử xinh đẹp, duyên dáng, mĩ miều này là ai? Thật bất ngờ, nàng dám phát ra tiếng cười chế giễu họ?
Lúc này, nữ tử trẻ tuổi đang dìu Trương thị nhìn về phía Thẩm Phong Hà, giọng nói đầy oán hận nhắc nhở:
“Lão tổ tông, đây là Thái tử... À không, đây chính là thê tử của tên nghịch tặc mưu phản kia!"
Nữ tử trẻ tuổi này là nữ nhi của Tần Lập Chính, Đại tôn tử của Trương thị, tên là Tần Hoan Hoan, cũng là cháu gái của Tần Mộng Nguyệt.
Tần Hoan Hoan từ nhỏ đã một lòng muốn gả cho Thái tử, sau này trở thành Hoàng hậu.
Trước đây khi Thái tử chọn con dâu, nàng ta đã xúi giục mẹ mình là Tiền thị vào cung để nói đỡ với Tần Mộng Nguyệt. Để cho Thái tử lấy nàng làm Thái tử phi. Nói cái gì mà ‘nước phù sa không chảy ruộng ngoài’, con dâu nếu là cháu gái ruột của mình thì tốt hơn nhiều so với những người không liên quan.
May mắn thay, Tần Mộng Nguyệt là người tỉnh táo, đã thẳng thừng từ chối Tiền thị.
Vì vậy, Tiền thị và Tần Hoan Hoan luôn căm thù Hoàng hậu, và cả Thái tử phi tương lai lúc đó cũng bị họ ghim thù.
Hiện tại Thái tử mưu phản bị gϊếŧ, Tần Hoan Hoan tuy trong lòng thầm mừng may mắn không làm Thái tử phi, nhưng nghĩ lại, dù nàng không làm Thái tử phi, chẳng phải cũng bị xét nhà lưu đày rồi sao, chẳng phải cùng chung số phận với Thái tử phi hay sao? Thật quá đáng!
Dựa vào cái gì mà nữ nhân đó đã trở thành Thái tử phi mà vẫn không bị xử tử?
Vì vậy, Tần Hoan Hoan càng căm ghét Thẩm Phong Hà hơn, cho nên ngay từ đầu nàng ta đã chú ý đến Thẩm Phong Hà.
Giống như Thẩm Phong Hà không quen biết phần lớn gia đình họ Tần, những người khác trong gia đình họ Tần cũng không quen biết Thái tử phi.
Hiện tại nghe lời Tần Hoan Hoan, không khỏi đều tức giận lên không biết từ đâu tới.
Dù sao đi nữa, những kẻ thân cận với Thái tử, ôi không, những kẻ thân cận với tên phản nghịch kia, đều là thủ phạm khiến họ bị lưu đày!
Thấy vậy, vợ của Tần Lập Khánh, Lưu Thúy, lập tức lớn tiếng mắng: “Sao ngươi lại cười!”
Thẩm Phong Hà lạnh lùng liếc nhìn nàng ta một cái, nói: "Ta cười có kẻ quá xem trọng bản thân mình rồi. Chỉ là một thϊếp thất mà thôi, tưởng rằng tuổi cao thì thành ra chủ tử à? Thật quá đáng! Ngươi bắt đích tôn nữ dập đầu cho ngươi ư? Ai cho ngươi cái mặt mũi to thế hả?!"
Những lời nói đó đã đυ.ng chạm đến nỗi đau của Trương thị. Khuôn mặt nhăn nheo của bà ta vì tức giận mà run lên. Bà ta quát lớn, mắng mỏ: "Tiểu tiện nhân này ngươi nói gì vậy!"
Trong gia đình cổ đại, thứ bậc giữa con vợ cả sinh và con do vợ lẽ sinh rất rõ ràng. Nhiều thϊếp thất, di nương đều là nữ nhi của người hầu trong nhà, thường được gọi là người hầu.
Mặc dù được chủ nhân thu nạp vào nhà, trở thành thϊếp thất di nương, về mặt thân phận, thực ra vẫn là nô tài, khi gặp đích tử đích nữ do chính thê sinh ra, cũng phải hành lễ.
Đối với những người lớn tuổi, nhà có gia phong tốt, họ vẫn còn tôn trọng nàng một chút. Tuy nhiên, đối với những gia đình có gia phong kém, họ có thể trực tiếp đuổi nàng ra khỏi nhà hoặc sắp xếp cho nàng quét dọn và tiếp tục làm nô tài. Điều này cũng là điều thường xảy ra.