…. giữa căn phòng ngập tràn ánh nắng vàng xinh đẹp…… mĩ nữ tựa như đang say ngủ….chiếc váy trắng điểm xuyết những đốm đỏ tươi kì lạ….… xung quanh cô hương hoa ngào ngạt…...trên môi người con gái xinh đẹp như nữ thần… tồn tại 1 nụ cười mãn nguyện………… “Mãn nguyện bởi vì cuộc đời này không còn gì lưu luyến… đối với cô… cái chết phải chăng chính là sự giải thoát?”…… 30 phút sau….
Katsuki đi đi lại lại ở phòng khách, trong lòng vô cùng bất an lo lắng. Anh gọi cửa mãi nhưng cô không hề trả lời… cô đang làm gì trong đó vậy chứ? 1 lát là thế này sao? Anh vừa giận vừa lo, cảm xúc đan xen lẫn lộn tạo ra 1 tâm trạng vô cùng phức tạp…
… và lúc đó, tại trường Xbest…
Hôm nay là ngày lễ Tốt nghiệp. Không khí nơi đây vô cùng náo nhiệt. Có cả nước mắt lẫn nụ cười. Tất cả những học sinh Xbest đều cảm thấy vô cùng nuối tiếc. Cả 4 Queens đều tốt nghiệp. Nhưng điều khiến người ta hụt hẫng nhất chính là việc Hội trưởng Hội học sinh không xuất hiện trong ngày lễ này. Ai cũng biết việc ngày hôm nay cô tổ chức lễ cưới với Thiên Vương Katsuki, cũng là 1 người vô cùng nổi tiếng khi còn đang học ở Xbest. Lẽ dĩ nhiên cô sẽ không thể đến tham dự buổi lễ tốt nghiệp. Chia tay thế này, thật sự không ai muốn. Vả lại, những thắc mắc, những nghi vấn mà cô đã hứa sẽ giải thích vẫn chưa được làm sáng rõ. Không những thế, điều người ta cảm thấy kì lạ nhất chính là việc, tại sao cô lại trở thành vị hôn thê của Thiên Vương? trong khi cháu trai độc nhất của Tập đoàn JJ và cô lại là 1 cặp uyên ương trời sinh, tình cảm giữa họ không ai không biết đến. Tất cả đều cảm thấy thất vọng. Mối tình đẹp đẽ dường ấy mà lại có cái kết cục như thế này, mấy ai có thể ngờ được?
Không khí ở hội trường càng ngày càng nóng bừng lên. Sân khấu được thiết kế vô cùng hoành tráng. Màn hình tinh thể lỏng cực đại giữa sân khấu,kết nối với tất cả các bảng điện tử trong trường. Cờ hoa rực rỡ đầy đủ sắc màu. Tất cả được sắp xếp vô cùng đẹp mắt.Candy không có mặt, nên Hanachi đành phải lên thay mặt cô phát biểu.
_ Hôm nay, Hội trưởng Hội học sinh Lanayi Liuyashi có việc đột xuất không thể xuất hiện được. Chính vì vậy, tôi sẽ thay mặt cô ấy có 1 vài lời muốn chuyển đến các bạn…_ Hanachi bước lên sân khấu, cô hắng giọng, với ngữ điệu trầm khan lạnh lẽo, từng câu từng chữ thông qua micro vang vọng khắp cả hội trường.
Tất cả đồng loạt im lặng, hướng ánh mắt nhìn lên người con gái với khí chất lạnh lùng cao ngạo. Cô im lặng trong giây lát, rồi tiếp tục:
_ Ngày hôm nay quả là vô cùng đáng tiếc khi Hội trưởng Hội học sinh không thể xuất hiện. Ngày lễ Tốt nghiệp này, tôi …
_ “Xin chào tất cả các bạn.”_ 1 giọng nói phát ra ngay sau lưng, cắt ngang lời Hanachi khiến cô giật mình kinh ngạc. Giọng nói đó vô cùng quen thuộc, là giọng nói của người không thể nào xuất hiện ở đây ngay lúc này! Hanachi chau mày, quay lưng lại! Là Candy!!!
Nhưng không phải Candy bằng xương bằng thịt, mà là hình ảnh của cô thông qua màn hình tinh thể lỏng cực đại ngay sau Hanachi. Có vẻ như đây là 1 đoạn video vừa được đăng lên qua máy tính chủ.
Người con gái trong đoạn băng này xinh đẹp lạ thường, làn da trắng mịn dường như trong suốt, khóe môi khẽ cong lên, cười mà tựa không cười khiến cho cô càng thêm bí hiểm. Chỉ có điều, ánh mắt tuy lạnh lẽo nhưng lại chứa đựng nỗi buồn sâu thẳm, làm cho người ta cảm thấy động lòng, có chút gì đó xót xa ẩn sâu trong mỗi người.
_ “ Ngày hôm nay, thật sự vô cùng đáng tiếc khi tôi không thể có mặt, không thể trao cho các bạn những cái bắt tay may mắn, cũng không thể làm gì cho các bạn! Nghĩ đến điều này, tôi cảm thấy vô cùng có lỗi.”_ cô im lặng 1 lát, đầu khẽ cúi xuống dường như đang tạ tội. Rồi Candy tiếp tục _ “ thời gian qua, ở dưới mái trường này, đối với tôi quả thực vô cùng hạnh phúc, được các bạn yêu mến cũng là niềm vinh hạnh mà tôi may mắn có được. Tôi thật sự rất vui khi mọi người đã luôn ủng hộ tôi, đã luôn bên cạnh tôi. Tôi không dám tự nhận mình là 1 Hội trưởng tốt, nhưng tôi tin rằng mình đã cố gắng hết sức để khiến cho môi trường học tốt đẹp hơn, đã cố gắng cân bằng lại những hoạt động diễn ra trong trường. Có được ngày hôm nay, tất cả đều là nhờ vào các bạn! Cảm ơn các bạn đã luôn tin tưởng tôi, đã luôn đứng về phía tôi dẫu cho tôi còn nhiều thiếu sót. Hôm nay là ngày lễ tốt nghiệp, bằng tất cả những gì chân thành nhất, tôi xin chúc các bạn sẽ đạt được những mục tiêu lớn lao của bản thân, hoàn thành được ước mơ của chính mình và thành công trên nhiều lĩnh vực, có sự nghiệp lớn trong tương lai.”
Tiếng vỗ tay như sấm dậy! Cả hội trường như vỡ òa! Có 1 số người còn không kìm được nước mắt, bật khóc thành tiếng. Chia tay nhau thế này, quả thật quá đau lòng! Ngày lễ tốt nghiệp vui buồn lẫn lộn! Những kỉ niệm dưới mái trường này thật sự không thể nào quên được! Ai cũng biết, Candy đã làm những gì tốt đẹp nhất cho ngôi trường này! Nếu không có cô, tuyệt đối sẽ chẳng thể có 1 Xbest như bây giờ. Ai ai cũng cảm động. Bởi vì Hội trưởng Hội học sinh đã không hề quên họ, dù trong ngày trọng đại không thể tham dự vẫn gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến tất cả mọi người.
Đoạn video thật ra vẫn chưa hết. Cô dừng 1 chút, rồi chuyển đề tài:
_ “ Lời hứa đối với các bạn, tôi chưa hề quên. Đúng vậy, tôi là cháu gái duy nhất của Chủ tịch Tập đoàn AKT. Giấu sự thật này cho đến tận bây giờ mới tiết lộ, tôi thành thật xin lỗi. Nhưng ai cũng có bí mật của riêng mình. Tôi chỉ có thể cho các bạn biết như vậy thôi, còn nguyên do hãy bỏ qua cho tôi 1 lần,bởi vì tôi cũng chỉ là 1 con người bình thường như các bạn” _ bầu không khí lại chìm vào yên lặng. Tất cả đều ngước lên màn hình rộng, chăm chú nhìn hình ảnh của cô. Giọng nói của cô trong trẻo nhưng rất êm tai, nhẹ nhàng như 1 làn gió thoảng._ “ Thời gian tôi bước vào ngành giải trí chỉ là 1 phút nhất thời, lí do chỉ là vì lời hứa với Salasa, cũng không phải chuyện gì quá đặc biệt. Biết sự thật tôi là cháu gái của Chủ tịch tập đoàn AKT, có lẽ 1 số người cũng biết chuyện tôi là con lai.”_ Candy trong đoạn video có đôi mắt xanh cây sâu thẳm. “ những chuyện tôi nợ các bạn 1 lời giải đáp, coi như cũng đã hết. Được gặp các bạn, quả thật là mối nhân duyên đáng quý. Tôi mong rằng, nếu kiếp sau có thật sự tồn tại, tôi vẫn sẽ được hội ngộ cùng các bạn. Vô cùng cảm ơn tất cả mọi người!” Màn hình vụt tắt. Tất cả ngỡ ngàng. Hình ảnh cuối cùng của cô gái ấy… nụ cười đượm đầy nỗi buồn… và câu nói khó hiểu… về kiếp sau…
Chỉ duy nhất 1 người đứng sau khán đài, sững sờ khi nghe câu nói ấy. Mắt mở to, trừng trừng nhìn vào màn hình chỉ còn 1 màu đen, miệng không ngừng lẩm bẩm:
_ Candy?... kiếp sau ư?... chuyện gì thế này? Đừng nói là cậu… không… không thể như vậy được… cậu điên rồi… điên rồi !!!!!!!
Salasa quay lưng chạy đi 1 cách vội vàng, cô lo sợ… Salasa lắc đầu, cố gắng xua đuổi những dự cảm không tốt. Vừa chạy, cô vừa rút điện thoại ra, gọi điện:
_ Alo, Candy ở đâu rồi? Nói cho tôi biết ngay!.... Sao? Cái gì cơ?!! Không thể nào!!!!! Phá cửa đi!!!!! Nếu không anh nhất định sẽ hối hận!!! Nghe tôi đi!!!!!!
… và lúc đó, tại căn biệt thự của Kid:
_ Kid, mày có tin nhắn này!_ Ken nằm dài trên ghế salon 1 cách vô cùng tự nhiên thoải mái, đưa tay vớ lấy chiếc điện thoại trên bàn khi nghe tiếng “ Bíp”.
_ Vậy à?_ Kid đang cặm cụi xem xét đống tài liệu mà ông nội giao cho. Anh đáp lại 1 cách thờ ơ mà không buồn ngước nhìn lấy 1 cái_mày đọc giùm tao đi!
_ Thôi thôi! Tao không dám!_ Ken cười cười cợt nhả_ Tao không muốn xâm phạm đời tư cá nhân!^^
_ Thư từ của tao, mày còn ngang nhiên mở ra đọc cơ mà!
_ Hì! Làm gì có!^^
_ Còn chối?_ Kid liếc nhìn Ken với ánh mắt sắc lẹm!
_ Không! Hì hì!_Ken nhìn vào màn hình, miệng không ngừng xuýt xoa_ Oa, dạo này có lẽ mày được nhiều em hâm mộ lắm! Hình như không phải người quen!
_ Vậy thì xóa đi!_ Kid lạnh lùng.
_ Ấy!để tao đọc đã!... Trời! Gì kì vậy này? Chỉ có 1 chữ “ B”…_Ken đang nói thì lại 1 tiếng “bíp”_… tin nhắn tiếp…. “ Y” ?
_ hử?_ Kid chẳng hiểu nổi thằng bạn thân của mình đang nói về chuyện quái quỷ gì nữa!
_ Mày với em nào đây? Nói xem!
_ Là sao?_ Kid dừng động tác, quay đầu nhìn Ken.
_ Xài ngôn ngữ kiểu chỉ có 2 người hiểu thế này, thì chắc chắn là với em nào đó rồi! Mày ghê thật! Ghê thật!_ Ken gật gù, tỏ ra vô cùng tâm đắc với suy đoán của mình.
_ Bốp!_ Kid thản nhiên đưa tay đập vào đầu Ken!_ Mày đừng có nói bậy bạ! tao không đùa với mày đâu!
_ Chẳng phải vậy thì còn gì?_ Ken xoa xoa đầu, nhướn mày đầy vẻ thách thức bất cần_ “Bíp”. Đấy! Lần này thì mày đừng hòng chối! Lại tin nhắn! Để tao xem! “E”?_ Ken nhăn mặt!_ Mày chơi trò gì thế này? Thật chẳng hiểu nổi!
_ Đưa tao coi!_ Kid đưa tay định giật lấy điện thoại nhưng Ken đã nhanh chóng thu điện thoại ra sau lưng, khóe miệng nhếch lên 1 chút, dường như vô cùng bí hiểm_ Sao? Sợ lộ chuyện gì à? Mày đừng hòng qua mắt được tao nhé!
_ Kệ mày!_ Kid bực bội đứng dậy, đi vào phòng bếp.
_ mày đuối lý rồi chứ gì?_ Ken đi theo, vẫn với giọng điệu đùa giỡn châm chọc.
Kid mở tủ lạnh, rót 1 cốc nước, đưa lên miệng, không thèm để ý đến thái độ đầy “ thành ý” của Ken. Ken bực bội, đang nghĩ cách để trêu đùa thằng bạn thân của mình, thì lại 1 tin nhắn được gửi đến! Ken vội vàng mở ra đọc, nụ cười đểu cáng trêu mặt đột nhiên tắt ngấm!
_ tao hỏi thật mày 1 câu, rốt cuộc là mày với ai đang chơi trò chơi quái quỷ gì thế này? tin nhắn không có lấy 1 kí tự?!!!
Kid không vội trả lời Ken, tuy anh cũng khá ngạc nhiên nhưng vẫn chẳng hề biểu lộ ra mặt.
_ Tao đã bảo tao không biết! _Kid nói,giọng điệu vô cùng thành thật.
_ Vậy là thế nào?
_ Mày mặc kệ đi! Đó không phải là chuyện đáng để tâm lúc này!
_ Vậy chuyện gì thì đáng?
_ Lẽ nào mày không biết?_ Kid nhếch mép, cười mà cũng không cười.
_ Candy ?
_ Nếu đã biết thì đừng nói ra.
_ Mày định làm gì?_ Ken trầm ngâm. _ Cướp dâu?_ Ken bật cười, vỗ vào vai thằng bạn_haha, tao ủng hộ mày!
_ Mày…._ Kid cảm giác như mình đang bị chế giễu, mặt đỏ bừng tức giận.
Bíp! Lại 1 tin nhắn! Kid cướp lấy chiếc điện thoại trên tay thằng bạn! 1 chữ “F”!
Ken chăm chú dán mắt vào màn hình, cảm thấy vô cùng khó hiểu!
_ này! Lúc nãy đến giờ, cứ 1 phút là lại có 1 tin nhắn đúng không? Đầu tiên là “B”, rồi đến “Y”, tin nhắn tiếp là “ E”, rồi 1 khoảng trống! và bây giờ là 1 chữ “ F”? Tao cảm thấy kì kì thế nào đó!
… Kid giật mình khi đọc được chữ “ F” trong tin nhắn! Chỉ có 1 người rất thích chữ “ F” . Chữ “F” này là viết tắt cho chữ “ forever”. Cô luôn luôn có thói quen kì lạ như vậy…. Nghe những lời Ken nói, Kid vội vàng sắp xếp lại những gì đang xảy ra. Miệng anh không ngừng lẩm bẩm:
_ B.Y.E… F…. B.Y.E. .F…. B.Y.E forever… Bye forever???!!!!!!! Xoảng!!!!
Cốc thủy tinh trên tay Kid rơi xuống, chạm vào nền nhà lạnh lẽo, vỡ tan tành! Tạo nên 1 âm thanh chói tai khô khốc! Chiếc cốc vỡ ngay dưới chân Ken!Mảnh thủy tinh văng tung tóe khắp gian phòng! Ken trừng mắt nhìn thằng bạn!
_ Này!!Mày làm cái quái gì vậy hả?!
_... Can… Candy…. Đừng nói là…. _ Kid hoảng loạn,miệng không ngừng lắp bắp….
_ Có chuyện gì sao?_ Ken nhíu mày.
Điện thoại đổ chuông. Kid vội vàng nhấc máy. Đầu dây bên kia là 1 giọng nữ nói vô cùng gấp gáp:
_ Alo.
_ “ anh đến ngay nhà Candy!! Nhanh lên!!!! Candy có chuyện xảy ra rồi!!!!!!!Cụp!”
Kid trợn tròn mắt! Suy đoán của anh… không lẽ là sự thật!!!!
_ Mày nói xem! Có chuyện gì?_ Ken tức tối nhìn thằng bạn.
_ đi… đi ngay……Candy… Có chuyện…. Nhanh!!!!!!
_ các ông nói gì?_ Katsuki giận dữ nắm lấy cổ áo 1 người trong số các chuyên gia về khóa mật mã! _các người điên à?!!!
_ Chúng tôi thành thật xin lỗi!!! Nhưng cánh cửa này nếu không phải là người có nhận dạng thích hợp thì tuyệt nhiên không thể nào mở được!!!!
_ Tôi không yêu cầu các ông mở 1 cách bình thường!!! Phá cửa đi!! Bằng bất cứ giá nào!!_ Katsuki gào lên, giọng lạc hẳn đi!!
_ Chúng tôi thật sự đã hết cách!_ Những người đó cúi đầu, hoàn toàn bất lực.
_ Thật sự không còn cách gì?!!!_ Katsuki cắn chặt môi, dường như đang cố gắng kìm nén cơn giận dữ có thể bộc phát bất cứ lúc nào!
_ Thực ra… vẫn còn cách khác…_ 1 người trong số đó dè dặt đề nghị.
_ Cách gì?!!_ Katsuki như được tiếp thêm 1 tia hi vọng, ánh mắt mong chờ.
_ Tuy không thể mở cửa chính… nhưng có thể vào căn phòng bằng cửa sổ…
_ Phá cửa sổ??!!!!! Tại sao ông không nói sớm?!!!_ anh tức tối lấy điện thoại ra gọi điện, nhưng chưa kịp nói gì thì 1 cánh tay đã giật lấy chiếc điện thoại.
_ Không được đâu!_ Hanachi xuất hiện từ lúc nào, lạnh lùng nói!_ Cửa sổ đó được làm bằng kính chịu lực siêu bền. Lại có đến những mấy lớp. Vả lại bây giờ, nếu anh huy động người, thì cũng phải mất hơn nửa tiếng! Phá được từng đó lớp kính, còn mất rất nhiều thời gian! Và… _ Hanachi dừng 1 lát rồi tiếp_ có thể gây nguy hiểm đến người ở bên trong nữa…
_ Vậy bây giờ phải làm sao?_ Katsuki cảm thấy vô cùng bất lực. Rõ ràng cô đang ở trong đó mà chẳng thể làm gì. Rõ ràng chỉ cách nhau 1 cánh cửa nhưng anh cũng chẳng thể đến cạnh bên cô. Đây là khoảng cách thực thể… nhưng phải chăng cũng chính là khoảng cách trái tim…?
_ Candy đâu?_ Salasa đưa Kid và cả Ken bước vào. Mồ hôi ướt đẫm lưng áo. Kid hoảng hốt nhìn cánh cửa nặng nề!_ Candy đang ở trong đó?
_ Đúng vậy!_ Hanachi gật đầu!
_ tại sao hắn ta lại đến đây?_ Katsuki nghiến răng, nhìn Kid với ánh mắt căm hờn!_ hắn có quyền gì mà dám bước vào căn nhà này?!!!
_ Anh bình tĩnh đi!_ Salasa nhíu mày!_ anh không muốn cứu Candy sao?
_ Cứu cô ấy thì đâu liên quan… _Katsuki chưa nói hết lời thì Hanachi đã xen ngang:
_ Dĩ nhiên là liên quan! Bởi vì cánh cửa đó… không phải chỉ mình Candy mở được!_ Hanachi khe khẽ lắc đầu_ người giúp cô ấy lập trình lại mã khóa là tôi! Nên tôi biết!
_ Lẽ nào…_ Katsuki không tin nổi vào tai mình, chỉ thẳng vào mặt Kid_ hắn ta…
_ Đúng vậy!_ Hanachi khẳng định! Rồi kéo Kid đứng trước cửa! _ Anh đặt tay lên đây!!!_ Hanachi chỉ vào ô điện tử đối chiếu vân tay!
Kid cũng ngạc nhiên không kém đối với những lời Hanachi nói, nhưng vẫn làm theo lời cô.
Từ cánh cửa phát ra tiếng nói …. “ Nhận dạng… Shinichi Yemata… thích hợp! Tinh”>
Cánh cửa bật mở trước sự ngỡ ngàng của hầu hết những người có mặt! Kid vội vã lao vào phòng! Căn phòng nồng nặc mùi nước hoa. Thứ nước hoa mà anh đã bỏ công sức thời gian tinh chế. Mùi hương ngạt ngào ấy khiến đầu óc người ta xây xẩm! Trên sàn nhà, những mảnh vỡ thủy tinh tung tóe khắp nơi, lấp lánh dươi ánh nắng chiếu rọi từ khung cửa sổ cực đại! Và… Kid kinh hoàng nhìn thấy Candy đang nằm trên giường, chiếc váy cưới màu trắng lốm đốm những chấm đỏ tươi… từ cổ tay trái…. Từng giọt máu rơi tí tách… đọng xuống nền nhà lạnh lẽo… gần như khô cứng lại….
_ CANDY!!!!!!_ Kid gào to, chạy lại bên cô, kinh hoàng nhận ra những gì đang xảy ra trước mắt mình đều là sự thật. Làn da cô nhợt nhạt trắng bệch, gần như không còn 1 giọt máu nào! Hơi thở thoi thóp càng lúc càng nguy cấp!!!!_ Tỉnh lại đi!!Candy!!! Tỉnh lại đi! Mở mắt ra nhìn anh đây này!! Candy!!!!_ Kid cố gắng lay lay cô tỉnh dậy, nhưng tất cả chỉ là vô vọng!
Những người khác vội vàng chạy theo Kid, Hanachi rút điện thoại ra, gọi xe cấp cứu!
Cảnh tượng hãi hùng diễn ra trước mắt!!!
Katsuki theo sau. Nhìn thấy cô bất động trong cánh tay của người con trai khác… toàn thân anh run rẩy… anh đứng như trời trồng, chân dường như không thể cử động được…. đôi mắt nâu thăm thẳm trống rỗng vô hồn… từ nơi đó… 1 dòng lệ chảy ra….. “ anh thua rồi! anh thua rồi…. thua thật rồi……”