Chương 2: Công cụ tăng hạng hình người

Hạ Trì chợt nhìn, hóa ra là màn hình điện thoại đã khóa, phát sóng trực tiếp nhảy sang máy tính, cậu tức giận đổi lại.

Cậu xoa mái tóc trước trán, lại thở dài.

Tâm lý có chút suy sụp.

Cậu giả vờ thản nhiên xem bình luận, tự động phớt lờ những cái bình luận hả hê khi người gặp nạn đó, đọc danh sách quà tặng.

"Cảm ơn Lộc Lộc tặng mười phi thuyền. Cảm ơn vì Một Trăm Lẻ Hai Que Phát Sáng, cảm ơn..." Sau khi đọc hết một lượt, mấy trận sau đều thua liên tục không có quà tặng gì, đang muốn nghỉ live, cậu đột nhiên nhìn thấy một làn hiệu ứng đặc biệt tuyệt đẹp, lấp lánh đầy màn hình trực tiếp của cậu.

Bởi vì quá mức hoa lệ, phòng phát sóng trực tiếp đứng.

Cậu nheo nheo mắt, có người tặng du thuyền cho cậu.

[Mù chết tiệt]

[Ngươi có tiền, người là cha.]

[Kinh nghiệm lâu năm, kinh nghiệm lâu năm]

[Giúp, giúp với, tôi bị kẹt rồi! ]

[Kaka Kaka]

Hạ Trì thấy bên này cũng kẹt, cậu hơi có chút ngoài ý muốn, hai mắt hơi hơi mở to, trong lúc nhất thời không biết nói như thế nào.

Trong dòng bình luận nhảy dài, cậu thấy bình luận của người hâm mộ mình "Đảo":

[Thắng trở về liền ổn thôi.]

Nó rất kỳ quái.

Du thuyền là một món quà không còn nữa, một chiếc trị giá ba nghìn, vậy mà lại, mẹ nó ... năm chiếc?

Đại khí.

Hạ Trì sau một lát bình tĩnh lại, cậu nói: "Cảm ơn năm chiếc du thuyền của Đảo."

Cậu không biết phải đáp lại Đảo như thế nào, cậu chưa bao giờ thấy anh ta bình luận trước đây và cậu cũng không biết anh ta có tính cách thế nào.

Hóa ra anh ta không phải người máy.

Hạ Trì liền được tiền an ủi.

Cứ như vậy, trong lòng cậu đột nhiên cảm thấy không đúng, thấp giọng nói: "Chưa từng thắng."

Rank Kim Cương làm đảo lộn nhận thức của cậu, cúp máy chửi thề, một trận hai ba pháp sư là chuyện bình thường, mấu chốt là không biết đối phương có bao nhiêu Vinh Quang Vương Giả.

[khóc lóc]

[Bạn đau khổ]

[Đổ lỗi cho đồng đội]

[Đồng đội Kim Cương thực sự tuyệt vời]

Hạ Trì thấy mình bị đánh bay, điểm cuối trận cao hơn MVP của đối phương, nhưng cho dù không thắng được cũng không trách được.

Tuy nhiên, trải nghiệm trò chơi của cậu kém, hiệu ứng xem của khán giả lại khá tốt.

Hạ Trì thấy tin nhắn của Lộc Lộc liền trả lời, một tiểu cô nương rất tốt, vẫn luôn nói không có việc gì. Cô ấy cũng nói ẩn ý: Cậu chơi một mình thực sự rất khó, tôi có thể chơi hỗ trợ cho cậu.

Kiến Thủy: Hỗ trợ không có biện pháp đưa cậu bay a.

Lộc Lộc:......

Hạ Trì cảm thấy hơi tiếc cho cô ấy, muốn lấy lại điểm đã mất của cô ấy.

Nhưng khi mở lại trò chơi, cậu lại chậm chạp nhấn nút bắt đầu.

Kim Cương thật đáng sợ.

Tin nhắn CC nhảy ra.

Anh ta gửi: Gửi cậu cái Vương Giả, nhất đỉnh.

Hạ Trì thấy vậy nhướng mày, nhìn lại tin nhắn cũ

CC: Cuối mùa giải gần đây, cậu chơi đường trên rất khó để thắng.

CC: Tìm cho cậu cái người đi cùng.

CC: Điên cuồng ám chỉ...

Mười lăm phút sau...

CC: Quả báo đấy, về nằm đi

Cho dù tôi nghe thế nào, tôi đều cảm thấy khó chịu.

Cậu giơ tay gõ: Gia cần?

Vừa dứt lời khinh thường, Hạ Trì đột nhiên nghe được phía sau Trình Lệ Trạch thanh âm.

"Hạ Hạ, tôi cũng muốn có Vương Giả!"

Ngày nay, đúng là bất kỳ con mèo hay con chó nào cũng có thể trở thành Vương Giả. Hạ Chí đã nhìn thấy nó trước đây, phải không? Một con mèo và một con chó lại là chính tôi.

Cậu nói, "Ồ."

"Này Vương Giả thật sự hảo mãnh nha, nhân gia ái ~"

Chậc, đồ khốn.

Cậu ấy lật lại lịch sử cuộc trò chuyện của cậu với CC, cái kia là nhất đỉnh, hơi chói mắt.

Kiến Thủy: Là cậu sao?

CC ở đỉnh cao nằm trong top 100, nhưng Hạ Trì cùng khu với anh ta, người đứng đầu khu của họ là Hướng Lý.

CC: Là một người bạn của tôi.

Một người bạn không muốn nói tên, đương nhiên Hạ Trì sẽ không nghĩ rằng người này là Hướng Lý, người đã từng đứng đầu cũng là người đứng đầu, anh ta cũng đứng đầu ở các khu khác.

Vả lại, nhất đỉnh, là nhất đỉnh....

Vương Giả...

Cậu suy nghĩ một lúc.

Kiến Thủy: Cho cậu một cơ hội

___________________________________________________

Kỳ Thành Thành đang gửi tin nhắn cho Hứa Lược, điên cuồng đánh chữ, lại không để ý Kiến Thủy đã trả lời tin nhắn của hắn.

CC: Tôi nói cho cậu biết, người nọ chính là cái đơn độc, đừng nói đồng đội, cậu ta còn coi nữ nhân là vật cản, cậu xem cái cô nương Lộc Lộc kia rõ ràng muốn cùng cậu ta xếp hạng đôi, cậu ta so với ván giường ở ký túc xá nam còn thẳng hơn.

Cá Nước: …......

Thật lâu sau, nam nhân truyền đến một câu: Quên đi.

CC: Chết tiệt, tôi đồng ý với điều này

Kỳ Thành Thành thật không ngờ Hạ Trì lại thay đổi sắc mặt nhanh như vậy, có phải hay không rất rẻ tiền?

Hắn gửi tin nhắn cho Cá Nước: Cậu biết tài khoản WeChat của cậu ta không, tôi gửi cho cậu nhé?

Một lúc sau, Cá Nước gửi tin nhắn: Ồ, tôi biết

Hạ Trì đã đợi khá lâu trước khi nhìn thấy một tin nhắn trên WeChat, là một người gửi lời mời kết bạn trên WeChat: Bạn của CC.

Còn bỏ thêm cái dấu chấm câu, anh ta có vẻ là một người rất nghiêm túc, bất quá Hạ Trì thấy không hợp lý, nghi hoặc gửi tin nhắn cho CC.

Kiến Thủy: Có ý tứ gì?

CC: Tôi không đến, cậu ta sẽ đưa cậu chơi.

Kiến Thủy: Nhất đỉnh vì cái gì lại chơi hạng Kim Cương?

CC: Có lẽ là vì cậu ta thích cậu ...!!

Kiến Thủy: ?

Có một người dồng tính ở cạnh cậu.

Hạ Trì click mở trang cá nhân của anh ta, ảnh đại diện của anh ta là cái Q của một tiểu hòa thượng tốt bụng, anh ta tên là Cá Nước, vòng bạn bè của anh ta rất sạch, ba ngày có thể thấy được.

Hình ảnh gần đây nhất là một bàn tay có kim tiêm truyền nước, ngón tay rất dài, Hạ Trì chưa từng thấy bàn tay nào đẹp như vậy, căn căn rõ ràng, thon dài trắng mịn, mu bàn tay có chút xanh, có thể nhìn thấy ống tay áo chính là quần áo của bệnh nhận, khiến người ta xót xa.

Viết trạng thái: Không có việc gì

Hạ Trì mở trò chơi và xem chuỗi trận thua của mình, sau một thời gian, chấp nhận lời mời kết bạn của anh ta.

Cậu đi thẳng vào vấn đề: Muốn chơi gay cùng tôi à?

Cậu không phải gay, nhưng mấy năm nay cậu cũng không thích bất kỳ cô gái nào, trước kia khi học cấp ba, trong mắt cậu cũng chỉ có Hứa Lược, đại học cũng rất ít tiếp xúc nữ sinh.

Kỳ thực đối với cậu những điều này cũng không có quá mâu thuẫn, đã là năm 1202, tự do yêu đương, không có phân biệt đối xử.

Hồi lâu không có hồi âm, Hạ Trì bị mấy chữ "Đang nhập tin nhắn.." làm cho có chút khó hiểu.

Tuy rằng hắn không phải gay, nhưng cũng nghe qua Trình Lập Trạch nói qua rằng mọi người trong giới đều khá cởi mở, không đến mức lâu như vậy vẫn còn rối rắm.

Khi Hạ Trì đang nghĩ rằng người này đang viết một số điều khoản nuôi dưỡng, anh ấy đã trả lời.

Cá Nước: Ừm.

Thẳng thắn mà nói, nhưng kỳ thật Hạ Trì thấy trong lòng có điểm sợ hãi, này đối tượng biến thành chính cậu, tuy rằng cậu có khả năng tiếp nhận rất tốt, nhưng cũng không phải sẽ có khả năng để đối phó.

Đang muốn cự tuyệt, CC lại gửi đến một tin nhắn: Cậu cùng cậu ta chơi đi, không cần chịu trách nhiệm, chỉ cần tăng hạng là được.

Kiến Thủy: ... Công cụ hình người?

Trong khi Hạ Trì đang do dự, cậu nghe thấy Trình Lập Trạch hét vào điện thoại, như thể muốn rũ bỏ vị Vương Giả đó, "Tạm biệt bảo bối, sau mùa giải lại tìm cậu."

"Cậu, mẹ nó...bíp..."

"..." Hạ Trì nhìn thấy có người xuất hiện.

Không thể so sánh.

Bên này lại thấy CC gửi một tin nhắn: Chơi hay không là chuyện của cậu, theo đuổi hay không là chuyện của cậu ta, không đuổi kịp thì quên đi, không quấy rầy cậu.

À cái này...

Có lẽ là bởi vì đã lâu không có trả lời, Cá Nước cũng gửi tin nhắn, chỉ có một câu: Cậu có thể mặc kệ cái này, chuyên tâm tăng điểm xếp hạng.

Tại sao anh ta lại tự giác như vậy, Hạ Trì thấy có điểm mềm lòng, chưa thấy qua Vương Giả nào như vậy cho không, còn không cần tiền.

Cậu bấm vào vòng bạn bè của mình, tay anh ta thật sự rất đẹp, chơi game chắc cũng không tệ lắm.

Cậu trở lại tin nhắn và hỏi: "Thân thể cậu đã khỏe chưa?"

Thấy người này còn ở chậm rì rì không biết viết cái gì, Hạ Trì lại đi rót một ly nước.

Cậu không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào, họ đều là đàn ông và khuynh hướng tìиɧ ɖu͙© của cậu cũng bình thường, không nghĩ quá nhiều.

Khi rót nước trở lại, người này vẫn chưa trả lời, tôi không hiểu anh ta đây là đang do dự điều gì. Cậu nói với những người trong phòng phát sóng trực tiếp: "Tìm một người nào đó để đánh đôi, nếu không sẽ rất khó đánh."

[ Lộc Lộc? ]

[Cuối cùng con cũng không còn thẳng nữa! Mẹ rất hài lòng! ]

[Tôi ngộ rồi, tôi ngộ rồi! ]

[Trong cuộc đời của tôi, tôi thực sự có thể nhìn thấy bạn đánh đôi của A Thủy ]

Khoa trương như vậy sao? Đúng là cậu không thích lập nhóm với người khác, nhưng không phải là cậu chưa từng chơi trước đây, chỉ là cậu không chơi trong các buổi phát sóng trực tiếp.

Thấy vậy Hạ Trì uống một ngụm nước, cuối cùng trên máy tính cũng có tin nhắn trả lời.

Hứa Lược hỏi qua Kỳ Thành Thành, đầu ngón tay khẽ run, nhưng hắn gửi nó như lời cậu ta nói: 189, 75kg, 18.

CC: Cậu tin tôi đi, cậu ấy nhất định sẽ rất thích

Hứa Lược nhìn chằm chằm vài giây rồi tắt máy.

Thấy vậy Hạ Trì nhìn lướt qua dãy số, vừa mới uống nước liền phun ra ngoài, mặt có chút đỏ lên.

Ánh mắt của cậu dừng ở chỗ kia một hồi, Hạ Trì không thể tin hỏi, cậu không phải nói cái này "thân thể" sao..... có thể biếи ŧɦái như vậy... khụ khụ.

Cậu ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời: Tôi đã xem vòng bạn bè của anh, anh vẫn còn ốm à?

Lần này người đàn ông trả lời rất nhanh chóng: Khoong sao đaau, chúng ta vaan có thêr chowi.

Giống như thực cuống quít, thậm chí còn mắc lỗi đánh máy.

Sau đó, anh ta thu hồi tin nhắn lại như để che đậy, và thêm một câu: Tôi đã gửi nhầm.

Thật kí©h thí©ɧ.

Hứa Lược vừa mới kéo đeo Kỳ Thành Thành, hắn nhìn thấy một tin nhắn từ Hạ Trì: "Được, đi thôi."

Một lát sau, hắn đồng ý Kỳ Thành Thành xin bạn tốt.

Hứa Trì mở phòng, người nọ tiến vào rất nhanh, vì hình đại diện là hình đại diện màu hồng của một cô gái, ID là Thố Nhi, phòng phát sóng trực tiếp bùng nổ: A A A A!!!

Một lát sau Thố Nhi liền đem tướng thường dùng đổi thành Lan, Quất Hữu Kinh và Bách Lý Xuân Sách*

* Không hiểu rõ về tên tướng trong game này, có sai xót cầu mọi người giúp đỡ tớ sẽ sửa lại nha!!! ^^

Hiện trường phòng trực truyến lại bắt đầu bùng nổ: ? ? ?

Hạ Trì không thể nhịn được cười, đôi mắt cong cong, cậu che lại máy quay, lấy tay xoa xoa chiếc mũi thẳng tắp của mình.

Cậu nói, "Ân, nam hài tử."

Bình luận trong phòng trực truyến.

Thố Nhi: Tôi không phải con trai.

Thố Nhi: Cũng không còn nhỏ nữa.

Đây là cái gì học sinh cấp Hai lên tiếng a, Hạ Trì càng cười càng vui vẻ, ý thức được người này đang xem mình phát sóng trực tiếp, liền chậm rãi thu lại nụ cười.

Sau khi vào game cấm tướng bình thường.

Hạ Trì như thường ngày cấm cái Già La. Cậu ở lầu 5, Thố Nhi ở lầu 4, lầu trên lựa chọn đầu tiên, anh ấy đã chọn trước Đông Phương Diệu, vị tướng anh ấy thường chơi.

Ba người lầu trên đều muốn chơi đường trên, trường hợp nhỏ, cậu đã quá quen rồi.

Lầu 1 đã giúp Thố Nhi chọn Lan, Lầu 2 chọn Trư Bát Giới, Lầu 4, lịch sử anh ta chưa từng chơi Xạ Thủ, nhưng anh ta đã chọn Tôn Thượng Hương trong vài giây.

Cuối cùng để lại một vị trí phụ trợ cho cậu

Trư Bát Giới: Tùy tiện ang cái phụ trợ đi!!

Tôn Thượng Hương: Ngưu Ngưu

[Sắp xếp rõ ràng]

[Tức chết ta, một đám đàn ông]

[Lựa chọn trước sớm hơn, vẫn lấy]

Không phải Hạ Trì trước đây không có bị ép chơi hỗ trợ, bình thường cậu cũng không rất tức giận, nhưng hôm nay lại đã thua năm trận, cậu thật sự không muốn đi phụ trợ.

Thố Nhi: Cậu chơi tướng này đi? Tùy tiện chọn cái phụ trợ tôi chơi cho.

Lan?

Không phải Hạ Trì không biết chơi, câụ ít nhiều có thể chơi rừng, chơi đường trên, độ khó thao tác của Lan không quá cao, cậu có thể chơi nếu muốn.

Bất quá, không vui a...

Cậu im lặng một lúc, quay đầu lại và hỏi Trình Lập Trạch, người đang lắc lắc đôi chân to trên giường.

"Yao chơi như thế nào?"

Chân cậu ta dừng lại, Trình Lập Trạch lập tức ngồi dậy.

"???"

Mãnh nam, ngài cảm thấy cái này thích hợp sao?