Chương 62

Kid từ tối hôm đó, lại quay trở về là Kid ban đầu. Người đã bất chấp tất cả chờ đợi cô. Và lần này, anh bất chấp tất cả níu kéo cô cho bằng được. Anh xuất hiện ở những nơi cô xuất hiện. Thật sự mà nói là chẳng khác nào kẻ theo dõi=.="" ( Mất mặt quá đi>.<). Tuy nhiên, kẻ vốn mờ mắt vì tình như Kid thì đối với việc mất mặt hay không đã không còn quan trọng. Nhưng mà những hành động mang tính chất quá khích này từ trước đến giờ luôn gây phản cảm. Thành ra tình hình ngày càng diễn biến theo chiều đi xuống, thật khiến người ta cười mà chảy nước mắt. Candy bắt buộc đi " lánh nạn", không dám xuất hiện. Có khi còn ở trong nhà suốt cả mấy ngày. Thật sự khó mà ngờ được chuyện lại thành ra thế này!

Salasa chỉ biết ôm bụng cười rũ rượi trước tình cảnh "khốn khổ" của con bạn thân. Khiến mọi việc thế này 1 phần là do cô, nhưng nào ngờ Kid lại......^^.. vượt qua cả dự tính của cô. Và vì thế, tội lỗi do cô, cô phải gánh chịu. Salasa lại tiếp tục bày trò để 2 người gặp nhau mặt đối mặt thêm 1 lần nữa ( lại cái điệp khúc muôn thuở này ^^)

Phòng làm việc của Salasa tại Stars:

_ Cậu gọi tớ đến đây làm gì?_ Candy bước vào phòng, mặt mày tỏ thái độ khó chịu rõ ràng.

_ Ôi, tớ nhớ cậu quá đi mất!_ Salasa vừa thấy Candy, đã cười thật tươi, vội ôm chầm cô, nhưng Candy đã kịp thời tránh sang 1 bên, thành ra Salasa bị hụt, tí nữa ngã nhào._ AAHH, cậu quá đáng thật đó!!!!!_ Salasa bĩu môi, phụng phịu nói.

_ Cậu thể hiện tình cảm thái quá làm tớ sợ!_ Candy chớp chớp mắt, tỏ vẻ vô tội.

_ Đáng ghét!_ Salasa lườm Candy 1 cái.

_ Có việc gì nào?_ Candy ngồi xuống, hỏi với giọng điệu đầy kiêu ngạo.

_ Tớ đã bảo là tớ nhớ cậu mà!_ Salasa nũng nịu._ bữa trước không gặp được cậu, buồn chết đi được!

_ Hanachi đâu? Tớ không có vui vẻ gì khi gặp cậu đâu!_ Candy lắc đầu.

_ Cậu nói thế làm tớ thấy tổn thương đó!_ Salasa quay mặt đi, buồn bã cực độ.

_ Cậu chơi với tớ bao nhiêu năm rồi?_ Candy tự dưng hỏi.

_ Gần 10 năm._ Salasa vẫn không quay đầu lại.

_ Thời gian trôi nhanh nhỉ?_ Candy hờ hững nói_ mới đó đã 10 năm rồi.

_ Ừm....

_ 10 năm trôi qua, cậu có hiểu tớ chút nào không?_ Candy tựa người vào ghế sofa, khẽ nhắm mắt lại.

_ Tớ nghĩ là có.

_ Bao nhiêu?

_ Không nhiều, nhưng đủ để cậu có thể chia sẻ với tớ tất cả mọi điều.

_ Như vậy mà không nhiều à?_ Candy khẽ mỉm cười.

_ Bởi vì cậu không tin tưởng tớ như tớ tin tưởng cậu. Cậu có hiểu tớ không?

_ Chỉ 1 chút. _ Candy đáp lại_ Cậu nói tớ không tin cậu, nhưng cậu luôn làm tớ muốn tin cũng chẳng dám tin.

_ Cậu không mở lòng với người ta, mà lại muốn người ta lại gần mình trước ư?_ Salasa bật cười_ là vì cậu quá đa nghi, cậu lo sợ tổn thương nên ích kỷ như vậy. Tuy nhiên, ích kỷ là bản chất vốn có của con người, tớ không trách cậu.

_ Tớ và cậu, đều có những nỗi đau riêng, chỉ là nỗi đau của cậu, tớ không hiểu được, cũng như nỗi đau của tớ, cậu chẳng hiểu nổi.

_ Bất hạnh của cậu, là thứ không thay đổi được. Còn nỗi khổ của tớ, là vì định mệnh quá ngang trái. Tớ là kẻ đi trước, hứng chịu số phận điên đảo này, nên tớ tuyệt đối không muốn bạn mình đi vào vết xe đổ. Tớ không muốn thấy cậu thêm bất hạnh.

_ Tớ không cảm thấy bất hạnh._ Candy trầm tĩnh nói_ Cuộc sống hiện tại của tớ rất tốt đẹp.

_ tốt đẹp không có nghĩa là trong lòng cậu thật sự cảm thấy thoải mái. tốt đẹp lại càng không có nghĩa đó là hạnh phúc._ Salasa lắc đầu_ cậu không chút ân hận nào hay sao? Tớ không tin!

_ Ân hận rồi thế nào? Chuyện đã rồi, không thể thay đổi.

_ Cậu không có mặc cảm tội lỗi ư?

_ Mặc cảm tội lỗi cũng đành chấp nhận, xuống địa ngục rồi tớ sẽ hứng chịu những gì mình đã gây ra.

Salasa nhíu mày, Candy nói cứ như thể đó là chuyện hiển nhiên vậy. Dường như cô ấy sắp xuống địa ngục không bằng! lời lẽ bất cần như thế, không giống Candy ngày trước chút nào!! Salasa có chút nghi hoặc! Nếu Candy trả thù xong rồi, Candy sẽ ra làm sao?!

_ Cậu rửa xong mối hận, thì sẽ thế nào?_ Salasa hỏi Candy.

_ Sẽ.....

Candy chưa kịp trả lời thì điện thoại reo vang. Candy chưa vội nghe điện thoại, cô nói với Salasa:

_ Xin lỗi cậu! tớ cần nghe điện thoại!

_ Tớ biết!_ Salasa gật đầu_ cậu có cần tớ ra ngoài không?

_ Không cần! cậu im lặng là được rồi!

Candy nhìn tên hiển thị trên màn hình, rồi nhấc máy:

_ Alo, tình hình thế nào rồi.

_" Tất cả đã chuẩn bị xong xuôi"

_ Tốt.

_ " tôi đã làm theo những gì cô dặn, nhưng cô có chắc chắn muốn làm như vậy không?"

_ Tất nhiên!

_" lần này cô đã quyết định chưa?"

_ Hãy làm theo như kế hoạch.

_ " tôi hiểu rồi"

_ Anh hãy cố gắng xử lý thật nhanh gọn.

_ " vâng, nhưng thời gian qua ông ta đã biệt tăm biệt tích, tôi nghĩ cần phải điều tra lại"

_ Biệt tích?

_ " vâng, rất kì lạ"

_ Nhân vật chính không phải là ông ta! Có thể bỏ qua! Tìm sau cũng được!

_ " Công ty đó đã sắp phá sản rồi, theo đúng những gì cô đã dự tính"

_ Tốt! Vậy thôi! Lúc nào cần, tôi sẽ gọi lại.

_ " Vâng".

Candy cất điện thoại, gương mặt lạnh tanh không chút biểu cảm. Salasa chậm rãi hỏi:

_ cậu đang lên kế hoạch trả thù?

_ Không phải đang lên kế hoạch, mà là đang thực hiện kế hoạch!

_ 10 năm qua, cậu đã khiến họ lao đao điêu đứng đến mức nào?

_ cậu không cần biết!

_ Như thế nào thì cậu mới vừa lòng chứ?!

_ Gϊếŧ chết chúng!!!!_ Candy trừng mắt nhìn Salasa, đôi mắt chứa đầy những tia thù hằn.

_ cậu có thỏa mãn không? làm người khác đau khổ, cậu vui không?

_ Tớ không quan tâm! Tớ chỉ muốn bọn họ chết đi sống lại! Những gì họ đã cướp khỏi tay tớ, những gì mãi mãi không thể quay trở lại!!!!!! Bọn họ có chết đi cũng đáng!!!!!!!!

_ ........_ Salasa im lặng, cô cắn chặt môi_ hận thù không giải quyết được gì cả!

_ Những khổ đau đó có đáng gì!!! Những tội ác mà bọn họ gây ra còn đáng ghê tởm hơn rất nhiều!! bất hạnh của tớ, ai sẽ hiểu cho đây?!_ Candy nhướng mày_ có thể gϊếŧ chết họ bằng đôi bàn tay này, tớ mới có thể ngủ ngon được!!!!!! Đêm nào tớ cũng mơ thấy cảnh có 1 ngày mình bóp chết những con người ác độc kia bằng tất cả sức lực!!!

_ cậu........_ Salasa trong 1 thoáng đã rùng mình.

_ Tớ đáng sợ lắm phải không?_ Candy nhếch mép cười_ nhưng tớ tuyệt nhiên không hối hận!!!!!!!!

Salasa im lặng ngồi bên cạnh Candy. 1 lúc sau mới khẽ thở dài:

_ cậu đã biết phải không?

_ đúng.

_ cậu cố ý nói những lời lẽ đó ư?

_ Cũng không hẳn.

_ Biết âm mưu của tớ, rồi lại vờ mắc bẫy. Tớ đã tiếp tay cho cậu mất rồi!

_ 1 trò không thể làm đi làm lại mãi đâu.

_ Cậu biết từ khi nào?

_ tối hôm đó, là cậu kéo Kid đến đó đúng không? Chỉ có cậu mới dám làm thế thôi!

_ Và cậu nghi ngờ tớ, biết tớ gọi cậu đến để cậu và anh ấy nói chuyện thêm 1 lần, nên đã lên tiếng cho anh ấy biết cậu có ý định gϊếŧ người à? _ Salasa nhìn Candy.

_ Tránh xa tớ ra, mới là điều tốt!

_ 1 người hạnh phúc như anh chàng đó, nghe được chuyện người con gái mình yêu nói đến chuyện HÃM hại người khác 1 cách không ngượng ngùng, không e sợ như vậy, chắc hẳn sẽ rùng mình ớn lạnh.

_ Không chỉ rùng mình ớn lạnh, mà sẽ còn kinh ngạc khϊếp đảm. Không dám lại gần.

_ Mục đích của cậu đã đạt được rồi! Chúc mừng!_ Salasa nói, không chút vui vẻ.

_ Thành công thế này, cũng là do cậu!

_ Bị cậu lợi dụng, tớ quả là sơ suất!

Đúng vậy, Salasa đã cố ý gọi Candy đến đây, để Kid có thể gặp cô. Nhưng.... Kid chưa kịp vào, đã nghe hết toàn bộ câu chuyện giữa 2 người họ! Anh thật sự không ngờ!!!! Candy trong phút chốc dường như biến thành 1 người khác!! Độc ác! dã man!!!! Anh ước những gì mình đã nghe chỉ là 1 cơn ác mộng!!! Kid kinh hoàng chạy đi!!!! Anh không muốn tin!!!!!! Không muốn tin!!!!!!!!! Candy của anh là người như vậy ư?!!!!! Người sẵn sàng cười trên nỗi đau của người khác như vậy??!!!!!!!!! Tai Kid ù đi, trong đầu anh lặp đi lặp lại những câu nói vô tình của cô"có thể gϊếŧ chết họ bằng đôi bàn tay này, tớ mới có thể ngủ ngon được!!!!!! Đêm nào tớ cũng mơ thấy cảnh có 1 ngày mình bóp chết những con người ác độc kia bằng tất cả sức lực!!! "

Cảm giác cô thật đáng sợ lan tỏa khắp người anh!!!!!!!!!!! Anh đã và đang yêu 1 người như thế???!!!!!