Chương 3

#tien161099 đã beta

Tạ Tri Nam đối với câu hỏi này dở khóc dở cười. Hắn vừa nói giỡn vừa trả lời: Nếu không phải tôi xác nhận trong nhà tôi không có em gái, tôi còn hoài nghi cô tính làm mai cho em gái tôi.

Đối phương trả lời trong một giây: Em không phải em không có!

Mặt đỏ.jpg

Tạ Tri Nam bật cười: Bây giờ khuya rồi, dfi ngủ sớm một chút đi.

Lại là trả lời trong một giây: Đã biết rồi anh đẹp trai!

Mấy ngày sau đó, Không Phải Hướng Bắc mỗi ngày đều nhắn tin cho Tạ Tri Nam, lải nhải chia sẽ với hắn về một ngày của mình. Cùng lúc đó, Tạ Tri Nam cũng biết được từ bạn cùng phòng Phạm Văn Trí của mình, Hạ Kỷ Hoài là tiểu vương tử trong khoa âm nhạc, rất giỏi, biết rất nhiều nhạc cụ, là giáo thảo được mọi người bầu chọn nhiều nhất trong S đại.

“Giáo thảo người được bầu chọn?” Tạ Tri Nam nghe xong cảm thấy không ngờ: “S đại chúng ta còn có loại chuyện này?”

Phạm Văn Trí đứng trước gương xoa xoa tóc của mình, nhìn mật mình trong gương: “Chuyện này thì có gì. Tuy rằng nói là do mọi người đề cử, nhưng để trở thành giáo thảo được mọi người bầu chọn cũng lhoong dễ dàng, có thể coi là bảmg phong thần a.” Cậu dừng lại một chút, nhìn Tạ Tri Nam cười hắc hắc: “Chắc cậu cũng không biết, loại thư sinh như cậu cũng được người ta bầu chọn.”

Tạ Tri Nam đối với câu nói kia không có ý kiến, ôn hòa cười cười, lấy sách của mình chuẩn bị làm bài.

Nếu là ngày thường, Tạ Tri Nam nhắm chừng sẽ không để ý đến một người như vậy, Hạ Kỷ Hoài là ngoại lệ.

Bởi vì Tạ Tri Nam phát hiện, gần đây hắn thường xuyên nhìn thấy Hạ Kỷ Hoài. Lần trước là trong khóa, hắn cho rằng Hạ Kỷ Hoài đi học giùm em gái, chuyện đó rất bình thường, mỗi khóa đều được tự do, tụ tập đi học chung với nhau cũng rất bình thường, có thể nhìn thấy Hạ Kỷ Hoài cũng rất bình thường, lớp tiếng anh của giáo sư trong S đại rất nổi tiếng, nói không chừng Hạ Kỷ Hoài là vì thích mà đến, có thể nhìn thấy cậu ấy cũng là bình thường…… Nhưng là…… Môn chuyên ngành cũng nhìn thấy Hạ Kỷ Hoài……

Tạ Tri Nam nhìn về chàng trai đang ngồi cạnh mình, vừa vặn đυ.ng phải ánh mắt Hạ Kỷ Hoài nhìn lại đây đưa kịp thu hồi.

Hạ Kỷ Hoài hôm nay hình như trang điểm rất kĩ, cậu tạo một kiểu tóc, trên người hình như cũng có xịt nước hoa, mùi hương trên người cậu lâu lâu truyền lại đây.

So với trang điểm lần trước, hôm nay Hạ Kỷ Hoài còn đeo thêm một cái kính mắt, nhìn rất ngoan ngoãn.

Không biết có phải nhận ra ánh mắt của Tạ Tri Nam đang nhìn hay không, Hạ Kỷ Hoài giật giật, hơi khẩn trương sờ sờ lỗ tai của mình, Tạ Tri Nam lúc này mới chú ý đến, vị tiểu vương tử khoa âm nhạc này vành tai hơi đỏ.

Tạ Tri Nam phản ứng lại, hơi ngại nói: “Xin lỗi.”

Hạ Kỷ Hoài vội vàng phất tay: “Anh đẹp trai, không có việc gì không có việc gì!”

“……”

Tạ Tri Nam: “?”

Hạ Kỷ Hoài nói quá nhanh, theo bản năng mà nói ra.

Tạ Tri Nam ngẩn người, đột nhiên trong lòng nảy ra một suy nghĩ rất hoang đường, người mỗi ngày đều nói chuyện với hắn, hắn tự cho Không Phải Hướng Bắc là một cô gái, không phải là Hạ Kỷ Hoài đi?

Cái suy nghĩ này hơi đáng sợ, nhưng lại quá hợp lý.

Hạ Kỷ Hoài bưng kín miệng mình.

Động tác cậu quá lớn, đem tất cả ánh mắt trong hội trường đều nhìn lại đây.

“Oa a!”

Ồn ào hết đợt này đến đợt khác.

Còn có hai phút nữa là vào học, Tạ Tri Nam không có rối rắm chuyện này, mà cười cười với Hạ Kỷ Hoài: “Giáo sư sắp vào, cậu ngồi xuống trước đi, nếu không lát nữa bị giáo sư tóm trả lời câu hỏi bây giờ.”

Giọng hắn rất ôn hòa làm trong lòng Hạ Kỷ Hoài thoải hơn, Hạ Kỷ Hoài chậm rì rì ngồi xuống, nghiêm túc nhìn bảng đen, nhưng lực chú ý vẫn đặt trên người của Tạ Tri Nam.

Giống như là, Tạ Tri Nam lớn lên thật đẹp trai; bộ dáng nghiêm túc của Tạ Tri Nam thật gợi cảm…… Hoặc là Tạ Tri Nam thật là ôn nhu, mình rất thích ~

Lúc ấy Tạ Tri Nam còn trẻ, không biết trên thế giới này, ngoài con trai cùng con gái bên nhau thì con trai với con trai cũng có thể ở bên nhau, bởi vậy hắn chỉ cảm thấy ánh mắt của Hạ Kỷ Hoài rất kỳ lạ.

Đồng thời, hắn cũng không thể giải thích được, tan học, Hạ Kỷ Hoài tại sao lại dùng ánh mắt đó nhìn hắn, giống như là…… Phạm Si Mê.wattpadtien161099

Tạ Tri Nam nghĩ như vậy, cũng không thể hỏi trực tiếp, chỉ cảm thấy vị tiểu vương tử khoa âm nhạc này có sở thích rất lạ.

Thẳng lớp học tiếp theo, Hạ Thời chạy đến trước mặt hắn, cảm khái vuốt ngực nói: “Nam thần, đã hai tuần chưa được gặp anh, rất nhớ anh a.”

Tạ Tri Nam cười: “Là rất lâu không gặp, àn da của em cũng thay đổi không ít.”

Lúc ấy Hạ Kỷ Hoài ở sau lưng Hạ Thời, nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, sắc mặt như cái máy đổi mày thay đổi bất ngờ, có thể nói là rất xuất sắc. Môi cậu giật giật, im lặng nữa ngày, mới phức tạp hỏi ra một câu: “Hai người…… Hai người quen nhau?”

Hạ Thời không biết mấy chuyện tro g lớp, không hề phát hiện nói: “Đương nhiên quen biết a, anh, đây là người en nói với anh nam thần máy tính, tụi em là người của hội học sinh.”

Hạ Kỷ Hoài: “……”

Cậu im lặng một lúc lâu, túm Hạ Thời đi ra khỏi phòng học: “Em đi ra đây với anh.”

Hạ Thời không thể hiểu được, một bên bị túm một bên hỏi: “Anh, sao vậy? Anh em muốn đi học, anh!”

Tác giả có lời muốn nói:

- --------*-------

Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.