Chương 34

Máy bay vừa hạ cánh, Candy đã kéo Kid đi ăn kem. Nhưng đến Ý rồi, lẽ nào chỉ ăn kem rồi quay về, trong khi Ý là quê hương của pizza, là nơi có đấu trường Roma vô cùng nổi tiếng, và thành phố Venice tuyệt vời chính là nơi 2 người đang đứng? Tất nhiên đó là điều không tưởng, Candy sẽ chẳng bao giờ bỏ qua 1 dịp hiếm có như thế này trừ phi cô đã đến đây tới độ chán ngấy. Nhưng đây lại là lần đầu tiên Candy đến Venice,bởi Candy không hề dành thời gian cho những chuyến đi du lịch, căn bản là cô không có thời gian để nghĩ đến việc nghỉ ngơi thư giãn thì làm gì có thời gian rỗi mà đi ngắm cảnh thế này được?

Chính vì tất cả những lí do trên, Kid và Candy bỗng dưng có 1 chuyến du lịch dài ngày.

Thành phố Venice, Italy.

Trong 1 nhà hàng, Kid và Candy đang thưởng thức món kem nổi tiếng...

_ sao anh không ăn đi?_ Candy ngước nhìn Kid khi thấy cậu không hề đυ.ng lấy 1 chút kem nào thì bắt gặp... ánh mắt Kid đang say sưa ... ngắm mình ( chậc, ngắm Candy hoài mà không biết chán>.<) . Candy tròn mắt, khuôn mặt khẽ ửng hồng lên 1 chút.

_ ơ..ờ... anh.. ăn... phải ăn chứ..!!_ Kid ngớ người ra khi nghe tiếng Candy hỏi, lúng túng , ngượng nghịu đáp lại khi Candy phát hiện cậu đang ngắm nhìn cô đến ngẩn ngơ,liền xúc ngay 1 thìa kem cho vào miệng_ Ouch... _ Kid đưa tay bịt lấy miệng, cố chịu đựng vì... lạnh quá!!!! cậu lỡ cho vào miệng cả 1 thìa kem lạnh buốt to đùng!! mặt nhăn lại,méo mó 1 cách khổ sở!!

_ Hơ.. ha ha!!_ Candy bật cười khi thấy Kid như thế!_ anh ngốc quá đi!

_ em thật là...!! _ Kid đỏ bừng mặt, giận dỗi._ không chơi với em nữa!

_ không chơi với em thì thôi!! Mặc kệ anh luôn!_ Candy phùng má, nguýt Kid 1 cái trông phát yêu._ em chơi với người khác cũng được!

_ Em đành lòng mặc kệ anh mà chơi với người khác sao?_ Kid nhìn Candy với ánh mắt không giấu nổi sự thất vọng._ anh biết anh chả là cái cóc khô gì cả mà!_ Kid lí nhí trong cổ họng, nhìn như con cún cụp tai buồn xo vậy!

_ KHÔNG. ĐÀNH. LÒNG.Chụt! Được chưa? _ Candy nhô người ra phía trước, hôn nhẹ vào môi Kid 1 cái,khẽ mỉm cười.

_ ///...///_ Kid bối rối, cúi đầu_ được rồi! _ thật lòng mà nói, lúc này Kid thật sự muốn ôm chầm lấy Candy luôn. Candy dễ thương như thế, khiến Kid không cầm lòng được. Nhưng mà, tuy đây không phải như ở Nhật, nhưng thể hiện tình cảm quá mức trước mặt mọi người thì Kid không dám làm. Tóm lại, bây giờ đầu óc Kid vô cùng hỗn loạn, đấu tranh giữa cái gọi là bản năng và lí trí>.<

_ vậy thì anh ăn đi!! Tan hết rồi kìa!_ Candy ngồi lại, tiếp tục thưởng thức li kem đang ăn dở của mình.

_ ừ! anh biết rồi!_ Kid nở 1 nụ cười dịu dàng_ nhưng mà... anh không muốn ăn lắm.

_ sao cơ?_ Candy nhìn Kid ngạc nhiên_ em ăn gần hết rồi nè! Ngon lắm đó!! Đừng bỏ phí thế! tiếc lắm!( không phải là tiếc tiền mà là tiếc vì nó ngon mà lại bị bỏ>.<)

_ Thế em có muốn ăn nữa không?_ Kid vẫn nở nụ cười dịu dàng, khẽ hỏi.

_ em không ăn nữa đâu!_ Candy lắc đầu_anh ăn đi!

_ anh không muốn ăn mà! hay là em ăn giùm anh!!Nhé?

_ không. Anh định biến em thành heo à? Ăn nữa em xấu đi, anh không yêu nữa thì đau đầu lắm đó!_ Candy nhìn Kid, nháy mắt 1 cái.

_ làm gì có chuyện đó! Candy thế nào thì anh vẫn yêu mà!

_ Biết đâu được đấy!_ Candy quay mặt đi_ ai mà tin nổi lời con trai nói chứ!

_ sao em nỡ nói thế chứ?_ Kid tỏ ra phật ý_ dù không tin bất cứ ai thì em phải tin anh chứ! thôi, em ăn đi ! Nha?_ Kid nũng nịu.

_ không là không!_ Candy đáp lại 1 cách lạnh lùng._ trừ khi... _ Candy không định nói câu này, nhưng khi thấy Kid thất thểu, thương quá, nên miễn cưỡng_ trừ khi anh cũng ăn.

_ ..._ Kid ra bộ suy nghĩ dữ lắm, rồi ngửng đầu lên, cười toe _ ok, em 1 thìa, anh 1 thìa, anh đút cho em ăn!!

_ á à! Hóa ra là âm mưu của anh đây hả??_ Candy nhìn Kid_ cái mặt anh càng ngày càng đểu thấy rõ luôn đó nhé!

_ làm gì có chuyện đó! Anh ngây thơ thế này cơ mà?_ Kid vội phủ nhận.

_ cho em xin, anh ở gần Ken nhiều quá nên bây giờ càng ngày càng gian!_ Candy cười nửa miệng.

_ nếu có gì thì cũng là tại nó!! không phải do anh đâu!_ Kid phụng phịu.

_ hơ, tuy rằng do Ken là chính, nhưng tại anh không biết giữ mình ( cái này nghe sao mà đầy ẩn ý thế không biết>.
_ đừng nói anh thế chứ?_ Kid làm mặt buồn_ anh khóc giờ!!

_ thế thì anh khóc đi!! _ Candy mỉm cười tinh quái_ em chưa bao giờ được thấy anh khóc đâu đó! dịp may hiếm có, phải quay lại mới được!_ Candy rút di động từ túi xách ra.

_ em quá đáng thật đấy!!_ Kid giận dỗi_ nói cho em biết, không phải ai cũng có diễm phúc được anh yêu như em đâu nhé! đã không biết quý lại còn nói móc nói mỉa!!( trời, coi Kid tự mãn nè pà kon>.<)

_ ừ!! được rồi!! em biết là em may mắn nên mới được anh yêu! được chưa? _ Candy dài giọng_ con trai gì mà nhỏ nhen thế không biết! đùa tí cũng không được!

_ đâu? làm gì có! anh thế này mà nhỏ nhen à?_ Kid đưa ngón tay xoa xoa mũi_ thôi, vậy anh 1 thìa, em 1 thìa! được không?Kem tan hết trơn rồi đây này!

_Haizzz... bó tay với anh luôn!! _ Candy thở dài_ thua anh 1 lần thôi đó!

_ vậy thì... A!!_ Kid xúc 1 thìa kem, đưa lên miệng Candy , nói "A" như dỗ con nít ăn vậy!

_ Uhm! thế được chưa?_ Candy ăn xong thìa kem, ngước mắt lên nói với Kid_ bây giờ thì anh ăn đi!!_ Nhưng Kid vẫn không chịu ăn 1 thìa kem nào cả_ anh còn chờ đợi gì nữa mà không ăn đi hả?_ Candy quắc mắt nhìn Kid.

_ thì... _ Kid lúng túng gãi đầu, lấp lửng mãi, không nói thành câu.

_ đừng có bảo là em phải làm chuyện xấu hổ là đút cho anh ăn như lúc nãy anh đút cho em ăn đó nha!_ Candy nhìn Kid đầy hoài nghi.

_ ừ..._ Kid cúi đầu, 2 tai đỏ lựng, có vẻ thất vọng lắm.

_ lẽ nào... anh nghĩ thế thật à?_ Candy nhíu mày, nghi hoặc.

_ ư... ừ... _ 2 tai Kid càng ngày càng đỏ hơn, máu nóng dồn hết lên não.

_ anh buồn cười ghê! Hì!_ Candy bật cười_ anh làm chuyện xấu hổ thế cũng không biết ngượng, vậy mà chỉ nghĩ đến chuyện em đút cho anh ăn thì lại đỏ hết cả mặt cơ à?

_ anh.. anh... _ Kid lắp bắp, thật sự cậu cũng không hiểu nổi vì cái gì mà mình bạo gan đến thế nữa thì làm sao Candy hiểu được? Mặt Kid tiếp tục đỏ chín, có vẻ như máu dồn lên não càng ngày càng nhiều, có nguy cơ xịt máu mũi ngay lập tức nếu Candy không đáp lại.

_ thôi được rồi! 1 miếng thôi đấy nhé! Nào ! A!!!_ Candy kéo li kem về phía mình, lặp lại như Kid đã làm.

Kid ngẩng đầu, tròn mắt nhìn Candy!!

_ sao nữa!? Candy nhíu mày_ anh không ăn chứ gì?

_ có chứ!!

_ lần sau đừng nhõng nhẽo thế này nữa nghe chưa cưng?

_ uh! không có đâu mà!_ Kid nở 1 nụ cười ấm áp như ánh mặt trời_ 1 nụ cười tỏa nắng.

Và như thế ... ở 1 nơi xa lạ, bỏ lại sau lưng tất cả ưu phiền, Candy mỉm cười thật hạnh phúc.

Giây phút hạnh phúc và ấm áp này...

... liệu sẽ kéo dài trong bao lâu?

... giấc mơ ngọt ngào thế này... rồi 1 ngày sẽ phải tỉnh dậy....

... dù biết thế... dù biết sẽ phải chia xa, nhưng ... Candy vẫn cố níu kéo từng khoảnh khắc...

... ước gì... thời gian có thể ngừng lại... tại giây phút đẹp đẽ như 1 giấc mộng này....