- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Đơn Giản Chỉ Vì Anh Yêu Em!
- Chương 54
Đơn Giản Chỉ Vì Anh Yêu Em!
Chương 54
Kid chạy thật nhanh trên con phố dài. Mồ hôi lấm tấm trên trán anh. Cả áo anh gần như ướt sũng. Mệt thật. Nhưng để khiến người con gái anh yêu nở nụ cười, thì anh sẵn sàng làm tất cả. May là anh đã từng đến các cửa hàng kiếm cho được loài hoa Candy yêu thích. Tuy Kid khá buồn vì việc nhờ tình địch mà mình mới biết được điều này nhưng anh vẫn đi tìm và định sẽ tặng cô khi nào có cơ hội. Và quả là trời cho! Kid cố gắng chạy nhanh hơn nữa! Anh nhớ ở gần đây có 1 cửa hàng hoa. Kid có chút lo lắng và không an tâm khi để Candy 1 mình ở con đường vắng vẻ đó. Anh muốn quay về bên cô thật sớm, để xua tan cảm giác bất an trong lòng mình..............
Gió thổi càng ngày càng mạnh, mặt trăng đỏ ối đang dần dần bị những đám mây che khuất đi. Không khí có chút ẩm ướt. Có vẻ như trời sắp sửa mưa. Mây vần vũ trên trời đêm đen kịt. Gương mặt Candy càng ngày càng tái lại. Làn da cô gần như trong suốt. Tán lá cây che khuất 1 phần khuôn mặt cô, khiến cô trông càng bí ẩn. Candy từ từ mở mắt. Đã hơn 10 phút trôi qua rồi. Cả người cô run run. Bây giờ, Candy cảm thấy ớn lạnh. Thân thể đã lạnh. Trong tim còn lạnh hơn..... buốt giá.............
Kid vội vã chạy đến, cả người anh ướt đẫm mồ hôi, nhưng trên môi anh vẫn nở nụ cười:
_ Candy!!!
_ Anh về rồi à?_ Candy ngửng đầu nhìn Kid, khẽ nở nụ cười nhạt nhòa.
_ Ừm_ Kid khẽ gạt mồ hôi lấm tấm trên trán, mỉm cười_ Của em đây.
Kid chìa bó hoa chocolate cosmos đang cầm cho Candy. Bó hoa chỉ được buộc tạm bằng 1 sợi ruy băng màu đỏ. Candy đón lấy, khẽ ngửi mùi hương chocolate dịu ngọt trên những cánh hoa.
_ Mong là em vui!_ Kid xoa xoa chóp mũi, có chút ngượng ngùng.
_ Cảm ơn anh!_ Candy đứng dậy, ôm trọn bó hoa vào lòng.
_ Không có gì mà! Chúng ta về thôi!
_ Ừm...
Kid định nắm lấy tay Candy, nhưng cô đã lướt qua anh, đi trước vài bước. Kid rụt tay lại, trong lòng cảm thấy có chút hụt hẫng...
Candy tiếp tục bước nhanh, rồi bất chợt cô khựng lại. Kid lấy làm lạ, định lại gần cô thì Candy bỗng nhiên nói:
_ Kid này!
_ Sao vậy Candy?
_ Anh có biết loài hoa này có ý nghĩa gì không?_ Candy chậm rãi bước tiếp.
_ Không! _ Kid lắc đầu, thành thật đáp.
_ Vậy à...._ Candy hững hờ nói...._ Loài hoa này rất đẹp phải không?
_ Ừm. 1 loài hoa kì lạ.
_ chocolate cosmos, loài hoa có hương thơm và màu sắc của chocolate ngọt ngào nhưng mang vị đắng........ _ Candy im lặng 1 lát rồi tiếp_.... giống như thứ.... gọi là tình yêu vậy....
Trái tim Kid bỗng dưng nhói lên. Anh linh cảm có chuyện không hay sẽ xảy ra. Cả người anh run lên, như muốn thúc giục anh phải chặn ngang, không được để cho cô nói tiếp. Thế nhưng, Kid cảm thấy sức nặng cơ thể đang dồn xuống, trĩu nặng, anh đứng như chôn chân tại chỗ, chẳng thể bước tiếp được.
Từ trên bầu trời đen u tối, những giọt nước mưa bắt đầu rơi xuống...
Candy quay lại nhìn Kid, khẽ mỉm cười:
_ Trên đời này, thứ thực ra tồn tại nhưng cũng không tồn tại...... chính là tình yêu.Loài hoa này có ý nghĩa vô cùng đặc biệt............_ Candy hít 1 hơi thật sâu rồi nói tiếp_ chocolate cosmos mang 1 trong những ý nghĩa buồn nhất... đó là......... ĐOẠN KẾT CỦA TÌNH YÊU! _ nụ cười biến mất. Đôi mắt cô thăm thẳm chứa đựng nỗi thống khổ. Nhưng.... tiếc rằng Kid chẳng thể nhận ra điều đó...._ chúng ta chia tay đi! Kid à!
Kid tưởng chừng sét đánh ngang tai, anh trừng mắt, lắp bắp hỏi lại:
_ Em... em nói cái gì?
_ Kết thúc thật rồi.... anh ... không hiểu sao?
_ Không... em đừng trêu anh như vậy...._ Kid gần như chẳng thể nói thành tiếng được nữa. Anh đang mơ phải không? Là ác mộng phải không?!! Tất cả không thể nào là sự thật!
_ Em không đùa.... đừng trốn tránh sự thật... những gì em đang nói là sự thật!_ Candy khẳng định....
....... những giọt mưa lạnh lẽo rơi xuống..... thấm ướt áo Kid, chạm vào da thịt.... tê tái... giá buốt...... cho anh biết rằng đây là hiện thực.....
_ Không.... không thể nào....... đừng đối xử như vậy với anh..... Candy à......._ Kid thì thào, toàn bộ sức lực trong cơ thể bị tiêu tán... ánh mắt anh đau đớn... tại sao cô nỡ nói ra câu đó chứ?.......... Trái tim anh dường như bị chính bàn tay cô bóp nghẹt.... đau đớn........
_ Có những chuyện không phải mình muốn là sẽ làm được....... anh hiểu không?_ Candy nói tiếp, lời cô nói thoảng qua như gió nhẹ, bị tiếng mưa át mất nỗi thương đau......._ bởi vì trên đời này còn có gọi cái là số phận.... xin lỗi anh......... anh đã cho em nhiều kí ức đẹp...... có anh bên cạnh em đã rất vui.... nhưng đã đến lúc chúng ta đi con đường riêng của mỗi người...... xin lỗi... và cảm ơn anh vì tất cả.....
_ Em biết rõ anh yêu em đến như thế nào kia mà.......... tại sao chúng ta lại phải chia tay? Anh đã làm gì sai ư? Em nói đi!!!!!!! Em nói đi!!!!!!!!_ Kid gào lên, nước mắt anh tuôn rơi, mặn chát.... hòa lẫn vào nước mưa.........anh có cảm giác mình đang rơi xuống đáy địa ngục.......
_ Anh không làm gì sai... chỉ trách số phận mà thôi......
_ Số phận ư?!!_ Kid thấy nực cười_ Định mệnh khiến anh yêu em!!! Để rồi lại mất em như thế này ư?!!không thể nào!!! Hãy cho anh 1 lời giải thích!!!!!!!!!! Anh chỉ cần được bên cạnh em thôi........... em vui bên ai... anh cũng sẽ chấp nhận...... anh chỉ cần mỗi ngày đều được thấy em cười.....vậy thôi.... tại sao ngay cả tâm nguyện nhỏ nhoi đó của anh cũng không thể thành hiện thực?!_ mắt anh đỏ ngầu... định mệnh? số phận? cuộc đời này nếu đều do Thượng đế nhào nặn... thì anh thà không tồn tại còn hơn...........
_ Hãy để lại cho em 1 ấn tượng đẹp nhất về anh!! Đừng nói nữa!_ Candy lạnh lùng nói_ dù cho vì điều gì, thì anh với em vẫn không thể ở bên nhau được nữa.... mong anh hãy giữ lại chút tự trọng cuối cùng.....đừng níu kéo...._Candy quay lưng đi, bó hoa trong lòng cô thấm đẫm nước mưa, những cánh hoa thật sự mỏng manh trong làn gió buốt... những giọt mưa vương trên mái tóc cô, lấp lánh.....
_ Tự trọng?Kid khẽ bật cười đau khổ._ Yêu em, anh đã chẳng còn cái gọi là lòng tự trọng nữa rồi........ không có em....... lòng tự tôn ấy giúp ích được cái gì?_ Kid khuỵu xuống, cả chân anh bây giờ cũng không thể nào nhấc lên nổi nữa......._ những kỉ niệm hạnh phúc bên nhau... lẽ nào chỉ là giả dối?
_ Anh thôi đi! Chuyện đã qua, sau này xin đừng nhắc lại nữa!- Candy tiếp tục bước chậm rãi.... mưa lạnh lẽo khiến cả người cô run lên.......
Tại sao? tại sao ngay bây giờ.... ngay lúc này.. cô giáng xuống anh 1 đòn đau như vậy mà anh vẫn thấy cô xinh đẹp đến nhường ấy? Kid tuyệt vọng, nhìn Candy đang bước đi, càng ngày càng rời xa mình, trong phút chốc, anh bỗng buột miệng hỏi 1 câu đầy cay đắng:
_ Vậy tình cảm bao năm anh dành cho em..... rốt cuộc trong tim em liệu có nơi nào dành cho anh không?
_ anh là bạn tốt của em! Trước đây là bạn! Sau này cũng là bạn!_ mắt cô đỏ hoe... nhưng anh không thể nào thấy được.....
__ Có 1 câu anh đã từng hỏi rất nhiều lần nhưng em chưa bao giờ trả lời. Hãy trả lời anh...... thật ra.... em đã bao giờ yêu anh chưa?
_ ...._ Candy khựng lại, bó hoa trong lòng dường như bị bóp nát.. cô đau đớn muốn quay lại nhìn anh... nhưng không thể... cô sợ bản thân mình sẽ chùn bước trước nỗi đau của anh, cô sợ mình sẽ khiến anh bị người ta HÃM hại..... cô nhất định phải rời xa anh....
_Candy à.... trả lời đi! Anh cầu xin em!!!!!!_ Kid khẩn khoản.
Candy không quay lưng nhìn Kid, chậm rãi bước 1 bước.... khẽ kéo sợi ruy băng đỏ... những đóa hoa lung lay trước mưa và gió... lấp lánh ánh tím_ giống như những đóa hoa này, ngay cả ý nghĩa cũng đau khổ! Sự thật là........._ Candy cắn chặt môi, mắt cô khẽ nhắm lại khi từ chính miệng mình thốt ra những lời khiến anh rơi xuống hố sâu tuyệt vọng._em chưa bao giờ yêu anh!
Candy bước đi! Cô buông tay. Những đóa hoa rơi lả tả xuống mặt đường, cánh hoa mang màu tuyệt vọng.... sợi ruy băng đỏ khẽ bay trong gió rồi rơi xuống trước mặt anh.... Anh nhìn cô bước đi...... ánh mắt mang màu u tối............ kể từ nay....... ánh sáng của đời anh đã tắt thật rồi..........
Mưa mỗi lúc rơi càng nhiều, những hạt mưa liên tiếp chạm vào da thịt anh...... lạnh........
.... những hạt mưa tiếp tục rơi....... Candy đắm mình trong cơn mưa, khuôn mặt cô trắng nhợt nhạt...... cô chẳng thể nào khóc được........ nước mắt như chảy ngược vào tim... khiến trái tim cô đau đớn.........
.... mưa đang khóc thay cho cô chăng?..............
....... Xin lỗi anh....... tất cả đã kết thúc thật rồi...........
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Đơn Giản Chỉ Vì Anh Yêu Em!
- Chương 54