Chương 4

Bình luận trên màn hình lúc này:

"Chị gái này thật biết hỏi mà ha ha ha, không phải là fan CP Lư Ký đấy chứ."

"Nhất định là vậy rồi, cô ấy thiếu chút nữa hỏi thẳng người Bạch Nhi thích có phải anh Lục hay không!"

"Chị gái cố lên nha, lần sau hỏi tiếp, chúng tôi thích xem!"

Chơi thêm một lúc nữa, một trong những diễn viên lâu năm xoay chai rượu chỉ về phía tôi, sau khi bà ấy hỏi tôi một câu hỏi đơn giản, tôi tràn đầy tự tin cầm lấy chai rượu.

Các chị em trong khu vực bình luận hãy nhìn kỹ đây, chai rượu của tôi nhất định chỉ về phía Quý Bạch Nhi!

Tốc độ của chai rượu càng lúc càng chậm, cách Quý Bạch Nhi càng lúc càng gần, tôi khẩn trương nhìn chằm chằm nó, sau đó trơ mắt nhìn nó xoay qua Quý Bạch Nhi, dừng lại ở vị trí chỉ về phía Lục Khải Minh.

"Anh chọn nói thật hay mạo hiểm?"

Tôi nhìn Lục Khải Minh hỏi, ánh mắt anh đen nháy nhìn tôi, giọng nói trong trẻo lạnh lùng lại có từ tính, trong khoảnh khắc đó tôi đột nhiên cảm thấy giọng nói của anh có chút quen tai.

Nhưng tôi không có thời gian suy nghĩ nhiều, bởi vì anh chọn nói thật, điều này có nghĩa là tôi lại có thể ăn dưa online.

Lúc này tôi đã thông minh hơn, tôi trực tiếp hỏi: "Người anh thích có ở đây hay không?"

Sau khi tôi hỏi vấn đề này, toàn bộ hiện trường trong nháy mắt trở nên yên tĩnh, tôi thấy Lục Khải Minh nhìn tôi chằm chằm không chớp mắt, chậm rãi mở miệng: "Có."

Toàn bộ mọi người ồ lên.

Ôi má ơi, trâu bò trâu bò, tôi nhìn thấy mặt Quý Bạch Nhi trong nháy mắt đỏ lên.

Xem ra hai người này thật sự quen nhau!

Ở đây ngoại trừ tôi chỉ có hai người phụ nữ, một diễn viên kỳ cựu gần năm mươi tuổi, một người khác chính là Quý Bạch Nhi như hoa như ngọc, Lục Khải Minh trả lời vấn đề này, tương đương với việc công khai nói cho mọi người biết người anh thích là Quý Bạch Nhi.

Mà lúc này, bình luận trên màn hình cũng nổ tung, tất cả đều là CP Lư Ký, thậm chí nhanh chóng lên hot search weibo.

#Lục Khải Minh Quý Bạch Nhi#

#Người Lục Khải Minh thích#

Bản thân Lục Khải Minh lại vô cùng bình thản, anh chậm rãi xoay chai rượu, chai rượu chậm rãi lắc lư, cuối cùng chỉ về phía tôi.

Khóe môi anh khẽ nhếch lên, hỏi tôi chọn nói thật hay mạo hiểm.

Tôi vừa mới hỏi anh một vấn đề sắc bén, cho nên không dám chọn nói thật, tôi chọn mạo hiểm. Dù sao tôi cũng chỉ là một người bình thường, hẳn là anh sẽ không bảo tôi làm chuyện gì quá đáng.

"Mạo hiểm đúng không?" Anh cười nhạt nhìn tôi, sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của tôi, anh nói: "Được, vậy em hôn tôi một cái đi."

???