Chương 15

Ngày hôm sau.

Kid và Ken được học những tiết học vô cùng thú vị. Không phải là chương trình phổ cập nhàm chán, mà là những tiết học dạy lễ nghi,cách đi đứng sao cho toát lên vẻ quý tộc, cách ăn món Pháp,cách chơi đàn piano, hoặc violon rồi những bài trắc nghiệm IQ nhỏ. Ken thật sự rất hứng thú, nhưng Kid thì không. Cậu lo lắng rằng Candy sẽ không đến chỗ hẹn... những tiết học trôi qua 1 cách nhanh chóng, bởi tâm trí Kid đang để ở nơi nào đó. Chuông vừa reo, Kid đã lao thẳng về nhà thay quần áo và đến chỗ hẹn. Kid mặc một chiếc áo dài tay màu đen, cổ cao, và quấn hờ 1 chiếc khăn caro đen trắng, quần bò màu đen và đôi giày trắng Nike. Tất cả đều là hàng hiệu đắt tiền!!!

19:00.

Kid ngồi đợi Candy trong quán. Đã đến giờ hẹn nhưng Candy vẫn chưa đến.

22:00.

Kid đã đợi Candy hơn 3 tiếng đồng hồ. Quán đóng cửa. nhưng Kid vẫn đứng đợi Candy.

22:30.

Cả người Kid đang run lên vì lạnh. Môi cậu tím dần. Kid xoa xoa hai lòng bàn tay vào nhau rồi áp vào má. Dù biết là vô vọng... Kid vẫn đợi....

22:45.

Trong lúc Kid gần như tuyệt vọng, 1 chiếc xe đen bóng dừng lại gần đó. 1 cô gái với mái tóc mềm mượt, dáng người cao,và khuôn mặt xinh đẹp tiến lại......

Kid ngước nhìn, mắt lóe lên 1 tia hi vọng .....nhưng.....

Kid im lặng không nói gì. Người con gái đó nhìn Kid 1 hồi lâu rồi khẽ nói:

_ Anh về đi!

_ Không!_ Kid đáp lại.

_ Candy không đến đâu. Đừng đợi làm gì, vô ích.

_ Không liên quan đến cô.

_ Anh định đợi cho đến lúc nào?_ nhíu mày.

_ đến khi Candy đến!!!!

_ anh nhất định không chịu bỏ cuộc?

_ Ừ.

_ Anh yêu Candy đến mức như thế?

_ hơn cả như thế. Hơn cả mạng sống của mình. Candy là tất cả linh hồn tôi.

_ Vậy ư? Anh thật ngu ngốc._ Tiến lại gần, dùng trán của mình đo thử nhiệt độ cho Kid. _ anh cảm lạnh rồi, nếu anh còn muốn sống mà gặp Candy thì làm ơn về giùm đi.

_ Cô buồn cười nhỉ? _ môi bỗng nở 1 nụ cười_ Cảm ơn cô nhưng tôi không cần.

_ Anh chết đi thì tôi cũng không sao! Nhưng... có người đang rất đau lòng đấy...

_ Thế là sao? _ Kid không thể nào hiểu câu" có người đang rất đau lòng đấy " là có ý gì.

_ Hì, đó là bí mật_ cô gái cười, nháy mắt._ anh nhất định không về sao? Anh muốn tôi kêu vệ sĩ của tôi lôi anh về như là bắt cóc anh à?

_ Tôi..._ Kid nhìn theo hướng tay cô gái chỉ: đi theo chiếc xe của cô là 1 chiếc xe khác, trong đó có ít nhất là 4 người vệ sĩ mặc áo đen._ tôi về_ Kid biết mình không thể chống lại, dù cậu có đai đen Karate thì cậu cũng không thể địch nổi những vệ sĩ chuyên nghiệp được đào tạo bài bản, ít nhất cũng đều có đai đen Karate được._ Nhưng chỉ hôm nay thôi, ngày mai, tôi sẽ tiếp tục hẹn và chờ_ Kid cứng đầu.

_ không sao._ Cô mỉm cười._ đó là việc của anh. Còn bây giờ thì anh lên xe đi. Tôi sẽ đưa anh về tận nhà.

_ Không cần đâu.

_ Sao? _ cô nàng nhìn Kid bằng ánh mắt uy hϊếp đầy đáng sợ.

_ Không, có gì đâu._ Kid đành leo lên xe.

_ thế mới phải chứ?_ cười.

Chiếc xe lao vυ"t đi....

Nhưng không ai biết rằng, có 1 bóng người cao cao, với mái tóc nâu dài quá đầu gối đã quan sát từ đầu đến cuối. Cả người cô cũng run lẩy bẩy. Cô đau đớn nhìn thấy cảnh Kid và người con gái đó hôn nhau ( nhìn ở góc khuất nên thành hiểu lầm tai hại) . Khi thấy Kid cười, trái tim Candy lúc này đau nhói, thắt lại từng cơn:" tại sao lại thế này? sao mình lại đau đớn đến thế? mình là người quyết định từ bỏ cơ mà!!! Hãy mạnh mẽ lên!! Candy!!!!!!!!! nhưng... tại sao tim mình lại như bị ai đó bóp nghẹt !!!??? Nếu là cô ấy... thì Kid sẽ hạnh phúc.... không còn bị tổn thương nữa..... cô ấy cũng dễ thương, cũng đáng yêu hơn mình, lại rất thẳng thắn... ai cũng yêu cô ấy..." Candy ngồi thụp xuống nền đất giá lạnh, 2 bàn tay che hết cả khuôn mặt" đó là người rất tuyệt vời" trong phút chốc, Candy cảm thấy ghen tị với cô gái ấy.._1 người con gái đáng yêu như thiên thần.... " Dừng lại ngay Candy!!!!!!!!! dừng lại tất cả....! Khóa chặt tất cả... Hãy để tình yêu ấy mãi ngủ yên... hãy cầu chúc cho Kid được hạnh phúc..... dù đau đớn... cay đắng đến mức nào...!!!!! Mày không xứng đáng với tình yêu ấy.... hãy tránh xa Kid ra.......

...........đừng khóc... Candy... đừng khóc .....

...... đừng khóc. nữa..... Candy..."

Kid bị cảm lạnh. Cả mắt mũi đều đỏ lên,đầu óc cậu cứ quay mòng mòng nhưng cậu vẫn đi học. Đối với Kid, tình yêu này vốn đã trở thành vô vọng, thế nên, có thêm 1 lần thất vọng cũng chẳng hề gì. Ken nghỉ học vì có việc phải giải quyết giùm ba mình. Kid ngồi học trong lớp với trạng thái nửa mê nửa tỉnh, cơ thể Kid thật sự đang phải chịu đựng quá sức. Kid nhờ Neyuli chuyển giùm 1 mẩu giấy khác vì khi Kid đến thì Candy không có ở đó. Cả người Kid lúc này không còn chút sức lực nào.

16:00.

Chuông kêu lên, báo hiệu tiết học cuối cùng đã chấm dứt. Kid cố lết ra được đến hộc tủ đựng đồ lấy đôi giày để đi về, dù cậu đã uống thuốc nhưng vẫn không thấy khỏe hơn chút nào. có 1 bức thư dán trong tủ đồ của Kid, khiến Kid chú ý. Bình thường, hộc tủ của Kid thường luôn có love letter của con gái, nhưng chẳng có cái nào lại dán chình ình ra như thế cả. Kid tò mò, giật lấy bức thư khỏi miếng băng dính.

" Thư thách đấu

Phòng học số 12, tầng 1, tòa nhà 05.

hẹn 4h15ph

nếu đã là con trai thì hãy đến! Giải quyết tất cả mọi chuyện!!"


Kid bực bội, đi theo đến nơi hẹn. Dù không hiểu mình đã gây thù chuốc oán gì nhưng Kid vẫn đến. Bởi đã có người khiêu chiến thì ắt hẳn đáp lại mới là phong cách của Kid. Dù đang rất mệt, toàn thân rã rời ..... Kid không biết rằng mình đang rơi vào nguy hiểm, nếu không thì cũng sứt đầu mẻ trán trước cơn ghen tức của những nam sinh Xbest.....

16:15.

Kid đến nơi. Trong phòng là những nam sinh Xbest đang ngồi đợi Kid. phải hơn 10 người chứ không ít. Trong số đó, có cả phó nhóm kiếm đạo, taewondo, karate rồi cả Judo nữa.( bởi trưởng nhóm không ai khác chính là Hanachi, con người lạnh lùng đáng sợ trong 4 Queens>.<)

Kid nhìn chằm chằm vào họ, hỏi:

_ các cậu muốn gì?

_ trả thù! _ 1 anh chàng thuộc dạng hotboy ăn chơi lên tiếng.

_ Về chuyện gì?_ Kid tiếp tục hỏi, cố gắng giấu đi hơi thở gấp gáp 1 cách bất thường.

_ Chuyện hôn Athena của Xbest, không ai có thể tha thứ cho việc làm đó_ 1 anh chàng khác với nét mặt điềm tĩnh nói.

_ Hi`!!_ Kid cười khẩy_ lẽ nào mấy người không muốn làm thế à? Chẳng qua là gan thỏ đế, không dám thử, nhưng khi thấy người khác làm được thì ghen tức. Haha!!

_ Mày...._ cả bọn điên lên.

_ sao đây? _ Kid ngẩng cao đầu hỏi _ muốn đánh nhau à? Ok thôi!!!!!!!!_ Nở 1 nụ cười devil.

Và thế là .......BỐP!!!!!!!!BỐP!!!!!!BỐP!!BỐP!!!!!!! HỰ!!! BỐP!!!!!!!!!!!!!!

Kid 1 mình chống lại cả đám. Tuy cậu biết không nên khıêυ khí©h họ làm gì, nhưng lo sợ mình sẽ trễ hẹn, nên Kid đành liều.1 là chết, 2 là sống...thế thôi.

Trong lúc đó, tại phòng của hội học sinh:

_ Không đi sao? _ Salasa nhìn Candy.

_ Không.

_ Thật sự không đi?_ Salasa cười 1 cách ẩn ý.

_ Không.

_ Đi đi.

_ Không.

_Đi...đ..

_ Cậu im đi không được à???_ Candy tức giận chặn ngay lời Salasa, không để cô nói hết câu.

_ Cậu giận cái gì vậy chứ?_ cười nhếch mép.

_ Tớ không giận cái gì cả!!!!!!!!!! Cậu im đi!!!!!! Tớ không muôn nói chuyện với cậu!!!!!!

_ Cậu đang đánh ghen đấy, Candy à!!!

_Cậu vừa phải thôi!!!!!_ Candy hét lên, có lẽ bởi vì bị Salasa nói trúng tim đen nên Candy phản kháng như thế_ Mặc kệ hắn!!!!!!!!!!! Cậu thích thì cậu đi đi!!!!!!!!

_ Đó là người cậu yêu mà?cậu để mặc thì không sợ anh ấy sẽ chết thật sao?

_ KHÔNG HỀ!!!!!!!!!!! ĐƯỢC CHƯA???????HẮN CHẾT THÌ MẶC XÁC HẮN!!!!!!!!!!!

_ CHÁT!!!!!!_ Salasa tát cho Candy 1 cái, cả người cô run lên_ đừng bao giờ nói thế!!!!!!!!!!! NẾU CÓ ĐIỀU GÌ XẢY RA VỚI ANH TA, THÌ NGƯỜI ĐAU KHỔ NHẤT, CHÍNH LÀ CẬU ĐẤY!!!!!!! ĐỪNG TRỐN TRÁNH TÌNH CẢM CỦA MÌNH NỮA!!!!!!!_ Salasa cắn môi_ cậu chỉ cần đưa tay ra thôi là có thể có được tình yêu, và niềm hạnh phúc. Đừng có sống trong quá khứ như thế, cũng đừng vì sợ làm tổn thương ai..... cậu đáng được nhận hạnh phúc cơ mà. Quên đi tất cả quá khứ đi, hãy nhìn về phía trước ấy...

_ CHÁT!!!!!!!!! _ Candy giơ tay lên tát lại Salasa 1 cái_ tớ trả lại cho cậu đấy.cảm ơn và xin lỗi vì đã tát cậu_ nở nụ cười quái ác_ nhưng mà người mãi chỉ sống trong quá khứ, chẳng phải là cậu sao? Cậu hãy xem lại chính mình đã rồi hãy nói người khác.

Nói xong Candy bỏ về. Salasa đứng im như tượng. Hanachi ngồi yên lặng từ nãy đến giờ, tay vẫn xoay xoay hộp rubic, hỏi:

_ Sao?

_ Không sao cả. Candy nói đúng mà_ Salasa cười, tay xoa xoa lên cái má đang sưng đỏ_ mà Candy mạnh tay thật đấy, đau ghê!!!

_Con ngốc!!!! Cậu làm thế vì cái gì chứ?

_ Chẳng vì cái gì cả. Tớ chỉ muốn thấy những người yêu nhau được ở bên cạnh nhau thôi.

_ bởi vì.... _ Hanachi dừng lại 1 giây rồi tiếp_ vì chuyện của cậu không thành sao? Cậu vẫn còn đau khổ đến thế cơ à?

_ quá khứ đó ư?.... tất cả chỉ là trò đùa của số phận_ Salasa lại cười_ hãy để vòng quay của số phận định đoạt tất cả.

_ Thế thì cậu giúp Candy làm gì?

_ tình yêu là 1 quả bóng mà_ Salasa tủm tỉm_ tớ chỉ giúp cho quả bóng đó dễ lăn hơn thôi. Tớ cũng sẽ tiếp tục đi tìm hạnh phúc_ Quay lại nhìn Hanachi_ cả cậu nữa, đừng vì mối tình đầu mà khép lòng lại thế!!!

_ Không cần!!!!_ Hanachi mỉm cười_ nếu là số phận thì dù lòng mình có khép chặt thế nào thì cũng sẽ mở được thôi. Cậu nghĩ chuyện của Candy sẽ thế nào?

_ Candy ư??? Candy sẽ đến thôi !!! Tớ chắc chắn!!!!!!