Chương 58

Kid nghe lời ông, bắt đầu tập làm việc tại trụ sở chính của tập đoàn JJ. Thời gian này khiến anh nhận ra được nhiều điều. Trên đời này, hóa ra không phải chỉ cần có lí tưởng và hoài bão là có thể làm tất cả. Ở nơi này, anh học được cách cười dù trong lòng không muốn cười, học được cách tính toán để không bị gục ngã trong giới kinh doanh. Nhìn ông nội mình, anh mới cảm nhận được, ông là người tài ba đến như thế nào. Và anh còn biết được, cô đã sống trong thế giới này biết bao năm qua, từ lúc 5 tuổi cho đến tận bây giờ, mà vẫn có thể kiêu hãnh ngẩng cao đầu như thế.... chứng tỏ năng lực của cô quả nhiên hơn người. Nhưng tiếp xúc với thế giới này, khiến trái tim anh có chút chai sạn đi. Bởi vì cuộc đời không như là mơ, mà anh lại được sống trong ngọt ngào hạnh phúc bao năm, nay thay đổi quả khó có thể chấp nhận được. Anh thực sự không thích bước chân vào thương trường chút nào. Tính cách của anh vốn cũng chẳng phù hợp. Nhưng mà, thành thật mà nói, anh không tiếp nối nghiệp gia đình, thì anh cũng chẳng biết mình sẽ làm gì. Ước mơ của anh, ngay từ bé đã chỉ là Candy. Chỉ cần có cô. Đơn giản vậy thôi. Anh không ước ao gì hơn nữa. Thế nên, anh tự cảm nhận được rằng, bản thân mình vốn không phù hợp với vị trí người thừa kế này. Anh có thể duy trì nhưng không thể khiến nó phát triển đến thịnh vượng hơn nữa. Đó là điều kém cỏi của chính mình mà anh đã nhận ra rất nhanh chóng............

____________________________________

_ Candy này, em sao thế?_ Katsuki hỏi, tim anh cảm thấy đau nhói.

_ Em không sao. _ Candy đang tựa người bên ô cửa sổ thì giật mình, quay lại nhìn anh, khẽ lắc đầu.

_ Em lạ lắm...._ Katsuki cắn nhẹ môi.

_ Em không sao thật mà_ cô tiến lại gần anh, mỉm cười.

_ Ừm._ Anh ôm cô vào lòng, chỉ ậm ừ cho qua.

Candy tựa đầu vào vai anh, trái tim cô hoàn toàn giá lạnh.

Katsuki vỗ nhẹ vai cô, trong sâu tận đáy lòng có chút xót xa cay đắng không thể nói nên lời. Kể từ ngày hôm đó, cô vẫn luôn ở bên anh, vẫn mỉm cười dịu dàng với anh, vẫn khẽ nép vào lòng anh tìm hơi ấm, nhưng.... cô thường thất thần ngồi bên cửa sổ, ánh mắt xa xăm hướng về 1 nơi không tồn tại, dường như cả tâm trí và linh hồn cô đều chẳng ở nơi này... đều chẳng thuộc về anh..... mỗi lần nhìn thấy cô như vậy, trái tim anh lại đau đớn tựa như bị bóp nghẹt. Anh không thể nào thở nổi... cô không hững hờ với anh, cô vẫn quan tâm anh như trước... nhưng......... có cô trong vòng tay không khác gì cô chẳng tồn tại...... giây phút này tuy là khung cảnh ngọt ngào nhưng lại đau khổ vô cùng... anh thật sự cảm thấy bất lực... anh bên cô bao năm nay, vì cô mà đã làm tất cả. Thế nhưng... tại sao?... 10 năm trôi qua cô vẫn chẳng thể quên người con trai đó, cô về nước trước anh chưa đầy 1 năm nhưng đã lại trở thành người yêu của người con trai ấy...anh chờ đợi cô lớn lên, lo sợ cô tránh mặt mình nên chẳng dám thổ lộ.... và rồi anh được gì? anh bất quá chỉ là người đến sau...âm thầm lặng lẽ quả nhiên là hành động ngu ngốc...... hóa ra quãng thời gian anh thương yêu, che chở và sẵn sàng bảo vệ và bên cô bao lâu nay, đối với cô mà nói... chỉ là thứ bỏ đi........ nhưng anh trách được ai? là do anh mà thôi.... số phận không cho anh cơ hội thì anh sẽ là người tạo ra cơ hội. Anh không dám chắc sẽ khiến cô luôn cười, nhưng anh đủ tự tin để nói rằng anh sẽ không bao giờ để cô phải đau buồn, sẽ luôn luôn là người lau khô giọt nước mắt đọng nơi khóe mắt cô. Đúng vậy. Anh sẽ không bao giờ gục ngã. Không tồn tại cái gọi là định mệnh!! chỉ cần anh cố gắng, những gì anh muốn sẽ thành hiện thực. Rồi có 1 ngày, cô sẽ quay lại nhìn anh..... sẽ hiểu tình yêu mà anh đã dành cho cô sâu sắc đến mức nào.......

............. có 1 ngày .... cô sẽ quay đầu lại, nhìn anh và mỉm cười hạnh phúc.............

................" If you can dream, you can do it"............................

_____________________________________

Katsuki thật sự cảm thấy vui khi bận rộn như thế này. Dĩ nhiên, đó là việc tất yếu! Bởi vì anh đang bận rộn, đang mệt nhọc... nhưng là bởi vì chuẩn bị cho lễ cưới giữa anh và cô, người con gái anh yêu thầm bao năm qua. Niềm vui của anh thể hiện rõ qua đôi mắt, qua gương mặt. Nụ cười vốn đã quyến rũ vô cùng của anh nay lại càng ngọt ngào khiến bao nhiêu fan hâm mộ điêu đứng. Những bài hát của anh cũng sâu sắc hơn, cũng dịu dàng sâu lắng như tình cảm anh dành cho cô. Người ta thật sự cảm thấy ghen tị với cô. Có được vị hôn phu tuyệt vời như thế, còn gì hơn nữa kia chứ? Tuy rằng fan hâm mộ của Kid kịch liệt phản đối, nhưng cũng phải thầm thừa nhận rằng Katsuki là mẫu đàn ông lí tưởng, lí tưởng hơn hẳn Kid_ thần tượng của họ.

---------------------------------------

Fan hâm mộ xôn xao, cánh nhà báo lại được dịp thoải mái suy đoán liên tưởng, khắp nơi tràn ngập tin đồn, khiến những người trong cuộc đành phải thở dài ngao ngán, nhắm mắt bịt tai, không nghe không thấy, giả câm giả điếc cho qua mọi chuyện.Vốn bởi vì giải thích cũng chẳng biết giải thích cái gì, nói dài dòng lại khiến người ta thêm mắm thêm muối, càng rắc rối. Nhưng "thường dân" đã như vậy thì chẳng nói làm gì. Học sinh "quý tộc" trường Xbest lại càng thắc mắc hơn nhiều. Candy đã hứa sẽ giải thích tất cả. Thế nhưng, chuyện lần trước còn chưa xong, lại xảy ra thêm chuyện tày đình như thế này. Đã vậy, cả 4 Queens biệt tăm biệt tích, để lại bao nỗi hoài nghi không giải đáp. Đúng là khiến người ta "ăn không ngon, ngủ không yên"." Vật vã trong đống tin đồn". Chẳng biết đường nào mà lần!

Chuyện như thế này, chắc chỉ có 1 người còn mỉm cười vui vẻ được! Dĩ nhiên, chẳng thể nào là ai khác ngoài cô nàng Salasa tiểu yêu thích xen vào chuyện của người khác....

_ Cậu định giải quyết tất cả như thế nào đây?_ Hanachi nhấp 1 ngụm trà, lạnh lùng hỏi.

_ Giải quyết cái gì mới được chứ?_ Salasa mỉm cười.

_ Cậu khiến mọi chuyện rối rắm ầm ĩ lên như vậy còn gì?_ Hanachi nhíu mày_ tớ nói sẽ hợp tác với cậu, không có nghĩa là tớ sẽ dung túng cho cậu, để cậu làm liều.

_ Tớ chẳng làm liều chuyện gì cả!Đừng có nói khó nghe như vậy!_ Salasa khoanh tay, tỏ vẻ không hài lòng.

_ Cậu nghĩ cậu giấu tớ được sao? Những chuyện mờ ám cậu làm, tuy tớ không biết được tất cả, nhưng cũng nắm rõ trong tay đến 80%! Cậu coi thường tớ quá đó!

_ Tớ biết là cậu ghê gớm rồi!_ Salasa thờ ơ đáp lại_ nhưng nếu có bằng chứng mang tính quyết định thì hãy nói, còn không đừng có đặt điều!

_ Bằng chứng?_ Hanachi ngửng đầu nhìn Salasa, rồi khóe môi khẽ nhếch lên giễu cợt_ tớ sẽ chẳng nói điều gì nếu không có căn cứ đâu.

_ Vậy ý cậu là gì đây?_ Salasa nhìn chằm chằm vào Hanachi.

_ Lẽ nào cậu không hiểu?

_ Tớ thật sự không hiểu!_ Salasa nở nụ cười ngọt ngào.

_ Cậu muốn tớ đưa ra bằng chứng? Về những gì tớ nói?

_ Dĩ nhiên_ Salasa nhún vai.

_ Ồ, đơn giản thôi. Có vẻ như cậu rất tự tin rằng mình chẳng có sơ hở nào thì phải. Tuy nhiên, điều đó không hẳn đã đúng đâu. Nhưng tớ là bạn cậu, đưa bằng chứng ra để vạch mặt cậu cũng chả để làm gì. Tớ chỉ muốn biết, từ bao giờ mà cậu dám bắt tay hợp tác với Chủ tịch tập đoàn AKT sau lưng Candy vậy?_ Hanachi nhếch mép.

_...._ Salasa có chút giật mình, nhưng cô nhanh chóng lấy lại nụ cười xảo hoạt trên môi, khẽ nói_ Nếu cậu đã biết, xem ra tớ không cần phải giấu diếm gì nữa rồi!hihi!

_ Cười được trong lúc đang bị người ta dồn đến chân tường! cậu quả nhiên rất đáng sợ!

_ Bởi vì cậu là bạn tớ, chắc chắn sẽ không làm tớ buồn đâu!

_ Thôi! Đừng có nói kiểu như thế!_ Hanachi giơ tay ra hiệu im lặng_ tớ cảm thấy rùng cả mình mỗi khi cậu như vậy!

_ Chậc! Bạn bè tốt sao cậu nỡ dội gáo nước lạnh vào mặt tớ thế hả?_ Salasa tặc lưỡi, phụng phịu nói.

_ Trả lời đi đã! Đừng có đánh trống lảng nữa! Tớ thừa biết cậu nghĩ gì!

_ Cậu không nghĩ có những bí mật nên mãi mãi là bí mật sao?

_ Có! Nhưng nếu cậu thật sự coi tớ là bạn, thì hãy nói cho tớ nghe!_ Hanachi mỉm cười._ nếu không thì để tớ tự tìm hiểu! Mặc dù như vậy cũng đồng nghĩa với việc cắt đứt duyên nợ giữa tớ với cậu!^^

_ Cậu đang dọa tớ đó hả?

_ Có thể_ Hanachi tủm tỉm.

_ Thôi, được. Nếu cậu muốn, tớ sẽ cho cậu biết. Tuy nhiên, trước lúc đó cậu phải nói, tại sao cậu biết chuyện này?

_ Sẽ chẳng có chuyện trùng hợp đến mức đúng bữa Candy chia tay anh chàng kia thì giới báo chí đồng loạt phát hiện chuyện hôn sự giữa Candy và Katsuki. Vả lại, ngay cả bí mật thân thế của Candy, để giữ an toàn cho Candy bao lâu nay, nên Chủ tịch AKT đã giấu nhẹm chuyện này. Mấy ai biết được sự thật? Và ai có gan qua mặt ông ấy? Trừ khi được phép? Cậu là người thao túng giới truyền thông. Làm việc này không khó.

_ Cậu quả là bạn tớ!

_ Đừng có nói đểu nhau nhé!

_ Không dám!

_ Bây giờ thì nói đi! cậu muốn làm những gì? Phải kể hết cho tớ!

_ Okay! Hiểu rồi!

......." việc thứ nhất tôi muốn anh làm, hãy đến tham gia 1 số bữa tiệc cùng tôi ".....

...." tối nay có tiệc, anh phải giữ lời hứa đó"...............

Kid ngả người, tựa đầu vào ghế. Không ngờ, cô lại ra điều kiện như vậy. Có chút kì lạ. Mà cô vốn đã thế rồi, anh cũng chẳng lấy làm bàng hoàng sửng sốt. Tự dưng mắc nợ Salasa như thế, anh thấy mình thật đáng trách. Trong phút bất cẩn mà bị cô nắm thóp, cô nàng Salasa này quả là quá ư tinh quái. Anh nghĩ anh sẽ bị người ta chơi xỏ mà không hề hay biết >.<. Nghĩ đến đây, anh thầm thở dài........ Ông trời rõ lắm trò...... (^^)

..... từ hôm đó đến giờ anh vẫn chưa liên lạc được với Ken. Có lẽ Ken tức anh lắm thì phải. Vả lại, công việc chưa quen, anh bận bịu học việc, cũng chẳng có thời gian đến thăm nhà Ken lấy 1 lần.... tình bạn bao năm cứ tưởng bền chặt đến lúc chết, vì 1 người con gái mà ra thành ra thế này.... thật quá đau lòng......... đúng vậy... vì 1 người con gái....... Kid cắn nhẹ môi... anh rất nhớ cô....... bây giờ cô đang làm gì? đang ở đâu?...... cô đang bên cạnh người đó chăng?.... Tại sao anh ngu ngốc dại khờ đến thế này? Dù cô có tàn nhẫn với anh bao nhiêu, thì tình yêu trong anh vẫn chẳng hề suy giảm........ bây giờ anh chỉ muốn bất chấp tất cả chạy đến bên cô..... dẫu cho phải quỳ gối van xin....... nhưng..... liệu có ích gì không đây?.......... Kid nhìn xa xăm, đôi mắt đen toát lên nỗi nhung nhớ.......

...... " anh nhớ em.... Candy"

_____________________________________

Kid miễn cưỡng mặc vest đến buổi tiệc cùng với Salasa. Cô lúc nào cũng trông dễ thương đến chết người. 1 chiếc váy hồng xinh xắn, không cầu kì nhưng lại làm nổi bật nước da trắng mềm mại. Kid có chút cảm giác lạ. Hơi rung động tí tẹo thì phải^^

Salasa và Kid ngồi trên xe đến nơi tổ chức tiệc. Không khí có vẻ ngượng ngùng....

_ Sao anh nhìn tôi với ánh mắt lạ thế?_ Salasa chớp chớp mắt.

_Làm... làm gì có._ Kid vội vàng phủ nhận, tránh ánh nhìn của Salasa.

_ Nếu không thì tốt!hì!_ Salasa lấy tay che miệng, cố gắng không bật cười.

_ Tôi có cảm giác mình đang bị chơi xỏ!_ Kid nhăn mặt.

_ Có thể chăng?_ Salasa mỉm cười.

_ Về chuyện gì?

_ Tôi không biết! ^^

_ Cô thật là...._ Kid khẽ thở dài cái thượt.

_ Tôi sao?

_ Không sao cả!_ Kid cười.

_ Anh trêu tôi hả?

_ Không dám!

_ cũng không biết được! Anh đừng có thích tôi đó nha!_ Salasa mỉm cười ngọt ngào, nháy mắt đùa Kid.

_ hả?_ Kid dường như không tin vào tai mình_ Cô nói gì cơ?!! Không thể nào có chuyện đó!

_ Tại sao? Anh làm tổn thương sự tự tin của tôi rồi!

_ Cô cứ đùa!

_ Chậc, có người dám từ chối cả nữ minh tinh nổi tiếng như tôi cơ đó!

_ Cô tự kiêu quá rồi!^^

_ Dĩ nhiên!^^! Có cơ hội ắt phải thể hiện! Như thế mới là con gái!hì!

_ Cô quả nhiên rất thú vị!

_ Cảm ơn! Dù không biết là anh đang khen hay cố ý khích bác tôi!

_ Tôi nào dám!_ Kid vội xua tay_ Tôi không muốn bị fan của cô hành hạ CHỬI bới, chỉ trích lên án đâu! Kinh dị lắm!_ Kid nhún vai.

_ Anh có vẻ biết điều đấy! Thái độ rất tốt!_ Salasa gật gù.

_ Ta đi đâu vậy?_ Kid bỗng dưng hỏi.

_ 1 bữa tiệc.

_ Tiệc gì?

_ Có lẽ anh sẽ ghét tôi, nhưng anh vẫn phải đi! Bởi vì anh đã hứa!_ Salasa nghiêm túc.

_ Rốt cuộc là tiệc gì vậy?_ Kid nhíu mày, trong lòng cảm giác kì quái tăng lên.

_ Đây là party do Chủ tịch Tập đoàn AKT tổ chức!

_ Sao?_ Kid không tin nổi vào tai mình._ để làm gì?

_ Đây là bữa tiệc .... _ Salasa ngập ngừng 1 lúc, rồi nói_ Lễ đính hôn của Candy!!!