“Điều tra camera? Cô cho rằng cô là ai mà muốn điều tra camera! Đọc làu làu? Coi thành tích kia của cô chả nhẽ tôi còn không rõ à? Biện hộ!”
Úc Dao gắt gao nhăn mày: “Thầy, sự thật rốt cuộc như thế nào còn chưa có kết luận, thầy nói như vậy không phải có chút bất công sao?”
Phó hiểu trưởng tức tới mức muốn thăng thiên: “Cô giỏi lắm, còn tới giáo huấn tôi luôn! Đưa về đi, hủy kết quả thi môn Vật Lý, bài thi kế tiếp cậu nhìn chằm chằm nó cho tôi, qua kỳ thi giữa kỳ thì kiểm điểm trước mặt toàn trường!”
Giáo viên giám thị bên cạnh do dự mà nói: “Chu phó hiệu trưởng, vừa nãy tôi không thấy bạn học Úc Dao có bất kỳ động thái tác nhỏ nào, này có phải … “
“Cậu còn giúp nó nói chuyện hả? Cậu làm giám thị cái kiểu gì vậy?”
Đúng lúc này, chủ nhiệm lớp của Úc Dao - Lưu Nhã Cầm tới.
Nhìn thấy chủ nhiệm lớp mình, Úc Dao lần thứ hai mở miệng: “Cô Lưu, em không có gian lận!”
Lưu Nhã Cầm là một phụ nữ trung niên hòa ái, cô nhìn Úc Dao để trấn an, sau đó ồn tồn cùng phó hiệu trưởng giải thích: “Phó hiệu trưởng, rốt cuộc có phải gian lận hay không vẫn chưa kết luận được, trực tiếp hủy bỏ kết quả thi thì có chút nghiệm trọng, hay là cứ để học sinh trở về kiểm tra tiếp, mọi thứ để điều tra rõ chân tướng rồi nói tiếp?”
Phó hiệu trưởng đang định đập bàn thì một giọng nói vang lên: “Cứ làm như vậy, đi về trước để kiểm tra đi.”
Hiệu trưởng từ cửa bước vào, ôn thanh nói: “Học sinh nói không gian lận, dưới tình huống chưa có bất cứ kết luận nào, tôi cho rằng nên tin tưởng học sinh trước.”
Phó hiệu trưởng không tình nguyện ngồi xuống, không tiếp tục nói tiếng nào……
Rất nhanh, việc Úc Dan gian lận bị bắt liền truyền khắp trường, mặc dù sau đó cô đã trở về phòng thi tiếp tục tham gia khảo thí thì cũng không đánh vỡ được lời đồn này.
Sau khi Cố Thời Việt biết liền rất sốt ruột, muốn an ủi Úc Dao, nhưng Úc Dao lại phảng phất giống như thay đổi thành người khác, cô không có giải thích, cũng không có kể khổ hay ủy khuất, mà là trầm mặc tiếp tục tham gia xong 2 ngày khảo thí.
Tất cả mọi người đang nhìn cô chăm chú, kể cả giáo viên giám thị lão sư sau đó cũng coi cô là trọng điểm chú ý…… Không ai phát hiện, lúc giáo viên giám thị thoáng nhìn bài thi của Úc Dao thì ánh mắt có chút kinh ngạc.
Khảo xong cuối cùng một môn, Úc Dao nộp bài thi sau trực tiếp đi ra ngoài, ở cửa trường ngăn chặn Tần Mang.Tần Mang đang cùng Đổng Ngọc đứng chung một chỗ, nhìn đến Úc Dao đang ngăn trước mặt thì sâu trong đáy mắt hiện lên chút chột dạ, sau đó lại khôi phục như ban đầu.
“Làm sao vậy, có việc sao?” Tần Mang thanh âm thực ôn hòa: “ Hôm bữa đánh cuộc cũng chỉ là vui đùa thôi, cậu không cần quá để ý.
Nói xong, cô bất đắc dĩ thở dài: “Càng không cần thiết bởi vì điều này mà gian lận.”
Úc Dao cười lạnh.
Trả đũa hay đấy!
Đổng Ngọc còn lại là mắt đầy trào phúng nhìn Úc Dao.
“Cô cho là cô làm kín đáo lắm hả?” Úc Dao cười lạnh: “Thực ra rất đơn giản, trích camera theo dõi, chỉ cần nhìn thấy là ai bỏ tờ giấy đó vào là xong rồi… Cô liền chắc chắn tôi sẽ bị cái chậu phân này khống chế à?”
Tần Mang sắc mặt hơi hơi cứng đờ, tiếp đó lòng lại có chút lung lay.
Úc Dao nhìn Tần Mang, cong cong khóe môi: “Cô nói, đến lúc đó mọi người phát hiện ra người bỏ đáp án và tố cáo tôi lại chính là cùng một người… thì sẽ như thế nào?”
Úc Dao tiến lên một bước: “Vào thời điểm này, ai lại vắt hết óc vu hãm tôi nhỉ?”
Tần Mang bị ánh mắt của dọa sợ, theo bản năng lui về phía sau một bước, dưới chân bị vấp thiếu chút nữa té ngã.
Đổng Ngọc lập tức tiến lên che chắn Tần Mang ở phía sau, mặt vô biểu tình duỗi tay đem Úc Dao đẩy ra: “Đủ rồi!”
Úc Dao đột nhiên không kịp phòng ngừa bị đẩy về phía sau, dưới chân không vững, tiếp theo đã bị một người chặn ngang đỡ được.
“Đổng thiếu thật là khí phái lớn quá, ngay cả con gái cũng động tay được……”
Trình Trăn đỡ lấy Úc Dao hoàn toàn là động tác theo bản năng, nhưng khi lòng bàn tay cảm nhận được vòng eo tinh tế mềm mại của thiếu nữa, trong lòng tức khắc có chút giật mình, sau đó không chút dấu vết rút tay lại.
Đổng Ngọc còn muốn mở miệng, Tần Mang bên cạnh vội vàng giữ chặt hắn: “Kệ đi.”
Đổng Ngọc nhìn ánh mắt dịu dàng nhu thuận của Tần Mang, lại nhìn biểu tình khó thuần của Úc Dao, cười lạnh một tiếng: “Vào lúc có kết quá chính là lúc cô lăn ra khỏi trường đấy!”
Úc Dao đối chọi gay gắt: “Lời này trả lại cho anh, rửa mắt mong chờ!”
Nói xong, lạnh lùng xoay người, ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như con gà trống nhỏ kiêu ngạo……
Trình Trăn ý vị thâm trường, mắt nhìn Tần Mang cùng Đổng Ngọc bên người cô, xoay người đuổi theo hướng Úc Dao rời đi……
Úc Dao đang bị Cố Thời Việt ngăn lại, đồng thời đứng trước mắt Cố Thời Việt còn có Trình Trăn.
Hai người bọn họ trước khi từng có mâu thuẫn, coi nhau như kình địch. Kiếp trước còn vì Tần Mang dây dưa hồi lâu. Đối mặt chính diện như vậy, hai người đồng thời híp mắt.
Cố Thời Việt chủ động dời tầm mắt nhìn về phía Úc Dao, giơ tay lên muốn xoa đầu cô: “Thi xong liền tốt, mặc kệ kết quả thế nào đều không cần lo lắng, có anh ở đây rồi, được không?”
Đổng gia tuy rằng tài đại thế đại, nhưng còn chưa tới mức một tay che trời.
Úc Dao hừ một tiếng, nghiêng đầu né tránh.
Cố Thời Việt có chút bất đắc dĩ, thấp giọng dỗ dành cô: “Còn sinh khí hả? Anh đều nghe theo em nói rồi, anh thật sự không thích cô ấy, em như thế nào mới bằng lòng tin tưởng anh?”
Trình Trăn kinh ngạc nhướng mày nhìn qua, ánh mắt thăm dò thẳng tắp đối diện Cố Thời Việt.
Úc Dao tâm tình không tốt, tạm thời không nghĩ làm theo cốt truyện, lấy cớ bận việc phải về nhà, xoay người rời đi.
Úc Dao rời đi, cổng trường cũng chỉ còn lại Cố Thời Việt mặt đối mặt với Trình Trăn đứng ở nơi đó.
Học sinh bên cạnh tới tới lui lui lại hoàn toàn thể tiến vào thế giới của hai người họ…… Hai người đứng đối diện nhau, trầm mặc hồi lâu.
“Cách xa Dao Dao ra một chút.” Cố Thời Việt nhìn Trình Trăn, sắc mặt không tốt.
Hắn tất nhiên biết kiếp trước Trình Trăn đã làm cái gì, giả vờ giúp Úc Dao đối phó Tần Mang, thực tế lại là đang giúp Tần Mang hãm hại Úc Dao.
Trình Trăn lập tức nhướng mày, ngay sau đó cười cười: “Sau cậu lại chắc chắn là tôi sẽ tổn thương cô ấy như thế?”
Cố Thời Việt híp mắt, trầm mặc không nói.
Trình Trăn tươi cười biến mất, sắc mặt bỗng nhiên chuyển lạnh: “Nếu cậu thật sự muốn tốt cho cô ấy thì tại sao không tự mình cách xa cô ấy một chút nhỉ?”
Cố Thời Việt tức khắc sắc mặt đại biến!
Trong chớp mắt, hai bọn họ đều ý thức được sự thật này, đó chính là: Đối phương cũng trọng sinh!
------ chuyện ngoài lề ------
Úc Dao: Ta cần gian lận à? Ha hả
Cố Thời Việt, Trình Trăn: Ngọa tào, hắn cũng trọng sinh!